Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 3472: Trùng kích Vĩnh Hằng, đại xà ?

"Chương 3472: Trùng kích Vĩnh Hằng, đại xà ? Mà lúc này, tinh không thiên địa, Hỗn Độn ở chỗ sâu trong."
"Chuẩn Đề bảo lưu rất lớn a." Một tiếng cảm thán, chân linh Hỗn Độn Chung cũng nhìn về phía màn sáng ở đằng xa. Nơi đó đang chiếu lại cảnh Hồng Hoang đại chiến. Nàng nhìn ra được, Chuẩn Đề đã giữ lại rất nhiều.
"Thánh Nhân ở Hồng Hoang thiên địa, cũng không thể toàn lực ra tay." "Bọn họ cũng giống như vương tọa tinh không của chúng ta, có trách nhiệm phải thủ hộ thiên địa." "Nếu phá hoại thiên địa, vậy thì xin lỗi, thiên địa phản phệ chờ đợi bọn họ sẽ còn đáng sợ hơn ngươi tưởng tượng rất nhiều." Ngu Tử Du chế tạo vương tọa, tự nhiên hiểu rõ tình huống của Thánh Nhân. Họ chẳng qua chỉ là con rối được Đạo Tổ Hồng Hoang nâng đỡ mà thôi. Giám thị thiên địa, thủ hộ thiên địa, đó cũng là nguyên nhân các Thánh Nhân Hồng Hoang rất ít khi ra tay. Không phải không thể ra tay mà là không dám ra tay. Tựa như hiện tại, nếu Chuẩn Đề xóa sổ Thang Cốc, phải gánh chịu sự phản phệ vượt ngoài sức tưởng tượng.
Nhưng bây giờ vấn đề là, dường như hắn rất khó xóa bỏ Thang Cốc. Nếu như cứ tiếp tục mạnh tay, nhất định sẽ tử chiến cùng Đông Hoàng chi khu. Đến lúc đó, hắn có thể không chịu nổi phản phệ. Cho nên, hắn đã bỏ đi mà không một chút do dự.
"Tâm tư Chuẩn Đề thật sự rất sáng suốt." Một tiếng cảm thán, Chung Linh Hỗn Độn cũng tán thưởng. Nếu là Nguyên Thủy, chắc chắn không chạy trốn mà chọn tử chiến đến cùng. Đến lúc đó, điều chờ đợi Nguyên Thủy chắc chắn là Thánh Vị tan vỡ… Đáng tiếc.
"Không sao cả, tiếp theo, cơn bão táp thật sự đang chờ Đông Hoàng chi khu phía trước." "Mà lúc đó…" Nói tới đây, đôi mắt Ngu Tử Du khẽ ngưng lại. Hắn nhìn sang một màn sáng khác. Tại nơi đó có một vùng Huyết Hải vô biên, đang cuồn cuộn trào dâng. Rõ ràng nơi đó là vị trí của Minh Hà Lão Tổ. Chỉ khi vị này lên đỉnh thành thánh thì Đông Hoàng chi khu của Ngu Tử Du mới có một chút hy vọng sống sót. Nếu không… hắn chỉ còn cách chọn lựa thủ đoạn cuối cùng. Thủ đoạn cuối cùng là gì? Cười lạnh một tiếng, trong đôi mắt Ngu Tử Du lóe lên hàn ý không rõ. Hắn muốn khiến toàn bộ Hồng Hoang run rẩy. Dùng Chu thiên Tinh Đẩu đại trận cùng với Đông Hoàng chi khu tự bạo. Uy thế gây ra khi đó, có lẽ sẽ một lần nữa khiến thiên địa Hồng Hoang tan nát. Mà khi đó, không biết Nữ Oa có còn đá vá trời, để có thể bổ thiên hay không. Trong lòng cười, Ngu Tử Du cũng càng chờ mong. Chỉ là, đúng lúc này, một giọng nói chợt vang lên bên tai Ngu Tử Du:
"Đại xà dường như muốn xung kích Vĩnh Hằng tôn giả." "Cái gì?" Với chút ngạc nhiên trong giọng nói, Ngu Tử Du cũng ngước mắt, nhìn về phía tinh không thiên địa. Đại xà, đệ nhất đại tướng dưới trướng hắn, cũng là chủ của vương tọa. Thực lực thâm bất khả trắc. Nhưng hắn không chỉ có thân phận đó. Hắn còn là một Vĩnh Hằng tôn giả chuyển thế. Là Tai Ách Chi Chủ chuyển thế. Mang theo truyền thừa của Tai Ách Chi Chủ. Còn về Tai Ách Chi Chủ... lại là một sự tồn tại trong truyền thuyết. Một Vĩnh Hằng hung thú cực thịnh một thời. Chỉ tiếc rằng hung danh của nó quá lớn, vừa mới đặt chân vào Vĩnh Hằng liền bị mấy vị vĩnh hằng vây công. Cuối cùng thân thể và thần hồn đều bị chia làm tám. Từ đó không còn cơ hội hội tụ lại. Còn đại xà, lại chính là người thừa kế truyền thừa đáng sợ của Tai Ách Chi Thú. Bây giờ, hắn hóa thân thành vương tọa tinh không, trấn thủ một góc tinh không. Tuy chỉ là bán bộ Vĩnh Hằng nhưng kì thực chiến lực không kém gì Vĩnh Hằng. Đặc biệt, khi hắn luyện Mộng Giới đại thành, càng kéo chiến lực của hắn lên một cực hạn. Chỉ là...
"Vương tọa, vừa là tăng phúc, cũng là gông xiềng." "Hắn muốn chân chính trùng kích Vĩnh Hằng, cần phải thoát khỏi gông xiềng của vương tọa." Chân linh Hỗn Độn Chung cảm thán nói. "Rất khó... rất khó." Trong mắt Ngu Tử Du lộ ra vẻ phức tạp. Chợt, hắn cất bước hướng phía một góc tinh không. Ở trong tinh không, có một vương tọa mang tên Tai Ách. Ở góc đông nam tinh không, nó lẳng lặng đứng sừng sững. Nơi đó... một vương tọa cao lớn ngàn trượng. Giống như ngọn tháp cao, đứng vững trên thiên tế. Quanh cái vương tọa này là vô số Quỳnh Lâu Ngọc Vũ được xây dựng. Đây chính là thần điện do đại xà thiết lập, thần điện Tai Ách. Còn đại xà thì nghỉ lại bên trong một đại thế giới ở sâu nhất trong thần điện Tai Ách. Đó là Mộng Giới.
Chỉ là đúng lúc này, tựa hồ đã nhận ra điều gì đó, thần điện Tai Ách chợt hơi rung động. "Hít hà..." "Hít hà, hít hà..." Bên trong tiếng tê minh liên miên, có một đầu rắn màu trắng, từ sâu trong thần điện Tai Ách thò ra. Khoảnh khắc, cự mãng màu trắng này biến thành một bóng hình rất nhạt. "Thuộc hạ đại xà, bái kiến chủ nhân." Đại xà cung kính nói. "Ừm." Gật nhẹ đầu, Ngu Tử Du lộ ra vẻ ngoài ý muốn. "Ngươi đã đạt tới cảnh giới này rồi sao?" Ngu Tử Du thật bất ngờ. Đại xà, bây giờ dù không có vương tọa gia trì, dĩ nhiên cũng có thực lực đánh một trận với Khổng Tuyên Hồng Hoang. Điều này có chút khoa trương a. Nên biết, Khổng Tuyên Hồng Hoang được khen là đệ nhất nhân dưới Thánh Nhân. Thực lực dù Ngu Tử Du cũng tán thành. Còn đại xà đâu…" "Chủ nhân, cuối cùng ta cũng có được truyền thừa của Vĩnh Hằng..." "Từ một trình độ nào đó, ta cũng coi như là Vĩnh Hằng chuyển thế." Nghe hắn nói, Ngu Tử Du lặng im. Vĩnh Hằng chuyển thế… đúng là như vậy. Dù sao cũng đã đặt chân tới Vĩnh Hằng. Sau cùng vẫn có một vài cảm ngộ về Vĩnh Hằng. Quan trọng hơn là bây giờ đại xà còn gánh trên vai vương tọa. Được vương tọa gia trì, hắn có được chiến lực Vĩnh Hằng. Mà cảnh giới của bản thân, lại nhờ vào truyền thừa của Tai Ách Chi Thú, đã chạm đến Vĩnh Hằng. Hai điều cộng lại, nói đại xà là một Vĩnh Hằng chân chính, hình như cũng không sai. Chỉ là đáng tiếc, đại xà giống như Thánh Nhân Hồng Hoang, bị quản chế ở thiên địa. Không thể rời khỏi thiên địa quá xa. Mà bây giờ…
"Ta nghe nói, ngươi muốn thoát khỏi gông xiềng của vương tọa?" "Ừm." Khẽ gật đầu, đại xà cũng nói thẳng: "Chủ nhân, ta cảm giác có thể trùng kích Vĩnh Hằng chi cảnh." "Xác thực." Gật đầu, Ngu Tử Du tán đồng. Bất quá, một khắc sau, Ngu Tử Du chuyển lời: "Nhưng ngươi phải hiểu rằng, trùng kích Vĩnh Hằng vô cùng hung hiểm, chỉ cần một chút sơ sẩy liền thân tử đạo tiêu." "Dù ta có giúp cũng vậy." "Cho nên, ngươi hiểu không?" Nghe vậy, đại xà cũng trầm mặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận