Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 888: Đột phá Tử Liêm (canh thứ tư )

"Trong đám tiểu gia hỏa này, dễ đạt tới ngũ giai nhất có lẽ là Hoàng Kim kiến và thú mỏ vịt Hồng Liên. Còn Hoàng Kim Behemoth và Bạch Hổ nhờ vào huyết mạch mạnh mẽ cũng có khả năng đột phá." Ngu Tử Du khẽ cười, nghiêm túc trả lời câu hỏi của Cửu Vĩ.
Cường độ thân thể dễ nâng cao, nếu có đủ t·h·i·ê·n tài địa bảo thì được. Nhưng với đạo lĩnh ngộ hay tinh thần biến chất, tất cả đều nhờ vào tự thân. Bởi vậy, Hoàng Kim kiến cùng thú mỏ vịt Hồng Liên bị hạn chế về thân thể, ngược lại có thể là những người đầu tiên bước chân vào siêu phàm ngũ giai. Còn như Hoàng Kim Behemoth, Bạch Hổ... thì khỏi nói. Một kẻ có huyết mạch ngang với Viễn Cổ Cự Long, một kẻ lại là huyết mạch của hung thú Thượng Cổ Chí Cường. Cả hai đều không phải hạng người chịu nghe đạo lý.
Nghĩ đến đây, Ngu Tử Du nhắc nhở: "Nếu tộc Thần 'Lục Lục Thất' kia đưa tới đủ vật tư, nhớ cho Hoàng Kim kiến, thú mỏ vịt Hồng Liên bọn họ một ít t·h·i·ê·n tài địa bảo có thể rèn luyện thân thể. Nếu có bảo vật thuộc tính phong hoặc đại địa thì giao cho Bạch Hổ và Hoàng Kim Behemoth."
"Vâng, chủ nhân." Cửu Vĩ đáp lại, trong mắt ánh lên ý cười. Xem ra, Yêu Đình lại sắp có thêm mấy vị chân thần ngũ giai. Chân Thần ngũ giai, xét toàn bộ tinh không, cũng là tầng lớp cường giả đứng ở đỉnh cao. Thực lực bên ngoài vô cùng k·h·ủ·n·g b·ố, dù là các thế lực đỉnh cấp cũng không dám kh·i·n·h th·ư·ờng. Ở một mức độ nào đó, cường giả ngũ giai giống như vũ k·h·í h·ạt n·h·â·n thời đại trước.
Còn bây giờ... Toàn bộ Yêu Đình, dưới sự trông nom của chủ nhân là sinh m·ệ·n·h thể siêu phàm lục giai, cường giả ngũ giai mọc lên như nấm, liên tiếp xuất hiện. Trước có nàng Cửu Vĩ, Kim Hầu, Đế Ngạc lần lượt đặt chân ngũ giai, sau đó có vương trùng, Hồng Long Nữ Vương và những cường giả ngũ giai khác gia nhập Yêu Đình. Trong vài năm gần đây, Nữ Vương Trùng Tộc Sarah, đại xà – chính là tiểu gia hỏa có huyết mạch Vĩnh Hằng Bát Kỳ Đại Xà – cũng đã đạt tới ngũ giai...
Nhưng đây không phải là tất cả. Cửu Vĩ bỗng chốc nghĩ tới điều gì, ánh mắt trở nên thâm trầm, nhìn thoáng qua Ngu Tử Du đang cắm rễ dưới mặt đất rồi hỏi: "Chủ nhân, Tử Liêm, sắp đột phá à?"
"Tử Liêm..." Trong giọng nói trầm lắng của Ngu Tử Du, đôi mắt sâu thẳm hiện lên một thoáng màu sắc hoài niệm. Tiểu gia hỏa này đã lâu không gặp rồi. Nhưng cũng đúng thôi. Dưới sự k·h·í·c·h th·í·ch của vương trùng mới đến, Tử Liêm quyết định đặt chân vào ngũ giai. Sau khi chào Ngu Tử Du, hắn đã xuất phát vào sâu trong hư không.
Sâu trong hư không, chính là mặt trái của vũ trụ, quái dị hoang vu hơn cả tinh không. Và trong thế giới đáng sợ đó, Tử Liêm một mình bước trên con đường Chân Thần. Chỉ có g·iết c·h·óc mới có thể tiến hóa, chỉ có tiến hóa mới trở nên mạnh mẽ. Tính đến giờ, Ngu Tử Du đã không gặp Tử Liêm hai ba năm. Tuy nhiên, với sự quỷ dị và sức mạnh của tiểu gia hỏa này, việc đột phá là tất yếu. Chỉ là không biết bây giờ hắn đã đột phá hay chưa...
Vào lúc này, ở sâu trong hư không một góc, dường như cảm nhận được điều gì, một đôi mắt lạnh lẽo đột nhiên nhìn về phía đó. "Chủ... nhân..." Trong tiếng nỉ non, Mị Ảnh màu tím lộ ra một thoáng hoài niệm. Chủ nhân, người hắn dốc lòng cống hiến, là người hắn tôn kính nhất. Mà bây giờ, đã 732 ngày không gặp. Tuy nhiên...
"Xoẹt." Móng vuốt sắc bén nhẹ nhàng xé rách một đường, không gian vặn vẹo như tờ giấy. Một luồng sức mạnh khó tả đang chảy trôi trong cơ thể. "Chủ nhân, ta thành c·ô·ng đạt chân thần rồi..." Tiếng thì thầm vang lên trong sự tĩnh mịch sâu thẳm, pha lẫn niềm vui khó tả.
Ngũ giai. Thực sự là ngũ giai. Mạnh mẽ đến khó tin. Mà giờ hắn mới cảm giác không cần sống dưới sự che chở của chủ nhân nữa. Hắn có đủ thực lực để đứng ra bảo vệ chủ nhân.
"Hô..." Thở sâu một hơi, Tử Liêm không còn do dự. "Vút..." Ánh tím lóe lên trong hư không rồi biến m·ấ·t. Toàn bộ thân ảnh của hắn hoàn toàn biến mất. Hư không luật động — một năng lực đáng sợ có thể không nhìn khoảng cách, không gian, thoắt ẩn thoắt hiện trong hư không, tựa như thuấn di. Trước đây năng lực này là đòn s·á·t th·ủ của hắn... Bây giờ, nó như hơi thở của hắn, có thể sử dụng bất cứ lúc nào, ngay cả khi đang di chuyển. Năng lực đáng sợ này đã hòa nhập vào bản năng. Từ đó có thể tưởng tượng ra Tử Liêm giờ đã k·h·ủ·n·g b·ố đến mức nào. Đáng sợ hơn nữa là Tử Liêm đã thành công hợp nhất các năng lực của mình. Ví dụ, khi hư không luật động, thân ảnh của hắn cũng khó mà nhìn thấy. Đó chính là năng lực ẩn thân của hắn. Hư không luật động kết hợp ẩn thân khiến hắn trở thành sát th·ủ đáng sợ nhất. Tất nhiên, còn có thiên phú của Hư Không Nhất Tộc không xem phòng ngự của đa số chủng tộc khác vào đâu.
Lúc này, Ngu Tử Du lại không hề hay biết tiểu gia hỏa hắn nhớ mong đang trên đường trở về với tốc độ đáng kinh ngạc.
"Tam đệ có thiên phú chiến đấu kinh người thật, mới nửa ngày đã ngưng luyện Phong Nh·ậ·n đến mức có thể xé rách phòng ngự của Sơn Nhạc Titan." Cửu Vĩ đang xem cuộc chiến ở xa, mắt lấp lánh.
"Còn kém xa lắm. Mới tí xíu vết thương, còn không bằng khả năng hồi phục nhanh của tên núi cao kia." Ngu Tử Du cười thầm, không hề nể nang đả kích. Bạch Hổ không thể khen được, Ngu Tử Du bây giờ đã nhìn thấu. Cứ khen hắn một tiếng là y như rằng muốn leo lên đầu người ta. Thà khen mấy tên khác còn hơn khen Bạch Hổ. Đúng lúc này, Kim Hầu ở bên cạnh dường như nghĩ đến điều gì, đột nhiên hỏi: "Chủ nhân, chiến trường rèn luyện bản thân khó có được như thế này, vì sao không thông báo cho Kinh Cức, Khôi Trụ tham gia?"
"Bọn họ không cần." Ngu Tử Du đáp gọn. So với chiến đấu, Kinh Cức và Khôi Trụ cần lắng đọng hơn. Đặc biệt là Khôi Trụ và sông băng, ai nấy đều có chí bảo. Nếu họ có thể hoàn toàn dung hợp chí bảo thì việc đạt tới siêu phàm ngũ giai chắc chắn không thành vấn đề. Còn Kinh Cức... cùng Đình Cự Long tiểu thập... bọn họ đang đi trên con đường Chân Thần của riêng mình. Một người đi trên con đường quỷ dị của Nữ Vương tiên huyết, còn người kia đi trên con đường huy hoàng oai phong của Lôi Đình Quân Vương. Mỗi người đều có duyên ph·ậ·n của mình, Ngu Tử Du không muốn ảnh hưởng đến họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận