Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 1232: Thiên Nhãn mở! Tinh không ngưng (phần 2 )

"Vạn tộc giao chiến, còn tưởng rằng Phật Môn các ngươi, hóa ra lại ở sau lưng giở trò âm mưu." Một tiếng cười khẽ, có một sự tùy tiện khó tả. Nhưng chỉ có giọng nói như vậy, rơi vào tai Phật Môn Thánh tử, cũng giống như tiếng sấm, làm hắn biến sắc mặt liên tục. "Yêu... Hoàng..." Vẻ mặt dần dần trở lại bình tĩnh, vị Phật Môn Thánh tử này lên tiếng. Chỉ là, không biết có phải ảo giác hay không, giọng của hắn lại có sự khác biệt rõ ràng so với vừa rồi, phảng phất như đang cố nén điều gì. Chỉ thiếu chút nữa, nếu cho hắn thêm thời gian, hắn có bốn mươi phần trăm nắm chắc độ hóa Thông Thiên Thần Mộc. Nhưng bây giờ, tất cả đều đổ bể. Mà cơ hội giống như vừa rồi... e là khó mà gặp lại. Dù sao, vạn tộc đều cảnh giác với nàng, tuyệt đối không cho hắn cơ hội. Vì thế... cho dù vị Phật Môn Thánh tử này cũng mất đi bình tĩnh. Một đôi mắt, dường như có Phật diễm bùng cháy. "Phật Môn các ngươi tu tâm... Sửa là như thế này sao?" Như không đáng bận tâm, Ngu Tử Du không hề khách khí châm chọc nói. "Hả..." Hơi ngẩn người, vị Phật Môn Thánh tử này dường như cũng ý thức được điều gì, sắc mặt đột nhiên thay đổi. Sau đó, ngay trong ánh mắt kinh ngạc của Ngu Tử Du, hắn chắp hai tay, nói một câu: "Ta ngược lại có vẻ chấp tướng..." Nói xong, vị Phật Môn Thánh tử này lại thở dài: "Không cưỡng cầu được... Sự đã rồi... Thôi vậy." Liên tiếp thở dài, khiến đôi mắt của Ngu Tử Du cũng khẽ nheo lại. Quả nhiên là Phật Môn... Tu hành đến mức này. Người thường, e là đã sớm nổi giận, hận không thể ra tay. Mà vị Phật Môn Thánh tử này, sau khi hơi trầm ngâm, đã khôi phục bình tĩnh. "Cũng khó trách, Phật Môn có thể truyền thừa đến nay, vẫn còn có chút đáng sợ." Trong lòng mỉm cười, Ngu Tử Du cũng không để ý lắm. Sau đó, ngón tay vừa chỉ, trước vô số cường giả đang giật mình, viên tinh thần đang lẳng lặng xoay quanh trong vũ trụ, thiêu đốt, bất diệt, hóa ra chậm rãi bay trở về. Ngay sau đó, lại tiếp tục thu nhỏ lại trên đường bay trở về. Trong chớp mắt, biến thành nhỏ bằng hạt châu, cùng với tám viên còn lại... Một lần nữa lặng lẽ xoay tròn trong lòng bàn tay Ngu Tử Du. Đại thần thông – Thiên Giới Cửu Giới, nếu tập trung tấn công, chính là như vậy, trong nháy mắt Toái Tinh. Một kích tung ra, một Tiểu Thế Giới hoàn chỉnh giáng xuống, so với việc đập ra một ngôi sao bình thường, đáng sợ gấp mấy chục lần. Mà đây chính là Ngu Tử Du nhục thân Thất Chuyển, lực lượng đạt tới trình độ kinh thế hãi tục, mới có thể khống chế đại thần thông Thiên Chi Cửu Giới như vậy, đánh nát cả Tiểu Thế Giới. Người khác, e rằng nhấc một Tiểu Thế Giới thôi cũng đã cố sức. Bất quá, uy lực ấy... Nhìn, những cường giả trong vũ trụ đều giật mình, Ngu Tử Du hiểu rằng, đây cũng là món quà bất ngờ dành cho bọn họ. Thoáng tay bắn ra, cũng làm người cầm đế binh cũng phải lui về... Trời mới biết, nếu bị đập trúng sẽ khủng bố cỡ nào. Chỉ là, nói vậy, không ai muốn nếm thử cả... "Hình như là đại thần thông..." Trong lòng lẩm bẩm, Thiên Cơ Lão Nhân cách đó không xa nhìn Ngu Tử Du nâng chín ngôi sao trong lòng bàn tay, cũng vô cùng kinh ngạc. Là Đại Trưởng Lão của Thiên Cơ nhất tộc, nhãn lực của hắn không phải người bình thường có thể sánh được. Vì thế, hắn mơ hồ đã nhận ra sự đáng sợ của chín ngôi sao mà Ngu Tử Du đang nâng. Mỗi ngôi sao đều giống như một Tiểu Thế Giới. Một ngôi sao giáng xuống, chẳng khác nào một Tiểu Thế Giới hoàn chỉnh rơi xuống. Còn như sự khác nhau giữa hai thứ? Ngôi sao vẫn chỉ là sự biểu hiện của lực lượng. Còn Tiểu Thế Giới, lại bao hàm những quy tắc đáng sợ nhất. Giống như Tiểu Thế Giới lửa mà Ngu Tử Du vừa nãy tạo ra, sức nóng làm vặn vẹo cả không gian, nhiệt độ bên ngoài, chẳng kém gì Thần Hỏa trong truyền thuyết. Dù có thể cứng rắn ngăn cản Tiểu Thế Giới, cũng phải chịu đựng ngọn lửa nóng đến tận cùng, thiêu đốt liên tục. Đốt tinh, đốt biển... không chỉ là nói suông. Mà đó, chính là sự kinh khủng thực sự của Tiểu Thế Giới khi giáng xuống. Tiểu Thế Giới càng đáng sợ, uy lực khi giáng xuống cũng càng kinh khủng. Mà bây giờ, chín ngôi sao trong lòng bàn tay Ngu Tử Du... Dù cho là Tiểu Thế Giới yếu nhất giáng xuống, cũng đủ xóa bỏ một cường giả Lục Giai hậu kỳ, thậm chí là nửa bước chúa tể ra khỏi vũ trụ. Còn như Tiểu Thế Giới hỏa diệm đáng sợ như vừa rồi, cho dù Phật Môn Thánh tử dùng đế binh cũng không dám đối cứng..."Đây là thực lực của Yêu Hoàng sao..." "Thật sự quá mức kinh hãi... Chỉ một cái búng tay, hóa ra có thể ép lui cả người có đế binh..." "Mà đế binh kia, vẫn là Đại Lôi Âm Tự am hiểu phòng ngự..." Tiếng xôn xao vang lên không ngớt, ánh mắt của vạn tộc đều tập trung vào Ngu Tử Du. Không thể không nói, chiêu này của Ngu Tử Du quá mức kinh người. Đến mức cả vũ trụ đều thất thanh. Ngay cả Mộng Huyễn Chi Long và Thất Thải Thần Phượng đều nhìn chằm chằm vào Ngu Tử Du... Lúc này, tựa hồ đã nhận ra ánh mắt của mọi người, Ngu Tử Du chậm rãi đứng dậy khỏi vương tọa. "Bịch..." Bước một bước, dưới chân nổi lên một vòng Liên Y. Sau đó, Liên Y lan rộng với tốc độ đáng sợ, giống như tiếng bước chân của Ngu Tử Du giẫm vào trái tim của đám cường giả, khiến tim bọn họ ngừng đập trong một sát na. Khí thế cũng tăng lên. Uy áp của kẻ săn mồi đứng đầu chuỗi thức ăn càng lúc càng áp bức những cường giả trong vũ trụ. Dưới sinh mệnh thể Thất Chuyển, vạn tộc đều là sinh mệnh hạ đẳng. Chỉ có nửa bước Vĩnh Hằng và Vĩnh Hằng trong truyền thuyết mới có thể so sánh tầng thứ sinh mệnh với Ngu Tử Du. Mà lúc này, mượn uy áp này, Ngu Tử Du lại bước thêm một bước nữa. "Bịch..." Một tiếng vang dội, không gian cũng rung lên. Khí thế giận dữ đáng sợ, vào thời khắc này đã lên đến đỉnh điểm, nhắm thẳng vào Thông Thiên Thần Mộc mà đi. "Đều là Thần Mộc Chứng Đạo... Ta tiễn ngươi đi, có được không?" Âm thanh sâu thẳm vang vọng trong không gian, có một sự lạnh lẽo không nói nên lời. "Được..." Cười lớn một tiếng, chỉ thấy, hàng ức cành cây của Thông Thiên Thần Mộc đã cuồn cuộn nổi lên. Mà thân cây, càng lúc càng vặn vẹo... "Oanh, oanh, oanh..." Khí tức lần nữa tăng lên, Thông Thiên Thần Mộc đã gạt vạn tộc sang một bên... Một lòng đối mặt với Ngu Tử Du. Điều này cho thấy Ngu Tử Du lúc này đáng sợ đến mức nào. Uy hiếp mà vạn tộc cùng nhau tạo ra cho Thông Thiên Thần Mộc, vẫn không lớn bằng một mình Ngu Tử Du. "Vậy... Ngươi... Lên đường bình an." Từng chữ một thốt ra, giữa mi tâm Ngu Tử Du, một đạo huyết sắc thiên nhãn chậm rãi mở ra. "Oanh..." Trong một tiếng ầm vang, vũ trụ trở nên ngưng kết... Mà lúc này nhìn lại, có thể thấy rõ ràng chín ngôi sao trong lòng bàn tay Ngu Tử Du đang chậm rãi bay vào bên trong huyết sắc thiên nhãn mà hắn mở ra... Sau đó, chín ngôi sao này chậm rãi xoay tròn... Rồi càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh... Đến... Sau một khắc... Sắc máu tràn ngập không gian...
Bạn cần đăng nhập để bình luận