Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 1215: Ba Tuần —— lục dục (đệ nhất càng )

Chương 1215: Ba Tuần —— Lục Dục (đệ nhất chương)
Nói rất nhiều, Ngu Tử Du cũng không khỏi nghĩ đến hai người đồ đệ này. Từ trước đến nay, hắn đều là nuôi thả. Cũng không biết, hai người đồ đệ này tu hành đến mức nào. Nghĩ tới đây, Ngu Tử Du cũng liền quay sang, hướng về phía Tinh Linh Nữ Vương cách đó không xa nói ra:
"Đem Sarah và Ba Tuần gọi đến... Thuận tiện nói cho bọn họ biết, ta thu nhận đệ tử thứ ba rồi."
"Vâng, chủ nhân."
Một tiếng đáp lời, Tinh Linh Nữ Vương cười không ngớt lui xuống. Xem ra, chủ nhân có ý định muốn khảo nghiệm hai vị đệ tử phía trước của mình rồi...
...Mà ở phía sau đó không lâu, trong chỗ sâu nhất của hư không,
Một thiếu nữ mang đôi cánh, da dẻ tím lịm, ngồi cao trên một vương tọa. Không, đây không phải là vương tọa. Nói chính xác hơn, chắc là một loại chiến hạm giống như ổ trùng.
Mà lúc này,
"Nói như vậy, ta có một sư muội nha..."
Sarah cười khẽ, có chút ngạc nhiên. Không ngờ, sư phụ mới vừa trở về, liền lại thu một người học trò.
"Không sai..."
Sarah cười rồi phân phó: "Người đâu, chuẩn bị mấy phần lễ trọng, chúng ta hôm đó sẽ quay về Yêu Đình."
"Vâng, Nữ Vương."
Trong tiếng đáp lời đồng thanh, một thanh âm giống như sóng biển vang vọng khắp hư không.
Mà nhìn về hướng thanh âm phát ra, trong biển trùng mênh mông vô bờ, vô số thân ảnh vừa cường đại vừa đáng sợ đã bái phục.
Trùng tộc, một chủng tộc đáng sợ mà kinh khủng. Mà nàng, Trùng tộc Nữ Vương Sarah, bây giờ nắm trong tay toàn bộ Tây đại Tinh vực, thống lĩnh quy mô Trùng tộc lớn nhất. Ước chừng mười tỷ Trùng tộc, sức mạnh đã không thua các thế lực nhị lưu đỉnh cao.
Đây chính là một góc băng sơn mà Yêu Đình không muốn ai biết. Nếu thật cần, mười tỷ Trùng tộc giết ra, hóa thành trùng hải vô tận, sẽ bao phủ tất cả. Và khi đó... đối với vô số thế lực trong tinh không, chẳng khác nào ngày tận thế...
...Cùng lúc đó, tại Kadar Tinh Vực...
Một người đàn ông để tóc đỏ, trông cực kỳ tuấn tú, khóe miệng cũng nở một nụ cười.
"Hửm... Thành sư muội của ta rồi à?"
Ba Tuần cười khẽ, đã hiểu ra. Hắn đã sớm nghe nói, sư phụ có ý định thu thêm một người học trò nữa. Không ngờ, lại là cô ấy. Danh tiếng của cô ấy hắn cũng nghe qua rồi. Thần Long Sứ đời thứ nhất, người mạnh nhất Ngũ giai... Một loạt danh tiếng này đều cho thấy sự đáng sợ của cô gái ấy. Cho nên... bỗng nhiên có thêm một sư muội như vậy, hắn cũng có chút áp lực.
"Nếu để sư muội này vượt mặt, mặt mũi của ta cũng không hay chút nào..."
Ba Tuần bất đắc dĩ, thuần thục chuẩn bị lễ vật, sẵn sàng quay về Yêu Đình. Ân sư triệu hoán, cho dù hắn có chuyện tày trời, cũng phải mau chóng đến ngay. Hơn nữa... con đường tu luyện của hắn bây giờ vừa đúng lúc gặp phải bình cảnh. Biết đâu, lại có thể được chỉ điểm đôi chút...
...Thời gian chậm rãi trôi qua, chớp mắt đã vài ngày... Trong vài ngày này, thông qua cánh cổng tinh không... Trùng tộc Nữ Vương Sarah và Huyết Ma tộc Ba Tuần cũng đã đến trước mặt Ngu Tử Du.
"Bái kiến sư phụ."
Trong tiếng hô đồng thanh, hai bóng dáng rất tuấn mỹ lại yêu dị, đồng loạt quỳ một chân xuống đất.
"Sarah, Ba Tuần..."
Ngu Tử Du khẽ gọi, đánh giá hai người. Sarah vẫn như trước, làn da màu tím, không hề xấu xí mà ngược lại còn có vẻ đẹp yêu dị. Vóc người cao ráo, dấu ấn Phù văn cổ giao nhau nơi mi tâm. Và phía sau nàng, còn có đôi cánh mỏng như cánh ve. Cảm nhận khí tức thì...
"Ngũ giai đỉnh phong... Tinh thần gần như thành thực chất rồi..."
Ngu Tử Du khẽ nói, đã hiểu đại khái thực lực của Sarah. Với thực lực của Ngu Tử Du hiện tại, chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn thấu cấp bậc của những tiểu gia hỏa này. Hơn nữa, còn có bảng, nên bọn họ chẳng có gì bí mật với Ngu Tử Du cả.
Như bây giờ... Ngu Tử Du đã chú ý đến Ba Tuần, đi trên một con đường hơi kỳ dị lại quỷ dị.
"Ba Tuần, ngươi đi theo dục vọng chi đạo sao?"
Dục vọng cũng là một loại đạo tâm. Chỉ là so với những cảm xúc tiêu cực như tức giận, sợ hãi, dục vọng lại quỷ dị hơn một chút. Vạn vật đều có dục vọng, đó là dục vọng của chúng sinh. Con đường này, nếu tu luyện thành công... sẽ rất khác thường. Tương truyền, vào thời cổ xưa, có một vị nửa bước Vĩnh Hằng, được xưng là Đệ Lục Thiên Ma Vương... Hắn tu theo dục vọng chi đạo, và tu luyện đến mức đại thành. Vị đại năng này không cần tự mình vui thú, mà bằng lòng những sự vui thú của người khác để mà vui chơi tự tại, người ta đồn rằng đó là "Tha Hóa Tự Tại Thiên". Vị đại năng này quỷ dị, nhưng ở bậc nửa bước Vĩnh Hằng, thì lại là người mạnh hàng đầu...
Nghe Ngu Tử Du hỏi, Ba Tuần, thanh niên tuấn tú có mái tóc đỏ, khẽ cười: "Dạ, thưa sư phụ."
Nói rồi, Ba Tuần liền nói thẳng: "Trong mấy chục năm lịch lãm, đệ tử tình cờ gặp cơ duyên, được truyền thừa dục vọng chi đạo... Giờ đã có chút thành tựu."
Dứt lời, xung quanh Ba Tuần đột nhiên trở nên hư ảo. Khoảnh khắc tiếp theo, hiện ra trước mắt Ngu Tử Du, Thức và Sarah là một cung điện vô cùng xa hoa. Trong cung điện đó, mỹ nữ như mây, lại muôn hình vạn trạng. Còn có rượu ngon món lạ, rực rỡ muôn màu... Đây chính là sắc dục.
Nhưng với thân phận đồ đệ, Ba Tuần không dám làm quá phận, khi linh lực vận chuyển, tất cả cảnh tượng chậm rãi tiêu tan.
"Không tệ..."
Ngu Tử Du hiếm khi khen ngợi, có vẻ hài lòng. Quả thật đã có chút thành tựu. Đã ngưng luyện ra ấn pháp tắc dục vọng, dùng ấn pháp tắc, tu luyện ra hai Linh Thể... Lần lượt gánh chịu sắc dục và tham dục... Đến khi Ba Tuần tu luyện ra sáu Linh Thể, gánh chịu lục dục của chúng sinh... thì e là khoảng cách với việc gánh vác toàn bộ pháp tắc dục vọng cũng không còn xa...
Nghe Ngu Tử Du khen ngợi, mặt Ba Tuần hiện rõ vẻ vui mừng. Sau đó, lại có chút lo lắng nói: "Thưa sư phụ, tuy giờ đệ tử đã có chút thành tựu... nhưng để tiến thêm một bước, lại càng khó khăn hơn..."
Nói xong, Ba Tuần trực tiếp thổ lộ hết những khó khăn trong tu luyện của mình. Tu luyện gặp phải bình cảnh là điều mà ai cũng trải qua. Dù Ngu Tử Du đôi lúc cũng gặp phải.
Mà với những khó khăn trong tu luyện của Ba Tuần theo dục vọng chi đạo...
Khóe miệng hơi cong lên, Ngu Tử Du nói thẳng: "Đạo mà ngươi tu đến từ trần thế, tự nhiên phải đi tìm ở trong trần thế..."
"Trong trần thế tìm?"
Ba Tuần có chút ngạc nhiên, khó có khi rơi vào trầm tư.
"Rất nhiều cường giả tu luyện đều quá cực đoan, tự đoạn lục dục, còn tự xưng là đạo tâm thông suốt... Cho nên, người tu luyện thành công, đại đa số đều ý chí kiên định, ít dục vọng... Nhưng chúng sinh trần thế thì khác, trần duyên của họ chưa dứt... Dục vọng cũng đa dạng hơn... Đây chính là "Dục vọng của chúng sinh" mà ngươi vừa nhắc tới..."
Nhân dịp hiếm có, Ngu Tử Du cũng bắt đầu nghiêm túc chỉ bảo cho Nhị Đồ đệ của mình... Quanh năm không ở cạnh mình, thì cũng rất nỗ lực không chịu kém cạnh. Với một đồ đệ như vậy, dạy dỗ một phen cũng không sai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận