Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 4145: Móc rỗng một cái thế giới

Phảng phất như thủy triều, Âm Hồn đổ nghiêng xuống, dọc đường Hỗn Độn cũng bị đẩy dạt sang một bên. Cái thứ có thể đồng hóa toàn bộ Hỗn Độn căn bản không kịp tạo ra bất kỳ thương tổn nào lên mấy Âm Hồn đã nhiễm Vĩnh Hằng khí tức này, đã bị đẩy sang một bên. Và ở cuối lối đi Âm Hồn mở ra, chính là Tiểu Thế Giới trông có vẻ yếu ớt kia. Vô số Âm Hồn phảng phất như thủy triều cọ rửa lên thế giới mờ mịt. Khiến thế giới mờ mịt phảng phất như bị gió thổi lung lay giống như bóng bóng xà phòng. Nhưng dù là như thế, thế giới mờ mịt của tiểu thế giới vẫn phát huy tác dụng bảo vệ. Cho dù là trong điều kiện thiếu hụt người thủ hộ, nó vẫn cứng cỏi chặn lại đợt cọ rửa Âm Hồn đầu tiên của Vạn Hồn Phiên. Vô số Âm Hồn đụng vào thế giới mờ mịt bị lực phản phệ của thế giới làm cho tan nát. Nhưng những mảnh vỡ Âm Hồn này sau đó sẽ theo sự triệu hoán của Vạn Hồn Phiên trở về bên trong Vạn Hồn Phiên. Dưới lực lượng dựng dưỡng của Vạn Hồn Phiên, những mảnh vỡ Âm Hồn này sẽ nhanh chóng gây dựng lại phục sinh, lại một lần nữa sống lại. Mà đây chính là lực lượng của Vạn Hồn Phiên, chỉ cần Vạn Hồn Phiên không bị hủy, những Âm Hồn này hầu như Bất tử Bất diệt! Đối với việc Vạn Hồn Phiên không một lần hành động phá hủy thế giới mờ mịt của tiểu thế giới, vô luận là Hắc Vu Vương hay Ngu Tử Du cùng Đại Hiền Giả đều không có bất kỳ sự bất ngờ nào. Bởi vì Hắc Vu Vương căn bản không hề thi triển ra lực lượng chân chính của Vạn Hồn Phiên. Sau đợt tấn công thứ nhất, người thủ hộ bên trong tiểu thế giới cũng khôi phục lại từ trạng thái cấm ngôn lúc nãy của Đại Hiền Giả. Chỉ là lần này, hắn vừa ló đầu ra, đã thấy một màn khiến hắn kinh sợ. Chỉ thấy Hỗn Độn phương xa bị trùng kích của Âm Hồn vô biên vô tận đẩy sang hai bên. Mà hắn vừa ló đầu ra đã bị vô biên Âm Hồn văng trúng một cách mộng bức. Với gia trì của lực lượng thế giới, tạm thời trở thành ngụy Vĩnh Hằng, đương nhiên thủ hộ giả sẽ không bị lực lượng của Âm Hồn làm bị thương. Thế nhưng Âm Hồn vô biên vô tận đập vào mặt, chính là đang đánh vào mặt của hắn. Thủ hộ giả thế giới muốn đánh bay tất cả Âm Hồn, nhưng lực lượng của hắn đến từ thế giới, hắn có thể phát huy ra thực lực Vĩnh Hằng, lại không cách nào tồn tại quá lâu trong hỗn độn. Cho nên lực lượng của hắn cũng chỉ có thể đẩy Âm Hồn ra xa thế giới mờ mịt một khoảng cách, lại không thể nào ngăn cản Âm Hồn cuồn cuộn không dứt lao tới. Mà Hắc Vu Vương cũng phảng phất đang làm nhục hắn, chỉ là làm cho Vạn Hồn Phiên vô cùng vô tận Âm Hồn cấp thấp trùng kích đối phương. Còn ba người Ngu Tử Du lại lạnh nhạt đứng ở đó nhìn lấy người thủ hộ thế giới đang cuồng nộ một cách vô năng. "Ghê tởm, là ai, đứng ra ~ " Vừa đem Âm Hồn vô tận đẩy ra, người thủ hộ thế giới này cũng giận dữ rống to. "Hay là không cho hắn chút mặt mũi đi." Ngu Tử Du nhìn sang Hắc Vu Vương bên cạnh. Tuy thời gian đang đứng ở phe bọn họ, nhưng bọn họ vẫn không muốn đối đầu trực tiếp với tổ chức thần bí. Cho nên đối phó Tiểu Thế Giới này, chỉ có thể trước khi đối phương chạy đến. "Cũng tốt, ta cũng chơi có hơi chán." Hắc Vu Vương gật đầu, một tiếng vỗ tay vang lên. Trong Vạn Hồn Phiên lập tức đi ra hai Âm Hồn lớn che khuất bầu trời. Đó là hai đầu Âm Hồn Hỗn Độn Thú cấp bậc Vĩnh Hằng. Dưới sự nuôi dưỡng của Vạn Hồn Phiên, uy lực của hai Âm Hồn Hỗn Độn Thú Vĩnh Hằng này có thể so với vật sống. Bên ngoài chỉ là đứng ở đó, đã đem Hỗn Độn bốn phía gạt ra hết. Cùng lúc đó, Âm Hồn tịch quyển toàn bộ tiểu thế giới vào giờ khắc này thoáng chốc tan thành mây khói. Người thủ hộ thế giới đang chật vật phản kích còn chưa kịp phản ứng lại, sau vài lần công kích ở trên hư không, mới kinh ngạc nhìn xung quanh. Những Âm Hồn đáng ghét kia đã biến mất. Nhưng là... hắn mờ mịt nhìn hai Âm Hồn kinh khủng chiếm cứ hơn phân nửa tầm mắt của mình. Nếu như... nếu như cảm giác của mình không có vấn đề. Bọn họ... bọn họ đều là Âm Hồn cấp bậc Vĩnh Hằng à? Người thủ hộ nuốt nước miếng một cái, không thể tin nhìn hai Âm Hồn Vĩnh Hằng mặt không thay đổi. Đây... mình bị thế lực Âm Hồn tập kích sao? Hai Âm Hồn kinh khủng đồng thời động rồi... "Chờ đã ta muốn đàm luận..." Người thủ hộ còn chưa nói hết lời, đã bị lực lượng của hai Âm Hồn Vĩnh Hằng bao phủ. Hứng thú trỗi dậy, Hắc Vu Vương mệnh lệnh hai Âm Hồn Vĩnh Hằng quay vòng đá người thủ hộ. Người thủ hộ thế giới lại muốn phản kháng, làm sao hắn chỉ là một Vĩnh Hằng bị Ý Chí Thế Giới mạnh mẽ nâng lên. Căn bản không phải Âm Hồn Vĩnh Hằng do Vạn Hồn Phiên nuôi dưỡng như của Hắc Vu Vương có thể so sánh được. Vô luận là về thao túng lực lượng hay là căn cơ Vĩnh Hằng kiên cố, đều mạnh hơn hắn không cùng một cấp bậc. Đường đường là người thủ hộ thế giới, dưới sự giáp công của hai Âm Hồn Vĩnh Hằng, cũng chỉ có thể phảng phất như một quả bóng da bị đá qua đá lại không còn khí lực. "Nên nhanh chóng thanh trừ thế giới này đi." Nhìn một hồi người thủ hộ thế giới bị đá qua đá lại phảng phất như đá bóng, Ngu Tử Du thúc giục Hắc Vu Vương một tiếng. "Dễ nói!" Một khắc sau, người thủ hộ thế giới với vẻ mặt tuyệt vọng, liền cảm giác tứ chi của mình bị hai Âm Hồn Vĩnh Hằng bắt lấy. Trong nháy mắt, một cỗ đại khủng bố mang tên tử vong lập tức chiếm giữ tâm thần của hắn. Nhưng hắn lại cười một cách thoải mái trong sự sợ hãi. Sau một khắc, thân thể của hắn bị hai Âm Hồn Vĩnh Hằng xé làm đôi. Thân thể nát bét không kịp khép lại, đã bị hai Âm Hồn Vĩnh Hằng tham lam nuốt vào bụng. Mà đôi tay của Hắc Vu Vương lúc này đã đặt ở trên thế giới mờ mịt. Hai tay hắn, phảng phất như hai con dao nhọn xé mở thế giới mờ mịt. Sau đó, hai tay của hắn xé ra hai bên. Thế giới mờ mịt bền chắc không thể gãy bị hắn cố gắng xé ra một khe nứt lớn. Mà Âm Hồn của Vạn Hồn Phiên tràn ngập bốn phía lập tức dũng mãnh tiến vào bên trong thế giới mờ mịt như nước chảy. Còn Ngu Tử Du mấy người cũng không tiến vào bên trong thế giới, mà tùy ý Âm Hồn của Hắc Vu Vương tàn sát cướp đoạt trong thế giới này. Tiểu Thế Giới tuy được gọi là Tiểu Thế Giới, nhưng bên trong cũng là một Vũ Trụ nhỏ. Để Ngu Tử Du cùng Đại Hiền Giả tiến vào bên trong cướp đoạt, trước không nói có khả năng tổ chức thần bí đang chuẩn bị phía sau hay không. Chỉ là để hai người Vĩnh Hằng đỉnh cấp đi làm chuyện vơ vét như thế này cũng đã rất mất mặt. Cho nên chuyện như thế giao phó cho Âm Hồn của Hắc Vu Vương cũng rất thích hợp. Đại quân Âm Hồn vô cùng vô tận tiến vào trong tiểu thế giới, lập tức bắt đầu tàn sát toàn bộ sinh linh trong thế giới này. Và cùng lúc đó, tài nguyên cũng bị Âm Hồn cướp đoạt, vận ra bên ngoài thế giới. Nhất là những kết tinh năng lượng Bản Nguyên Thế Giới lại càng là đối tượng vơ vét trọng điểm. Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, toàn bộ vật chất cùng năng lượng của thế giới đều bị hắn vận chuyển đi hết. "`Đi vĩnh viễn." Ánh mắt Ngu Tử Du nhìn về một hướng, rồi nói một tiếng. Hắc Vu Vương và Đại Hiền Giả biết rõ nhất định có biến cố gì. Vội vã mang theo Vạn Hồn Phiên hơi mập mạp đi vào vòng sáng thời không truyền tống của Ngu Tử Du. Chỉ trong một thoáng, cái chất lượng kinh khủng kia làm cho Ngu Tử Du đều không khỏi liếc nhìn. "Để không lưu lại bất kỳ dấu vết gì mà." Hắc Vu Vương cười cười. Ngu Tử Du bất đắc dĩ lắc đầu, trong nháy mắt biến mất tại chỗ. Và không lâu sau khi ba người rời đi, trọn sáu hắc bào nhân xuất hiện bên ngoài tiểu thế giới. Chỉ là khi bọn họ nhìn lấy thế giới mờ mịt phá toái, cùng cái bộ phận bên trong thế giới đã rỗng tuếch kia, đều không khỏi nghẹn họng trân trối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận