Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 1572: Quyền bính chi lực (canh thứ tư )

"Đi..." Một tiếng cười khẽ, càng phát ra mênh mông Phong Bạo Không Gian, hóa ra là biến thành một dòng lũ kéo dài gần hết phân nửa tinh không, hướng về phía chân trời lao tới.
Đây là Nhận Không Gian, hội tụ bão táp.
Một đạo Nhận Không Gian bình thường thôi cũng đã đủ tàn sát Lục Giai.
Mà bây giờ, hàng ngàn hàng vạn Nhận Không Gian, hóa thành dòng lũ...
Vậy thì có ai có thể ngăn cản?
Không gian... thành tựu pháp tắc thượng vị cao cấp nhất, không chỉ quỷ dị đến cực điểm mà còn đáng sợ đến tột cùng.
Đây là pháp tắc gần như hoàn mỹ, có thể đánh, có thể chạy, công phạt lại càng đáng sợ.
Phàm là tồn tại gánh vác loại pháp tắc này đều là những nhân vật đáng sợ nhất trong trời đất.
Mà bây giờ, Ngu Tử Du lại nắm giữ quyền bính của loại pháp tắc này.
Điều này có nghĩa... pháp tắc Không Gian trong phạm vi trăm triệu dặm đều bị nhét vào trong khống chế của Ngu Tử Du.
Dù cho có người cũng tu hành pháp tắc Không Gian thì cũng không thể làm gì.
Những người đó chỉ có thể phục tùng.
Chỉ vì quyền khống chế, hoàn toàn nằm trong tay Ngu Tử Du.
Còn những việc khác ư?
Muốn dịch chuyển tức thời trong khu vực này, thậm chí xé rách không gian đều phải cần sự đồng ý của Ngu Tử Du.
Nếu như Ngu Tử Du không gật đầu, một cái phong cấm cũng đủ để phong tỏa toàn bộ không gian chung quanh.
...
Mà điều này cũng là nguyên nhân vì sao Tứ Trọng Thiên Chúa Tể đáng sợ.
Chỉ vì tu vi đạt đến Tứ Trọng Thiên Thiên Môn Chúa Tể đã đạt tới một tầng thứ khác trong việc vận dụng pháp tắc.
Hiện tại mà nói, chỉ riêng Ngu Tử Du nắm giữ không nước tinh, vậy thì quyền bính không gian đã gần như vô địch.
"Tấm tắc..." Ngu Tử Du tặc lưỡi nhìn về phía cái đồng hồ không xa.
Đây là lúc chi chung, chính là sự biến hóa cụ hiện của thời gian.
Có nó, thời gian xung quanh Ngu Tử Du dù là dừng lại, tăng tốc hay thậm chí đảo ngược cũng có thể thực hiện dễ dàng.
Bất quá, không giống với các pháp tắc còn lại, việc đảo ngược thời gian vi phạm sự vận hành của trời đất.
Cho nên, trong việc đảo ngược thời gian sẽ có chút trắc trở.
Dù sao, đảo ngược thời gian chính là đối kháng với thời gian của toàn bộ tinh không.
Rất dễ làm xáo trộn thời gian, gây ra loạn lưu thời gian.
Do đó, lượng linh lực tiêu hao khi đảo ngược thời gian sẽ cao hơn gấp mấy chục lần, thậm chí nhiều hơn so với việc vận dụng thời gian khác.
Chỉ là, mặc dù như vậy cũng không ảnh hưởng đến sự đáng sợ của lúc chi chung.
Đây là quyền bính Thời gian.
Tuy phạm vi khống chế bị quyết định bởi linh lực của Ngu Tử Du nhưng cũng đủ để Ngu Tử Du trở thành sự tồn tại giống như chủ nhân pháp tắc trong một vùng trời đất.
Và điều này được thể hiện rõ ràng nhất trên các pháp tắc còn lại.
Nếu như một người gánh vác pháp tắc Hỏa Diễm tu luyện đến Tứ Trọng Thiên Chúa Tể thì chỉ cần một ý niệm của hắn, trời đất sẽ hóa thành biển lửa.
Loại lửa đó không phải Phàm Hỏa mà ngay cả linh hỏa cũng sánh bằng.
Đó là một vùng trời đất chỉ toàn lửa.
Còn những loại nguyên tố khác đều bị xua đuổi.
Ngọn lửa bất diệt, cháy hừng hực giữa trời đất, gia tăng sức mạnh cho chủ nhân.
Và ở trong thế giới này, vị Chúa Tể hỏa diễm này có quyền khống chế tuyệt đối đối với hỏa diễm...
Mà đây chính là sự đáng sợ của Tứ Trọng Thiên chúa tể.
Sự cường đại của bọn họ không thể hiện ở thân thể, thậm chí là linh lực.
Mà là thể hiện ở sự nắm giữ pháp tắc.
Bất quá, điều này vẫn chưa phải là điều đáng sợ.
Chân chính đáng sợ là Thất Trọng Thiên Chúa Tể, Bát Trọng Thiên Chúa Tể, thậm chí là Cửu Trọng Thiên Chúa Tể.
Những tồn tại ở cấp bậc đó đã có lực lượng thay đổi quy tắc.
Đúng vậy, thay đổi quy tắc.
Bọn họ có thể dễ dàng cải biến pháp tắc mà mình nắm giữ.
Ví dụ, lửa không thể cháy trong nước.
Thất Trọng Thiên Chúa Tể hoàn toàn có thể sửa chữa quy tắc này, làm cho lửa không chỉ cháy trong nước thường, mà còn cháy trong linh thủy, thậm chí là thần thủy.
Trong lĩnh vực của hắn, hỏa diễm là tất cả.
Và bản thân hắn có thể hòa vào pháp tắc.
Pháp tắc bất diệt, sự tồn tại của hắn cũng là bất diệt.
Nói đơn giản, chỉ cần mảnh trời đất hắn ở có hỏa diễm cháy thì vị Hỏa Diễm Chúa Tể đó là Bất Tử Bất Diệt.
Đương nhiên, đây chỉ là một số kiến thức mà Ngu Tử Du nghe được từ chỗ đế binh dực.
Cụ thể như thế nào còn phải chờ sau này hắn tu luyện đến mới có thể biết.
Chỉ là, đúng lúc này, như nghĩ đến điều gì, Ngu Tử Du hỏi:
"Ta từng gặp Luân Hồi Chi Chủ, phía sau xuất hiện Luân Bàn hư ảo, hình như gọi là Lục Đạo Luân Hồi Bàn... Chẳng lẽ cũng là sự cụ hiện biến hóa của pháp tắc sao?"
"Đúng vậy." Một tiếng đáp lại, bóng dáng của đế binh dực lặng lẽ xuất hiện bên cạnh Ngu Tử Du.
Sau đó hắn giải thích: "Lục Đạo Luân Hồi Bàn chính là sự cụ hiện biến hóa của pháp tắc, chỉ là không giống với không nước tinh, thậm chí lúc chi chung của ngươi ngày nay. Lục Đạo Luân Hồi Bàn là pháp tắc tối cao Luân Hồi được tu luyện đến đại thành và trở thành hiện thực, hơn nữa còn có sự mài giũa không ngừng của Vĩnh Hằng, từ đó khắc sâu vào trong trời đất..."
"Cho nên uy năng của nó vượt quá tưởng tượng của ngươi."
"Nó hiện tại còn nắm giữ Luân Hồi, mọi sự Luân Hồi của vạn vật trong trời đất đều là do nó mà ra..."
Nghe một cách im lặng, Ngu Tử Du ngây người ra.
Mọi sự Luân Hồi đều do nó mà ra.
Điều này có ý nghĩa gì?
Ngu Tử Du không dám nghĩ, lại càng không muốn nghĩ.
Bất quá, hắn biết nếu có một ngày mình có thể tu hành pháp tắc Thời Không đến trình độ này... thì e rằng hắn thực sự sẽ vô địch thế gian.
Không gian kéo dài vô tận.
Thời gian có điểm cuối.
...
"Đây chính là nguyên nhân khiến cho sự khác biệt giữa các Thiên Môn Chúa Tể càng trở nên lớn?" Một tiếng cảm thán, Ngu Tử Du rốt cuộc cũng có chút hiểu rõ.
Vì sao Thiên Môn Chúa Tể mỗi một trọng thiên chênh lệch đều như trời vực.
Tứ Trọng Thiên Chúa Tể đã bắt đầu nắm giữ quyền bính pháp tắc.
Ngũ Trọng Thiên Chúa Tể, Lục Trọng Thiên Chúa Tể, phỏng chừng là sự tăng cường nắm giữ quyền bính này.
Đến Thất Trọng Thiên Chúa Tể... lại có thể đạt tới mức sửa đổi quy tắc...
Điều này đáng sợ đến cỡ nào?
Chỉ có trời biết.
Bất quá, chỉ nghĩ thôi mà Ngu Tử Du cũng đã run lên.
Giống như hắn hiện tại đã nắm giữ quyền bính của Thời gian, thậm chí Không gian.
Điều này có nghĩa là trong phạm vi mà hắn nắm giữ thì e là hắn thực sự vô địch rồi.
Đương nhiên, đây cũng là vì pháp tắc Thời Không quá mức đáng sợ.
Một loại pháp tắc thôi đã đủ để lên đến đỉnh cao của pháp tắc.
Huống hồ là lực lượng của hai loại pháp tắc hợp lại.
Ps: ----------- Cầu tự định ----------
Quyền bính pháp tắc tựa như chìa khóa, cũng giống như Thần Cách của thần tộc... có quyền khống chế tuyệt đối đối với pháp tắc.
Chỉ là, phạm vi thao túng cao hay thấp là do mức độ hùng hậu của linh lực quyết định.
Nếu hai vị Hỏa Diễm Chúa Tể giống nhau tranh phong thì cái quan trọng là tranh đoạt quyền của pháp tắc.
Ai giành được quyền bính pháp tắc của mảnh trời đất này thì người đó là người chiến thắng thực sự.
Đương nhiên, pháp tắc cũng chỉ là một loại lực lượng gia tăng, nếu có thể trực tiếp oanh tạc nhục thân thì dù có cướp đoạt được, tác dụng cũng không lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận