Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ - Chương 1272: Long Tượng Trấn Thương Khung (length: 12368)

"Ngươi đi khôi phục vết thương đi."
Trần Phỉ nhìn bảng nhắc nhở, ánh mắt lộ vẻ mỉm cười.
Một bộ công pháp chỉ hơi thua công pháp Trấn Thương Khung bậc tám, thậm chí ở một vài phương diện, còn mạnh hơn cả Trấn Thương Khung bậc tám.
Đá ở núi khác có thể mài ngọc, người nguyên tộc kinh tài tuyệt diễm, nhưng công pháp họ thiết kế ra, càng phải cân nhắc nhiều hơn đến việc chủng tộc của họ có thể tu luyện hay không, tu luyện xong hiệu quả cuối cùng sẽ ra sao.
Sáng tạo công pháp chính là như vậy, không phải uy lực càng lớn càng tốt, mà là càng thích hợp mới là tốt nhất. Trên cơ sở này, cố gắng tăng uy lực công pháp mới là con đường đúng đắn.
Giống Trần Phỉ trực tiếp dung hợp công pháp thế này, chỉ bàn về uy lực, có thể nói là gần như không có.
Nhưng cũng chính vì vậy, Trần Phỉ trước đây khi tu luyện công pháp ở mỗi cảnh giới đều đạt tới tiêu chuẩn cao nhất của cảnh giới trước, tạo nên cho Trần Phỉ một nội tình thâm hậu không ai sánh kịp.
"Vâng, chủ nhân!"
Vạn Ai Lê cúi người hành lễ, rồi đi đến một bên đại điện, khoanh chân chữa thương bên trong cơ thể.
Trần Phỉ liếc nhìn Vạn Ai Lê, vừa rồi ra tay quá ác, với thương thế hiện tại của Vạn Ai Lê, dù có Hồn thiên Quyết không ngừng tăng tốc hồi phục, cũng phải mất vài tháng mới có thể hoàn toàn chữa lành vết thương bên trong cơ thể.
"Dung hợp!"
"Phát hiện công pháp mới, Long Tượng Trấn Thương Khung!"
"Đơn giản hóa!"
"Long Tượng Trấn Thương Khung đơn giản hóa, thành công đơn giản hóa thành Long Tượng Trấn Thương Khung cấp bảy!"
Bên trong tàng Nguyên Chung, mười lăm vạn khối thượng phẩm nguyên tinh biến mất không còn, một môn công pháp luyện thể hoàn toàn mới xuất hiện ngay trong thức hải của Trần Phỉ.
Hồn thiên Quyết và Trấn Thương Khung bậc tám có nhiều điểm tương đồng, ví như Hồn thiên Quyết cũng tu luyện các hạt nhỏ trong cơ thể, có điều số lượng hạt nhỏ tu luyện không nhiều bằng Trấn Thương Khung.
Mặc dù số lượng hạt nhỏ Hồn thiên Quyết tu luyện ít hơn, nhưng mức độ khai thác hạt nhỏ lại tiến thêm một bước so với Trấn Thương Khung.
Mục tiêu của Hồn thiên Quyết là để mỗi một hạt nhỏ trong cơ thể đều có được sức mạnh của một con Tê Giác Thiên trưởng thành.
Tê Giác Thiên là thần thú, dù không làm gì, không tu luyện gì thì đến lúc trưởng thành cũng có sức mạnh cảnh giới Sơn Hải bậc năm.
Tu luyện thêm một chút, đạt tới cảnh giới Dung Đạo bậc sáu là chuyện rất bình thường, nếu có thiên phú tốt hơn thì sẽ lên tới cảnh giới Khai Thiên.
Nhưng Tạo Hóa Cảnh lại là một cửa ải lớn, số lượng Tê Giác Thiên vượt qua được không nhiều.
Tê Giác Thiên trong vị diện trước kia của hắn đã là một tồn tại cực kỳ cường đại, trong tộc có vô số cường giả, nhưng Tê Giác Thiên bậc chín chân chính chỉ có vài con lẻ tẻ.
Chủng tộc có nội tình trời sinh thâm hậu như thế này có một hiện tượng rất kỳ lạ, đó là tu luyện giai đoạn đầu thì nhanh, nhưng đến giai đoạn sau, ngược lại còn khó đột phá hơn các chủng tộc bình thường.
Bản nguyên của thần thú giúp Tê Giác Thiên chiếm hết lợi thế, nhưng tương tự cũng giới hạn trần cao của chúng.
Nhất ẩm nhất trác, đều có số cả.
Nhưng nếu nhìn theo góc độ khác, nhiều chủng tộc bình thường đừng nói tới giới hạn bậc chín, ngay cả giới hạn bậc bảy cũng không chạm tới được, Tê Giác Thiên dạng thần thú này đã là vị trí được thiên địa ưu ái rồi.
Trần Phỉ dung hợp Trấn Thương Khung với Hồn thiên Quyết, hấp thụ những ưu điểm của Hồn thiên Quyết, đương nhiên không phải biến hạt nhỏ trong cơ thể thành Tê Giác Thiên.
Dù sao Trần Phỉ có lựa chọn sẵn, còn phù hợp với Trấn Thương Khung hơn, đó chính là Lục Túc Long Tượng.
Nhất tộc Lục Túc Long Tượng đã bị vùi lấp trong dòng sông thời gian. Trước kia ở Hắc Thạch vực, Trần Phỉ còn tưởng nhất tộc Long Tượng vẫn còn đó.
Đến Huyền Linh vực mới biết Lục Túc Long Tượng sau khi bị nguyên tộc tiêu diệt không lâu, cũng biến mất theo Quy Khư giới, Quy Khư giới không còn dấu vết của Lục Túc Long Tượng.
Lục Túc Long Tượng cũng thuộc thần thú, trời sinh thần lực, chỉ có điều về sau bị nguyên tộc mạnh hơn thu làm tộc phụ thuộc.
Công pháp Trấn Long Tượng trước kia, muốn tu luyện đến đại viên mãn thì nhất định phải có tinh huyết của Lục Túc Long Tượng. Đó là nguyên tộc cố tình thiết kế ra năm đó để tộc dân không quên thời gian bị Lục Túc Long Tượng nô dịch.
Hồn thiên Quyết và Trấn Thương Khung dung hợp với nhau, việc Trần Phỉ tu luyện mỗi hạt nhỏ trong cơ thể thành một con Lục Túc Long Tượng trưởng thành đã trở thành một chuyện rất tự nhiên.
Trấn Thương Khung trước kia không chọn con đường tu luyện hạt nhỏ như vậy là vì con đường này quá khó đối với cả những chủng tộc kinh tài tuyệt diễm như nguyên tộc.
Việc Hồn thiên Quyết tu luyện mỗi hạt nhỏ trong cơ thể thành Tê Giác Thiên là do đặc tính chủng tộc của họ quyết định rằng họ có thể khai thác tu luyện hạt nhỏ như vậy.
Mà số lượng hạt nhỏ Hồn thiên Quyết tu luyện còn lâu mới nhiều bằng Trấn Thương Khung.
Trấn Thương Khung của nguyên tộc có thể tu luyện mấy trăm triệu hạt nhỏ, nhưng để mỗi một hạt nhỏ tăng lên tới mức Lục Túc Long Tượng thì thật quá làm khó nguyên tộc.
Đặc tính của mỗi chủng tộc không hoàn toàn giống nhau, không phải nguyên tộc không muốn Trấn Thương Khung mạnh hơn mà là một Trấn Thương Khung mạnh hơn thì chính nguyên tộc cũng không tu luyện được. Vậy sáng tạo ra làm gì.
Độ thuần thục của Long Tượng Trấn Thương Khung từ chỗ tinh thông rớt thẳng xuống, rớt thẳng xuống đến mức nhập môn hai thành.
Nhưng nhìn vào sự thay đổi độ thuần thục của công pháp thì cấp bậc môn công pháp này đã tăng lên một bậc.
Trấn Thương Khung bậc tám trước kia là công pháp luyện thể cấp cao nhất bậc tám, nguyên tộc vô cùng tự tin vào điều này. Theo thông tin Trần Phỉ lấy được từ Tạo Hóa Cảnh tộc Vong Xuyên, thì quả thật là như vậy.
Long Tượng Trấn Thương Khung bây giờ là nâng một tầng nữa trên cơ sở Trấn Thương Khung, nói là chấn động cổ kim cũng không hề quá lời, cũng đạt đến trình độ người tu hành khác không thể nào tu luyện.
Dù để cho thiên kiêu của chủng tộc chí tôn bậc chín tới tu luyện môn công pháp này thì khả năng vòng thứ nhất cũng tu không qua.
Ngay cả chính Trần Phỉ cảm nhận phương thức tu luyện của Long Tượng Trấn Thương Khung, cũng không khỏi tặc lưỡi.
Dù sao dựa theo tư chất của chính Trần Phỉ, hắn cũng bất lực trước môn công pháp mới này. Hay có thể nói, nếu không có bảng thì Trần Phỉ thật ra cũng không thể tu luyện được cả Trấn Thương Khung.
Trấn Thương Khung sau khi dung hợp như vậy, Trần Phỉ cuối cùng không cần lo Cường Giả bậc chín nhìn ra nguồn gốc Trấn Thương Khung, và không thể liên hệ gì với nguyên tộc.
Một mối lo bị trừ khử, lại còn có được truyền thừa công pháp mạnh hơn, việc bắt Tê Giác Thiên về làm thần thú hộ tộc, đáng giá thật sự.
Trần Phỉ liếc nhìn bảng, vẫn còn hai công pháp không trọn vẹn chưa xử lý, đến từ Ma Thiên Quan Tưởng Giác Thiệu Kỳ và Hoàng Ly Thanh Điển.
Công pháp nguyên lực của Quy Khư giới tu đồng thời tinh khí thần hồn, có tu luyện riêng lẻ, nhưng căn bản vẫn là cùng nhau tăng lên, cho nên công pháp Ma Thiên Quan Tưởng có thể dung nhập cùng với Minh Hà Uyên Thiên Quyết.
"Dung hợp!"
"Phát hiện công pháp mới, Minh Ma Uyên Thiên Quyết!"
Công pháp nguyên lực mới ra đời, từ cấp thượng phẩm bậc tám trước đó thuận lợi bước vào cực phẩm bậc tám. Theo phân chia của các chủng tộc bậc chín, thì Minh Ma Uyên Thiên Quyết hiện tại chỉ là một tồn tại cực kỳ bình thường trong số các công pháp cực phẩm bậc tám.
Có đủ tư cách để các chủng tộc bậc chín cất giữ nhưng các chủng tộc bậc chín chắc chắn không đi tu luyện công pháp nguyên lực ở mức này, vì họ ngại khả năng tăng trưởng cũng như uy lực không đủ.
Nhưng đối với Trần Phỉ hiện tại thì đã là quá tốt rồi, dù sao đây cũng là công pháp Trần Phỉ từng giờ từng phút thu thập và dung hợp được.
Độ thuần thục của Minh Ma Uyên Thiên Quyết mới chỉ là một thành ở cảnh giới nhập môn, độ thuần thục hơi thấp nhưng sau này đều có thể nâng cao.
Tay trái Trần Phỉ xoay chuyển, phần linh túy của Giác Thiệu Kỳ xuất hiện trong tay hắn, Trần Phỉ dùng một chút sức, trực tiếp bóp vỡ nó.
Linh cơ nồng đậm kịp thời ập xuống, đúng như dự liệu của Trần Phỉ, linh túy của cường giả ngoại vực cũng có thể dẫn dắt linh cơ.
Long Tượng Trấn Thương Khung, Minh Ma Uyên Thiên Quyết và những cảm ngộ quy tắc về núi, bắt đầu xuất hiện ồ ạt trong thức hải Trần Phỉ.
Hiệu quả một tháng tĩnh tu trước kia không thể nói là không có, nhưng quả thật khá chậm, so với cảm giác tăng mạnh đột ngột này tạo thành sự chênh lệch vô cùng rõ ràng.
Tâm tư Trần Phỉ dao động, rồi từ từ trầm xuống, khôi phục lại bình tĩnh.
Dùng linh túy để tu luyện thì rất nhanh, nhưng nếu Trần Phỉ thật sự hoàn toàn chấp nhất vào điểm này mà trở nên chỉ chú trọng trước mắt, thì e là sẽ gây họa lớn về sau.
Tâm tư thay đổi thì hành vi cũng tự nhiên sẽ thay đổi theo.
Người tu hành có chu kỳ sinh mệnh dài đằng đẵng, không thể nào chuyện gì cũng thuận lợi, nước xiết dũng tiến là đúng, nhưng có đôi khi phải cẩn thận vẫn nên cẩn thận.
Một người chỉ theo đuổi một loại cực đoan nào đó, cuối cùng có thể sẽ gặp vấn đề lớn.
Vạn Ai Lê đang hồi phục vết thương, cảm giác được khí tức dao động mãnh liệt của Trần Phỉ, không tự chủ được mở to mắt nhìn về phía chủ nhân của mình.
Bị Thần thú thước thu phục, linh tuệ của Vạn Ai Lê cũng không có phát sinh biến hóa, chỉ có một điểm khác biệt so với trước kia.
Trước kia Vạn Ai Lê sẽ lấy bản thân, hay là chủng tộc làm trung tâm, nhưng bị Thần thú thước thu phục về sau, trung tâm của Vạn Ai Lê liền biến thành Trần Phỉ.
Trần Phỉ bảo chết, Vạn Ai Lê liền sẽ không chút do dự chấp hành.
Bởi vì linh tuệ không có biến hóa, cho nên giờ phút này tu vi tiến triển đột nhiên tăng mạnh của Trần Phỉ, nghiêm trọng thách thức quan niệm tu hành mà Vạn Ai Lê đã hình thành bao nhiêu năm qua.
Đến Bát giai, mỗi một bước tiến triển tu vi, tuyệt đối đều là một bước một dấu chân, có người tu hành có thể đi nhanh một chút, hoặc là bắt đầu chạy, nhưng dù sao cũng thấy rõ ràng, đối phương vì cái gì có thể chạy.
Nhưng phương pháp tu luyện của chủ nhân nhà mình hiện tại, Vạn Ai Lê một chút cũng không xem hiểu, chỉ có thể ở trong lòng tán thưởng một câu, không hổ là chủ nhân của ta, rồi sau đó liền nhắm mắt lại tiếp tục khôi phục thương thế.
Thời gian mấy chục hơi thở thoáng một cái đã qua, linh cơ chung quanh chậm rãi khôi phục bình thường, Trần Phỉ mở to mắt.
Long Tượng Trấn Thương Khung, môn công pháp xưa nay chưa từng có này, độ thuần thục tăng lên tới nhập môn cảnh ba thành.
Một linh túy Bát giai trung kỳ, chỉ đề thăng ngần ấy độ thuần thục, khiến Trần Phỉ có chút không biết nên nói thế nào.
Độ khó tu luyện quả thật quá lớn, bất quá độ thuần thục tăng lên chút này, mang đến cho Trần Phỉ biến hóa, xác thực rõ ràng hơn so với Trấn Thương Khung trước đó.
Giờ phút này bên trên mỗi một hạt nhỏ trong cơ thể Trần Phỉ, đều có hình thức ban đầu của Lục Túc Long Tượng.
Còn xa mới đến lúc thành hình, theo Trần Phỉ đoán chừng đợi đến khi Long Tượng Trấn Thương Khung đạt đến Tinh Thông cảnh, Lục Túc Long Tượng trên mỗi một hạt nhỏ trong cơ thể mới có thể thực sự có cả hình lẫn thần.
Minh Ma Uyên thiên Quyết, từ nhập môn cảnh một thành, một đường lên thẳng đến hơn bốn phần mười nhập môn cảnh, gần vị trí năm thành.
So với gian nan của Long Tượng Trấn Thương Khung, môn công pháp Bát giai cực phẩm Minh Ma Uyên thiên Quyết này, tương đối dễ tu luyện một chút, dù sao thiên tư của Trần Phỉ bây giờ so với dĩ vãng, lại có tăng lên không nhỏ.
Tại Bát giai, mặc dù không tính là thiên kiêu đỉnh tiêm, nhưng đã mạnh hơn đại đa số người tu hành Bát giai rất nhiều.
Quy tắc của núi, một tháng tĩnh tu cộng thêm phần linh túy Bát giai trung kỳ này, Trần Phỉ đã lĩnh ngộ gần bốn quy tắc thứ cấp...
Bạn cần đăng nhập để bình luận