Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 143: Vừa đấm vừa xoa

Thiên Ti Quyết, phỏng chừng có thể xem như công pháp trấn minh của Đan Sư liên minh.
Đây là một loại công pháp do đan sư sáng tạo ra, sau khi luyện thành sẽ không sinh ra ảnh hưởng gì đối với nội kình, nói cách khác, tu luyện Thiên Ti Quyết không cách nào tăng trưởng cảnh giới võ đạo.
Nhưng nếu tu luyện Thiên Ti Quyết thành công, trợ giúp đối với luyện đan thuật sẽ trở nên thật lớn.
Kỳ thật không chỉ là luyện đan thuật, Trần Phỉ hiểu rõ, Thiên Ti Quyết tu luyện kỳ thật chính là tâm thần lực của con người.
Điều khiển tâm thần lực một cách tinh vi như sợi dây tóc, không chỉ là luyện đan như cá gặp nước, kỳ thật đối với võ đạo cũng là như hổ thêm cánh.
Chưa nói đến khống chế chiêu pháp, tương lai dự định đột phá Luyện Khiếu Cảnh, nếu như có thể ngưng luyện tâm thần lực thành tơ, vô luận là đo đạc khiếu huyệt, hay là đào móc khiếu huyệt, đều làm ít công to.
Nhưng làm công pháp trấn minh của Đan Sư liên minh, muốn học được Thiên Ti Quyết, độ khó cũng thật lớn, hai tầng đầu cần đổi hai vạn điểm cống hiến.
Sau khi tu luyện công pháp, còn cần tích lũy điểm cống hiến tới ngưỡng, đạt tới, mới có thể tiếp tục đổi.
Vệ Hưng Sơn không nói gì, đan phương trong tay, nếu như mua đứt, kỳ thật không tới hai vạn điểm cống hiến, nhưng cũng sẽ không kém nhiều. Nếu chia ra, có lẽ có thể, nhưng phải chờ một thời gian.
Trần Phỉ kỳ thật chính là muốn bỏ qua sự chênh lệch thời gian này, sớm học được Thiên Ti Quyết, tăng lên thực lực bản thân.
“Có thể, đan phương này đổi lấy công pháp hai tầng đầu của Thiên Ti Quyết.” Vệ Hưng Sơn nhìn Trần Phỉ, cuối cùng gật đầu đáp ứng.
Vệ Hưng Sơn rất tán thưởng Trần Phỉ, đã như vậy, không bằng đưa ra một chút thiện ý, soi mói lục lọi, ngược lại có chút keo kiệt.
Một canh giờ sau, Trần Phỉ rời khỏi Đan Sư liên minh.
Khải Nguyên Đan tạm thời không lấy được, tuy nhiên Trần Phỉ lấy được công pháp hai tầng đầu của Thiên Ti Quyết.
Việc nâng cao thực lực võ đạo, luôn là một cuộc chạy đua với thời gian.
Trần Phỉ hiện giờ không ngừng chuẩn bị cho Luyện Khiếu Cảnh, chờ sau này tu vi tăng lên tới Luyện Tạng Cảnh, chắc hẳn đối với rất nhiều người mà nói, Luyện Khiếu Cảnh giống như lạch trời, tất nhiên không cách nào làm khó Trần Phỉ.
Thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã hơn mười ngày trôi qua, ngày mai là hạn chót của nhiệm vụ.
Trong thời gian mười mấy ngày này, cơ bản Trần Phỉ đều ở trong khách sạn tu luyện, không cần đi ra ngoài.
Ngoài việc có thêm nhiều thời gian để tu luyện tốt hơn, còn bởi vì gần đây có không ít người đến bái phỏng Trần Phỉ.
Sau khi Trần Phỉ đẩy Sư Xương Quý xuống, thanh danh của Trần Phỉ bắt đầu truyền ra trong Đan Sư liên minh.
Bản thân nhiệm vụ này là nhiệm vụ mở, vì vậy liên minh sẽ trực tiếp công bố tiến độ hoàn thành nhiệm vụ. Tên của Trần Phỉ không được cố ý hiển thị ra, đây là yêu cầu của Trần Phỉ.
Tuy nhiên, trong một liên minh khổng lồ như vậy, luôn có rất nhiều người có thể lợi dụng sơ hở, có người tìm ra cách và biết ai sẽ hoàn thành nhiệm vụ.
Đến đây kết giao leo lên quan hệ, mời chào, không phải trường hợp cá biệt.
Vừa mới bắt đầu Trần Phỉ còn kiên nhẫn gặp vài người, về sau dứt khoát nhốt mình trong khách sạn, đóng cửa không gặp, lúc này lỗ tai Trần Phỉ mới hơi thanh tĩnh một chút.
Thời gian mười mấy ngày này, thời gian Trần Phỉ luyện chế Thường Phù Đan nhiều hơn, không phải bởi vì những thứ khác, hoàn toàn là Trần Phỉ muốn kiếm tiền, kiếm rất nhiều tiền, bởi vì Trần Phỉ muốn tu luyện Thiên Ti Quyết.
Cẩn thận mấy cũng có sơ sót, Trần Phỉ hoàn toàn không ngờ tới, chi phí đơn giản hóa của Thiên Ti Quyết lại cao như vậy, chỉ là đơn giản hóa hai tầng đầu, lại cần hơn một vạn lượng.
Hơn một vạn lượng đối với Trần Phỉ mà nói, kỳ thật mười mấy ngày là đủ rồi. Nhưng lúc trước mua một lò luyện đan lại hao hết tiền, ra sức luyện chế đan dược vài ngày, Trần Phỉ mới tích góp từng tí một chi phí đơn giản hóa.
Còn dự định trả lại năm vạn lượng cho Phong Hưu Phổ, tiến độ chậm chạp không thấy.
Tu luyện Thiên Ti Quyết hiệu quả rất tốt, Trần Phỉ trực tiếp dung hợp Tĩnh Nguyên Quyết cùng nó, biến thành một môn công pháp mới, Thiên Nguyên Quyết.
Ra sức luyện đan, còn bởi vì qua mười ngày nữa, Trần Phỉ sẽ đi theo Quách Lâm Sơn tiến vào bí cảnh, trong khoảng thời gian này, Trần Phỉ nhất định phải tích góp một khoản tiền đến bảng điều khiển.
Đây là phòng ngừa ở trong bí cảnh, gặp phải tình huống bất ngờ gì, Trần Phỉ còn có tiền có thể đơn giản hóa công pháp cần thiết, đây hoàn toàn là bị Phong Quỷ Cảnh lần đó dọa sợ.
Đồng thời, Trần Phỉ kỳ thật muốn đổi một cây cung tốt. Khi không ngừng tu luyện Trấn Long Tượng, khí lực của Trần Phỉ còn đang không ngừng tăng lên, cây cung ban đầu kia đối với Trần Phỉ hiện giờ mà nói là quá nhẹ.
Một cây cung tốt giá cả cũng không rẻ, Trần Phỉ cần tiền, cho nên gần đây dành tất cả thời gian nhàn rỗi, đều dùng để luyện đan, ngay cả thời gian đi tìm Tư Nguyên Hải cũng không có.
Đương nhiên, không đi tìm Tư Nguyên Hải, cũng bởi vì bên ngoài có rất nhiều người chú ý tới Trần Phỉ, nếu như Trần Phỉ cứ như vậy tìm tới Tư Nguyên Hải, cho dù dịch dung, cũng có thể lộ ra dấu vết.
Cốc cốc cốc!
“Khách quan, có khách nhân, nói là đồng môn của ngài, muốn gặp không?” Tiểu nhị khách sạn ở bên ngoài gõ cửa, thấp giọng hỏi Trần Phỉ.
“Để cho hắn tới đây đi.” Trần Phỉ có chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn mở cửa phòng.
Chỉ chốc lát sau, tiểu nhị khách sạn dẫn một người đi tới trước mặt Trần Phỉ, Trần Phỉ có chút nghi hoặc nhìn người tới, người này Trần Phỉ cũng chưa từng gặp qua.
“Trần sư đệ, quấy rầy rồi, ta là Tằng Tĩnh An.” Tằng Tĩnh An nhìn Trần Phỉ, chắp tay nói.
“Tằng sư huynh, huynh tới tìm ta làm gì?”
Trần Phỉ đón người vào trong phòng, rót một chén trà, trong lòng Trần Phỉ tuy rằng có suy đoán, nhưng vẫn hỏi một câu.
“Nhiệm vụ cải tiến Phi Lăng Đan trong Đan Sư liên minh kia, phải chăng sư đệ đã hoàn thành?” Tằng Tĩnh An cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi.
“Còn chưa chân chính hoàn thành, ngày mai mới đến hạn chót.” Trần Phỉ cười nói.
“Không thể tưởng được trong môn còn cất giấu một vị luyện đan đại sư như sư đệ, thất kính thất kính.”
Tằng Tĩnh An cố ý đứng lên, chắp tay với Trần Phỉ. Trần Phỉ nhíu mày, đứng dậy hoàn lễ. Tằng Tĩnh An này lễ tiết làm quá nhiều, cũng quá khách khí, cầu xin không nhỏ.
“Tằng sư huynh có lời gì, có thể nói thẳng.”
“Nếu sư đệ đã nói như vậy, vậy ta cũng nói thẳng.”
Tằng Tĩnh An nhìn Trần Phỉ, trầm giọng nói: “Hi vọng sư đệ sau khi lấy được Khải Nguyên Đan có thể bán lại cho ta. Giá cả rất dễ thương lượng, chỉ cần sư đệ nguyện ý ra giá, ta đều đáp ứng.”
Vẻ mặt Trần Phỉ bất động, nhìn Tằng Tĩnh An, khẽ lắc đầu, nói: “Chuyện này chỉ sợ không cách nào đáp ứng sư huynh, Khải Nguyên Đan này, ta có chỗ dùng khác, sẽ không bán lại.”
“Viên Khải Nguyên Đan này đối với ta rất trọng yếu!”
Nghe được lời nói của Trần Phỉ, biểu tình ôn hòa ban đầu của Tằng Tĩnh An đột nhiên biến hóa, thanh âm thoáng cái lớn lên, ánh mắt nhìn chằm chằm Trần Phỉ.
Tựa hồ phát hiện trạng thái của mình, Tằng Tĩnh An đè giọng xuống, thấp giọng nói: “Gia phụ một năm trước bị thương, tu vi tổn hại lớn, cho tới bây giờ vẫn suy sụp, ta một mực tìm kiếm Khải Nguyên Đan, nhưng vẫn không có kết quả.”
Tằng Tĩnh An nói xong, thanh âm không tự chủ được lại lớn lên, thân thể càng nghiêng về phía Trần Phỉ, lớn tiếng nói: “Sư đệ và ta là đồng môn sư huynh đệ, gia phụ càng là vì môn phái mà chiến, mới dẫn đến tình cảnh hiện giờ, về tình về lý, Khải Nguyên Đan này, sư đệ phải cho ta!”
“Hơn nữa ta vừa rồi đã nói, chỉ cần sư đệ nguyện ý ra giá, ta đều chấp nhận, ta cũng sẽ không vô cớ lấy Khải Nguyên Đan của sư đệ!”
Trần Phỉ nhìn Tằng Tĩnh An nổi giận đùng đùng, thậm chí có chút vênh váo hung hăng, sắc mặt cũng trầm xuống.
Khải Nguyên Đan này là Trần Phỉ tự mình thắng được, xử trí như thế nào, hoàn toàn quyền của hắn, bây giờ lại có người lấy quan hệ môn phái đến áp chế hắn, quả thực buồn cười!
“Ta nói rồi, viên Khải Nguyên Đan này, ta có chỗ dùng khác, sẽ không bán lại.” Trần Phỉ trầm giọng nói.
“Sư đệ biết hai năm nay ta tìm Khải Nguyên Đan bao nhiêu vất vả sao! Trần sư đệ, sư đệ coi như thương hại ta, nhường Khải Nguyên Đan này cho ta, Tằng gia ta ở môn phái mặc dù không tính là gì, nhưng về sau sư đệ có bất cứ chuyện gì, đều có thể tới tìm Tằng gia ta, như thế nào?”
Tằng Tĩnh An nắm chặt nắm tay, ngữ mang theo uy hiếp nhìn Trần Phỉ, Tằng gia ở Nguyên Thần kiếm phái không tính là cái gì, nhưng muốn nhằm vào một đệ tử nội môn vẫn là phi thường dễ dàng.
“Ta cảm thấy lời nói của ta rất rõ ràng, sư huynh, ta còn có việc phải làm, thứ lỗi không tiếp đãi!”
Trần Phỉ đứng dậy, không hài lòng, cũng không có gì để nói tiếp, Trần Phỉ bắt đầu tiễn khách.
“Trần Phỉ, Khải Nguyên Đan tuy rằng tốt, nhưng phải bảo vệ được mới được!”
Tằng Tĩnh An đứng dậy, nhìn Trần Phỉ, vẻ mặt tràn đầy âm trầm, vừa rồi ôn hòa rộng lượng, sớm đã biến mất sạch sẽ. Hoặc là nói, thần thái của Tằng Tĩnh An hiện giờ, mới là bộ dáng nguyên bản của hắn.
“Ngươi đang uy hiếp ta?” Trần Phỉ nhẹ giọng nở nụ cười.
“Ta chỉ là đang trần thuật một chuyện mà thôi, Trần Phỉ, ta cảm thấy ngươi nên suy nghĩ lại một chút, đừng lầm tưởng!” Tằng Tĩnh An trịch thượng nhìn Trần Phi, trên người tràn đầy địch ý.
“Mời đi!”
Trần Phỉ chỉ ra cửa, Tằng Tĩnh An lạnh lùng nhìn Trần Phỉ, xoay người rời khỏi khách sạn.
Trần Phỉ nhíu mày, nghĩ đến ý tứ trong lời nói vừa rồi của Tăng Tĩnh An.
Hai ngày trước, Trần Phỉ kỳ thật đã dùng bồ câu đưa thư truyền tin về môn phái, bảo Phong Hưu Phổ đến Tiên Vân thành một chuyến.
Khải Nguyên Đan dù sao cũng là thánh dược chữa thương, sau khi Trần Phỉ đổi lấy, liền định để Phong Hưu Phổ trực tiếp dùng trong Tiên Vân thành, nếu không để Trần Phỉ mang theo Khải Nguyên Đan quay về môn phái, phỏng chừng trên đường sẽ xảy ra chuyện.
Chỉ là Trần Phỉ không nghĩ tới, những phiền toái khác còn chưa kịp tới, người đầu tiên tới cửa uy hiếp, vậy mà là đồng môn của mình.
“Theo lý mà nói, sư phụ hẳn đã tới mới đúng!”
Phong Hưu Phổ còn chưa tới, Trần Phỉ lúc trước cũng không nghĩ nhiều, cho rằng Phong Hưu Phổ có việc trì hoãn. Hiện giờ nghĩ đến lời của Tằng Tĩnh An, sẽ không phải bồ câu của mình, căn bản là không có quay về môn phái chứ?
Trần Phỉ đi vào trong sân, lấy ra một con bồ câu đưa thư, viết một tờ giấy nhét vào đùi chim bồ câu, sau đó thả nó đi.
Trần Phỉ nhảy lên, đi tới trên mái hiên, nhìn chim bồ câu bay xa, khi bồ câu đưa thư sắp biến thành một chấm đen, đột nhiên một mũi tên bay qua, bồ câu đưa thư trực tiếp rơi xuống.
Ánh mắt Trần Phỉ nheo lại, bồ câu đưa thư của mình thật sự bị chặn lại.
Có lẽ là Tăng Tĩnh An, có lẽ là những người khác, nhưng hiển nhiên, bọn họ không hy vọng tin tức của Trần Phỉ truyền về trong môn phái. Dứt khoát liền trực tiếp bắn hạ bồ câu đưa thư.
Giống như có một tầng lưới vô hình, đang lặng lẽ đến gần. Trần Phỉ nếu dám tự mình ra khỏi Tiên Vân thành, chỉ sợ nguy hiểm sẽ càng nhiều!
Mà vô luận Trần Phỉ có ra khỏi thành hay không, chờ Trần Phỉ lấy được Khải Nguyên Đan, các loại sự tình sẽ chân chính ùn ùn kéo đến.
Trần Phỉ đứng tại chỗ, suy nghĩ một lát, nửa canh giờ sau, Trần Phỉ xuất hiện trong Đan Sư liên minh.
“Công tử?” Tần Tĩnh Lan nghi hoặc nhìn Trần Phỉ.
“Phát một nhiệm vụ, truyền tin nhắn cho Nguyên Thần kiếm phái Phong Hưu Phổ.”
Trên mặt Trần Phỉ lộ ra nụ cười, chặn bồ câu đưa thư? Có bản lĩnh chặn người của Đan Sư liên minh một cái xem nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận