Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 1246: Tiểu Yêu hoàng (canh thứ tư )

Chương 1246: Tiểu Yêu hoàng (canh tư) Cho nên nói, đây không chỉ là Ngu Tử Du một hồi bế quan. Mà còn là một lần khổ tu chân chính của các cường giả Yêu Đình. Mà lần khổ tu này... Rất có thể sẽ tạo nên truyền thuyết bất hủ thực sự của Yêu Đình.
Còn như vì sao? Tự nhiên là bởi vì bây giờ, tinh không vạn tộc vừa mới thảo phạt Thông Thiên Thần Mộc, các cường giả của các tộc đều đang tiến về tinh không. Từng cường giả danh chấn tinh không lần lượt xuất hiện. Mà những cường giả Vô Danh ngang tàng kia, tự nhiên là không cam lòng. Bọn họ muốn tranh, không chỉ tranh danh mà còn tranh đoạt khí vận.
Do đó, tình hình hỗn loạn trong tinh không cũng xuất hiện. Ngay trước khi Ngu Tử Du bế quan, Ngu Tử Du đã nhận được tin tức về việc Long tộc và Phượng tộc ngang nhiên bành trướng thế lực. Hơn nữa, Thần tộc, dường như cũng có ý muốn bành trướng.
...Mà chính trong thời điểm then chốt như vậy... các cường giả Yêu Đình lại chọn bế quan khổ tu. Hơn nữa, không phải một năm hai năm mà rất có thể là trăm năm, thậm chí ngàn năm.
Do vậy, có thể tưởng tượng, đây có ý nghĩa như thế nào? Không nói những thứ khác, riêng việc để các cường giả Yêu Đình tiếp tục tu luyện như vậy, thì trăm ngàn năm sau, cả tinh không sẽ chứng kiến các cường giả Lục Giai của Yêu Đình mọc lên như nấm sau mưa, không ngừng xuất hiện.
Còn về cường giả Thất Giai, chuyện này ngược lại không cần nghĩ tới. Hiện tại là thời đại của cường giả Lục Giai, khoảng cách đến Thất Giai đối với đại đa số đều quá xa vời. Dưới bầu trời sao này, cũng chỉ có thiên kiêu của Mộng Huyễn Chi Long, Côn Bằng nhất tộc, và Nghê Thường của Phượng tộc mới có khả năng đặt chân lên Thất Giai trong thời gian ngắn.
Cho nên nói... nếu cường giả Lục Giai của Yêu Đình thực sự xuất hiện như nấm mọc sau mưa thì việc Yêu Đình xưng hùng với vạn tộc cũng là có thể tưởng tượng được.
Mà điều này, chính là một thành công khác mà Ngu Tử Du giành được trong trận chiến thảo phạt Thông Thiên Thần Mộc. Một trận thành danh, tạo nên uy danh đệ nhất nhân tinh không, khiến vạn tộc đều kiêng kỵ Ngu Tử Du.
Thành ra, không có mấy người dám trêu chọc Yêu Đình. Bây giờ Yêu Đình, tuy còn giới hạn ở Tây đại Tinh Vực nhưng toàn bộ thế lực cũng có chút siêu nhiên ở Tây đại Tinh Vực. Thiên sứ nhất tộc, Titan nhất tộc, mấy thế lực đỉnh cấp này, đều lấy Yêu Đình làm tôn.
...Không có thế lực nào khác trêu chọc, nội bộ Yêu Đình lại không có nội loạn mà còn đang bế quan khổ tu. Vậy thì, việc cường đại là tất yếu. Chỉ là, cụ thể có thể cường đại đến mức nào còn phải xem thiên tư của Cửu Vĩ, Đế Ngạc đám người.
Nếu thiên tư không tệ, mỗi người Hóa Long, đều đặt chân vào siêu phàm Lục Giai. Đến khi đó, mấy chục vị siêu phàm Lục Giai xuất thế, Ngu Tử Du có thể chân chính giác trục vạn tộc, đi tranh đoạt cái Đại Khí Vận trong cõi u minh kia. Nếu không thành thì tự nhiên là tiếp tục cẩu thả, phát dục.
Đối với việc phát dục, Ngu Tử Du trước giờ không bài xích, càng sẽ không cự tuyệt. Vô luận là cá nhân hay thế lực, phát dục vẫn là vương đạo vĩnh hằng... Mà điều này cũng có thể nói là sự tính toán của Ngu Tử Du.
"Chủ nhân, ở đại cục nắm giữ, người chưa từng khiến ta thất vọng."
Một tiếng cười khẽ, Cửu Vĩ đang lẳng lặng nằm trên một đỉnh Tuyệt Phong, sâu trong đôi mắt ánh lên một tia hiểu rõ. Sau mấy ngày trầm tư, mấy ngày khổ tưởng, nàng xem như đã hiểu rõ ý định thực sự của chủ nhân.
Việc cho chúng cường giả khổ tu chỉ là thứ yếu, mục đích thực sự vẫn là chuẩn bị cho việc giác trục tinh không sau này. Chỉ là, Cửu Vĩ hơi lo lắng là hiện tại, các cường giả cốt lõi đều rời khỏi Yêu Đình, liệu có thể chống đỡ được danh tiếng đệ nhất thế lực ở Tây đại Tinh Vực hay không.
Trong thời gian ngắn, thì còn tốt, Thiên sứ nhất tộc, Titan nhất tộc, cùng với các thế lực lớn ở đại tinh vực khác vẫn chưa phát hiện các cường giả của Yêu Đình đã đi mất gần hết. Có điều thời gian dài, chắc chắn họ sẽ phát hiện. Mà đến lúc đó, đó mới thực sự là thử thách đối với họ.
Sở dĩ, Cửu Vĩ mới lo lắng... Nàng không muốn sau khi xuất quan, thấy Yêu Đình là một mớ hỗn độn, phế tích ngổn ngang. Càng không muốn nhìn thấy, hết lớp vãn bối này đến lớp vãn bối khác thân tử hồn diệt. Mất đi uy danh của Yêu Đình chỉ là chuyện nhỏ, việc nội tình Yêu Đình bị hao tổn mới là chuyện lớn.
Dù sao, chỉ dựa vào các cường giả thôi cũng không thể chống đỡ một thế lực lớn thực sự. Giống như là cường giả tam giai, tứ giai, những tầng lớp trung gian đó cũng là không thể thiếu. Họ cũng là những hạt giống tốt đáng để bồi dưỡng mà!
"Ai~..." Một tiếng thở dài, kìm nén nỗi lo lắng trong lòng, Cửu Vĩ cũng chọn bế quan. Bây giờ, nghĩ nhiều cuối cùng cũng vô dụng. Nàng có thể làm là khổ tu, lại khổ tu. Tất cả đều phải đợi khi bế quan kết thúc, mới có thể quyết định.
...Trong khi tầng lớp cao của Yêu Đình, phần lớn đều cùng Ngu Tử Du đi bế quan, không ai biết là... Ở Không Trung Lâu Các của Yêu Đình, vậy mà có thêm mấy tôn thiên kiêu kinh thế, đang từ từ quật khởi. Càng không ai biết, một tiểu gia hỏa sau này được người gọi là Tiểu Yêu hoàng cũng đã mở mắt.
"Ta sẽ vẫn chờ ngươi... Ở trong cái hồng trần này... chờ ngươi trở lại..."
Bên tai mơ hồ vang lên một câu nói như vậy, một thanh niên tóc huyết rất tuấn mỹ không nhịn được siết chặt nắm tay. Hắn, cuối cùng cũng đã đưa ra lựa chọn.
"Ha ha..."
Một tiếng cười thảm, Ngu Tử Du Nhị đệ tử, Ba Tuần, vị đi theo Lục dục chi đạo, vốn nên lịch luyện trong hồng trần, vậy mà có huyết lệ chảy xuống trong đôi mắt. Hắn không có lệ, chỉ có huyết. Cho nên, hắn chỉ chảy huyết.
Chung quy không phải nhân loại, sao lại có loại nước mắt mềm yếu của nhân loại kia. Nhưng vì sao, vì sao? Tình dục thế gian lại khiến người ta trăm vòng quấn quýt đến thế. Rõ ràng chỉ là một tiểu cô nương lại khiến người vốn Vô Tình Vô Tâm như hắn cảm thấy ngực đau nhói.
"Đây chính là thứ nhân loại gọi là tình cảm khó dứt bỏ sao..."
Khẽ than một tiếng, khi linh lực bắt đầu vận chuyển, huyết lệ tan biến hết, chỉ còn lại một tia sáng thâm thúy không thể nói ra thành lời đang lưu chuyển trong đôi mắt. Lúc này, Ba Tuần mới để ý mình đang nằm trong một cái hồ. Đây là Thuế Phàm Trì của thiên giới, có thể tẩm bổ thân thể.
"Sư huynh, rốt cuộc ngươi đã trở về..."
Bỗng có một giọng nói vang lên bên tai. Tìm theo hướng âm thanh phát ra, Ba Tuần mới nhận thấy không xa, một thiếu nữ tóc đen dài đến eo, đang dựa vào góc nhà cách đó không xa, lẳng lặng chờ đợi hắn.
"Sư phụ đâu? Ta đi bao lâu rồi?..."
Một loạt câu hỏi, trí nhớ trong đầu Ba Tuần có chút lộn xộn.
"Ngươi đi Lam Tinh, mượn hồng trần luyện tâm, khoảng hơn hai mươi năm rồi... Mà khoảng hơn nửa năm trước, sư phụ đã mang theo Cửu Vĩ tỷ tỷ bọn họ đi bế quan khổ tu..."
"Yêu Đình bây giờ, không còn như trước nữa, chỉ còn chúng ta mấy người ở lại..."
Lắng nghe thanh âm từ từ, tâm tư xáo trộn của Ba Tuần dần được sắp xếp lại. Sau đó, Ba Tuần chủ động tiếp nhận thông tin mà Thức truyền tới. Đồ vật, không nói rõ bằng ngôn ngữ được, cho nên truyền đạt bằng ký ức sẽ hữu hiệu hơn.
"Thì ra là vậy..."
Sau một hồi thở dài, sắc mặt Ba Tuần trở nên phức tạp. Không ngờ, trong thời gian hắn không ở đây, lại xảy ra nhiều chuyện lớn như vậy. Thông Thiên Thần Mộc ở trung ương đại tinh vực lại bị sư phụ của hắn tàn sát. Mà sư phụ hắn lại còn trở thành đệ nhất nhân tinh không.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận