Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 2871: Phượng Hoàng nhất tộc xuống dốc

Chương 2871: Phượng Hoàng nhất tộc xuống dốc
Trong khi Mộng Huyễn thần giáo đang được thiết lập, thì ở nơi xa, Luân Hồi Chi Chủ cũng không thể che giấu sự kinh ngạc trong ánh mắt. Trong thoáng chốc, hắn dường như đã nhìn thấy con đường dẫn đến vĩnh hằng.
“Lập giáo à…”
Trong sự kinh ngạc, trên mặt Luân Hồi Chi Chủ lộ ra một vẻ phức tạp khó tả. Đây là một con đường tốt, rất phù hợp với hắn. Chỉ là, đây cũng là một con đường vô cùng gập ghềnh. Chỉ cần sơ sẩy một chút, con đường phía trước sẽ trở nên vô vọng. Vì vậy, Luân Hồi Chi Chủ do dự, trầm mặc.
"Thôi thì, để sau hãy tính."
Trong lòng thầm than, Luân Hồi Chi Chủ chậm rãi xoay người. Hắn còn có nhiệm vụ. Vong Linh thiên tai thành lập, địa phủ ổn định... Mọi thứ đều cần một mình hắn gánh vác. Cho nên, hắn không có nhiều thời gian ở đây.
...
Nhưng lúc này, không chỉ Luân Hồi Chi Chủ, những cường giả khác khi nhìn Mộng Huyễn Chi Long cũng lộ vẻ phức tạp trong mắt. Dù con đường này gập ghềnh, nhưng cuối cùng vẫn là một con đường tốt. Có hy vọng chứng được vĩnh hằng. Còn bọn họ, những người còn lại, cơ hội đột phá vĩnh hằng gần như là con số không. Điều này thật đáng buồn.
“Chúc mừng, Mộng Huyễn.”
Trong tiếng nói khe khẽ, một con Thất Thải Phượng Hoàng ẩn mình trong bóng tối của tinh không, cũng nhìn về phía Mộng Huyễn. Nàng là Nghê Thường, từng là chủ nhân của Phượng Tộc, cường đại khó lường, không ai có thể tưởng tượng nổi. Còn bây giờ, nàng đang nghỉ ngơi bên cạnh Ngu Tử Du, cuối cùng chuyên tâm tu luyện, nhưng quan trọng hơn là bầu bạn với hắn. Tu vi của nàng cũng không hề kém, bây giờ đã là Thiên Môn Ngũ Trọng Thiên. Chỉ là tu vi này so với Mộng Huyễn đã có chút chênh lệch.
"Sao vậy, ngươi hâm mộ?"
Thanh âm chợt vang lên bên tai Nghê Thường, khiến nàng không khỏi nhếch miệng, hừ lạnh nói: "Đại ca, ngươi dành cho Mộng Huyễn tiêu chuẩn cao nhất đó nhé."
"Ừm..."
Trong một thoáng trầm mặc, Ngu Tử Du ngửi thấy một mùi chua khó tả. Cảm giác như hũ dấm bị đổ này là sao? Trong lòng bất đắc dĩ, Ngu Tử Du khó có được dịp giải thích: "Mộng Huyễn mang theo quy tắc thứ nguyên, thứ nguyên coi như là thế giới được sinh ra vì nàng, và chí bảo do thế giới này thai nghén – thứ nguyên vật – dẫn dắt nàng tu hành. Cho nên tốc độ tu luyện của nàng đương nhiên sẽ nhanh thôi."
Nói đến đây, Ngu Tử Du nói thêm: “Còn ngươi cả ngày ở bên cạnh thân ta, hấp thu linh khí từ thân cây, thực tế thì tu vi hiện tại của ngươi không hề yếu. "
Yếu thì chắc chắn không hề yếu. Nếu nói như vậy, Nghê Thường hiện giờ đứng trong tinh không cũng được coi là ở nhóm đầu tiên. Dù ngày nay trong tinh không có không ít người ở Thiên Môn Lục Trọng Thiên, Thiên Môn Thất Trọng Thiên, nhưng đa số trong số đó đều là tâm phúc của Ngu Tử Du, nên khả năng chiến đấu với Nghê Thường rất thấp. Nguyên nhân lớn nhất khiến Nghê Thường không bằng Mộng Huyễn là do nàng chưa tìm được con đường cho riêng mình. Sau khi đạt đến Chúa Tể, con đường chính xác là vô cùng quan trọng. Nếu đi sai hướng, có thể cả đời khổ tu cũng trôi theo dòng nước.
Vậy con đường của Nghê Thường là gì? Cho đến hiện tại, nàng cũng không hề biết. Nàng có tu vi như hiện tại, phần lớn đều dựa vào sự trợ giúp của Ngu Tử Du. Nếu không có Ngu Tử Du, bây giờ nàng chỉ tầm Thiên Môn Nhị Tam Trọng Thiên mà thôi.
"Nếu có thể thì ngươi hãy đến Hỗn Độn một chuyến, giải sầu đi."
Ngu Tử Du chợt lên tiếng, nhìn Nghê Thường.
"Ngươi muốn ta rời đi à?"
Hóa thành hình người, một mỹ nhân tuyệt thế xuất hiện trong tinh không. Da nàng trắng như tuyết, da mịn như ngọc. Ngũ quan tinh xảo như tác phẩm của trời đất quỷ thần. Một cái nhíu mày, một nụ cười, đều lộ ra vẻ kiêu ngạo. Đó không phải kiểu kiêu ngạo khiến người ta chán ghét, mà là loại kiêu ngạo bẩm sinh, cao quý mà không ai dám xâm phạm. Và đây, chính là chủ nhân của Phượng Tộc – Nghê Thường. Nhưng theo Ngu Tử Du, nàng giống một nàng công chúa nhỏ kiêu ngạo hơn. Tuy có chút tùy hứng, có chút nghịch ngợm, nhưng vẫn rất đáng yêu.
“Ta chỉ muốn ngươi đi lịch lãm.”
Ngu Tử Du một lần nữa nhấn mạnh, nhìn cô gái này. Nàng vẫn y như ngày xưa. Chỉ là..."Phượng Hoàng nhất tộc muốn quật khởi, không thể thiếu ngươi."
“Chỉ có ngươi tìm được con đường đúng đắn, mới có thể dẫn dắt Phượng Hoàng nhất tộc quật khởi." ...
Ngu Tử Du hết lời, chỉ không muốn thấy Phượng Hoàng nhất tộc suy tàn. Từng là vạn cầm chi tổ, Phượng Hoàng nhất tộc vô cùng hùng mạnh, không hề kém cạnh Long Tộc. Nhưng những năm gần đây, Phượng Hoàng nhất tộc đang có dấu hiệu suy yếu. Long Tộc đã có Tận Cùng Chi Long, Hoàng Kim Long Quân, những nhân vật đáng sợ như vậy xuất hiện. Vậy Phượng Hoàng nhất tộc thì sao? Cường giả đếm trên đầu ngón tay. Không phải, phải nói là vẫn có, ví dụ như Cực Ám Yêu Hoàng và Băng Tinh Phượng Hoàng. Hai người này đều là những thiên tài kiệt xuất có một không hai trong tinh không. Nhưng một người là tâm phúc của Ngu Tử Du, còn một người lại xa lánh tinh không, một mình khổ tu, đều không phải là người dẫn dắt Phượng Hoàng nhất tộc đến cường thịnh.
Vậy nên...Trong lòng bất đắc dĩ, Ngu Tử Du chỉ có thể đặt hy vọng vào Nghê Thường. Chỉ có nàng, mới thích hợp nhất để trở thành Phượng Hoàng chi chủ. Chỉ là lúc này, dường như nghĩ đến điều gì đó, Nghê Thường cũng lộ ra vẻ bất lực trên mặt.
“Gần đây, Phượng Hoàng nhất tộc của chúng ta thật sự sa sút."
Trong tiếng cười khổ, Nghê Thường nghĩ đến tình cảnh Phượng Hoàng nhất tộc trong mấy vạn năm gần đây. Không có hư danh mà cũng không có thực lực của một cường tộc. Cường giả có thể giữ thể diện bây giờ chỉ còn vài người. Điều này thật là bất đắc dĩ.
“Cho nên, Phượng Hoàng nhất tộc cần ngươi.”
Vỗ nhẹ vào vai Nghê Thường, giọng nói của Ngu Tử Du chứa một chút ý tứ khó hiểu. Nghê Thường mới là người thích hợp nhất dẫn dắt Phượng Hoàng nhất tộc. Còn Mộng Huyễn lại không phù hợp với Long Tộc. Điều này liên quan đến tính cách của cả hai người cũng như tình cảnh của hai tộc.
Long Tộc thì nhân tài xuất hiện liên tục, các Long Hoàng đều là những thiên tài kinh diễm. Tuy rằng so với Mộng Huyễn hay Hư Không Thiên Phi thì không bằng, nhưng cũng có thể coi là bậc trung hưng chi chủ. Còn Phượng Hoàng nhất tộc...Số lượng người thì thưa thớt không nói, mà cũng không có mấy thiên kiêu xuất chúng.
"Ta vẫn cảm thấy Phượng Hoàng nhất tộc quá coi trọng huyết mạch."
Ngu Tử Du than một tiếng, biểu đạt quan điểm của mình.
"Long Tộc chủ trương ai cũng có thể hóa long, và lấy thực lực làm trọng." "Vậy nên, Long Tộc càng lúc càng mạnh mẽ, càng lúc càng không ai bì kịp.""Còn Phượng Hoàng nhất tộc, chỉ có thuần huyết mới được gọi là phượng, phượng hoàng... Những người còn lại đều là tạp huyết... Ai ~ ..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận