Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 4120: Giao lưu.

Chương 4120: Giao lưu. Bỏ Thiện Tôn, Ngu Tử Du biết. Hoặc có lẽ là, từng người thiên tài có tiềm năng tiến giai Vĩnh Hằng ở thế giới tinh không, hắn đều biết. Mà Bỏ Thiện Tôn lại càng là người nổi bật trong những thiên tài tiềm năng này. Cũng được công nhận là người có khả năng nhất tiến giai Vĩnh Hằng trong vài chục vạn năm ở thế giới tinh không. Từ khi các thế giới dưới trướng Chí Cao điện bắt đầu nhất thể biến hóa vận hành, tài nguyên của chư thiên vạn giới bắt đầu lưu thông ở từng thế giới. Vô số thiên tài địa bảo vốn quý hiếm trong ngày thường, cũng trở nên dễ như trở bàn tay vì quan hệ điều phối tài nguyên. Mà điều này đã giải cơn khát của vô số người tu luyện ở chư thiên thế giới, vốn khổ vì tài nguyên khan hiếm mà không cách nào tăng cấp nhanh chóng. Vô số thiên tài vì không còn thiếu tài nguyên tu luyện mà trổ hết tài năng. Và Bỏ Thiện Tôn chính là một thành viên trong số đó. Trước đây, sở dĩ tu vi của hắn vẫn bình thường không có gì lạ, là vì hắn tu hành cần một loại tài nguyên cực kỳ hiếm thấy ở thế giới tinh không. Sự thiếu thốn tài nguyên làm cho tu vi của hắn không cách nào đề thăng nhanh chóng, cũng khiến hắn trở nên chẳng khác người thường trong hàng ngũ tu luyện giả liên tiếp xuất hiện ở thế giới tinh không. Nhưng từ khi Chí Cao điện bắt đầu nhất thể biến hóa, tài nguyên của chư thiên vạn giới bắt đầu liên tục không ngừng lưu thông trong từng thế giới. Bỏ Thiện Tôn cũng vì vậy mà có được những tài nguyên vốn quý hiếm khác thường, nay lại cuồn cuộn không dứt. Giống như là sự tích lũy bộc phát, dựa vào những tư nguyên này, tu vi của hắn mỗi ngày một lớn mạnh, mấy năm một cảnh giới. Việc nhanh chóng đề thăng cảnh giới, làm cho hắn trổ hết tài năng so với những người cùng thế hệ thậm chí là tiền bối. Sự tiến bộ nhanh chóng của hắn, thậm chí còn làm cho hắn trở thành một trong những hạt giống Vĩnh Hằng dự bị của thế giới tinh không. Chỉ là không ngờ đến, hiện tại hắn lại trùng kích cảnh giới Vĩnh Hằng. Vĩnh Hằng, chưa bao giờ là cảnh giới có thể đạt được bằng cách chồng chất tài nguyên. Có lẽ do tu vi gần đây đề thăng quá nhanh, làm cho Bỏ Thiện Tôn trở nên táo bạo. Số lượng Vĩnh Hằng trong một thế giới càng nhiều, thì căn cơ của thế giới đó càng thêm kiên cố. Cho nên, mỗi khi một Vĩnh Hằng sinh ra hay vẫn lạc, thiên đạo đều sẽ có cảm ứng. Mà Bỏ Thiện Tôn trùng kích Vĩnh Hằng thất bại, thiên đạo đồng cảm bên ngoài bi thống, điều này khiến cho Ngu Tử Du cảm khái vạn phần. Thở dài một tiếng. Trong lòng Ngu Tử Du hiện lên ý niệm, sau đó biến mất ở nơi bế quan. Đến khi hắn xuất hiện lại, đã ở một vùng đất hoang vu. Nơi này là một thế giới hoang vu trong hư không, nằm ngoài đại lục của thế giới tinh không. Nơi này cách đại lục thế giới tinh không mấy trăm năm ánh sáng, có vô số những tinh cầu hoang vu, đến ánh sáng cũng không thể soi rọi đến. Những tinh cầu này là nơi mà rất nhiều cường giả Cửu Trọng Thiên của thế giới tinh không chọn để đột phá. Còn viên tinh cầu tu hành hoang vu dưới chân Ngu Tử Du, chính là nơi mà Bỏ Thiện Tôn đã chọn để tìm kiếm đột phá Vĩnh Hằng. Lúc này, viên tinh cầu này chỉ còn lại một nửa, và nửa còn lại thì phảng phất như một viên sáp cầu đang bị hòa tan. Mà lúc này, viên tinh cầu vẫn đang từ từ hòa tan. Đương nhiên, sự biến hóa này không gây ảnh hưởng gì đến người ở cấp bậc Cửu Trọng Thiên, càng không ảnh hưởng tới Ngu Tử Du. Ánh mắt của Ngu Tử Du hướng về phía xa xa, nơi có một cái thân thể tàn phá giống như than cốc đang phập phồng trong nham tương. Ở sát biên giới của thân thể tàn phá đó, mấy người có tu vi Cửu Trọng Thiên tương tự, đang vây quanh, vẻ mặt lo lắng nhìn vào. Họ muốn ra tay, nhưng lại sợ không cẩn thận đánh nát cái thân thể vốn đã nát vụn này. Điều này khiến họ từng người sợ ném chuột vỡ bình, chỉ có thể lo lắng đứng đó. “Để ta đi.” Ngu Tử Du nhẹ giọng nói. “Chủ nhân.” Đám người ngạc nhiên ngẩng đầu, rồi thấy Ngu Tử Du, điều này khiến họ lập tức kích động quỳ xuống đất. "Vẫn là quá gấp." Ngu Tử Du nhìn Bỏ Thiện Tôn mà thân thể từ trong ra ngoài đều hóa thành than cốc, lại lắc đầu. Sinh cơ của hắn đã hoàn toàn bị hủy diệt, chỉ có tu vi Cửu Trọng Thiên khiến ý chí tinh thần của hắn còn bám trụ trong thân thể mà không chịu rời đi. Nếu không, thần hồn của hắn đã sớm bị kéo ra khỏi cơ thể, rơi vào luân hồi của Luân Hồi Chi Chủ. "Chủ nhân." Ngu Tử Du vẫn không nhúc nhích, mấy người thân bằng bạn hữu của Bỏ Thiện Tôn xung quanh có chút đứng ngồi không yên. Đương nhiên, bọn họ cũng chỉ mới vừa mở miệng đã không dám nói thêm. Vì Ngu Tử Du đã đưa ngón tay hướng về phía Bỏ Thiện Tôn ở xa xa. Hoặc có lẽ là, đống than cốc mà Bỏ Thiện Tôn đã biến thành. Trong nháy mắt, khu vực của Bỏ Thiện Tôn bắt đầu thời gian đảo lưu, màu sắc của thân thể than cốc bắt đầu dần dần giảm bớt. Đồng thời, thân thể nám đen bắt đầu tràn đầy hơi nước. Cổ thân thể này bắt đầu xuất hiện dòng chảy của máu huyết. Ngũ tạng lục phủ lại một lần nữa vận chuyển. Hô... một tiếng hô hấp dài, thân thể này trở lại bình thường như trước. Và lúc này, Ngu Tử Du cũng thu tay về. “Chủ nhân, hắn, sao hắn vẫn chưa tỉnh?” Bạn bè của Bỏ Thiện Tôn nghi hoặc nhìn Bỏ Thiện Tôn đang hôn mê bất tỉnh dưới đất. “Nhục thân của hắn có thể khôi phục, nhưng thần hồn lại cần tự mình tu dưỡng.” Ngu Tử Du có năng lực chữa trị thần hồn hư hại của Bỏ Thiện Tôn. Nhưng vẫn còn một vấn đề. Có đáng giá không? Hoặc là, đáng giá sao? Sự mù quáng xông xáo của Bỏ Thiện Tôn, đã dẫn đến hậu quả thảm liệt hiện tại. Hắn cần phải tỉnh ngộ. Và biện pháp tỉnh ngộ tốt nhất, chính là để hắn từng chút một chữa trị những sai lầm mình gây ra. "Vậy được rồi, thân thể hắn có thể tùy tiện di động, các ngươi đưa hắn đến một nơi an toàn, còn việc tu dưỡng thần hồn thì cứ giao cho chính hắn đi." "Vâng." Đám người vội vàng khom mình hành lễ. Lúc họ ngẩng đầu lên, Ngu Tử Du đã biến mất.... Rời khỏi nơi của Bỏ Thiện Tôn, Ngu Tử Du không trở lại nơi bế quan, mà đến thế giới Văn Minh Vu Sư. Chuyện của Bỏ Thiện Tôn cho hắn một lời nhắc nhở. Đó là, dù sự nhất thể biến hóa của các thế giới dưới trướng Chí Cao điện có thể mang đến nền tảng vật chất đầy đủ cho mỗi thế giới. Nhưng cảnh giới tinh thần không phải thứ vật chất có thể bù đắp. Mà việc đề thăng cảnh giới tinh thần, ngoài việc từng bước cảm ngộ tu vi, còn có một cách nữa cũng có thể giúp được. Đó là nghe các đại lão giảng đạo. Đương nhiên, không thể chỉ nói là tiền bối cao nhân giảng đạo đơn thuần. Mà phải nói là sự trao đổi lẫn nhau giữa các tu luyện giả, cũng có thể đề thăng cảnh giới tinh thần. Và việc Ngu Tử Du đến thế giới Văn Minh Vu Sư, cũng là vì mục đích này. (Dạ Vương) Thu thập rộng rãi sở trường các nhà, tự nhiên muốn học hỏi những điểm hay từ chư thiên vạn giới. Người của Văn Minh Vu Sư có thể đến thế giới tinh không giảng đạo, người của thế giới tinh không cũng có thể đến Văn Minh Vu Sư giảng đạo. Các thế giới dưới trướng Chí Cao điện nhiều vô kể, nếu như tất cả tu hành giả đều có thể lưu động giao lưu những tâm đắc tu luyện, thì việc đề thăng cảnh giới tinh thần của mọi người chắc chắn sẽ tăng tốc. Tìm được Vu Sư Chi Vương, Ngu Tử Du đem những điều mình hiểu biết cùng ý đồ đến nói ra. Vốn dĩ hắn còn tưởng Vu Sư Chi Vương sẽ phải lo lắng một hồi, nhưng không ngờ Vu Sư Chi Vương lại trực tiếp đồng ý. Thậm chí còn không chờ thương lượng cùng Ngu Tử Du, liền trực tiếp phái mấy vị Vu Sư Vĩnh Hằng chuẩn bị đi theo Ngu Tử Du đến thế giới tinh không. Sau khi Ngu Tử Du hỏi mới biết được, thì ra Văn Minh Vu Sư cũng gặp phải hoàn cảnh tương tự như thế giới tinh không. Thiên tài có tu vi tăng lên quá nhanh, nhưng cảnh giới tinh thần lại theo không kịp. Đặc biệt là tu hành của nhóm Vu Sư, lại càng coi trọng tinh thần, nên trong khoảng thời gian này họ bị tổn thất còn nặng hơn cả thế giới tinh không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận