Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 2717: Hỗn Độn thần bí khách đến thăm

Chương 2717: Khách bí ẩn hỗn độn đến thăm
Ngu Tử Du chưa bao giờ là người đặt hết trứng vào một giỏ. Với nàng mà nói, áp dụng nhiều biện pháp dự phòng mới là cơ bản. Đúng vậy, là cơ bản.
Trong lòng cười gian, Ngu Tử Du cũng nói thẳng: “Văn minh hư không, cùng với văn minh Yêu Đình thiên khoa kỹ đứng ở thế đối lập... Một cái ở ngoài sáng, một cái trong bóng tối...”. “Một cái văn minh siêu phàm, một cái văn minh thiên khoa kỹ…”. “Một cái chủ công, một cái âm thầm theo dõi…”. “Rất hoàn mỹ, đúng không?”
Lẳng lặng lắng nghe, chân linh Hỗn Độn Chung cũng im lặng. Thật sự cực kỳ hoàn mỹ. Quả đúng là Ngu Tử Du! Tiểu gia hỏa này từ khi còn bé đã quật khởi, một đường cẩn trọng từng bước, quả nhiên không phải ngẫu nhiên.
“Ta cảm thấy, chọn ngươi là một quyết định vô cùng đúng đắn.” Khe khẽ nói rõ, vẻ mặt chân linh Hỗn Độn Chung lộ ra vẻ vô cùng nghiêm túc.
“Tin tưởng ta, ta sẽ không làm ngươi thất vọng.” Một tiếng đáp lại, Ngu Tử Du cũng nỗ lực đáp lại sự chờ mong của chân linh Hỗn Độn Chung.
…Đối với chân linh Hỗn Độn Chung, tình cảm của Ngu Tử Du rất phức tạp. Có lẽ cảm kích là nhiều nhất. Chân linh Hỗn Độn Chung đã chọn hắn từ khi Ngu Tử Du còn nhỏ yếu, và còn trở thành hộ đạo giả cho hắn. Nếu không có chân linh Hỗn Độn Chung, Ngu Tử Du tuy không đến mức thân tử hồn diệt nhưng sự trưởng thành chắc chắn không thuận lợi như vậy. Phải biết rằng, giờ đây khi đã rõ ràng dòng thời gian, Ngu Tử Du cũng biết rõ những gì chân linh Hỗn Độn Chung đã làm vì hắn trước đây. Chưa nói những cái khác, chỉ riêng việc giúp hắn che giấu mọi thứ, cắt đứt nhân quả đã là quá đủ rồi. Nếu không phải Hỗn Độn Chung ra tay, tộc Thiên Cơ, Long tộc, Phượng tộc, các chủng tộc khác chắc chắn sẽ phát hiện ra khả năng của hắn. Đặc biệt là Tiên nhân đứng đầu nhân tộc, càng không thể giấu diếm được. Nhưng nhờ có Hỗn Độn Chung ra tay, tất cả đã khác.
“Cảm tạ.” Trong lòng một tiếng cảm kích, Ngu Tử Du không nói nhiều lời. Có những chuyện không cần nói nhiều. Ngày nay, chân linh Hỗn Độn Chung đã gắn chặt với hắn. Bọn họ như hai mà một. Có câu nói, vũ khí là người bạn đồng hành thân mật nhất của con người. Còn chân linh Hỗn Độn Chung, thành tựu khí linh Hỗn Độn Chung, cũng có thể coi là người bạn đồng hành thân mật nhất của Ngu Tử Du. Cửu Vĩ, Linh Nhi, thủy tổ huyết tộc chưa chắc sẽ đồng hành cùng Ngu Tử Du đến cuối cùng. Nhưng chân linh Hỗn Độn Chung thì khác. Họ đã định trước kề vai, cho đến khi đi tới tận cùng. Và chân linh Hỗn Độn Chung có thể đi đến ngày hôm nay, cảm thấy khó khăn đón chờ đoạn kết. Ngược lại, Ngu Tử Du tuy đã bước chân vào Vĩnh Hằng nhưng chung quy vẫn chỉ là người mới gia nhập Vĩnh Hằng. Hơn nữa còn có đại địch là Hồng Hoang Đạo Tổ. Có thể đi đến cuối cùng hay không còn rất khó nói.
“Chỉ hy vọng toàn bộ những mưu tính của ta đều thuận lợi.” Một tiếng cảm thán, Ngu Tử Du quay đầu, nhìn ra tinh không xa xăm. Chẳng biết vì sao, trong lòng hắn mơ hồ có một dự cảm bất an dâng lên. Tựa như có chuyện gì không hay sắp xảy ra vậy.
…Và ngay lúc này, Ngu Tử Du không hề hay biết, ở chỗ sâu nhất của hỗn độn, trong một mảnh mênh mông, hóa ra có một đạo thân ảnh, đeo một thanh trường kiếm, vượt qua hỗn độn mà đến. Hắn khoác trên mình chiếc áo đạo bào đại Hồng Bạch hạc giáng tiêu, khuôn mặt nhìn như thiếu niên, đôi mắt ở sâu trong lại là những con ngươi không biết đã trải qua bao nhiêu phong sương. Càng ẩn chứa sát khí mơ hồ. Bất quá, nhìn kỹ cũng có thể phát hiện có kiếm ý kinh thế, trong đôi mắt đang hình thành. Và giờ đây...
“Đám Tà Ma kia hẳn là ở phương hướng này…” Khẽ thì thầm, đạo nhân kia cũng có chút không xác định. Hắn vâng lệnh sư tôn, vượt qua hỗn độn đã bốn kỷ nguyên rồi, chỉ vì tìm ra vị trí của đám Tà Ma vực ngoại. Tà Ma vực ngoại hết lần này đến lần khác xâm lấn hỗn độn, rốt cuộc là một tai họa ngầm, cần phải nhanh chóng trừ khử. Sư tôn của hắn tuy mạnh mẽ nhưng việc trấn áp Thiên Đạo của đám Tà Ma đó đã là quá sức. Vì thế những chuyện khác vẫn cần những học trò như bọn họ ra tay. Nhưng cũng may, sư tôn của hắn đã sớm biết được tọa độ hỗn độn của đám Tà Ma vực ngoại kia. Chỉ là đường xá quá xa xôi, đại quân khó có thể vượt qua. Cho nên lần này mới phái hắn đi trước đến Tinh Vực hỗn độn nơi đám Tà Ma vực ngoại trú ngụ. Sau đó xác định tọa độ, xây dựng Hỗn Độn Truyền Tống Trận, đưa ức vạn sinh linh Hồng Hoang đến.
“Hồng Hoang nội chiến không ngừng, bây giờ có Tà Ma vực ngoại, vạn tộc Hồng Hoang nhất định sẽ đồng tâm hiệp lực, nhất tề công phạt. Như vậy, cũng có thể hóa giải nội hoạn.” Khẽ lẩm bẩm, vị đạo nhân kia cũng hiểu rõ tâm ý của sư phụ. Sư tôn của hắn đã mở ra rất nhiều đại kiếp: có đại kiếp Vu Yêu, có đại kiếp Long Phượng. Sau đó còn có đại kiếp Phong Thần mà hắn ghét nhất. Vậy thì bây giờ...cũng là lúc mở ra một đại kiếp khác. Kiếp nạn này có tên là đại kiếp Vực Ngoại. Theo như lời sư tôn hắn, nếu có thể vượt qua đại kiếp này, Hồng Hoang nhất định sẽ đón nhận một sinh mệnh mới, cho dù có thêm mấy Thánh Nhân xuất hiện nữa cũng không sao. Thậm chí, mấy người đồ đệ bọn hắn còn có thể tiến thêm một bước. Cũng chính vì nguyên nhân như vậy mà hắn cố ý xuất quan, một mình đi trước vào hỗn độn.
Mà điều đáng nhắc đến chính là… hiện tại hắn đã mơ hồ cảm nhận được điều gì đó… Đó là tiếng kêu gọi trong minh minh: “Hãm Tiên, Tuyệt Tiên…”. Khẽ thì thầm, hóa ra là có tiếng kiếm minh kinh thế từ sau lưng hắn vang lên. “Ngâm, ngâm...”, “Ngâm, ngâm…”. Trong tiếng kiếm minh liên miên, hai đạo kiếm quang kinh thế phá nát hỗn độn, xé không mà ra.
“Ầm ầm, ầm ầm…” Càng phát ra tiếng ầm vang đáng sợ, hỗn độn rung chuyển… mắt thường có thể thấy, khí hỗn độn sôi trào dữ dội như vạn ngàn sóng biển rồi đột ngột tách ra làm hai… Tựa như đang nghênh đón điều gì đó? Càng làm người ta run động chính là… tựa như có tồn tại cổ xưa nào đó chậm rãi tỉnh lại từ giấc ngủ dài... Một cỗ áp bức không nói lên lời đang nổi lên trong hỗn độn.
“Lão Tam và Tiểu Tứ quả nhiên ở hướng này.” Bỗng nhiên, một giọng nói mơ hồ vang lên bên tai vị đạo nhân, làm cho khóe miệng của đạo nhân kia hơi nhếch lên. Quả đúng là sư tôn, lúc trước, đã bảo hắn bỏ qua hai thanh Tru Tiên kiếm, hứa cho Tà Ma vực ngoại là vì ngày hôm nay. Tru Tiên Tứ Kiếm vốn là một thể, dù có xa xôi đến mấy cũng sẽ có cảm ứng. Bây giờ, Hãm Tiên và Tuyệt Tiên không ở đây, hai thanh còn lại của Tru Tiên Kiếm chắc chắn có cảm ứng. Vậy nên… “Đi thôi, đi tìm lại bọn chúng.” Một tiếng cười khẽ, đạo nhân kia biến thành một đạo kiếm quang sáng chói, xé tan toàn bộ hỗn độn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận