Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 463: Nhân quả

Lúc trước ở địa giới Tiên Vân thành, Đông Trọng Thu cũng rất ít quan tâm sự tình môn phái xung quanh, bởi vì những chuyện này bình thường đều là do Cung Quan Chỉ phụ trách.
Cho nên ký ức đối với Nguyên Thần Kiếm Phái, còn dừng lại ở thật lâu trước kia, công pháp môn phái không trọn vẹn, tu vi cao nhất bất quá Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ.
Thậm chí là lần này cùng đi tới Vô Tận Hải, Đông Trọng Thu cũng chỉ liếc Nguyên Thần Kiếm Phái vài lần, phát hiện Nguyên Thần Kiếm Phái quả thật không có biến hóa gì lớn.
Bất quá đây mới là hiện tượng bình thường, dù sao khi công pháp môn phái có chỗ thiếu hụt, tông môn rất khó đi xa, có thể dậm chân tại chỗ, không có xuất hiện suy yếu, đều có thể nói là lãnh đạo có phương pháp.
“Là ai đột phá?” Đông Trọng Thu nhìn về phía Cung Quan Chỉ, trầm giọng nói.
Hợp Khiếu Cảnh, khó khăn cỡ nào, vậy mà sinh ra trong Nguyên Thần Kiếm Phái. Đông Trọng Thu ngày đó nhìn thấy tình huống, hai Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ kia, tuổi cũng đã không nhỏ.
Thậm chí một người trong đó tuổi thọ sắp hết, tinh khí thần tổn thất, đã sống không được mấy năm.
Dưới loại tình huống này, không nên có người đột phá đến Hợp Khiếu Cảnh mới đúng, mặc dù hai người kia liều mạng, không màng sống chết thử đột phá, cuối cùng ngoại trừ kết cục thân tử đạo tiêu, sẽ không có loại khả năng thứ hai.
Đột phá Hợp Khiếu Cảnh, không phải liều mạng là có thể thành công. Nếu như liều mạng, có thể thật sự cải mệnh, vậy địa vị Hợp Khiếu Cảnh sẽ không cao thượng như thế.
Cho dù là ở trong Thiên Vũ Minh to lớn như vậy, địa vị Hợp Khiếu Cảnh cũng rất siêu nhiên, cao hơn nhiều so với Luyện Khiếu Cảnh.
Con đường tu hành võ đạo, kết quả liều mạng, khả năng cuối cùng thật sự không còn mệnh.
“Tên là Trần Phỉ, đây là tư liệu của hắn.”
Cung Quan Chỉ lấy ra một miếng ngọc giản, đưa cho Đông Trọng Thu. Trước khi đến, Cung Quan Chỉ cũng đã sai người chuẩn bị tin tức, dù sao đối với Trần Phỉ, Cung Quan Chỉ cũng tràn ngập tò mò.
Đông Trọng Thu tiếp nhận ngọc giản, thăm dò tâm thần vào trong, một lát sau, ánh mắt Đông Trọng Thu từ trong ngọc giản dời đi.
“Từ khi hắn bái nhập Nguyên Thần Kiếm Phái đến bây giờ, ngay cả thời gian mười năm cũng không tới, liền từ một tiểu võ giả Đoán Cốt Cảnh, cho tới bây giờ Hợp Khiếu Cảnh?”
Đông Trọng Thu ngẩng đầu nhìn về phía Cung Quan Chỉ, ánh mắt mặc dù không thay đổi, nhưng Cung Quan Chỉ lập tức cảm giác được trong lòng mình trầm xuống.
Cung Quan Chỉ hiểu được, Đông Trọng Thu đang chất vấn, thiên phú như thế, vì sao trước đó Tiên Vân Kiếm Phái chưa bao giờ chú ý tới, chuyện lớn như vậy, nếu Cung Quan Chỉ hoàn toàn không biết gì cả, vậy Cung Quan Chỉ làm chưởng môn, không khỏi thất bại.
“Hắn che giấu tu vi bản thân, lộ ra ngoài chỉ là Luyện Khiếu Cảnh sơ kỳ.” Cung Quan Chỉ vội vàng thấp giọng nói.
Tu luyện vài năm, liền từ Đoán Cốt Cảnh đột phá đến Luyện Khiếu Cảnh sơ kỳ, phần thiên tư này tự nhiên cũng vô cùng tốt, nhưng ít nhất còn ở trong phạm vi có thể tiếp nhận.
Dù sao lúc trước tỷ thí đệ tử chân truyền ở Tiên Vân Kiếm phái, Trần Phỉ liền bộc lộ tài năng, đánh ngang tay với Thân Đồ Thương xếp thứ hai của Tiên Vân Kiếm Phái.
Lúc ấy tất cả mọi người đều có thể thấy được thiên tư của Trần Phỉ không tầm thường, nhưng cũng chỉ là không tầm thường. Dù sao muốn từ Luyện Tạng Cảnh đột phá đến Luyện Khiếu Cảnh, rất dễ dàng mắc kẹt vài năm, thậm chí trực tiếp thất bại, cũng không thể biết được.
Kết quả là sau một năm Trần Phỉ đã đột phá thành công. Bất quá bởi vì có biểu hiện lúc trước ở Tiên Vân Kiếm Phái, trong lòng mọi người đã có dự đoán, cho nên cũng tiếp nhận rất nhanh.
Tiên Vân Kiếm Phái không thiếu Luyện Khiếu Cảnh, tuy rằng Trần Phỉ thể hiện ra thiên tư ưu việt, nhưng nếu bái nhập Nguyên Thần Kiếm Phái, thành tựu cả đời cao nhất phỏng chừng cũng đã định, đó chính là Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ.
Mà lấy tài nguyên của Nguyên Thần Kiếm Phái, Trần Phỉ muốn tu luyện tới Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ, đã là chuyện mấy chục năm sau.
Lúc ấy Tiên Vân Kiếm Phái đang bị Thần Viêm Phái đột nhiên xuất hiện, quấy nhiễu tâm phiền ý loạn, rất nhanh liền không chú ý Trần Phỉ nữa, mà Trần Phỉ sau đó, mặc dù ở trước mặt rất nhiều người, đánh bại Thân Đồ Thương, nhưng kỳ thật cũng chỉ như vậy.
Trong mắt Tiên Vân Kiếm Phái, chỉ lần nữa xác định thiên tư bất phàm của Trần Phỉ, nhưng cũng không hơn.
“Thiên phú như thế, không che giấu, phỏng chừng cũng không trưởng thành nổi.” Đông Trọng Thu vuốt ve ngọc giản trong tay, đột nhiên khẽ thở dài một hơi.
Trong ngọc giản, còn nói một chuyện, chính là năm đó Trần Phỉ đi vào Tiên Vân thành, môn phái đầu tiên muốn bái nhập, kỳ thật là Tiên Vân Kiếm Phái.
Tiên Vân Kiếm Phái làm thế lực bá chủ phương viên ngàn dặm lúc ấy, tự nhiên có rất nhiều người mộ danh mà đến, muốn gia nhập tông môn cường thịnh này.
Nhưng rất đáng tiếc, bởi vì sách lược tuyển người của Tiên Vân Kiếm Phái lúc ấy, tuổi Trần Phỉ rõ ràng hơi lớn, đồng thời tu vi lại hoàn toàn không đủ, trực tiếp bị ngăn ở bên ngoài sơn môn Tiên Vân Kiếm Phái.
Thậm chí ngay cả cơ hội vào núi kiểm tra đều không có, bởi vì nếu như kiểm tra qua, bên trong Tiên Vân Kiếm Phái sẽ lưu lại ghi chép.
Ngay cả ghi chép cũng không có, rất hiển nhiên ngay cả bước vào sơn môn cũng không được.
Một Hợp Khiếu Cảnh, vốn nên sinh ra từ trong Tiên Vân Kiếm Phái bọn họ, kết quả lại bị bọn họ trực tiếp cự tuyệt ngoài cửa.
Không thể nói lúc ấy phương thức Tiên Vân Kiếm Phái tuyển nhận môn đồ sai, lúc ấy bởi vì chiến loạn, người đi tới Tiên Vân Thành phi thường nhiều, Tiên Vân Kiếm Phái chỉ có thể dùng phương thức như vậy, từ trong đó sàng lọc ra đệ tử chất lượng tốt.
Nhưng hết lần này tới lần khác, đã trực tiếp bỏ sót viên ngọc thô Trần Phỉ này.
Chỉ có thể nói, Trần Phỉ cùng Tiên Vân Kiếm Phái quả thật không có duyên phận.
Lý là đạo lý như vậy, nhưng khi Đông Trọng Thu nghĩ đến tiềm long như vậy, bị Tiên Vân Kiếm Phái bỏ lỡ cơ hội, trong lòng vẫn bị nghẹn đến khó chịu.
Một Hợp Khiếu Cảnh hơn ba mươi tuổi, cho dù là ở Thiên Vũ Minh nhân tài đông đúc, Hợp Khiếu Cảnh như vậy cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay, duy nhất có khả năng xuất hiện thiên kiêu bực này, cũng chỉ có mấy thế lực lớn trong Thiên Vũ Minh.
Mấy thế lực kia có thực lực gì, trong đó có cường giả Hợp Khiếu Cảnh đỉnh phong tọa trấn, đến trình độ này, trong môn mới xuất hiện Hợp Khiếu Cảnh trẻ tuổi như vậy.
Đáng tiếc, Tiên Vân Kiếm Phái cũng có hi vọng có được thiên kiêu như thế, nhưng cuối cùng cái gì cũng không có.
“Chuyện này ta đã biết, ngươi đi xuống đi!” Đông Trọng Thu nhìn Cung Quan Chỉ, hơi khoát tay áo nói.
“Quan Chỉ cáo lui!” Cung Quan Chỉ nhìn vẻ mặt Đông Trọng Thu, cảm giác Đông Trọng Thu dường như lại già hơn một chút, trong lòng không khỏi khó chịu một trận.
Nhưng hôm nay nói cái gì, đều không cách nào thay đổi sự thật Hợp Khiếu Cảnh xuất hiện ở Nguyên Thần Kiếm Phái. Cung Quan Chỉ cúi người với Đông Trọng Thu, chậm rãi rời khỏi sân.
Đông Trọng Thu nhìn một gốc tùng bách trong sân, trên mặt lộ ra nụ cười tự giễu.
Tiên Vân Kiếm Phái trăm phương ngàn kế muốn cho trong môn lại ra một Hợp Khiếu Cảnh, nhưng cho tới bây giờ, vẫn không có chút kết quả nào. Trong môn tuy có Luyện Khiếu Cảnh đỉnh phong, nhưng cuối cùng có thể thành công hay không, không ai nói rõ được.
Dù sao ở bên trong Thiên Vũ Minh, võ giả có tu vi Luyện Khiếu Cảnh đỉnh phong nhiều, nhưng cuối cùng chân chính có thể đột phá thành công, lại vĩnh viễn chỉ có một số ít.
Khí vận có thể rơi xuống Tiên Vân Kiếm Phái hay không, bản thân Đông Trọng Thu cũng không có lòng tin.
Nghĩ đến Trần Phỉ, Đông Trọng Thu không tự chủ được lại thở dài một hơi. Tạo hóa trêu ngươi, chẳng lẽ lão thiên thật không còn chiếu cố Tiên Vân Kiếm Phái sao?
“Hô!”
Đột nhiên, một tiếng xé gió từ xa truyền đến, Đông Trọng Thu ngẩng đầu, liếc mắt một cái liền nhìn thấy người tới, chính là Du Thủ Thành của Du gia.
Trận thế phòng hộ của Tiên Vân Kiếm Phái vừa muốn vận chuyển, đã bị Đông Trọng Thu triệt tiêu, Du Thủ Thành cũng rơi xuống trước sân của Đông Trọng Thu.
“Không mời tự đến, thứ tội!” Du Thủ Thành nhìn Đông Trọng Thu, chắp tay nói.
“Không sao, mời ngồi!”
Đông Trọng Thu khoát tay áo, đón Du Thủ Thành vào trong sân. Hiện giờ Tiên Vân Kiếm Phái cùng Du gia là quan hệ liên minh, Tiên Vân Kiếm Phái cũng nhờ có Du gia, mới có thể nhanh chóng đứng vững gót chân trong Thiên Vũ Minh.
Cho nên hiện giờ hai thế lực ở chung cực kỳ hòa hợp. Du Thủ Thành trực tiếp đến như vậy, mặc dù hơi đột ngột, nhưng cũng không tính đại sự gì.
“Chuyện của Nguyên Thần Kiếm Phái, ngươi hẳn đã nghe nói đi!” Du Thủ Thành ngồi xuống trước mặt Đông Trọng Thu, đi thẳng vào vấn đề.
Hôm nay Du Thủ Thành tới nơi này, cũng bởi vì trước đây không lâu nghe được tin tức này.
Lúc ấy trong lòng Du Thủ Thành cũng tràn đầy kinh ngạc, dù sao ở phụ cận Tiên Vân Thành đợi vài năm, Du gia đối với tình huống thế lực xung quanh, vẫn phi thường hiểu rõ.
Nguyên Thần Kiếm Phái ở trong mắt Du Thủ Thành, giống như rất nhiều thế lực cấp sáu trong Thiên Vũ Minh, không có chỗ nào xuất sắc.
Đương nhiên, mấy trăm năm trước, Nguyên Thần Kiếm Phái phong quang qua, thậm chí có Hợp Khiếu Cảnh truyền thừa. Nhưng nhiều năm như vậy trôi qua, công pháp không trọn vẹn, Nguyên Thần Kiếm Phái đã sớm không còn thịnh tình năm đó.
Loại tình huống này ở trong Thiên Vũ Minh cũng thường xuyên xuất hiện, Hợp Khiếu Cảnh trong môn vừa gián đoạn, thực lực lập tức trượt xuống, thậm chí một đi không trở lại.
Trong mắt Du Thủ Thành, Tiên Vân Kiếm Phái kỳ thật có xu thế như vậy, cũng may tới Vô Tận Hải, Đông Trọng Thu chưa chắc không có cơ hội đạt được một phần linh tài kéo dài tuổi thọ.
Chỉ cần có linh tài kéo dài tuổi thọ, Đông Trọng Thu có thể sống thêm mấy chục năm, đến lúc đó Tiên Vân Kiếm Phái sẽ có cơ hội sinh ra một Hợp Khiếu Cảnh mới, một lần nữa kéo dài sự huy hoàng của môn phái.
“Vừa nghe nói, ngươi đã tới.” Trên mặt Đông Trọng Thu lộ ra vẻ tươi cười, nhưng trong mắt lại không có chút ý cười nào.
Du Thủ Thành nhìn thấy vẻ mặt của Đông Trọng Thu, liên tưởng đến một ít tư liệu có liên quan đến Trần Phỉ, trong lòng hiểu rõ. Đổi lại là ai bỏ qua một Hợp Khiếu Cảnh hơn ba mươi như vậy, chỉ sợ tâm tình cũng sẽ giống như Đông Trọng Thu.
Để Du Thủ Thành ở vào vị trí của Đông Trọng Thu, Du Thủ Thành chỉ sợ còn có thể nổi trận lôi đình.
“Tiềm lực của Trần Phỉ ta và ngươi rõ như ban ngày, các ngươi lại đến từ cùng một nơi, người như vậy không kéo vào trong liên minh, thật đáng tiếc.” Du Thủ Thành thấp giọng nói.
“Hắn chưa chắc sẽ đồng ý, dù sao trên người ngươi và ta, đều còn có không ít phiền toái.” Đông Trọng Thu lắc đầu.
Mặc dù Thần Viêm Phái Giản Tấn Sinh bây giờ không ở Vô Tận Hải, nhưng xác suất đuổi theo rất lớn, tất cả mọi người đều biết Giản Tấn Sinh sẽ có xác suất rất lớn đột phá đến Hợp Khiếu Cảnh trung kỳ, vả lại ngay trong mấy năm này.
Liên minh cùng Tiên Vân Kiếm Phái, vậy cần gánh vác phần nhân quả Tiên Vân Kiếm Phái này, đổi lại ai tới, chỉ sợ đều phải thận trọng cân nhắc có đáng giá hay không.
Còn có Du gia, trên người cũng có không ít chuyện phiền toái, cũng không tốt hơn Tiên Vân Kiếm Phái bao nhiêu, bằng không cũng không đến mức lúc trước phát hiện thông đạo, cố ý chạy đến Tiên Vân thành tránh né.
“Bí cảnh tam giai, phân lượng này, có đủ hay không?” Du Thủ Thành thấp giọng nói.
“Ngươi muốn chia một phần tam giai bí cảnh cho Nguyên Thần Kiếm Phái?”
Đông Trọng Thu nghe được Du Thủ Thành nói, vẻ mặt không khỏi khẽ động, thẻ cược này, ngược lại sẽ làm cho người ta động tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận