Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 4110: Ý niệm giao hòa.

"Táng thiên nhất tộc các ngươi cũng biết? Các ngươi rốt cuộc là làm sao có được những tin tức này?" Thấy vẫn không có ai trả lời, đồng bọn của Long Dương bên cạnh ngồi không yên. Hắn đứng lên kinh hãi nhìn đám đồng bọn mà hắn chưa hề biết thân phận. Hắn tuy là cũng đã phản bội chính mình tộc quần, nhưng lại không nghĩ tới phải ra bán mình tộc quần. Vừa rồi khi tổ chức nói chuyện, hắn còn đang do dự có nên nói ra nội tình tộc quần mình hay không. Nhưng ai có thể ngờ được, còn chưa đợi hắn mở miệng, tổ chức liền đem nội tình tộc quần bọn họ nói ra hết. Không sai, đại s.á.t khí Vĩnh Hằng thần quang của bọn họ Vĩnh Hằng nhất tộc sở hữu một kích s.á.t th.ươ.ng đỉnh cấp Vĩnh Hằng. Đây cũng là vì sao văn minh cấp Truyền Thuyết của bọn họ không e ngại đỉnh cấp vĩnh hằng bên ngoài. Bởi vì đỉnh cấp Vĩnh Hằng rất khó g.i.ế.t c.h.ế.t lẫn nhau, nhưng Vĩnh Hằng thần quang của bọn họ lại có thể. Đây là đại s.á.t khí tuyệt đối đối với đỉnh cấp Vĩnh Hằng! Cũng là thực lực chênh lệch tuyệt đối giữa bọn họ thành tựu văn minh Truyền Thuyết cấp so với các nền văn minh khác. Điều này tuy không phải là bí mật gì, nhưng cũng không phải dễ dàng bị người ta biết như vậy? Cho dù là vị đại nhân kia... Vừa nghĩ đến đây, đồng bạn của Long Dương cũng không khỏi rùng mình. Đúng vậy, còn có vị đại nhân kia nữa. Ai có thể giấu diếm được vị đại nhân kia chứ? "Xem ra ngươi nghĩ ra nguyên nhân." Thấy hắn không nhắc lại, một cái đấu bồng đen khác chậm rãi lên tiếng. "Không sai, ta quả thật biết." Thanh âm của đồng bạn Long Dương có chút xấu hổ. "Tốt lắm, ngươi có thể ngồi xuống." "Vâng." Hắn ngoan ngoãn lần nữa ngồi xuống. "Sáu đại văn minh cấp Truyền Thuyết Vĩnh Hằng nhất tộc, Táng thiên nhất tộc và Thần Ngôn văn minh đã xác định là địch nhân của chúng ta, cho nên chúng ta nhất định phải nắm giữ tình báo của bọn họ." "Vậy tại sao không có tin tức nội tình của Thần Ngôn văn minh?" Một tên đấu bồng đen mở miệng hỏi. "Bởi vì chúng ta cũng không biết." "Không thể nào đâu!" Đồng bạn của Long Dương lại lên tiếng. "Đây chính là vị đại nhân kia mà..." "Đại nhân trăm công ngàn việc, lo toan suy nghĩ căn bản không phải chúng ta có thể đo lường được, ngươi không cần nghĩ vấn đề này." Lúc này, lại một hắc bào nhân đứng lên nói. "Thần Ngôn văn minh không giống hai văn minh khác, bọn họ chưa bao giờ công khai nội tình đã đ.á.n.h bại các văn minh Truyền Thuyết cấp bên ngoài." Cho nên, nội tình rốt cuộc là cái gì, tạm thời không thể biết." Có người lại bổ sung. "Được rồi." Không ai phản bác, mọi người lại yên tĩnh trở lại. "Tiếp theo, chúng ta nên bàn bạc đối đãi thế lực mới trong hỗn độn này." "Thế lực mới?" "Không biết các ngươi có nghe qua Chí Cao điện chưa?" "Đương nhiên, bọn họ còn có một Thời Không Chi Chủ." Mọi người nghe thấy Chí Cao điện đều mở miệng. Trong nháy mắt, bầu không khí trong đại điện lại có một chút nhiệt liệt... Bên trong dòng sông thời gian. Ngu Tử Du khoanh chân ngồi bên trên một Trường Hà Thời Gian. Mà ở phía sau hắn, chân linh của Hỗn Độn Chung lưng tựa lưng hắn, vẫn duy trì tư thế giống nhau. Hai người đều ở trần ngồi, lưng dính chặt vào nhau không hề ngăn cách. Từng luồng năng lượng vận chuyển trong cơ thể của bọn hắn, rồi đi qua chỗ dán lưng mà truyền tới cơ thể lẫn nhau. Hai luồng năng lượng hoàn toàn khác biệt giao hòa trong cơ thể lẫn nhau, nhanh chóng thay đổi bản chất của chính nó. Và sự chuyển biến này, là đột ngột cấp tốc như thế, không có một kẽ hở nào. Cứ như là bản thân năng lượng này đã có đầy đủ hai thuộc tính, ở trong cơ thể ai liền thể hiện thuộc tính của người đó vậy. Mà hai loại năng lượng này, lần lượt là Thời Không Chi Lực của Ngu Tử Du và quy tắc mang theo của chân linh Hỗn Độn Chung. Và sở dĩ bọn họ có thể xuất hiện hiện tượng chuyển hóa hoàn mỹ không có khoảng cách này, là bởi vì lúc này hai người ý niệm giao hòa, hòa làm một thể, tuy hai mà một. Mà điều này tự nhiên là để cho năng lượng trong cơ thể bọn họ cũng có được năng lượng của nhau. Đây là một loại song tu đặc biệt. Khác biệt duy nhất là hai người không có giao hòa huyết nh.ụ.c, mà chỉ giao hòa trên linh thần. Nhưng như thế này, cũng có thể đem lại cho bọn họ sự tăng lên giống như các hình thức song tu phổ thông. Khi ý niệm dung hợp với chân linh Hỗn Độn Chung, Ngu Tử Du nhanh chóng cảm ngộ Thanh Âm p.h.á.p tắc của chân linh Hỗn Độn Chung. Sau khi dung hợp với chân linh Hỗn Độn Chung, cảm ngộ Thanh Âm p.h.á.p tắc của chân linh Hỗn Độn Chung như hồng thủy trút xuống trong cảm giác của hắn. Sự cảm ngộ của hắn đối với Thanh Âm p.h.á.p tắc cũng tăng lên với tốc độ khiến người ta sợ hãi. Mà chân linh Hỗn Độn Chung, mượn việc song tu cùng Ngu Tử Du, linh thức của nàng từ từ được trích xuất và đề thăng. Thậm chí, năng lượng của bản thể Hỗn Độn Chung cũng đang tăng lên từng bước. Không nên cảm thấy tốc độ tăng lên này chậm. Thực tế thì đối với loại Hỗn Độn Chí Bảo như Hỗn Độn Chung, việc có thể đề thăng sau khi đã trở thành chí bảo cũng đã là một tình huống đáng kinh hãi rồi. Huống chi còn có thể không có giới hạn để đề thăng. Ừm, chỉ cần song tu nhiều với Ngu Tử Du, tốc độ tăng lên của nàng sẽ càng nhanh. Bởi vì Ngu Tử Du đã tu luyện tới một tiết điểm, bắt đầu từng bước thu hồi ý niệm của mình. Chân linh Hỗn Độn Chung cũng bắt đầu thu hồi ý niệm của mình một cách đồng bộ. Cảm nhận được sự không nỡ của Hỗn Độn Chung, ý niệm của Ngu Tử Du truyền đến một cảm xúc ôn hòa an ủi, khiến đôi lông mày thanh tú của chân linh Hỗn Độn Chung giãn ra. Sau khi ý niệm trở về, Ngu Tử Du và chân linh Hỗn Độn Chung chậm rãi đứng dậy. Quần áo cũng hiện lên lại trên người bọn họ khi hai người chậm rãi đứng dậy. Đến khi y phục của hai người một lần nữa mặc chỉnh tề, mỗi người mới xoay người lại. Đương nhiên, thực tế thì trước toàn bộ, họ đều có thể cảm nhận được nhau. Nhưng khi ánh mắt chạm nhau trong nháy mắt, chân linh Hỗn Độn Chung vẫn không được tự nhiên mà dời ánh mắt đi chỗ khác. Ngu Tử Du cũng vậy. "Ừm, ta có một chút cảm ngộ đối với Thanh Âm p.h.á.p tắc, hay là ngươi xem một chút?" Ngu Tử Du vội vàng nói sang chuyện khác. "Tốt." Chân linh Hỗn Độn Chung liền vội gật đầu. Hai người song tu, không chỉ vì để cho Ngu Tử Du nắm giữ Thanh Âm p.h.á.p tắc, thực tế cũng là vì để Ngu Tử Du có thể thi triển toàn bộ uy lực của Hỗn Độn Chung. Hỗn Độn Chung tự nhiên không chỉ là một vật bất tiện chỉ có thể dùng Thanh Âm p.h.á.p tắc khu động. Nhưng dùng Thanh Âm p.h.á.p tắc thúc đẩy uy lực của Hỗn Độn Chung sẽ tăng lên gấp bội. Và khi Ngu Tử Du và chân linh Hỗn Độn Chung dung hợp làm một rồi cùng nhau dùng Thanh Âm p.h.á.p tắc của hai người để khu động Hỗn Độn Chung. Uy lực của nó... Theo dự đoán của chân linh Hỗn Độn Chung, bên ngoài đã đủ sức làm chấn động căn cơ Vĩnh Hằng của đỉnh cấp Vĩnh Hằng. Nếu thời gian cho phép, thậm chí có thể dùng một kích này để trực tiếp trọng thương thân thể và linh hồn. Mà đây, mới là một trong những nội tình mạnh mẽ khi Ngu Tử Du tương lai đối chiến Đạo Tổ. Dù sao đây chính là tồn tại nửa bước Siêu Thoát, còn các thủ đoạn bình thường của đỉnh cấp Vĩnh Hằng thì hắn cảm thấy hoàn toàn vô bổ. "Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi." Thấy Ngu Tử Du có chút thất thần, chân linh Hỗn Độn Chung mỉm cười nói. "Tốt." Ngu Tử Du nắm tay chân linh Hỗn Độn Chung, hai người đồng thời nhìn về một bên. Bản thể Hỗn Độn Chung nổi lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận