Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 1437: Sáng thể kỷ (phần 2 )

Phải nói, Đại Thần Thông như vậy nếu từ trong tay người có Tiên Thiên Ngũ Hành thể thi triển, uy lực chắc chắn sẽ tăng lên gấp mấy lần, thậm chí có thể không chỉ gấp mười lần. Chỉ vì, Đại Thần Thông Ngũ Hành luân chuyển này, nếu rơi vào tay kẻ không có Tiên Thiên phẩm đức. Vậy coi như không gọi Ngũ Hành luân chuyển. Mà là Đại Ngũ Hành thuật, là cực hạn của Thiên Địa Ngũ Hành, có thể nghịch chuyển Ngũ Hành, phá vỡ tất cả. Trong khoảnh khắc trở tay, có sức mạnh Sáng Thế... Nghĩ đến đây, Ngu Tử Du cũng không khỏi bật cười. Cứ như thể người ta đều đi tìm Thần Thông, nào ngờ đâu, Đại Thần Thông Ngũ Hành luân chuyển lại còn kén chọn người dùng. Coi như có được Chủ nhân rồi, uy năng của nó cũng đều không thể so sánh nổi. "Tấm tắc..." Tặc lưỡi một tiếng, ánh mắt Ngu Tử Du lại hướng đến một Thần Thông khác mà hắn đã cướp được. Đây là một Thần Thông cướp được từ chỗ Thần Tộc thủy tổ để lại lạc ấn. Một Thần Thông rất đáng sợ, tên là Sáng thể kỷ. Vì sao nó lại đáng sợ đến thế? Chỉ vì, nó là căn cơ sức mạnh của Thần Tộc, chính là Thần Tộc thủy tổ dùng toàn bộ Sinh Chi Lực, sáng tạo ra một hình thức ban đầu của Đại Thần Thông. Mà Đại Thần Thông đó, cũng nổi tiếng lẫy lừng, tên là —— Chư thần Sáng Thế. Chính là một môn Đại Thần Thông sinh ra để khai sáng một Thiên Địa vũ trụ mới. Nhưng đáng tiếc, Đại Thần Thông này lại trái với thiên đạo. Ngay sau khi vừa mới được sáng tạo ra, toàn bộ Thần Tộc đã suýt phải nghênh đón tai họa ngập đầu, mà vị Thần Tộc thủy tổ khí thôn hoàn vũ kia, lại càng vì vậy mà gặp nạn. Nguyên nhân cũng rất đơn giản. Ở kỷ nguyên trước, vị tiên nhân đệ nhất của nhân tộc đã mở ra cuộc chiến Đoạt Thiên, chỉ vì cướp đoạt thiên đạo, chiếm làm của riêng. Còn việc Thần Tộc thủy tổ sáng tạo ra Đại Thần Thông này, chẳng phải cũng có mục đích tương tự vậy sao? Chỉ là, hắn không cướp đoạt thiên đạo. Mà là muốn hủy diệt toàn bộ vũ trụ tinh không, một lần nữa khai sáng một Thiên Địa vũ trụ mới. Lúc đó, hắn chính là cái gọi là Sáng Thế Thần, người sáng lập ra tất cả... Vậy thì, Đại Thần Thông này làm sao có thể tồn tại được? Hủy diệt là điều tất yếu. Bất quá, cũng chính vì Đại Thần Thông này, mà Thần Tộc đã đón nhận hoàng hôn, sau đó thiên đạo còn dựng dục ra một Thí Thần Tộc, chỉ để xóa sổ toàn bộ Thần Tộc. Hơn nữa, không biết nên nói là cố ý hay vô tình. Kẻ quét ngang toàn bộ thần tộc, Thí Thần Tộc ấy —— Vô Thượng tồn tại, cũng đã khai sáng một môn Đại Thần Thông cực kỳ đáng sợ. Tên là Chư Thần Hoàng Hôn, một môn Đại Thần Thông mà trong thần tộc e ngại nhất, cũng là một biến hóa của Chung Kết Chi Đạo, một khi thi triển, toàn bộ Thần Tộc sẽ đón nhận mạt nhật hoàng hôn, chân chính không còn tồn tại, ẩn chứa áo nghĩa đại phá diệt của thế giới, bao gồm tử vong, hủ bại, suy bại, hủy diệt, phá hư... Đáng tiếc thay, vào lúc Vô Thượng tồn tại đó thi triển Đại Thần Thông này, khi cả Thần Tộc đều đang trên đà bước sang giai đoạn thứ ba - suy bại thì Vô Thượng chi thương của Thần Tộc, cuối cùng đã phá tan được vận mệnh, tìm thấy một tia hy vọng sống trong cõi u minh cho toàn bộ Thần Tộc. Thậm chí còn khiến cho Vô Thượng tồn tại Thí Thần Tộc, suýt chút nữa đã phải cắn nuốt chính bản thân mà vẫn lạc.... "Nghĩ như vậy, Thần Thông Sáng Thể Kỷ này lại có chút sắc thái truyền kỳ." Trong tiếng lẩm bẩm, Ngu Tử Du nhìn vào Thần Thông này, cũng hiện lên một tia kiêng kỵ. Đại Thần Thông —— Chư thần Sáng Thế hình thức ban đầu. Điều này thật khó lường. Không giống như những Đại Thần Thông còn lại, với những Đại Thần Thông cấm kỵ như Chư thần Sáng Thế thì vẫn là nên bớt tiếp xúc thì hơn. Chí ít thì không phải bây giờ là lúc Ngu Tử Du có thể tiếp xúc. Hiện tại hắn không sợ vạn tộc, nhưng với thiên đạo trong cõi u minh kia thì hắn vẫn có chút kiêng kỵ. Vì vậy, nếu có thể tránh chọc vào thì tốt nhất đừng nên trêu vào. Nghĩ đến đây, Ngu Tử Du cũng chôn dấu Thần Thông Sáng Thể Kỷ này vào nơi sâu nhất trong não hải. Có lẽ, một ngày nào đó, hắn sẽ cần tới nó. Vậy nên, giữ lại cũng không sai. Trong lòng nở một nụ cười, Ngu Tử Du biết đã đến lúc phải xuất quan rồi. Nếu còn không xuất quan, e rằng tinh không sẽ lại xảy ra biến cố. Nghĩ vậy, Ngu Tử Du đứng dậy, sau đó hướng ra ngoài không gian, bước ra một bước. "Oanh..." Chỉ nghe một tiếng vang lớn, không gian xoay chuyển, thân ảnh Ngu Tử Du đã tan biến ở nơi sâu thẳm của không gian. Đến khi hắn xuất hiện lại lần nữa... tinh không hóa ra rung chuyển mạnh mẽ. "Ầm ầm..." Tiếng động như sấm nổ, vang vọng khắp Thái Dương Hệ. Sau đó, trước vô vàn ánh mắt kinh hoàng của các cường giả, Quần Tinh đều run rẩy. "Chuyện gì xảy ra vậy?" "Khí tức kinh thiên động địa này là sao?" "Sao có thể như vậy được?" Một tiếng kinh hô nối tiếp một tiếng kinh hô, vô số cường giả đều co đồng tử lại. Quá đáng sợ, thật sự quá đáng sợ. Tựa như kẻ săn mồi đứng trên đỉnh chuỗi thức ăn, khi mở mắt ra, loại cảm giác sợ hãi biến thành tầng đáy của kim tự tháp, trong nháy mắt nhấn chìm hết cường giả ngũ giai này đến cường giả ngũ giai khác, các cự đầu Lục Giai. "Cảm giác này..." Trong tiếng thét chói tai, một nữ cường giả ngũ giai của nhân tộc co rúm người lại, thân thể mềm mại không kìm được mà run rẩy. Chỉ là, đúng lúc này, "Oanh..." Lại thêm một tiếng nổ lớn vang lên, tinh không cũng rung lên một hồi. Nhìn theo tiếng động, trong vô số ánh mắt kinh hãi của các cường giả, một đạo thân ảnh chẳng biết từ lúc nào đã đứng sừng sững giữa tinh không. Hắn, bạch y vô hạ, tựa ánh trăng sáng. Từng luồng sương trắng bao phủ xung quanh, bên người hắn còn có một mảng Tinh Vân lượn lờ. Mà ở sâu trong Tinh Vân, có chín viên Tinh Thần xoay quanh, đó là hết thế giới nhỏ này đến thế giới nhỏ khác... Bất quá, như vậy còn chưa đáng sợ. Điều thực sự đáng sợ là, phía sau lưng hắn, bức họa không biết từ khi nào đã được triển khai, hóa ra lại ẩn chứa rất nhiều cổ quốc, ở đó có vô số Thần Ma đang quỳ bái, tiếng tụng kinh vang vọng. Tinh Vân, họa quyển... những ánh sáng lung linh như những đốm sao, càng làm cho đạo thân ảnh này trở thành duy nhất trong trời đất, Vĩnh Hằng Bất Hủ. "Đây là...?" Một tiếng hét kinh hãi, một cường giả dường như nhận ra điều gì đó, vẻ mặt đều lộ ra vẻ không dám tin. Nhưng không đợi cường giả đó nói hết câu, ở tít xa ngoài thiên giới, "Oanh, oanh, oanh..." Một tiếng tiếp một tiếng vang lên, hơn mười bóng dáng giống Thần Ma phá tan cả không gian, hướng về phía tinh không mà lao tới. Và điều khiến người ta sắc mặt đại biến hơn cả, đó là, hơn mười bóng dáng này hóa ra đều là những bá chủ trong Yêu Đình. Mỗi một kẻ, đều là những nhân vật đáng sợ, chỉ cần giậm chân một cái cũng đủ làm cho Yêu Đình rung chuyển.
Ps: - cầu tự định. Hôm nay đổi mới hơi kéo dài, xin lỗi mọi người...
Bạn cần đăng nhập để bình luận