Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 3983: Tinh Linh trưởng thành

Thời Gian Trường Hà là một thứ có thể khiến cho sự vĩnh hằng trở nên khô héo. Nhưng cái cán của nó rốt cuộc sẽ làm bị thương người hay là tổn thương chính mình thì hiện tại vẫn chưa ai biết. Thấy Ngu Tử Du như vậy, trong lòng mọi người đều nảy sinh ý niệm này. Đương nhiên, bọn họ cũng chỉ nghĩ như vậy chứ không đem loại uy hiếp này để trong lòng. Tuy Thời Gian Trường Hà có thể khiến cho vĩnh hằng khô bại nhưng để tiêu diệt một sự sống vĩnh hằng thì cần một khoảng thời gian rất dài. Điều này có thể thấy qua việc Ngu Tử Du hiện tại đã bắt đầu khôi phục hào quang của mình. Lực lượng vĩnh hằng của hắn không hề mất đi, nó chỉ tạm thời bị áp chế khi bị Thời Gian Trường Hà gột rửa. Trong lòng mọi người thở phào một hơi đồng thời cũng vì Ngu Tử Du nắm giữ được loại lực lượng này mà ném tới ánh mắt ngưỡng mộ. Nhưng khác với những người khác, chỉ có Ngu Tử Du biết rõ trạng thái hiện tại của mình không như vẻ bên ngoài. "Lẻ năm ba" sức mạnh Thời Gian Trường Hà tác động lên người hắn, cả thần hồn và cả Vĩnh Hằng chi cơ của hắn. Loại già yếu này phảng phất không thể nghịch chuyển. Hắn vốn dĩ phải là một sự sống vĩnh hằng nhưng lại cứ như vậy mà già đi một mảng lớn. Tuy rằng sinh mệnh vẫn không có hồi kết của vĩnh hằng, nhưng sự già yếu này dường như không cách nào gột rửa. Đến cả vĩnh hằng căn cơ mà cũng có thể già yếu thì chẳng phải có nghĩa, kẻ vốn gần như không thể bị ngoại lực giết chết như vĩnh hằng, giờ đã có cách để giết sao? Sức mạnh Thời Gian Trường Hà lại đáng sợ đến như vậy ư? Ngu Tử Du âm thầm đề cao sự coi trọng với Thời Gian Trường Hà trong lòng. Bởi vì hắn không thể quên một kẻ địch, kẻ nửa bước Siêu Thoát Đạo Tổ kia, cũng không biết hắn đã siêu thoát khỏi Thời Gian Trường Hà chưa. Liệu sức mạnh của Thời Gian Trường Hà có ảnh hưởng đến hắn được không? "Ngu đạo hữu, ngươi đang suy nghĩ gì vậy?" Đại Hiền Giả thấy Ngu Tử Du như đang đi vào cõi thần tiên bên ngoài bèn gọi hắn trở lại. "À, ta đang nghĩ làm sao để khắc phục lực phản phệ của Thời Gian Trường Hà, nếu như triệu hoán Thời Gian Trường Hà thì lại khiến mình già đi." Ngu Tử Du làm ra một vẻ mặt khó xử: "Vậy chẳng phải ta đến lúc đó sẽ thành một ông già rồi đánh nhau với người khác sao." "..." Đám người nhất thời có chút không nói lên lời. Nhất là Vu Sư Chi Vương, người ngày thường vẫn hay mang bộ mặt lão nhân. Cường giả vĩnh hằng có thể tùy tiện điều chỉnh khống chế vẻ bề ngoài của mình. Nhưng mà vẻ bề ngoài của mỗi cường giả ở từng giai đoạn tu hành lại đã thành thói quen rồi. Ví dụ như Vu Sư Chi Vương. Trở thành một Vu Sư lôi thôi, vẻ bề ngoài của hắn cũng rất phù hợp với ấn tượng thông thường đối với vu sư. Tóc bạc hoa râm lão gia gia. Nhưng ẩn tàng dưới vẻ ngoài đó là một cơ thể còn tráng kiện hơn cả thanh niên. Chỉ là ngày thường, hắn đã quen lấy bộ mặt của ông lão để gặp người mà thôi. Bây giờ bị Ngu Tử Du vừa nói như vậy thì dường như tất cả vẻ bề ngoài của hắn đều lộ ra vẻ mệt mỏi. "Khụ khụ..." Cả tràng im lặng, Ngu Tử Du ho khan một tiếng: "Lực phản ứng phụ của Thời Gian Trường Hà quá lớn, cơ bản là kiểu đả thương địch một nghìn thì mình cũng tổn hao một nghìn, ta còn cần tiếp tục nghiên cứu." "Xác thực, lực lượng Thời Gian Trường Hà rất uyên bác, nhưng cũng cần phải bỏ ra vô vàn thời gian để thể ngộ." "Chúc Ngu đạo hữu có thể sớm nắm giữ được Thời Gian Trường Hà, thành tựu Thời Gian Trường Hà chi chủ." Chớp mắt ngàn năm trôi qua nhanh chóng. "Độ khó chưởng khống Thời Gian Trường Hà có hơi vượt quá tưởng tượng của ta, với cả cái sự già yếu này, dường như làm sao cũng không xóa đi được?" Trong điện Chí Cao, nơi bế quan của Ngu Tử Du, hắn nghi hoặc giơ tay lên nhìn vết lấm tấm trên mu bàn tay. Đó là vết ban chỉ xuất hiện trên người ông già. Nhưng giờ mới chỉ có ngàn năm thời gian mà lại xuất hiện trên người hắn rồi. Mà đây, chỉ là một biến hóa nhỏ không đáng kể trên thân thể hắn. Biến hóa lớn hơn là, hắn cảm thấy cơ thể mình đã thực sự già đi rồi. Hắn cảm giác mình đang già đi như một người bình thường. Dù bất hủ vĩnh hằng chi cơ giúp hắn bảo trì được trạng thái tốt nhất, nhưng cái sự già yếu này khiến hắn cảm thấy một loạt không thoải mái cùng với một sự suy nhược từ sâu trong nội tâm. "Không ngờ muốn dùng thời gian làm hại người khác thì trước tiên lại phải đi qua một lần trên người mình." Phúc chí tâm linh, Ngu Tử Du bỗng nhiên cảm thấy tại sao lại như vậy. "Hử? Chuyện gì xảy ra vậy?" "Ngươi không phải đang chủ trì Tinh Diễm Cơ diễn luyện Chu Thiên Tinh Đấu đại trận sao?" Ngay lúc Ngu Tử Du đang cảm khái thì chân linh của Hỗn Độn Chung bỗng phá vỡ hỗn độn cùng trận pháp hắn bố trí rồi xuất hiện trước mặt hắn. "Chu Thiên Tinh Đấu đại trận diễn luyện đến nay đã trong thực chiến kiểm nghiệm được thực lực của mình." Hỗn Độn Chung chân linh có chút vui vẻ nhìn Ngu Tử Du. Chân linh Hỗn Độn Chung chưởng khống Chu Thiên Tinh Đấu đại trận, sự trưởng thành của Chu Thiên Tinh Đấu đại trận cũng gián tiếp giúp thực lực của nàng được đề thăng. Mà vốn dĩ muốn trưởng thành với tư cách là một kiện đế binh đỉnh cấp là vô vàn khó khăn. Hiện tại chỉ một thời gian ngắn như vậy đã thu được sự trưởng thành vượt bậc, nàng rất vui vẻ. Nàng vui vẻ, đã muốn cho chủ nhân mình cùng chia sẻ sự vui sướng này. "Ồ? Tinh Diễm Cơ lại không chịu thua kém đến vậy sao?" Ngu Tử Du cũng có chút ngoài ý muốn. "Tinh Linh nhất tộc xác thực rất phù hợp với Chu Thiên Tinh Đấu đại trận." Hỗn Độn Chung chân linh thỏa mãn gật đầu. "Tốt lắm, để bọn họ đến đây, chúng ta xem xem thành quả của bọn họ bây giờ thế nào?" Ngu Tử Du cười hỏi. "Đương nhiên được." Hỗn Độn Chung chân linh vui vẻ nói. Vừa dứt lời, Hỗn Độn Chung chân linh lại lần nữa phá vỡ Hỗn Độn, nhảy vào bên trong. Nhìn cái lỗ thủng hỗn độn chưa được lấp lại, Ngu Tử Du biết, đây là tọa độ mà Hỗn Độn Chung chân linh để lại cho hắn. "Xem ra Hỗn Độn Chung chân linh rất vui." Từ trong động tác của Hỗn Độn Chung chân linh, Ngu Tử Du có thể cảm nhận được sự vui sướng của nàng. Cười lắc đầu, Ngu Tử Du bước một bước vào trong lỗ thủng hỗn độn. Sau một khắc, hắn xuất hiện ở trong một mảnh tinh không. Không phải, phải nói là xuất hiện phía trên một mảnh tinh không. Xung quanh hắn là biển Tinh Thần sáng chói. Còn Hỗn Độn Chung chân linh cùng Tinh Diễm Cơ đã chờ ở đó. "Bái kiến chủ nhân." Tinh Diễm Cơ giơ cao Đại Chu Thiên Tinh Thần Phiên rồi quỳ xuống, hưng phấn nhìn Ngu Tử Du. "Nghe nói 25 nhóm Chu Thiên Tinh Đấu đại trận diễn luyện rất tốt?" Sau khi bảo Tinh Diễm Cơ đứng lên, Ngu Tử Du cười hỏi. Chắc chắn là rất tốt. Vì mới bước vào trong đại trận mà hắn đã không nhìn thấu được trận pháp này rồi. "Bây giờ đã có thể trong thực chiến chiến thắng rồi." Tinh Diễm Cơ nghe Ngu Tử Du nhắc tới liền tự tin ngút trời. Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ ửng vì hưng phấn như quả táo. "Cho ta xem thử xem nào." "Vâng!" Tinh Diễm Cơ vung Đại Chu Thiên Tinh Thần Phiên trong tay. Các Tinh Thần xung quanh lập tức tan đi, phía dưới bọn họ xuất hiện những đội Tinh Linh xếp hàng chỉnh tề. Khí thế của mọi người liên kết làm một, trận cùng bọn họ đã kết làm một thể. Cũng không biết, đại trận đã đủ khả năng độc lập công kích một nền văn minh chưa? Trong lòng Ngu Tử Du chợt khẽ động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận