Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 482: Không chết không thôi

Giá ủy thác, vượt xa dự đoán của năm người Mạc Sĩ Nghi, Tang Ảnh Tông đối với Trần Phỉ, đưa ra một đánh giá cực cao, mà đánh giá cao mang đến, chính là giá cao.
Đã đến mức này, năm người Mạc Sĩ Nghi tự nhiên chỉ có thể cắn răng đáp ứng.
Làm việc, kiêng kỵ nhất là lung lay bất định, chỉ cần quyết định, cắn răng cũng phải hoàn thành nó.
Mấy người Mạc Sĩ Nghi có thể một đường tu luyện tới Hợp Khiếu Cảnh, tự nhiên không thiếu quyết đoán như vậy, cho nên tuy rằng giá cả cực cao, nhưng với uy tín của Tang Ảnh Tông, bọn họ vẫn đáp ứng.
Ba lần, đối mặt với nhiệm vụ ủy thác, Tang Ảnh Tông sẽ xuất động ba lần ám sát.
Nếu ba lần ám sát đều không có kết quả, Tang Ảnh Tông sẽ hoàn trả một nửa số tiền ủy thác, coi như bồi thường cho khách hàng, đồng thời chấm dứt nhiệm vụ này.
Không có cái gọi là không chết không thôi, tất cả tổ chức sát thủ đều không có quy định như vậy. Có quy định như vậy, ban đầu có thể phát triển rất nhanh, nhưng cuối cùng đều sẽ tiêu vong.
Đoạn Hồn Môn.
“Hổ thẹn, lần đoạt kỳ chiến này, ta cơ hồ cũng không giúp được cái gì, thậm chí thiếu chút nữa gây ra sai lầm lớn!” Du Thủ Thành nhìn mấy người Tần Hải Sam, vẻ mặt xấu hổ.
Người đầu tiên bị loại chính là hắn, lúc ấy Du Thủ Thành cho rằng trận đoạt kỳ chiến này đã thua. Kết quả không nghĩ tới phong hồi lộ chuyển, cuối cùng lại thắng được.
Bất quá thắng thì thắng, nhưng cống hiến của Du Thủ Thành trong trận đoạt kỳ chiến này quả thật không cao.
“Đối mặt với loại tình huống này, ai đi, đều rất khó tránh khỏi, không cần tự trách.” Triệu Điền Hiên ở một bên cười nói.
Mặc kệ quá trình như thế nào, nhưng kết quả bây giờ là tốt, đó là quan trọng nhất.
“Phương pháp phân phối bí cảnh ban đầu sửa lại chút đi, giảm bớt phần Du gia ta.” Du Thủ Thành lắc đầu nói.
Muốn liên minh tồn tại lâu dài, một ít công bằng luôn phải có.
Lúc ấy loại tình huống này, đổi lại là ai đi, phỏng chừng tình huống đều sẽ giống nhau. Cho dù là Trần Phỉ, xuất ra kiếm nguyên trong ô không gian, tình huống cuối cùng rốt cuộc như thế nào, cũng rất khó nói rõ ràng.
Nhưng lúc ấy chính là Du Thủ Thành, phần trách nhiệm này tự nhiên cũng biến thành Du Thủ Thành gánh vác.
“Phân phối bí cảnh ban đầu quả thật cần sửa lại một chút.”
Tần Hải Sam khẽ gật đầu, nhìn mọi người một cái, tiếp theo ánh mắt rơi xuống trên người Trần Phỉ, nói: “Chủ yếu nhất là phần của Nguyên Thần Kiếm Phái, ta đề nghị tăng diện tích lên gấp đôi, phần nhiều hơn, từ trên bốn nhà chúng ta chia đều ra.”
“Tốt!” Đông Trọng Thu gật đầu, không có đưa ra dị nghị, Du Thủ Thành cũng như vậy.
Triệu Điền Hiên chần chờ một chút, cũng đồng ý. Triệu Điền Hiên cũng không phản đối sửa đổi phương pháp phân phối, thuần túy là đau lòng khối bí cảnh tam giai nhà mình trở nên nhỏ hơn.
Bất quá Triệu Điền Hiên cũng hiểu được, lần tranh đoạt chiến này, tác dụng của Trần Phỉ có thể nói là bộ phận mấu chốt nhất. Không có Trần Phỉ, lần đoạt kỳ chiến này, xác suất rất lớn chính là thất bại.
Nếu thật sự thất bại, đừng nói bí cảnh tam giai đạt được trở nên nhỏ hơn, chính là không có bí cảnh tam giai.
“Chư vị khách khí rồi, không cần như thế.” Trần Phỉ nhẹ giọng cười nói.
“Nên làm.” Trên mặt Tần Hải Sam cũng lộ ra nụ cười.
Tần Hải Sam bình thường rất ít khi lộ ra nụ cười, gần đây xem như cười thường xuyên nhất. Thật sự là đoạt được bí cảnh tam giai quá cao hứng, hơn nữa Trần Phỉ quá mức ưu tú.
Ai có thể ngờ được, Trần Phỉ lại biến thành công thần lớn nhất trong cuộc tranh đoạt này.
Ban đầu Đông Trọng Thu và Du Thủ Thành kéo Trần Phỉ tiến vào liên minh, Tần Hải Sam xem xét tiềm lực tương lai của Trần Phỉ, cuối cùng mới đồng ý.
Lần tranh đoạt chiến này, mục tiêu trong lòng đặt ra cho Trần Phỉ, cũng bất quá là không chậm trễ, hoàn thành nhiệm vụ nên có là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận