Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 138: Trấn Long Tượng tiến giai

Sau khi tâm hồn Tư Nguyên Hải trở về, thân thể suy bại hơi ngừng lại, mặc dù còn rất yếu, nhưng xuống giường đã có thể làm được.
“Lão phu ở đây, cảm tạ chư vị!” Tư Nguyên Hải quay về phía bốn người Trần Phỉ, muốn hành lễ, lại bị Trần Phi rất nhanh ngăn lại.
“Tư lão gia tử, không cần như thế.” Trần Phỉ cười nói.
“Làm phiền chư vị, lão phu không thể báo đáp, mấy khối Tâm Quỷ Thạch này là lão phu tích góp từng tí một, hy vọng có trợ giúp đối với chư vị.”
Tư Nguyên Hải nói xong, lấy ra một vài viên đá màu xám từ trong ngực của mình. Thoạt nhìn, không khác gì những viên đá ven đường ở bên ngoài.
“Lão phu tuy rằng không phải võ giả, nhưng cũng biết tâm thần lực đối với võ giả rất trọng yếu. Viên đá này do Tâm Quỷ Giới sản xuất, mỗi ngày luyện hóa một ít, có thể tinh thuần tâm thần lực của chư vị, đối với võ đạo có ích.”
Tư Nguyên Hải nhìn ra nghi hoặc trên mặt mấy người, cười giải thích.
Mấy người Quách Lâm Sơn hơi dao động, nếu là thứ khác, họ có lẽ đã trực tiếp từ chối. Nhưng có thể tinh thuần tâm thần lực, lực hấp dẫn của thứ này thoáng cái đề lên đỉnh.
Hiện giờ tu vi ba người Quách Lâm Sơn đều đang ở Luyện Tạng Cảnh, đặc biệt là hai người Cát Hoằng Tiết và Trương Phương Quỳnh, gần đây đều đang chuẩn bị đột phá Luyện Khiếu Cảnh.
Muốn đột phá Luyện Khiếu Cảnh, vô luận là đo đạc khiếu huyệt, hay là đào móc khiếu huyệt, tâm thần lực là không thể thiếu được. Nếu như có thể tinh thuần tâm thần lực, vậy điều khiển tâm thần lực sẽ trở nên càng thêm tinh tế, đối với đột phá rất có ích lợi.
“Điều này …”
Ba người Quách Lâm Sơn nhìn nhau, mặc dù muốn, nhưng ít nhiều hơi ngượng ngùng. Bọn họ mặc dù tới hỗ trợ, kết quả Yến Đức Tuyền căn bản không tới, bọn họ chỉ đứng một hồi mà thôi.
Dưới loại tình huống này, nếu như nhận lễ vật quý giá như vậy của Tư Nguyên Hải, thật hổ thẹn.
“Lão gia tử, thứ này quá quý giá, ta dùng thứ khác đổi với lão.” Cát Hoằng Tiết do dự một chút nói.
“Chư vị trượng nghĩa tương trợ, trên người lão phu không có cái gì khác, chỉ có Tâm Quỷ Thạch này có thể đại biểu cảm tạ, không cần đổi!”
Tư Nguyên Hải nghiêm mặt, trực tiếp nhét Tâm Quỷ Thạch vào tay bốn người Trần Phỉ.
Trần Phỉ vuốt Tâm Quỷ Thạch, cảm nhận được sự lạnh lẽo trong đó, trong lòng hoài nghi nguyên lý của Tâm Quỷ Thạch này, phỏng chừng chính là tiến hành ô nhiễm tâm thần lực, sau đó đối kháng tinh thuần.
Chỉ là so với Tâm Quỷ Giới đơn thuần bạo lực, Tâm Quỷ Thạch này mỗi ngày luyện hóa một ít, đối với võ giả mà nói liền ôn nhu hơn rất nhiều, cũng sẽ không làm cho tâm thần lực của võ giả trực tiếp biến dị.
Trần Phỉ vốn định chia Tâm Quỷ Thạch cho ba người Cát Hoằng Tiết, nhưng ba người chỉ nhận tượng trưng một khối, năm khối Tâm Quỷ Thạch còn lại toàn bộ rơi vào trong tay Trần Phỉ.
“Tư tiền bối, kế tiếp tiền bối tính thế nào? Sư đệ của tiền bối, không biết khi nào lại tìm tới cửa.” Trần Phỉ nhìn về phía Tư Nguyên Hải hỏi.
Yến Đức Tuyền thực lực rất mạnh, hơn nữa cùng chiêu pháp thẳng thắn của võ giả không giống, có phần biến ảo khó lường. Không có thực lực áp chế tuyệt đối, kỳ thật rất khó chém giết.
“Lần này là ta có chút sơ suất, bất quá viện lạc ban đầu quả thật không cách nào ở lại.”
Tư Nguyên Hải khẽ thở dài một hơi, nói: “Nhưng sư đệ của ta sắp tới hẳn cũng sẽ không tìm tới cửa, hắn là người cẩn thận, không có kế sách vạn toàn, sẽ không dễ dàng lộ diện.”
Trần Phỉ gật đầu, hai người lại ước định ám hiệu, về sau thuận tiện cho Trần Phỉ đi tìm Tư Nguyên Hải.
Tâm Quỷ Giới, Trần Phỉ khẳng định còn muốn đi, hơn nữa trong Tâm Quỷ Giới này, thứ tốt hình như còn không ít, giống như Tâm Quỷ Thạch này.
Hai canh giờ sau, Trần Phỉ trở lại đình viện mình thuê, trong tay đã xách một túi gạo, cùng với một giỏ trứng gà tươi.
Chuyện của Tư Nguyên Hải trì hoãn hai ngày, nhưng cũng may kết quả viên mãn, vả lại còn làm cho Trần Phỉ phát hiện địa phương thần kỳ Tâm Quỷ Giới này, tìm thấy một nơi tốt để tinh thuần tâm thần.
Trong phòng bếp, Trần Phỉ hấp một nồi cơm lớn, chuẩn bị cho món cơm chiên trứng.
Món cơm chiên trứng này, kiếp trước Trần Phỉ đã từng làm. Nhưng bình thường ở nhà ăn một bữa là quá nhiều, bữa sau lại làm cơm chiên trứng.
Một lát sau, mùi cơm tràn ngập toàn bộ phòng bếp, Trần Phỉ khoanh chân ở một bên, nhìn Tâm Quỷ Thạch trong tay, thử dùng tâm thần lực thăm dò vào trong đó.
Dựa theo cách nói của Tư Nguyên Hải, mỗi ngày luyện hóa Tâm Quỷ Thạch một ít, có thể đạt được hiệu quả tinh luyện tâm thần lực, vả lại không nên tham nhiều, bằng không cũng sẽ tạo thành kết quả tâm thần lực bị ô nhiễm.
Giờ phút này khi tâm thần lực của Trần Phỉ thâm nhập, bên tai Trần Phi vang lên từng tiếng xì xào trầm thấp, nhưng khi hắn cẩn thận lắng nghe, lại phát hiện căn bản không có thanh âm, tiếng xì xào đó hoàn toàn là ở trong đầu hắn vang lên.
Nhưng so với tiếng thì thầm nghe được ở trong Tâm Quỷ Giới, loại ô nhiễm do Tâm Quỷ Thạch dẫn phát này quả thật nhỏ đi không ít. Tĩnh Nguyên Quyết chỉ hơi lưu chuyển, liền xua tiếng xì xào này ra khỏi đầu, không cách nào sinh ra bất kỳ ảnh hưởng gì đối với Trần Phỉ.
Một lát sau, Trần Phỉ mở mắt ra, cảm nhận được sự biến hóa của tâm thần lực, quả thật có một chút biến hóa, nhưng cũng không rõ ràng.
Trần Phỉ cúi đầu nhìn về phía Tâm Quỷ Thạch, nhỏ đi một chút, đại khái không tới một thành. Dựa theo tiết tấu này, phỏng chừng sử dụng mười mấy lần, khối Tâm Quỷ Thạch này sẽ biến mất.
Trần Phỉ ngẩng đầu nhìn thoáng qua cơm, còn chưa hấp chín, thời gian vẫn còn, tâm thần lực cũng không có cảm giác khó chịu gì, hiển nhiên chút rèn luyện vừa rồi đối với Trần Phỉ mà nói là quá nhẹ
“Tiếp tục!”
Trần Phỉ nhắm mắt lại, lần nữa thẩm thấu tâm thần lực vào trong Tâm Quỷ Thạch, mà lần này tốc độ nhanh một chút, trình độ thăm dò so với vừa rồi tăng gấp đôi.
Lại là tiếng thì thầm không hề logic này, làm cho người ta nhịn không được muốn lắng nghe, nhưng lắng nghe lại không cách nào nghe ra cái gì, chỉ có vô tận điên cuồng ẩn chứa ở trong đó.
Tĩnh Nguyên Quyết bắt đầu lưu chuyển bình thường, ngăn cản những tiếng thì thầm làm ô nhiễm tâm thần này ở bên ngoài. Trần Phỉ cảm thụ được tình huống tâm thần của mình, rất vững vàng, ô nhiễm thoáng cái đã bị thanh trừ.
Trần Phỉ suy nghĩ một chút, tâm thần lực tiếp tục xâm nhập vào trong Tâm Quỷ Thạch, tiếng thì thào điên cuồng bắt đầu không ngừng tăng lên, đến cuối cùng, phảng phất bên tai toàn bộ đều là loại âm thanh này.
Nếu như người bình thường nghe được thanh âm như vậy, có lẽ họ sẽ phát điên ngay khi nghe thấy nó. Lục thân không nhận, giết người vô tội một cách bừa bãi, cũng là bình thường.
Tĩnh Nguyên Quyết ở trong đầu Trần Phỉ cấp tốc vận chuyển, ô nhiễm của Tâm Quỷ Thạch xâm nhiễm vào trong tâm thần lực Trần Phỉ, nhưng lập tức lại bị thanh trừ ra ngoài, nhiều lần tranh đoạt như thế, đến khi Tâm Quỷ Thạch vỡ nát, loại nguồn gốc ô nhiễm này không còn, mới chậm rãi biến mất.
Ước chừng qua một khắc đồng hồ, Trần Phỉ mở mắt ra, tâm thần có hơi mệt mỏi, nhưng độ tinh khiết của tâm thần lực lại rõ ràng tăng lên một ít.
Trần Phỉ cúi đầu nhìn thoáng qua bột phấn trong tay, bản thân hiện tại có thể trực tiếp chống lại ô nhiễm của Tâm Quỷ Thạch, không có bất kỳ tác dụng phụ nào.
Nhưng bây giờ số lượng nhiều nhất chỉ là một khối, nhiều hơn nữa, Trần Phi cũng chịu không nổi. Dù sao mỗi lần đối kháng, đều phải tiêu hao rất nhiều tâm thần lực, bây giờ tâm thần lực của Trần Phỉ rất nhỏ, độ tinh khiết cũng thấp.
Nếu không phải có Tĩnh Nguyên Quyết, một khối cũng chịu không nổi, vả lại lập tức sẽ phát điên.
“Chờ điểm cống hiến đủ rồi đổi lấy Tỏa Tâm Quyết.”
Trần Phỉ nghĩ tới quyển tâm thần công pháp trong Tàng Kinh Các, chính là dùng để tinh luyện tâm thần lực. Nhưng điểm cống hiến cao ngất ngưởng kia cũng ngăn cản Trần Phỉ.
Đi tìm Phong Hưu Phổ, Phong Hưu Phổ nhất định sẽ giúp Trần Phỉ đổi. Nhưng Trần Phỉ hiện giờ chẳng những thiếu Phong Hưu Phổ năm vạn lượng bạc, còn có điểm cống hiến của hai môn công pháp, cũng là Phong Hưu Phổ xuất ra.
Hiện giờ tiếp tục đòi Phong Hưu Phổ Tỏa Tâm Quyết, cái này cũng quá đáng, không thể thiếu cái gì liền tìm sư phụ mình đòi. Phong Hưu Phổ cũng không phải chỉ có một đồ đệ như Trần Phỉ, còn có những người khác.
Cơm hấp xong, Trần Phỉ đứng dậy, múc một muỗng cơm ra, chuẩn bị làm cơm chiên trứng.
Nghe đồn cơm chiên trứng ngon, phải dùng cơm nguội làm, sẽ có hồn hơn. Nhưng bây giờ Trần Phỉ cũng không phải muốn làm cơm chiên trứng có hồn, hắn chỉ đơn thuần muốn xoát độ thuần thục mà thôi, nào có chú ý như vậy.
Làm nóng chảo, đổ dầu, vo gạo, thả trứng vào, một lúc sau, trong phòng bếp liền nổi lên một mùi thơm. Hai tay Trần Phỉ đảo qua đảo lại, một lát sau, một chén cơm chiên trứng ra lò.
Trần Phỉ nhìn thoáng qua bảng điều khiển, điểm kinh nghiệm của Ích Cốc Đan+1. Trên mặt Trần Phỉ lộ ra nụ cười, kế tiếp liền xem mỗi lần chiên bao nhiêu cơm chiên trứng, sẽ được hệ thống thừa nhận.
Nghe đồn cảnh giới cao nhất của cơm chiên trứng chính là mỗi hạt cơm đều phải được bao bọc bởi trứng.
Tay nghề của Trần Phỉ còn chưa tới trình độ này, chỉ là một nắm cơm nhỏ với một thìa nước trứng, ở trong chảo xào vài lần, khi chín mới lấy ra.
Đây là sau khi Trần Phỉ thử nghiệm vài lần, phát hiện số lượng trứng và cơm ít nhất có thể gia tăng điểm kinh nghiệm, thời gian tăng lên điểm kinh nghiệm không đến mười giây, có thể tăng điểm kinh nghiệm, Trần Phỉ chiên vui quên trời đất.
Đã lâu không làm món xào, lại mang theo cảm giác thú vị đến không ngờ, làm cho chính Trần Phỉ cũng hoài nghi, mình có phải có một chút tiềm năng làm đầu bếp hay không.
Một bên hấp cơm, một bên chiên cơm, Trần Phỉ chiên từ trưa đến tối, ngoại trừ nghỉ ngơi một lát, Trần Phỉ gần như không dừng lại.
Mà kết quả của việc chiên cơm không ngừng như vậy, ngoại trừ cơm chiên trứng dần trở nên ngon hơn về màu sắc và hương vị, chính là điểm kinh nghiệm của Ích Cốc Đan nhanh chóng tăng lên.
【 luyện đan thuật: Ích Cốc Đan tinh thông (1075/3000) 】
Trần Phỉ nhìn thoáng qua bảng điều khiển, dựa theo tiết tấu, phỏng chừng còn cần vài ngày, mới có thể xoát độ thuần thục của Ích Cốc Đan đến đại viên mãn, dù sao Trần Phỉ không có khả năng mỗi ngày chỉ làm cơm chiên trứng, còn có chuyện khác.
Thu dọn xong phòng bếp, Trần Phỉ trở về khách sạn suối nước nóng, hôm nay Trấn Long Tượng còn chưa kịp tu luyện, còn có Thông Nguyên Công, Độn Không Du, những công pháp này đều phải bổ sung.
Rất nhanh, Trần Phỉ liền chìm vào trong suối nước nóng, nguyên khí phụ cận hơi dao động, tràn vào trong cơ thể Trần Phỉ, Trấn Long Tượng rất nhanh vận chuyển, xé rách nguyên khí, dung nhập vào trong máu thịt.
Cuộc sống dường như bình lặng trở lại, Trần Phỉ bắt đầu trạng thái sinh hoạt hai điểm một đường. Ở đình viện bên kia làm cơm chiên trứng, ở khách sạn suối nước nóng tu luyện các công pháp như Thông Nguyên Công.
Buổi chiều ngày thứ năm, cả người Trần Phỉ đang chìm trong nước, đột nhiên gân cốt toàn thân phát ra chấn động, toàn bộ mặt nước gợn sóng nhè nhẹ.
Một lát sau, đầu Trần Phỉ vươn ra mặt nước, cả người từng bước đi đến bên bờ suối nước nóng, quay đầu nhìn về phía mình trong mặt nước, trên mặt Trần Phỉ không khỏi lộ ra vẻ tươi cười.
【 công pháp: Trấn Long Tượng Trấn Thân tinh thông (1/5000) 】
Trải qua mấy ngày cố gắng tu luyện, Trấn Long Tượng Trấn Thân rốt cuộc bước vào cấp tinh thông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận