Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 336: Oán hận

Hai chân Cừu Nguyên Tằng mềm nhũn, trực tiếp ngã xuống mặt đất, đầu cúi thấp, ở nơi Trần Phỉ không nhìn thấy, trong ánh mắt tràn đầy oán hận cùng với không cam lòng.
Liên tiếp phá nát mười lăm khỏa khiếu huyệt, không chỉ là vấn đề cảnh giới rơi xuống, về sau làm thế nào chữa trị những khiếu huyệt này, để tu vi tăng lên một lần nữa, mới là một vấn đề lớn nhất.
Nếu như không cách nào chữa trị những khiếu huyệt này, vậy tu vi cả đời của Cừu Nguyên Tằng sẽ dừng lại ở Luyện Khiếu Cảnh sơ kỳ.
Thật vất vả đột phá tới Luyện Khiếu Cảnh trung kỳ, hôm nay bỗng rơi xuống, điều này làm cho Cừu Nguyên Tằng như thế nào không oán hận, như thế nào có thể cam tâm.
“Đây là lần đầu tiên, về sau sẽ không đơn giản là khiếu huyệt.” Trần Phỉ trầm giọng nói.
Tâm thần lực của Trần Phỉ vốn mạnh hơn Cừu Nguyên Tằng nhiều, còn có Thiên Ti Quyết tinh tế tỉ mỉ. Cừu Nguyên Tằng tự nhận là một chút thủ đoạn bí ẩn, ở trước mặt Trần Phỉ căn bản ngay cả tư cách che giấu cũng không có, thoáng cái đã bị phát hiện.
Loại tán tu tu luyện tới Luyện Khiếu Cảnh trung kỳ này, muốn khiến bọn họ chịu thua, độ khó rất lớn, chỉ có thủ đoạn như lôi đình mới được.
“Hiểu rồi!” Cừu Nguyên Tằng cúi đầu nói.
“Ngươi ở chỗ này, chờ ta trở về tìm ngươi.” Chân phải Trần Phỉ nhẹ nhàng đạp xuống đất, một trận thế bốc lên, câu thông một chỗ với Cừu Nguyên Tằng, cũng khóa Cừu Nguyên Tằng tại chỗ.
Long Tượng Trận, không cần trận khí liền có thể tiện tay bố trí, uy lực tuy không mạnh, nhưng tình huống bây giờ, ngược lại vừa vặn đủ dùng.
Về phần thức hải Cừu Nguyên Tằng, Trần Phỉ ngược lại không cố ý lưu lại ấn ký gì. So với yêu thú, tâm thần lực của võ giả không thể nghi ngờ là linh động hơn nhiều.
Mặc dù Trần Phỉ lưu lại kiếm ấn Trảm Thần Kiếm trong thức hải của Cừu Nguyên Tằng, Cừu Nguyên Tằng cũng có thể chậm rãi mài mòn nó. Dù sao trên bản chất, hai người thuộc về cùng giai, đều là Luyện Khiếu Cảnh trung kỳ.
Tâm thần lực Trần Phỉ mạnh hơn Cừu Nguyên Tằng, nhưng không đến mức nghiền ép. Mà tùy ý lưu lại tâm thần lực của mình trong thức hải của người khác, có thể còn có những nguy hiểm khác.
“Vâng!” Cừu Nguyên Tằng gật gật đầu.
Trần Phỉ nhìn Cừu Nguyên Tằng, tay phải khẽ động, lấy đi tất cả đồ vật trên người Cừu Nguyên Tằng, bao gồm cả thanh linh đao kia.
Tiếp theo thân hình Trần Phỉ lắc lư, chạy tới vị trí của Nguyên Thần Kiếm Phái. Đi được nửa đường, ném đồ vật vào trong ô không gian, khi cách môn phái còn chưa tới mười dặm, Trần Phỉ đã nhìn thấy mấy người Phong Hưu Phổ từ xa.
Trần Phỉ không cố ý che giấu khí tức của mình, cho nên mấy người Phong Hưu Phổ rất nhanh liền nhận ra Trần Phỉ đến, đồng loạt dừng bước.
“Người kia đâu?” Cảnh Yến Lâm thấy Trần Phỉ không bị thương, kinh nghi hỏi.
Vừa rồi Phong Hưu Phổ dẫn người đi trước, trong lòng Cảnh Yến Lâm tràn đầy nghi hoặc, Trần Phỉ dù là thiên phú dị bẩm, nhưng chung quy còn quá trẻ, khẳng định đột phá Luyện Khiếu Cảnh không bao nhiêu năm.
Dưới tình huống như vậy, khi Trần Phỉ nói một người lưu lại ngăn cản Cừu Nguyên Tằng, Phong Hưu Phổ lại thật sự đồng ý. Tình huống lúc ấy, Cảnh Yến Lâm không kịp hỏi.
Bây giờ nhìn thấy Trần Phỉ một chút chuyện cũng không có, Cừu Nguyên Tằng cũng không đuổi theo, nghi vấn trong lòng Cảnh Yến Lâm trở nên lớn hơn, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
“Ta cản một lát, nhân cơ hội chạy về.”
Trần Phỉ nói xong, một đạo hư ảnh từ trong thân thể Trần Phỉ đi ra, dần dần ngưng tụ thành bộ dáng Trần Phỉ, tiếp theo đi vòng quanh Trần Phỉ hai vòng, lại trở về trong thân thể Trần Phỉ.
Cảnh Vân Phi trừng to mắt nhìn Trần Phỉ, đây là công pháp gì, khí tức hư ảnh vừa rồi giống Trần Phỉ như đúc, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chỉ sợ sẽ nhận thành người thật.
Độn Thiên Hành?
Cảnh Yến Lâm cũng biết môn công pháp này của Nguyên Thần Kiếm Phái, có thể nói là một môn tuyệt học mà mỗi người Nguyên Thần Kiếm Phái đều phải luyện, nhưng trình độ công pháp mà Trần Phỉ vừa mới thể hiện ra, cũng không khỏi quá tốt.
“Ngẫu nhiên lĩnh ngộ Độn Thiên Hành, người nọ không đuổi kịp, liền buông tha.” Trần Phỉ cười nói.
“Ngẫu nhiên lĩnh ngộ?”
Chân mày Cảnh Yến Lâm không khỏi giật giật, trình độ công pháp này, xem như là ngẫu nhiên lĩnh ngộ sao? Cảnh Yến Lâm nhìn về phía Phong Hưu Phổ, phát hiện vẻ mặt Phong Hưu Phổ bình tĩnh, tựa hồ đối với loại tình huống này đã sớm có dự liệu.
Phong Hưu Phổ sớm có dự liệu, nhưng tuyệt đối không bình tĩnh như lúc này.
Chiến lực của Trần Phỉ, Phong Hưu Phổ đã thấy qua một lần, chỉ là Phong Hưu Phổ cũng thật không ngờ, đối mặt với Luyện Khiếu Cảnh trung kỳ, Trần Phỉ cũng có thể toàn thân trở ra mà không bị thương.
Nếu biết Trần Phỉ lại tiến bộ nhiều như vậy, vừa rồi Phong Hưu Phổ cũng không lo lắng đến mức như vậy.
Quách Lâm Sơn ở phía sau tràn đầy kính nể nhìn Trần Phỉ, Quách Lâm Sơn nghe được tin tức có liên quan đến Trần Phỉ, lần gần nhất, vẫn là Trần Phỉ lực bại Tiên Vân Kiếm Phái Thân Đồ Thương.
Khi đó, Quách Lâm Sơn còn cảm thấy sau khi Trần Phỉ đột phá Luyện Khiếu Cảnh, thiên tư vẫn không giảm, cho dù là chân truyền cùng thời của Tiên Vân Kiếm Phái, cũng vẫn không thể vượt qua Trần Phỉ.
Bây giờ nhìn lại, đây đâu chỉ là thiên tư không giảm, hoàn toàn chính là thiên tư bị đánh giá thấp a. Để Thân Đồ Thương đối mặt với Luyện Khiếu Cảnh trung kỳ, phỏng chừng sẽ trực tiếp bị đánh chết tại chỗ, ngay cả cơ hội trốn cũng không có.
“Về môn phái trước đi.” Phong Hưu Phổ cười nói.
“Đúng đúng đúng, về trước về trước.” Cảnh Yến Lâm gật đầu.
Tuy rằng Cừu Nguyên Tằng tạm thời rút đi, nhưng nói không chừng có thể đột nhiên xuất hiện hay không, đối mặt với loại thực lực vượt xa mình này, còn nhìn chằm chằm người của mình, Cảnh Yến Lâm không dám có chút sơ suất.
Dù sao hắn không phải một người, nếu như là một người, đơn giản chính là chết. Nhưng còn có vợ con ở bên cạnh, Cảnh Yến Lâm phải chịu trách nhiệm của mình.
Chỉ một lát sau, mấy người rốt cuộc trở lại trong sơn môn của Nguyên Thần Kiếm Phái. Phong Hưu Phổ sau khi an bài thỏa đáng vợ con của Cảnh Yến Lâm, mang theo Cảnh Yến Lâm đi gặp chưởng môn Cù Thanh Sinh.
Trần Phỉ đứng một bên, chứng kiến quá trình Cảnh Yến Lâm trở thành khách khanh của Nguyên Thần Kiếm Phái.
Nguyên Thần Kiếm Phái đã thật lâu không có khách khanh gia nhập, nguyên nhân cũng rất đơn giản, đó chính là không cho ra điều kiện gì tốt, hấp dẫn những võ giã Luyện Khiếu Cảnh gia nhập.
Những tán tu có ý nguyện trở thành khách khanh kia, lựa chọn đầu tiên nhất định là Tiên Vân kiếm phái, dù sao Tiên Vân kiếm phái vô luận là công pháp ban thưởng, hay là tài nguyên mỗi tháng cấp, đều vượt xa các môn phái khác.
Đã như vậy, tại sao phải lựa chọn Nguyên Thần Kiếm Phái.
Cho nên đối với Cảnh Yến Lâm đến, trong lòng Cù Thanh Sinh cực kỳ cao hứng, dù sao điều này đại biểu cho thực lực môn phái lại tăng trưởng một phần.
Dù sao đoạn thời gian trước, bởi vì hành trình bí cảnh, Nguyên Thần Kiếm Phái vừa tổn thất ba trưởng lão Luyện Khiếu Cảnh, để Cù Thanh Sinh đau lòng vạn phần.
Nửa canh giờ sau, Phong Hưu Phổ mang theo Cảnh Yến Lâm rời đi, Trần Phỉ ở lại.
“Chưởng môn, ta muốn rời khỏi môn phái một thời gian.” Trần Phỉ nhìn Cù Thanh Sinh nói.
Trần Phỉ hiện giờ là điện chủ Thính Phong Điện trong môn, tuy rằng Thính Phong Điện chỉ còn trên danh nghĩa, nhưng Trần Phỉ chung quy vẫn là Luyện Khiếu Cảnh trong môn. Bình thường vẫn đợi ở Tiên Vân thành, tự nhiên có thể không cần thông báo.
Nhưng nếu muốn đi xa, vậy khẳng định phải nói trước một tiếng. Đặc biệt là dưới thế cục khẩn trương như bây giờ, bình thường mỗi Luyện Khiếu Cảnh ở nơi nào, môn phái đều cần hiểu rõ trong lòng.
“Đại khái bao lâu?” Cù Thanh Sinh không hỏi kỹ nguyên nhân, người đều có việc riêng của mình, không có khả năng chuyện gì đều nói lên trên.
“Ngắn thì mười ngày, dài thì một tháng.” Trần Phỉ suy nghĩ một chút nói.
“Được, ở bên ngoài chú ý an toàn.” Cù Thanh Sinh gật gật đầu, dặn dò một câu.
“Được!”
“Đúng rồi, Nguyên Thần Kiếm Điển, ngươi tu luyện thế nào rồi?” Trần Phỉ vừa định chắp tay cáo từ, Cù Thanh Sinh đột nhiên hỏi.
Khoảng cách Trần Phỉ lấy lại Nguyên Thần kiếm điển đã qua gần một năm. Tốc độ Cù Thanh Sinh tự mình tu luyện còn không tệ, dù sao cũng là cường giả Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ, vô luận là tâm thần lực, hay là kinh nghiệm võ đạo, đều mạnh hơn xa so với Luyện Khiếu Cảnh bình thường.
Cù Thanh Sinh chỉ tò mò tốc độ tu luyện của Trần Phỉ, dù sao thiên phú Trần Phỉ cho tới nay đều cực kỳ yêu nghiệt. Mà nếu Trần Phỉ có nghi vấn tu hành gì, Cù Thanh Sinh cũng có thể giải đáp.
Trong môn hiện giờ có không ít trưởng lão đều đang kiêm tu Nguyên Thần kiếm điển. Tuy rằng rất nhiều trong bọn họ ngay cả công pháp chủ tu đều không có lĩnh ngộ đến cực hạn, nhưng nếu như có thể học được tầng thứ hai Nguyên Thần Kiếm Điển, lại kiêm tu một môn công pháp khác, có thể lập tức tăng sức chiến đấu của mình.
Cho nên rất nhiều trưởng lão có nghi vấn gì về Nguyên Thần Kiếm Điển, đều sẽ tới hỏi Cù Thanh Sinh, Cù Thanh Sinh cũng tận lực chỉ điểm.
“Coi như thuận lợi.” Trần Phỉ suy nghĩ một chút, không nói mấy tháng trước mình đã tu luyện tầng hai Nguyên Thần Kiếm Điển đến viên mãn.
“Ừm, nếu có vấn đề gì, có thể hỏi ta. Đồng thời, nếu như tu luyện Cự Linh Kiếm có vấn đề gì, cũng có thể tìm những trưởng lão khác.“Cù Thanh Sinh không chút nghi ngờ mà cười nói.
Đồng thời tu luyện nhiều môn công pháp, đối với ngộ tính, tinh lực của một võ giả, đều là một khảo nghiệm cực lớn.
Rất lâu trước đây, Nguyên Thần Kiếm Phái kỳ thật chỉ có một môn Nguyên Thần Kiếm Điển, cũng không có chia làm bảy môn công pháp. Nhưng sau đó môn phái phát hiện, một môn Nguyên Thần kiếm điển, độ khó tu hành quá lớn, tiến độ tu hành rất nhiều người đều rất thấp.
Đồng thời cũng vì bảo đảm tính quyền uy của chủ phong, môn phái trực tiếp chia Nguyên Thần kiếm điển làm bảy môn công pháp, tuy rằng uy lực công pháp giảm xuống rất nhiều, nhưng độ khó tu hành cũng giảm xuống rất lớn.
Nếu như thiên tư đầy đủ, vậy lại tu hành những công pháp khác, dung luyện từng bộ. Mà hành động này, cũng quả thật khiến cho Nguyên Thần kiếm phái dần dần hưng thịnh lên, thẳng đến khi gặp phải trận kiếp nạn kia, gần như phá hủy Nguyên Thần kiếm phái.
“Đa tạ chưởng môn quan tâm.” Trần Phỉ mỉm cười, chắp tay cáo từ rời đi.
Cù Thanh Sinh nhìn bóng lưng Trần Phỉ, trên mặt mang theo vẻ tươi cười. Trong mắt Cù Thanh Sinh, Trần Phỉ tương lai nhất định có thể trở thành trụ cột của Nguyên Thần Kiếm Phái.
Mặc dù cần phải chờ đợi thời gian mấy chục năm, nhưng thời gian này, là thời gian tu luyện mà mỗi Luyện Khiếu Cảnh phải trải qua, không gấp được, cũng không được gấp.
Cách đó hàng chục dặm.
Cừu Nguyên Tằng vẫn ngồi trên mặt đất, không hề nhúc nhích, chậm rãi ngẩng đầu lên. Cừu Nguyên Tằng nhìn bốn phía, xác định Trần Phỉ thật sự đã rời đi, oán hận ẩn sâu trong đáy mắt đã hoàn toàn lộ ra.
Cảnh giới khổ sở tu luyện bị phá hủy, bây giờ càng bị trọng thương, vả lại còn bị coi như phạm nhân, nhốt tại chỗ, không cách nào rời đi.
Cừu Nguyên Tằng tu luyện nhiều năm như vậy, chưa từng chịu qua thương thế, chịu qua khổ như vậy, mà hôm nay trong thời gian một ngày, vậy mà toàn bộ nếm qua một lần, điều này khiến cho Cừu Nguyên Tằng làm sao có thể bình tĩnh, như thế nào có thể tiếp nhận.
Cừu Nguyên Tằng hít sâu mấy hơi, vừa muốn đứng lên, trận thế xung quanh hơi sáng lên, một cỗ lực lớn áp vào trên thân thể, khiến Cừu Nguyên Tằng thoáng cái ngồi trở lại tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận