Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 3973: Bức bách

"Ai có thể nói cho ta biết, rốt cuộc tình hình bên ngoài hiện tại thế nào?"
Trong giới hạn văn minh bộ lạc, các trưởng lão của từng bộ lạc nhìn Vĩnh Hằng chi thể của vị trưởng lão bị đánh rơi xuống, ai nấy đều nhìn nhau ngơ ngác. Vị trưởng lão đến từ bộ lạc nhỏ này, thực lực xác thực không được tốt lắm. Thế nhưng hắn lại mang theo bí bảo xông ra thế giới bên ngoài. Sở hữu bí bảo, thực lực của hắn tăng lên không phải một chút ít, thậm chí bởi vì bí bảo mà ngay cả tộc trưởng bình thường cũng không thể dễ dàng đối phó. Nhưng một người như thế, ở dưới tình huống kích hoạt bí bảo, lại bị người ta trực tiếp từ trên trời đánh trở về. Thậm chí ngay cả bí bảo đều không thể phát...phát...
Nhìn cái thân xác Vĩnh Hằng từ trên không rơi xuống, lại tay không tấc sắt, các trưởng lão có mặt lại một lần nữa câm nín. Đến cả bí bảo cũng mất rồi. Nhất thời, mọi người đều im lặng tại chỗ. Thậm chí không có ai ra tay ngăn cản Vĩnh Hằng chi thể đang rơi xuống từ "Một tám bảy". Đợi đến khi một tiếng ầm vang, kéo suy nghĩ của bọn họ trở về. Một vùng núi ở phía xa đã bị Vĩnh Hằng chi thể khổng lồ ép vỡ. Đủ loại thảm họa như hồng thủy, bụi mù, hỏa sơn cũng cùng lúc đó từ nơi đó lan ra bốn phía.
"Nhanh, phong tỏa bốn phía, cố gắng giảm ảnh hưởng xuống thấp nhất."
Cuối cùng, các cường giả này cũng phản ứng kịp, lập tức đứng dậy bay về nơi đó. Dưới lực lượng trấn áp của các cường giả bộ lạc, hồng thủy rút về chỗ cũ, bụi mù lại rơi xuống đất, còn núi lửa đang chực phun trào cũng bị trấn áp mạnh mẽ dưới lòng đất. Mọi người bay lơ lửng trên không trung, nhìn thân xác Vĩnh Hằng nằm trên đất, trong nhất thời rơi vào im lặng. Không có chết. Thế nhưng cũng hôn mê. Rốt cuộc là vật gì, mà có thể làm cho Vĩnh Hằng chi thể đều ngất đi thế kia? Chẳng lẽ, bọn họ cũng có bí bảo có thể gây tổn thương đến Vĩnh Hằng chi thể? Bọn hung tàn chỉ thấy hứng thú chưa đủ bỗng nhiên nghĩ đến như vậy. Thoáng một cái, áp lực quanh người hắn cũng đều tan hết. Bí bảo tốt. Chỉ cần thử nghiệm thêm mấy lần, chẳng phải sẽ biết bí bảo của bọn họ là cái gì hay sao? Nếu bàn về kinh nghiệm với bí bảo, ai có thể hơn bọn họ? Những trưởng lão này bỗng nhiên không còn tuyệt vọng, một người xúc động thậm chí còn bay thẳng về phía thế giới xa lạ kia. Dù sao cũng chỉ là ngất đi mà thôi. Sớm muộn gì cũng sẽ thấy rõ được bí bảo của đối phương là cái gì.
Một lát sau, Vĩnh Hằng chi thể của đối phương từ trên trời giáng xuống. Những người đã có dự đoán trước, ở bên dưới dùng sức tiếp lấy cái thân thể từ trên trời giáng xuống này.
"Bàn tay."
Vị trưởng lão này chần chờ nói. Giống với hai vị trưởng lão trước đó, hắn vừa lộ diện bên ngoài thế giới xa lạ, liền thấy một cái bàn tay che trời lấp đất phiến tới chỗ mình. Rồi sau đó, hắn liền mất đi ý thức, trở lại thế giới bên trong.
"Bàn tay?"
"Bí bảo là bàn tay?"
"Chẳng lẽ là dùng bí bảo thay đổi Vĩnh Hằng chi thể của mình?"
Bên ngoài thế giới văn minh bộ lạc. Ngu Tử Du cùng đám người tụ tập lại cùng nhau uống trà nói chuyện phiếm. Còn thế giới văn minh bộ lạc, đã bị bọn họ đặt trên bàn trung ương, tựa như một cái bóng đèn xoay tròn. Đám người một bên uống trà, một bên vẫn nhàn nhã ngắm nhìn thế giới này. Thỉnh thoảng, từ bên trong có một Vĩnh Hằng cường giả thoát ra tới, một trong số họ sẽ ra tay, tát đối phương một cái khiến đối phương ngất đi, rồi lại tống trở về thế giới bên trong. Nếu như đối phương lúc xông ra mang theo bí bảo, vậy thì cùng đối phương chơi hai chiêu, lại tát cho ngất, sau đó cướp sạch bí bảo của họ rồi mới ném trở về thế giới bên trong.
"Đám người kia cũng không biết rút kinh nghiệm, thế mà hết lần này đến lần khác chỉ có một người đi ra."
"Nếu như bọn họ nhiều người cùng lúc đi ra, có lẽ chúng ta còn phải luống cuống chân tay một chút."
Uống một ngụm trà, đệ nhất thủy tổ Lan có chút bất mãn nói. Đám Vĩnh Hằng của văn minh bộ lạc này, hiện tại đã trở nên khôn ngoan hơn. Bọn họ tuy vẫn xông ra, nhưng đại bộ phận thời gian lại không mang bí bảo theo. Nhất là vận may của hắn rất kém, đến lượt hắn mấy lần, chỉ cướp được một kiện bí bảo. Mà các đồng minh của hắn, đều tự có mấy kiện bí bảo.
"Hay là chúng ta dứt khoát tát nát cái thế giới này đi cho xong chuyện."
Thấy các đồng minh không ai lên tiếng, đệ nhất thủy tổ Lan có chút hung hăng đề nghị. Nghe thấy lời hắn nói, mọi người ở đây đều đặt chén trà trong tay xuống.
"Dựa theo nghiên cứu của ta hiện tại, ta phát hiện ra một vấn đề."
Đại Hiền Giả chậm rãi lên tiếng.
"Vấn đề gì?"
Đệ nhất thủy tổ Lan biết, đây chính là lý do minh hữu phản bác đề nghị của hắn.
"Nguồn gốc bí bảo của văn minh bộ lạc, hoặc nói là đầu nguồn."
Đại Hiền Giả nói.
"Chẳng phải bọn họ cướp bóc chí bảo từ các thế giới khác, trải qua gia công thô ráp mà thành sao?"
Đệ nhất thủy tổ Lan nghi hoặc hỏi.
"Không sai, thế nhưng bí bảo của bọn họ, so với số lượng thế giới bọn họ xâm lược lại không tương xứng."
Vu Sư Chi Vương ở bên cạnh cũng nói theo. Lúc ban đầu, hắn và Đại Hiền Giả đối với chuyện này có thái độ giống nhau. Chỉ là theo thời gian trôi qua, hắn cũng phát hiện không thích hợp. Dựa vào tình hình hiện tại bọn họ thấy được, công nghệ tạo ra bí bảo này, khẳng định có liên quan đến thế giới này. Cho nên, bọn họ hy vọng có thể tiếp tục vây mà không công, bức bách cường giả của thế giới này tiếp tục tạo ra bí bảo. Hơn nữa, uy lực của những bí bảo này có lẽ không mạnh bằng đế binh, nhưng bọn họ đã mở ra một con đường khác, tập trung chuyên môn vào những khía cạnh khác. Cũng làm cho những bí bảo này có nhiều công năng thần kỳ. Giới hạn của sinh mệnh luôn rất vĩ đại. Ai biết trong lúc vội vã thế này, đối phương còn có thể tạo ra những loại bí bảo thần kỳ nào khác?
Nghe Đại Hiền Giả và Vu Sư Chi Vương giải thích xong, đệ nhất thủy tổ Lan không nhịn được mà líu lưỡi: "Vậy các ngươi đúng là đen tối đó nha. Đây là muốn cả thế giới móc sạch toàn bộ của người ta cho các ngươi không công làm đó hả."
"Thế chiến đấu ở bên ngoài thế giới kia thế nào rồi?"
Đệ nhất thủy tổ Lan nhìn về phía nơi sâu trong hỗn độn. Mấy nhánh quân viễn chinh của thế giới bộ lạc, đã bị bọn họ phân tán ở sâu trong hỗn độn. Trải qua nhiều năm như vậy, các thế giới dưới trướng của bọn họ vẫn luôn chiến đấu với những quân viễn chinh này. Quả thật, thực lực của bọn họ tuyệt đối mạnh hơn quân viễn chinh kia. Thế nhưng điều này không có nghĩa quân viễn chinh yếu. Nhất là những tộc trưởng nắm giữ bí bảo, từng người đều là người thực lực phi phàm. Cũng chính là ban đầu bọn họ đã tiêu diệt được hai thủ lĩnh của hai tộc có uy hiếp lớn nhất. Bằng không, không biết những quân viễn chinh này còn có thể gây ra tổn thất lớn như thế nào nữa. Nhưng dù cho như vậy, sau một thời gian dài chiến đấu, ai nấy dưới trướng bọn họ đều có không ít tổn thất. Người khác thế lớn, nhưng đệ nhất thủy tổ Lan lại thấy có chút đau lòng.
"Chinh chiến các cõi trời, luôn tránh không khỏi việc gặp phải tổn thất, gặp được địch nhân là những kẻ yếu điểm như văn minh bộ lạc, xem như một đối tượng luyện binh cũng không tệ."
Ngu Tử Du lúc này lên tiếng. Tinh Không văn minh dưới trướng của hắn, lần này cũng hao binh tổn tướng, mà hắn đều không nói gì.
"Đây là cái giá cần thiết mà Chí Cao Điện phải trả trên con đường hướng tới cường đại."
Mấy người khác cũng gật đầu đồng tình.
"Được rồi, hy vọng đám người ghê tởm này không khiến chúng ta thất vọng."
Đệ nhất thủy tổ Lan không cam lòng lẩm bẩm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận