Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 4041: Thân ảnh màu trắng

"Cái kia, nơi đó là nơi nào." Angus và Andre không nhịn được đồng thanh lên tiếng.
Mấy cái hình chiếu Vĩnh Hằng từ không trung lướt qua, cũng không có cảm giác áp bức mạnh mẽ.
Thế nhưng loại lực lượng đặc thuộc về Vĩnh Hằng đó không thể lừa dối được.
Những thứ kia đều là Vĩnh Hằng!
"Hai vị có thể bắt đầu làm quen với bản đồ trong tay."
Hai người nghe được trí năng hướng dẫn du lịch X nhắc nhở, lập tức cúi đầu nhìn về phía pháp khí trong tay.
Quả nhiên, bọn họ ở phía trên thấy được nhóm tồn tại Vĩnh Hằng kia cùng nhau đi đến một địa điểm.
Nơi đó, chính là hội trường chư thiên đấu giá hội.
"Không phải, không phải nói đấu giá hội còn phải qua một khoảng thời gian mới mở sao?" Angus nghi hoặc hỏi.
"Đương nhiên là phải qua một khoảng thời gian, nhưng điều này không ngăn cản các ngài đến sớm để xem trước các vật phẩm bán đấu giá." Trí năng hướng dẫn du lịch X giải thích rõ ràng.
"Vậy, chúng ta có thể đi xem sao?" Andre lúc này cũng thấy giới thiệu về các mặt hàng trưng bày đấu giá liên quan.
Trong đó những thứ thuộc về chí bảo Vĩnh Hằng đỉnh cấp, càng làm cho bọn họ thèm thuồng.
"Đương nhiên, chỉ cần tuân thủ quy tắc của tiểu thế giới, bất kỳ ai cũng có thể đến xem." Trí năng hướng dẫn du lịch X giọng vẫn mềm mỏng như cũ.
"Chúng ta đi nơi này trước đã!" Angus và Andre liếc nhau, đồng loạt nhìn về phía xa xa một ngọn Đại Sơn 163.
Hoặc có lẽ là, kiến trúc rộng lớn tựa như một ngọn Đại Sơn kia.
Nơi đó là chủ hội trường của chư thiên đấu giá hội.
Đến lúc đó nghi thức khai mạc cũng được cử hành tại nơi này, và cũng chính ở nơi đây mà tiến hành buổi đấu giá cao cấp nhất.
"Hai vị mời đi theo ta." Trí năng hướng dẫn du lịch X đang dẫn đường phía trước.
Vì có nhiệm vụ nên trí năng hướng dẫn du lịch X không giới thiệu về các thương điếm hai bên.
Sau khi phi hành mấy ngàn dặm, hai người đến được chủ hội trường của chư thiên đấu giá hội.
Đứng ở chỗ này, nhìn kiến trúc cao tới mấy vạn mét, có thể so với một dãy núi hùng vĩ, ánh mắt họ không giấu nổi sự thán phục.
Thần kim làm xương, bạch ngọc làm tường, bản thân chất liệu của kiến trúc này, cũng đã sánh ngang rất nhiều thần tài đỉnh cấp.
Mà toàn bộ kiến trúc, thậm chí đã là một kiện pháp khí có uy lực kinh người.
"Mời vào." Trí năng hướng dẫn du lịch X một bên thúc giục hai người.
Hai người vội vàng đi vào bên trong chủ hội trường, sau đó lập tức bị một chiếc Lá Liễu lơ lửng trong không trung ở trung tâm hội trường thu hút toàn bộ sự chú ý.
Hoặc có lẽ là, không phải chiếc lá liễu này thu hút toàn bộ lực chú ý của họ.
Mà là những hành động tụ tinh hội thần của mấy bóng người đang vây quanh lá liễu kia, khiến cho cái lá liễu (Bg Aj) không có sức hút bình thường lại thu hút được sự chú ý của họ.
Bởi vì... những người tụ tập xung quanh chiếc lá liễu này, tất cả đều là các tồn tại Vĩnh Hằng!
Cũng chính vì sự tồn tại của họ, hai người mới nghiêm túc quan sát chiếc lá liễu kia trên không trung.
Không nhìn thì thôi, vừa nhìn hai người đã phát hiện chiếc lá liễu này không hề tầm thường.
Chiếc lá liễu này lơ lửng giữa không trung, xung quanh không có bất kỳ trận pháp ràng buộc nào.
Thậm chí Angus và Andre đều không cảm nhận được xung quanh chiếc lá liễu này có dấu vết năng lượng.
Nhưng chiếc lá liễu này cứ lơ lửng giữa không trung, tựa như nó sinh ra để ở vị trí này vậy.
Bọn họ không nhìn ra được chiếc lá liễu này có gì đặc biệt.
Nhưng những Vĩnh Hằng đang vây quanh chiếc lá liễu với vẻ si mê say đắm, phảng phất như bị nguyền rủa, đã cho thấy sự bất phàm của nó.
"Đây là một trong những lá liễu khắc dấu pháp tắc thời không mà Thời Không Chi Chủ quyên tặng để bán đấu giá."
Không đợi hai người nghi hoặc, trí năng hướng dẫn du lịch X lúc này bắt đầu thực hiện chức trách của mình.
"Cái gì? Đây chính là lá liễu ẩn chứa pháp tắc thời không của Thời Không Chi Chủ?" Hai người không khỏi thốt lên kinh ngạc.
Nghe thấy tiếng kinh hô của họ, mọi người xung quanh chỉ nhìn thoáng qua hai người, nhưng không nói gì thêm.
Mà hai người cũng nhận thấy mình quá lớn tiếng, rất sợ trêu chọc phải những người không nên trêu chọc.
Bất quá rất may mắn, những người tỏ vẻ không hài lòng với bọn họ phần lớn là các Chúa Tể giống như bọn họ.
Bán bộ Vĩnh Hằng thì rất ít, còn nhóm Chuẩn Vĩnh Hằng và Vĩnh Hằng, hoặc đang quan sát những vật đấu giá khác, hoặc đang chìm đắm trong đó mà không quan tâm đến những quấy rầy từ bên ngoài.
Hai người thở phào một hơi, lại ngẩng đầu nhìn chiếc lá liễu trên không trung, trong thoáng chốc chìm vào si mê.
Thời gian cứ như vậy trôi qua vội vã...
"...Do ta đại diện cho chí cao điện hoan nghênh các vị tham gia buổi đấu giá chư thiên lần này do chí cao điện tổ chức."
Trên quảng trường rộng lớn như biển cả, Ngu Tử Du phóng lớn thân thể lên tới độ cao mười vạn mét, quan sát mọi người xung quanh.
Những người này đều từ chư thiên vạn giới chạy đến để tham gia đấu giá hội.
Hắn vừa mới quét qua hiện trường một lượt, chỉ một lần quét đó thôi số người ở cấp bậc Vĩnh Hằng đã vượt quá mấy trăm người.
Mà những người ở dưới Vĩnh Hằng thì càng nhiều như biển, không thể tính toán được.
Đương nhiên, cũng bởi vì hôm nay là phòng đấu giá cấp thấp của chư thiên đấu giá hội.
Vì phẩm cấp của vật đấu giá không cao nên những người tham gia thực sự đều là những Chúa Tể này, cùng với nhóm Bán bộ Vĩnh Hằng.
Nhóm Vĩnh Hằng, phần lớn đều chỉ tham gia lễ khai mạc theo phép lịch sự.
Buổi đấu giá thực sự của Vĩnh Hằng, còn phải đợi một ít năm nữa mới có thể cử hành.
Nhưng Ngu Tử Du tin tưởng, đến lúc đó số người tham gia đấu giá hội chỉ nhiều chứ không ít so với hiện tại.
Dù sao, chư thiên đấu giá hội cũng không hạn chế những người không phải Vĩnh Hằng quan sát quá trình bán đấu giá cấp bậc Vĩnh Hằng.
Huống chi, việc khiến một đám người kinh ngạc và khen ngợi, cung cấp giá trị cảm xúc phong phú, tự thân nó cũng là một trách nhiệm của phòng đấu giá.
Sau khi giao công việc cho người phụ trách cụ thể của đấu giá hội, Ngu Tử Du rời khỏi chí cao điện, xuất hiện ở nơi sâu trong hỗn độn.
Vì buổi bán đấu giá này mà lao tâm khổ tứ bận rộn một thời gian dài như vậy, cuối cùng cũng đến lúc hắn muốn nghỉ ngơi một chút.
Đứng trong hỗn độn, xung quanh hắn Hỗn Độn lúc thì nát vụn, lúc lại đình trệ ngưng kết.
Xung quanh hắn, dường như đang phát sinh một sự biến hóa nào đó không biết.
Mà Ngu Tử Du đang ở trung tâm của tất cả những biến hóa này, lại cúi đầu như đang giải phóng cái gì đó.
Sau một khắc, Ngu Tử Du bỗng nhiên bước lên một bước về phía trước.
Không, không nên nói là hắn bước lên một bước về phía trước, mà là từ trong cơ thể hắn, một người giống hệt hắn như bóng chồng bước ra.
Chỉ một khắc sau, cả hai người tách nhau ra và cùng hiện thân.
Ngu Tử Du đi lên phía trước có da dẻ trắng thuần.
Còn Ngu Tử Du đứng tại chỗ thì da dẻ ảm đạm, dường như một màu đen kịt khi ở trong sự tương phản với đối phương.
Ngu Tử Du bước lên phía trước, cúi đầu nhìn hai bàn tay của mình, phảng phất không thể tin được.
Theo cử động của hắn, Hỗn Độn bốn phía dường như bị hắn chi phối, di chuyển theo ý hắn.
Sau một khắc, Hỗn Độn đó bỗng nhiên ngưng tụ, như lưỡi kiếm sắc bén đâm về phía Ngu Tử Du màu đen ở sau lưng.
Nhưng Hỗn Độn này còn chưa kịp tiếp cận Ngu Tử Du, đã đột ngột biến mất trong hư không.
Trong hỗn độn ở phía xa truyền đến dao động nhiễu loạn.
"Chơi đủ rồi sao?"
Ngu Tử Du màu đen bất mãn rên lên một tiếng, Hỗn Độn xung quanh bỗng nhiên biến mất toàn bộ.
Ngu Tử Du trắng thuần không tiếp tục thao túng Hỗn Độn công kích, mà là cười ha hả xoay người lại.
"Vì sao ngươi lại muốn thả ta ra? ... Bản thể."
Bạn cần đăng nhập để bình luận