Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 1989: Vĩnh Hằng đường (canh thứ ba )

Chương 1989: Đường Vĩnh Hằng (canh ba)
Đường Vĩnh Hằng, đạo gian nan lại dài đằng đẵng.
Tuy vậy, có một điều có thể khẳng định, đó chính là mỗi một vị Vĩnh Hằng tôn giả, trước khi trở thành Vĩnh Hằng, đều là người quét ngang thời đại, vô địch trong kỷ nguyên.
Cùng cấp bậc, không ai địch nổi.
Uy áp cả tinh không.
Mang trong mình oai trấn thế.
Cho nên... Khi bọn họ đặt chân Thiên Môn Cửu Trọng Thiên, ở thời điểm nửa bước vĩnh hằng, thường sẽ có một thời kỳ ở vị trí cao không chịu nổi cái lạnh.
Trong khoảng thời gian này, bọn họ quét ngang tinh không. Vô địch trong thiên hạ.
Nơi họ đi qua, vạn tộc phải tránh lui, Thần Ma khó mà ngăn cản.
Sức mạnh của nó rất khủng bố, vượt xa cả sức tưởng tượng.
Còn như, những người đã sớm thành tựu Vĩnh Hằng, hoặc những cường giả còn lại đủ sức địch nổi họ, hoặc là đã tan biến trong tinh không, du hành biển Hỗn Độn, hoặc là đang lâm vào giấc ngủ say dài dằng dặc.
Đều không có khả năng trở thành chướng ngại vật trên đường Vĩnh Hằng của họ.
Hoặc cũng có thể, nếu có chân chính Vĩnh Hằng ở trong tinh không, rất khó xuất hiện thêm một vị Vĩnh Hằng mới.
Nhất là những thế lực đối địch, lại càng không thể nào.
Giống như hiện tại, nếu Đạo môn có cường giả Vĩnh Hằng, vậy hắn sẽ cho phép Phật môn xuất hiện Vĩnh Hằng sao?
Chắc chắn là không thể.
Mà lúc này, Phật môn chỉ có một lựa chọn.
Đó là phong ấn những thiên tài có hy vọng trùng kích vĩnh hằng, cho đến khi vị Vĩnh Hằng của Đạo môn kia ngủ say hoặc rời đi.
Tinh không đối với cường giả Vĩnh Hằng chân chính mà nói, chẳng qua chỉ là một cái hồ nước.
Những vị Vĩnh Hằng tôn giả có dã tâm thực sự, sẽ không ở lại nơi này lâu.
Mà đó chính là cơ hội để Phật môn đi đến vĩnh hằng.
Còn như, nói cái gì Vĩnh Hằng tôn giả, thường trú ở tinh không, cho đến khi kỷ nguyên kết thúc.
Thực tế mà nói, có một kỷ nguyên, có vị Vĩnh Hằng tôn giả đã làm như vậy.
Nhưng sau này, tinh không đối với vị Vĩnh Hằng tôn giả kia chẳng khác nào nhà tù... Suýt chút nữa đã làm hỏng cảnh giới của vị Vĩnh Hằng tôn giả kia.
Thậm chí còn có một loại thuyết pháp rằng tinh không sẽ bài xích những Vĩnh Hằng tôn giả thực thụ.
Sẽ không cho phép họ ở lại tinh không lâu.
Mà loại thuyết pháp này cũng nhận được sự tán thành thực sự của vạn tộc.
Nếu không, ai có thể giải thích được vì sao Vĩnh Hằng tôn giả lại ít để lại dấu vết ở tinh không như vậy?
Cho nên, đối với Vĩnh Hằng tôn giả, có một loại thuyết pháp như thế.
Đó chính là vạn cổ có một Vĩnh Hằng.
Cũng có thể nói là Vạn Cổ Nhất Đế.
Vạn ngàn năm, chỉ có một vị Vĩnh Hằng. Đứng sừng sững trong tinh không.
Và cũng chỉ có một vị, chân chính chứng đạo Vĩnh Hằng.
Còn như, những người đã chứng đạo Vĩnh Hằng từ trước, thường không có khả năng tồn tại ở tinh không.
Dù có tồn tại, cũng chỉ để lại chút thần niệm và những thủ đoạn khác mà thôi.
Và sau này, nếu một ngày kia, vị chân chính Chứng Đạo Vĩnh Hằng kia cũng có thể rời đi.
Mà sau đó, mới có thể là ngày thật sự nổi danh của vạn tộc.
Chỉ là bây giờ...
Kinh ngạc nhìn Ngu Tử Du, đế binh dực cũng đang do dự.
Hắn không biết phương pháp chứng đạo của các Vĩnh Hằng tôn giả khác, nhưng hắn hiểu rõ phương pháp chứng đạo của vị đại nhân đã tạo ra mình.
Vị đại nhân đã tạo ra hắn, được thế gian ca tụng, gọi là Thượng Đế.
Cho đến ngày nay, cái tên Thượng Đế vẫn còn khắc ghi trong lịch sử của vạn tộc.
Thậm chí có không ít truyện ký miêu tả về người này.
Giống như trong Thánh Kinh « Cựu Ước » của Thiên sứ nhất tộc, người này được gọi là duy nhất Chân Thần, xuất phát từ sự kính nể mà không dám gọi thẳng tên thật, trong kinh quyển, tên của người này đều được viết là Ngài, mang ý nghĩa thần minh tuyệt đối.
Mà trong ghi chép của thần tộc, họ cũng giữ sự kính nể bên ngoài, gọi ông là Thần sáng tạo vạn vật, ngang hàng với Tạo Hóa Thần Vương của thần tộc.
...
Tuy nhiên, trong vô vàn ghi chép, Thượng Đế của thiên sứ nhất tộc đều được mô tả theo một hình dung chung.
Đó chính là ông, rất giỏi tạo vật.
Giỏi sáng tạo, Đúng vậy, giỏi tạo vật, giỏi sáng tạo.
Thượng Đế sáng tạo thế giới trong bảy ngày, đến nay vẫn được thế gian ca tụng.
Mà nhân vật như vậy, làm sao chứng đạo Vĩnh Hằng?
Trong trí nhớ của đế binh dực, Thượng Đế dường như đã vô địch trong thế gian từ rất sớm, sáng lập một chủng tộc độc thuộc về mình — Thiên sứ nhất tộc.
Sau đó, ông lấy danh nghĩa Sáng Thế Thần, quan sát sự phát triển của Thiên sứ nhất tộc... sự biến đổi, và mọi thứ khác...
Có thể do thời gian trôi đi, Thượng Đế cảm thấy mệt mỏi, thậm chí buồn chán.
Quá mạnh mẽ, ông không thể tìm được đối thủ.
Nơi ông đi qua, ngay cả Ác Ma cũng cam nguyện phục tùng.
Lời ông nói ra nhẹ nhàng, dù là ma quỷ cũng nguyện ý cúi đầu.
Tồn tại như vậy, đến cuối cùng, buồn chán là lẽ đương nhiên.
Đó cũng là mong ước ban đầu của ông khi tạo ra thiên sứ nhất tộc.
Chỉ là để bớt buồn chán, giết thời gian mà thôi.
Còn về bản thân chủng tộc Thượng Đế, hình như là sinh linh tiên thiên, không thuộc nhóm vạn tộc...
...
Cứ giằng co như vậy không biết bao lâu, đế dường như hiểu ra bí mật chứng đạo vĩnh hằng.
Hóa ra là phải tạo ra một đối thủ.
Đúng vậy, đối thủ.
Một đối thủ đủ uy hiếp ông.
Mà đối thủ này cũng rất nổi tiếng.
Tên của y là Ác Ma Satan, vốn là một trong những thiên sứ do đế tạo ra, vì kiêu ngạo, toan cướp ngôi Thượng Đế mà đọa lạc trở thành ma quỷ.
Nhưng vẫn có khả năng siêu nhân đối kháng với đế. Y cũng dụ dỗ người bỏ đi sinh mạng và con đường cứu rỗi mà đi theo con đường hủy diệt.
Chính vị này, đã đặt chân nửa bước Vĩnh Hằng.
Hơn nữa còn đến trước mặt Thượng Đế.
Sau đó... Không ai biết. Chỉ có đế binh dực, tận mắt thấy Satan và Thượng Đế có trận chiến kinh thiên động địa.
Và ngay trong trận chiến đó, Thượng Đế cũng đã thực sự đặt chân vào Vĩnh Hằng.
Đây chính là đường Vĩnh Hằng của Thượng Đế.
Theo thuyết pháp của Thượng Đế, Satan là kiếp của ông, là kiếp do chính tay ông tạo ra.
Nếu vượt qua, thì tự nhiên là tốt, đại đạo có hi vọng.
Nếu không qua được, mọi thứ của ông sẽ trở thành chất dinh dưỡng của Satan.
Có lẽ, người đặt chân vào vĩnh hằng sẽ là y.
"Ai~..."
Một tiếng thở dài, đế binh dực không muốn nói cho Ngu Tử Du về phương pháp chứng đạo vĩnh hằng của Thượng Đế.
Hắn biết tính cách của Ngu Tử Du như thế nào.
Nếu Ngu Tử Du biết được phương pháp đó, trời mới biết hắn sẽ điên cuồng đến mức nào.
Tuy nói, Ngu Tử Du rất sợ chết.
Hơn nữa còn cẩn thận đến cực hạn.
Nhưng trong xương cốt hắn, vẫn có một chút tàn nhẫn.
Hơn nữa, với thiên phú tài tình hiện tại của hắn, cùng với đủ loại thủ đoạn, muốn bồi dưỡng một đối thủ đủ sức địch nổi hắn, chắc chắn không phải chuyện dễ dàng.
Cuối cùng hắn vẫn là duy nhất.
Người có thể sánh ngang, nhìn chung các kỷ nguyên, cũng chỉ có lác đác vài người.
"Nếu ngươi cùng một vị đại nhân kia cùng một cảnh giới, có lẽ người đó cũng khó mà tranh phong với ngươi."
Trong lòng khẽ thở dài, đế binh dực không hề có chút ý vui mừng.
Chỉ vì, nền tảng càng hùng hậu, Thực lực càng khủng bố.
Cũng có nghĩa là việc Ngu Tử Du Chứng Đạo Vĩnh Hằng sẽ càng khó khăn hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận