Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 2014: Thổ chi nhất tộc (phần 2 )

Thâm Uyên, một thế lực vốn muốn ngủ đông ngàn vạn năm ở thế giới Thâm Uyên, lại một lần nữa bị Ngu Tử Du đánh thức. Và đây cũng chính là mục đích của Ngu Tử Du. Hắn tuyệt đối không cho phép có ai đó âm thầm phát triển. Xuất hiện một người là đủ, nhiều thì không tốt. Ngu Tử Du không muốn khi mình đang âm thầm phát triển thì đột nhiên xuất hiện một thế lực đáng sợ đến cực điểm. Điều này... Chỉ nghĩ thôi, Ngu Tử Du đã không thể chịu nổi. Vậy nên... Thâm Uyên nhất định phải xuất hiện, hơn nữa tốt nhất là phải giao chiến với vạn tộc. Còn bây giờ... việc Ma Long Vương Thâm Uyên bị người chém đầu chỉ là một lời dẫn, một điểm mấu chốt. Mục đích là gì ư? Đương nhiên là dụ rắn ra khỏi hang... “Thâm Uyên, các ngươi cuối cùng cũng không ngồi yên được rồi a…” Một tiếng cảm thán, mơ hồ nhận thấy được điều gì đó, Ngu Tử Du chậm rãi ngước mắt, nhìn về một góc tinh không. Cũng không tệ. Hắn đã cảm nhận được khí tức độc thuộc về Thâm Uyên. Vừa đáng ghét, vừa khủng bố. Quả thực là không tồi… Trong lòng cười thầm, Ngu Tử Du cũng chờ mong hư không dưới trướng của mình và Thâm Uyên va chạm. Hai thế lực này đều có tính xâm lược cực mạnh. Hơn nữa, thiên phú và thủ đoạn đều không hề kém cạnh ai. Nếu thật sự đánh nhau thì cảnh tượng đó nhất định sẽ rất đẹp mắt. Chỉ là, bây giờ thì chưa được. Bây giờ Hư Không Nhất Tộc tuy đáng sợ nhưng để đọ sức với Thâm Uyên Nhất Tộc thì vẫn có chút không đủ tư cách. Điều này cũng là lẽ tự nhiên. Thâm Uyên đã tồn tại không biết bao nhiêu kỷ nguyên rồi. Còn Hư Không Nhất Tộc thì sao? Sinh ra ở kỷ nguyên này. Dù có được hư không ưu ái hơn... Hư Không Nhất Tộc cũng rất khó tranh phong với Thâm Uyên. Mà hiện tại, uy áp vạn tộc của hư không phần lớn đều phải nhờ công của Ngu Tử Du. Chính hắn, một mình dẫn dắt hư không quật khởi. Càng là hắn chỉnh hợp Hư Không Nhất Tộc, thành lập nên Hư Không Đế quốc theo chế độ quân quyền hiện tại. Lấy Đế Quốc, sừng sững giữa thế gian. Thập đại vị trí danh sách giống như Thập Đại Quân Đoàn Trưởng, thống suất đại quân hư không mênh mông. Càng là Tứ Đại Hộ Pháp Thiên Vương, sừng sững như Vương Hầu. Và cuối cùng, người thành tựu Hư Không Đế quốc, tuyệt đối Hoàng Giả, Ngu Tử Du lấy thân Thông Thiên Tử Long, trường tồn cùng thời gian, khiến người khác phải sinh lòng kính sợ. Trong lòng cười… Ngu Tử Du lại nghĩ đến Hư Không Nhất Tộc. Hiện tại, ngàn năm huyết chiến, hình như cũng chỉ vì một ý nghĩ nhất thời của hắn mà thôi. “Hư không… Thâm Uyên… Huyết Hải…” Khẽ lẩm bẩm, trên mặt Ngu Tử Du cũng lộ ra vẻ trầm ngâm. Cái này mới là đại khủng bố thực sự. Từng chủng tộc hắc ám xuất hiện, giao chiến với vạn tộc, lại có ai có thể địch nổi đây? Chỉ là... như nghĩ đến điều gì đó, mắt Ngu Tử Du hơi nheo lại. “Vu Tộc… Ma Tộc… các ngươi còn muốn giấu đến khi nào nữa đây?” Một tiếng hừ lạnh, sắc mặt Ngu Tử Du có chút khó coi. Hai chủng tộc này đều là những chủng tộc cực ác nổi tiếng. Còn Vu Tộc, thì lại được mệnh danh là ác tộc đệ nhất Thượng Cổ. Là vào thời hồng hoang nguyên, chủng tộc duy nhất có thể giao chiến ngang sức với Yêu Tộc, một chủng tộc khủng bố nhất. Thế nhưng một chủng tộc như vậy… lại biến mất từ rất lâu rồi. Nếu nói chủng tộc này đã tiêu vong thì đánh chết Ngu Tử Du cũng không tin. Nhớ năm xưa, hết kỷ nguyên này đến kỷ nguyên khác… Ở mỗi kỷ nguyên, đều không thiếu cường giả Vu Tộc. Chiến Thần Thượng Cổ Hình Thiên, Vũ Kiền Thích, vô địch trên thế gian. Sau này lại có Ma Thần Xi Vưu, tranh giành thiên địa với Nhân Hoàng Thượng Cổ. Những cường giả không biết từ đâu xuất hiện, đều là người của Vu Tộc. Trong cơ thể bọn họ đều chảy xuôi dòng máu của Vu Tộc. Mạnh mẽ và khủng bố. Mà điều này còn chưa dừng lại… Tương truyền, có một vị Nhân Hoàng thời sau… Chính là chuyển thế của Cổ Vu Tộc… Vị này, còn dung luyện thần thiết trong tinh không, đúc nên mười hai Đồng Nhân, chỉ vì tái hiện lại hung trận đệ nhất Thượng Cổ —— Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại Trận... Dù chỉ là truyền thuyết, nhưng bóng dáng của Vu Tộc vẫn tồn tại. Như vậy cũng đủ thấy, Vu Tộc đáng sợ đến mức nào. Không ra tay thì thôi, một khi ra tay thì kinh thiên động địa. Cực kỳ kinh người. Vậy mà ở kỷ nguyên này... Vu Tộc lại đang chờ đợi điều gì? Hay đang nổi lên mưu đồ gì khác? Trong lòng suy tư, Ngu Tử Du cũng có chút chờ mong. Hắn chờ mong chủng tộc này xuất hiện. “Nghe nói, huyết mạch Thập Nhị Tổ Vu của Vu Tộc, mỗi người đều ẩn chứa những quy tắc kinh thế, thậm chí có cả thời gian và không gian…” Khẽ lẩm bẩm, Ngu Tử Du không giấu được vẻ khát vọng trong lời nói. Thời gian, không gian… Đó chính là con đường hắn đi. Tất cả những gì liên quan đến huyết mạch và bảo vật của hai loại quy tắc này, đều là thứ hắn muốn cướp đoạt. Vậy nên... Vu Tộc vẫn nằm trong danh sách con mồi của hắn. Hơn nữa còn là con mồi cấp cao nhất. “Vậy nên, ngàn vạn lần đừng để ta tìm thấy các ngươi…”, “Tìm thấy rồi… các ngươi đừng trách bản thân mình trở thành con mồi của ta…” Từng lời được nói ra, trên mặt Ngu Tử Du cũng hiện lên vẻ mong chờ. Mà đúng lúc này, Ngu Tử Du không biết rằng, ở sâu trong vạn giới, trên một mảnh đại lục Man Hoang trường tồn tựa như thời gian cũng khó xóa, từng bộ lạc đã bén rễ. Đồ đằng là tín ngưỡng, huyết mạch là điểm tựa của bọn họ. “Hống…” Bừng tỉnh trong tiếng gào thét từ thời viễn cổ, một Cự Nhân lớn như ngọn núi đang đuổi theo một vầng Tà Dương ở phía xa. Tốc độ của hắn nhanh đến mức khó tin nổi. Chỉ một bước mà vượt qua cả vạn dặm. Hắn chạy nhanh, hắn hoan hô… Khí tức đáng sợ không ngừng dâng lên. Đây là tộc nhân của Hậu Thổ nhất tộc. Vị này noi theo Khoa Phụ Trục Nhật thời cổ xưa, không ngừng mài dũa thân thể. Lúc này nếu có người của Kim Ô nhất tộc ở trước mặt hắn thì chắc chắn hắn sẽ là người đầu tiên lao vào. Hậu Thổ nhất tộc và Kim Ô nhất tộc có thể coi là kẻ tử địch. Xưa kia, Khoa Phụ Trục Nhật… chính là một cuộc đại truy sát khó mà tưởng tượng nổi. Chỉ tiếc là Khoa Phụ - Đại Vu Thượng Cổ, cuối cùng cũng không địch lại được thiên kiêu của Kim Ô. Để rồi cuối cùng thân tử hồn diệt. Và điều này, Hậu Thổ nhất tộc vẫn ghi nhớ. Từ đó về sau, Hậu Thổ nhất tộc đời đời kiếp kiếp đều lấy Trục Nhật làm lẽ sống. Nếu Kim Ô nhất tộc có thiên kiêu xuất hiện, họ chắc chắn sẽ phái ra một vị thiên kiêu đối đầu. Hai người này, chính là tử địch, cũng là kiếp nạn của riêng mình. Nếu thiên kiêu Kim Ô chém được thiên kiêu của Hậu Thổ nhất tộc thì có thể tiến thêm một bước, và ngược lại. Số mệnh của người đời quấn quýt, trói chặt hai chủng tộc cường đại đến tuyệt đỉnh này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận