Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 131: La lỵ biến thiếu nữ

“Không cần, nhiệm vụ này không có yêu cầu nhất định phải là thất phẩm đan sư.”
Đoan Mộc Du thấy bộ dáng lời thề son sắt của Trần Phỉ, vội vàng lắc đầu nói.
Liên minh ban bố nhiệm vụ, cũng không có yêu cầu như vậy, hắn một chấp sự nếu như dám yêu cầu, đây là muốn biểu hiện mình so với liên minh còn lớn hơn?
Tần Tĩnh Lan nhìn một màn trước mắt, quay đầu nhìn Trần Phỉ, trong mắt tràn đầy ánh sáng.
Đoan Mộc Du bảo Tần Tĩnh Lan dẫn Trần Phỉ vào một gian phòng riêng, bảo Trần Phỉ chờ một chút. Đoan Mộc Du vội vàng truyền đan dược của Trần Phỉ lên trên.
Nửa canh giờ sau, vài người đi vào trong phòng.
“Đồ đan sư, là vị huynh đài này.” Đoan Mộc Du dẫn người tới trước mặt Trần Phỉ.
“Đan dược này là các hạ luyện chế ra?” Đồ Kế Lâm nhìn thấy khuôn mặt trẻ trung của Trần Phỉ, có vẻ hơi ngoài ý muốn.
“Vâng.”
Trần Phỉ gật đầu, nói: “Có thể đạt được yêu cầu nhiệm vụ lần này của liên minh không?”
“Đan dược không tệ, so với Thường Phù Đan mạnh hơn rất nhiều, nhưng trước các hạ, đã có không ít đan sư trình lên đan dược tương tự, hiệu quả không kém bao nhiêu.” Đồ Kế Lâm lắc đầu nói.
“Không ít đan sư?” Trần Phỉ khẽ giật mình, không ngờ lại là đáp án này.
“Rất bất ngờ sao?”
Đồ Kế Lâm nhìn thấy vẻ mặt của Trần Phỉ, không khỏi khẽ cười, nói: “Đan sư trong Tiên Vân thành nhiều như vậy, kỳ thật rất nhiều đan sư đều tự mình nghiên cứu chế tạo đan dược. Thường Phù Đan những đan dược này, chỉ là lưu truyền tương đối rộng, còn có một ít hiệu quả tốt hơn, rất nhiều đan sư giữ bí mật mà thôi.”
Trần Phỉ hơi bừng tỉnh gật đầu, rất nhiều đan dược trên thị trường tìm không thấy, không phải không có, chỉ là lượng luyện chế rất ít.
Giống như Thường Lăng Đan số một mà Trần Phỉ suy luận ra, dược hiệu tốt hơn Thường Phù Đan, nhưng thủ pháp luyện chế càng khó hơn, không thể nói nhất định đã tốt hơn Thường Phù Đan bình thường.
Rất nhiều lão đan sư ngày thường nhàm chán, hoặc là hứng thú, tự nhiên cũng sẽ đi cân nhắc. Bình thường không lộ ra là bởi vì không cần thiết. Hiện giờ nhiệm vụ liên minh vừa ban bố, phần thưởng lại là Khải Nguyên Đan, vậy khẳng định phải lấy đồ vật dưới đáy hòm ra.
“Đan dược này của các hạ, dùng chủ tài nào?” Đồ Kế Lâm hỏi.
“Tề Ngọc Thảo năm năm, Cam Lam Hoa bảy năm.”
Trần Phỉ nói hai chủ tài, Đồ Kế Lâm khẽ gật đầu, những dược liệu khác mặc dù không nói, Đồ Kế Lâm cũng có thể đại khái tính ra kim ngạch, dù sao từ mùi đan dược có thể thấy được không ít thứ.
“Cũng không tệ lắm, trong số nhiều đan dược như vậy, khống chế chi phí tương đối tốt.” Đồ Kế Lâm khen ngợi.
“Nhiều đan dược như vậy, đều không phù hợp yêu cầu nhiệm vụ sao?”
“Đúng vậy, liên minh muốn chính là cải tiến Phi Lăng Đan, không chỉ là muốn giảm chi phí dược liệu, dược hiệu cũng không thể chênh lệch quá lớn.” Đồ Kế Lâm khẽ gật đầu.
“Vậy dược hiệu phải đạt tới bao nhiêu, mới xem như miễn cưỡng được?” Trần Phỉ truy hỏi.
“Dược hiệu đan dược mới ít nhất phải đạt tới trên bảy thành Phi Lăng Đan, mà chi phí phải dưới năm thành. Chỉ có như vậy, mới miễn cưỡng phù hợp yêu cầu nhiệm vụ lần này.”
Đồ Kế Lâm hơi thưởng thức Trần Phỉ, suy nghĩ một chút, liền nói ra giới hạn cuối cùng của nhiệm vụ này. Điều này không tính là cơ mật gì, dù sao thành phẩm cuối cùng mà liên minh muốn chính là đan phương để có thể không ngừng luyện chế đan dược.
Không có khả năng bởi vì nói ra yêu cầu mà nhiệm vụ này trở nên đơn giản hơn.
“Đã minh bạch, đa tạ Đồ đan sư.” Trần Phỉ chắp tay nói.
“Cố gắng lên!” Đồ Kế Lâm khoát tay, xoay người dẫn người rời đi.
“Công tử đã rất lợi hại rồi.”
Tần Tĩnh Lan thấy Trần Phỉ đứng tại chỗ suy tư, không khỏi tiến lên an ủi một câu. Mà đây cũng đúng là lời nói trong lòng Tần Tĩnh Lan, có thể được Đồ Kế Lâm khen ngợi, cũng không có bao nhiêu người có thể làm được.
“Tại hạ không sao.”
Trần Phỉ nghe được Tần Tĩnh Lan nói, nhịn không được cười lên. Chuyện này đối với Trần Phỉ mà nói, căn bản không tính là gì, ngay cả đả kích cũng không tính. Trần Phỉ vừa rồi chỉ đang suy nghĩ, nên tiếp tục cải tiến đan phương như thế nào, làm ra Thường Lăng Đan số ba.
Suy tư một lát, Trần Phỉ cảm thấy, đoán chừng số đan phương mà mình biết vẫn là quá ít.
Từ khi trở thành đan sư tới nay, Trần Phỉ đối với mục tiêu luyện chế đan dược đều phi thường rõ ràng, chỉ đi luyện đan dược có thể tăng trưởng tu vi. Một là mình có thể dùng, thứ hai là loại đan dược này bán được giá cao hơn.
Chỉ theo đuổi lợi ích, cách làm này tự nhiên không có vấn đề gì, dù sao ngay cả khảo hạch của đan sư liên minh, đều chọn lựa mấy loại đan dược này.
Nhưng hiện giờ Trần Phỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ này, muốn sửa cũ thành mới, chỉ dựa vào thủ pháp luyện chế đan dược hữu hạn, cùng với sự hiểu biết về dược tính, dường như trở nên không đủ.
Lúc trước Trần Phỉ có xem qua dược thư một đoạn thời gian, hiểu rõ không ít tri thức dược liệu, chỉ là sau khi đi tới Tiên Vân thành, thời gian bị đè ép, đã buông xuống chuyện này.
Hiện giờ xem ra, muốn suy ra đan dược có thể thỏa mãn nhiệm vụ, dược thư không thể xem ít, thậm chí đan phương cần luyện tập, chỉ sợ cũng phải đi chuẩn bị nhiều loại.
Trần Phỉ nghĩ đến phần thưởng cuối cùng là Khải Nguyên Đan, hít sâu một hơi, giá trị của đan dược này, đáng để Trần Phỉ cố gắng một phen.
“Tại hạ muốn đổi vài loại đan phương.” Trần Phỉ ngẩng đầu nhìn về phía Tần Tĩnh Lan.
“Công tử, mời đi theo tiểu nữ.” Tần Tĩnh Lan hơi cúi người, dẫn Trần Phỉ tới chỗ quầy.
“Đan phương này, nhìn xem có thể đổi lấy bao nhiêu điểm cống hiến.”
Trần Phỉ lấy Thường Lăng Đan số một ra, đồng thời lấy bút mực, bắt đầu viết đan phương Thường Lăng Đan số một.
Trần Phỉ một bên viết xong đan phương của Thường Lăng Đan số một, liên minh bên này cũng đưa ra kết quả.
Hai loại phương án cho Trần Phỉ lựa chọn, loại thứ nhất chính là liên minh trực tiếp mua đứt đan phương, cho ba ngàn điểm cống hiến. Loại thứ hai, chia ra, đan phương đặt ở trong liên minh, thời điểm có người đổi, đạt được một nửa điểm cống hiến.
Trần Phỉ hơi ngoài ý muốn, liên minh lại còn có lựa chọn như vậy cho đan sư.
Nếu như từ góc độ dài hạn, chia sẻ vẫn là có lợi, dù sao sau này vẫn luôn có lợi nhuận, điểm cống hiến của liên minh vẫn rất có giá trị.
Nhưng chia ra có một vấn đề, chính là hắn nhất định phải nổi tiếng nhiều người biết đến, người khác mới đến đổi đan phương này.
Nhưng Thường Lăng Đan số một có một khuyết điểm tương đối lớn, độ khó luyện chế hơi cao, đối với cửu phẩm, thậm chí là bát phẩm đan sư mà nói cũng không hữu hảo, ngoài ra dược hiệu tăng lên còn không nhiều.
Mà chia ra có một tệ đoan, đó chính là có người đổi, ngươi mới có thu nhập, tương đương với gửi bán ở trong đan sư liên minh, Trần Phỉ cần phải để cho đan phương này nổi danh lên trước tiên, điều này phi thường phiền toái.
Mua đứt mà nói, rất đơn giản, một búa mua bán, trực tiếp lấy ba ngàn điểm cống hiến, về sau đan phương này bán thành bộ dáng gì, đều cùng ngươi không quan hệ.
Trần Phỉ hiện giờ cần điểm cống hiến, lại tính toán giá trị ẩn chứa của Thường Lăng Đan số một, cuối cùng quyết định mua đứt.
Dùng một ít thời gian suy luận ra đan phương, vẫn là để giá trị của nó tối đa hóa đi, dù sao đối với Trần Phỉ mà nói, có đôi khi thời gian của mình có thể sáng tạo ra giá trị lớn hơn nữa.
“Mua đứt!” Trần Phỉ trả lời.
Động tác của liên minh rất nhanh, trong ngọc bội của Trần Phỉ thoáng cái có thêm ba ngàn điểm cống hiến.
“Có đan phương gì độ khó luyện chế cao, thế nhưng dược liệu sử dụng đều bình thường, nhưng hiệu quả rất đặc biệt?” Trần Phỉ quay đầu nhìn về phía Tần Tĩnh Lan, đưa ra một yêu cầu tương đối cổ quái.
“Có, công tử đợi một lát.” Tần Tĩnh Lan cười ngọt ngào, hướng quầy xin, đặt một cái giới thiệu đan phương ở trước mặt Trần Phỉ.
Trần Phỉ hơi tò mò cầm lấy đan phương, một lát sau, Trần Phỉ buông giới thiệu đan phương xuống, biểu tình trên mặt dở khóc dở cười.
Đan sư liên minh này phát triển nhiều năm như vậy, quả thật cái gì cũng rất đầy đủ, thậm chí ngay cả loại đan phương này cũng có.
Đây là một loại đan phương chuyên môn tôi luyện thủ pháp luyện chế của đan sư, hơn nữa dược liệu sử dụng lại có mấy chục loại. Đan phương này sau khi luyện chế thành công sẽ đạt được một loại đan dược không màu không mùi, hiệu quả là no bụng, vả lại trên đan dược sẽ có đan văn.
Đúng, chính là lúc trước Trần Phỉ ở bên ngoài quỷ cảnh, dùng quỷ châu luyện chế Thường Phù Đan, trên Thường Phù Đan hiện ra đan văn.
Đan phương này cũng có thể luyện chế ra dược liệu có đan văn, tuy rằng hiệu quả chỉ đơn giản là no bụng, nhưng xác thực phi thường không tầm thường.
“Bao nhiêu điểm cống hiến?”
“Một ngàn bảy trăm điểm cống hiến.”
“Đổi.” Trần Phỉ gật gật đầu, đan phương này có thể luyện dược liệu bình thường ra đan văn, quả thật lợi hại.
Một lát sau, một đan phương xuất hiện trước mặt Trần Phỉ, Trần Phỉ cùng Tần Tĩnh Lan lên tiếng chào hỏi, liền trở về trong khách sạn.
Tốn hơn nửa canh giờ, Trần Phỉ ghi xuống đan phương này.
【 luyện đan thuật: Ích Cốc Đan chưa nhập môn 】
“Phát hiện đan phương, phải chăng tốn ba ngàn lượng bạc, đơn giản hóa Ích Cốc Đan?”
“Ích Cốc Đan đang được đơn giản hóa… Đơn giản hóa thành công… Ích Cốc Đan → cơm chiên trứng!”
Ánh mắt Trần Phỉ hơi mở to, đơn giản hóa đan phương này, sao lại trở lại phương diện trù nghệ rồi. Ích Cốc Đan là để không đói bụng, vậy cơm chiên trứng chính là vì ăn no bụng?
Đã lâu không tự mình xuống bếp, Trần Phỉ suy nghĩ một chút, tìm chưởng quầy khách sạn.
“Khách nhân muốn mượn bếp tự nấu cơm ăn?”
Chưởng quầy khách sạn trừng to mắt nhìn Trần Phỉ, đã từng gặp qua các loại yêu cầu của khách nhân, nhưng cho tới bây giờ chưa từng thấy qua việc này. Đây là không tin tưởng thức thức ăn của khách bọn họ, cho nên muốn tự mình làm?
Trần Phỉ im lặng đẩy mười lượng bạc qua, chủ yếu là Trần Phỉ không muốn chạy tới đình viện thuê nữa, bởi vì không có khả năng cả ngày đều làm cơm chiên trứng, Trần Phỉ còn cần ở chỗ này tu luyện các loại công pháp.
“Khách quan, chúng ta chưa từng có tiền lệ này.” Chưởng quầy có chút bất đắc dĩ nhìn Trần Phỉ.
“Đơn độc làm một gian phòng bếp cho ta là được.” Trần Phỉ lại đặt mười lượng bạc lên quầy.
Chưởng quầy chần chờ một chút, vẫn lắc đầu, cũng không phải là muốn thu tiền này hay không, mà là nên cự tuyệt Trần Phỉ như thế nào.
Trần Phỉ nhìn ra ý tứ của chưởng quầy, khẽ gật đầu, thu hồi ngân lượng, xem ra vẫn phải vất vả một chút.
Gần khách sạn không xa, Trần Phỉ có thuê một đình viện, chỉ có thể tạm thời qua bên kia.
Trần Phỉ đầu tiên là trở lại phòng chữ Thiên của khách sạn, tốn một canh giờ, tu luyện hoàn thành Trấn Long Tượng cho hôm nay. Gần chạng vạng tối, Trần Phỉ rời khỏi khách sạn, hắn cần mua một túi gạo cùng số lượng trứng gà không ít.
“Trần đại ca, Trần đại ca, là huynh sao?”
Trần Phỉ vừa rẽ qua một con hẻm, một thanh âm thật cẩn thận truyền đến.
Bước chân Trần Phỉ không khỏi dừng lại, quay đầu nhìn lại, phát hiện một thiếu nữ khoảng hai mươi tuổi đứng ở phía xa, Trần Phỉ không nhận ra người này. Nhưng nguyên nhân khiến Trần Phỉ dừng bước là giọng nói vừa rồi hẳn là của Tư Ức Nam.
“Trần đại ca, muội là Tư Ức Nam, huynh có thể giúp gia gia muội không, ông ấy sắp không chịu nổi nữa rồi, muội đã không biết nên tìm ai rồi!” Tư Ức Nam mặt đầy nước mắt, nhìn Trần Phỉ, trong mắt tràn đầy khẩn cầu.
“Gia gia muội làm sao vậy?”
Trần Phỉ nghiêm túc nhìn khuôn mặt này, thật đúng là từ trong đó nhìn ra đường nét của Tư Ức Nam. Nhưng nữ hài tử trước kia chỉ chừng mười tuổi, hôm nay sao lại lớn lên nhiều như vậy.
“Gia gia hôn mê, nếu không đánh thức gia gia, chỉ sợ gia gia sẽ thật sự không tỉnh lại được nữa!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận