Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 366: Ra ngoài dự định (phần 2 )

Chương 366: Ra ngoài dự định (phần 2)
Bồi dưỡng tộc Bạch Hùng biến dị là điều Ngu Tử Du sớm đã nghĩ tới. Dù sao, tộc Bạch Hùng biến dị không giống các chủng tộc khác, ở sâu trong Bắc Cảnh, chúng được xem là một chủng tộc đáng sợ nhất, sức mạnh tuyệt đối áp đảo đại đa số các chủng tộc khác. Chúng chỉ kém hơn một bậc so với mấy vương tộc được Liên Bang công nhận. Điều đáng nói ở đây, một trong số những vương tộc mà Liên Bang công nhận chính là Thú Thực Thiết - quốc bảo của liên bang. Thú Thực Thiết có khả năng cắn nuốt khoáng thạch để hấp thụ các nguyên tố kháng tính, đồng thời cường hóa cơ thể, đó là thiên phú đáng sợ của chúng. Hầu hết Thú Thực Thiết trưởng thành đều bất tử, hơn nữa, lực chiến đấu của bản thân chúng cũng rất kinh người. Có thể nói rằng, ở cùng một cấp bậc, Thú Thực Thiết gần như xưng vương. Chính vì vậy, chủng tộc hùng mạnh này được coi là vương tộc trong số các loài dã thú biến dị. Bên cạnh tộc Thực Thiết, một vài vương tộc khác là Thâm Hải Cự Kình. Theo phát hiện của nhân loại, phàm là Cự Kình biến dị đều vô địch ở cùng cấp bậc, nhẹ thì gây ra sóng lớn, nặng thì khiến biển gầm trời rung, thân thể kinh khủng cùng khả năng chưởng khống biển khơi của chúng khiến việc chúng xưng vương là điều dễ hiểu. Còn những vương tộc còn lại cũng tương tự như vậy, hoặc là lực chiến đấu đồng cấp vô địch, hoặc là thiên phú chủng tộc cực kỳ đáng kinh ngạc. Ví như, tộc Kim Điêu biến dị tung hoành trên cửu thiên, với khả năng khống chế cực kỳ mạnh mẽ, cũng được ca tụng là một vương tộc. Và hiện tại, trong hệ thống phân cấp chủng tộc nghiêm ngặt, tộc Bạch Hùng biến dị chỉ xếp sau các vương tộc, đủ thấy được khái niệm sức mạnh của chúng là gì. Có lẽ, vì tộc Bạch Hùng biến dị ẩn mình quá kỹ trong Bắc Cực nên danh tiếng của chúng chưa được nhiều người biết đến. Nếu như Liên Bang biết được rằng tộc Bạch Hùng biến dị đã trải qua quá trình biến đổi một lần nữa, với sự tăng cường đáng kể về sức mạnh, da dày thịt béo, giống như những con trâu máu không thể đánh chết, e rằng địa vị của tộc Bạch Hùng biến dị trong mắt Liên Bang sẽ được nâng lên không ít.
Trong lúc Ngu Tử Du tham quan học tập Thanh Cương huấn luyện tộc Bạch Hùng biến dị, đột nhiên một giọng nói cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn. "Chủ nhân, ngươi định khi nào ra ngoài một chuyến?" Nghe Cửu Vĩ hỏi, Ngu Tử Du khẽ ngẩn ra, rồi kinh ngạc nhìn Cửu Vĩ đang nằm trên ngọn cây, cười nói: "Ngươi đã nhìn ra rồi?" "Ừm." Khẽ gật đầu, Cửu Vĩ nghiêm túc đáp lời: "Chủ nhân, hiện giờ ngươi có thể tự do biến hóa cơ thể, lại có năng lực Thổ chi hoàng hà, đương nhiên không thể bị bó buộc ở một chỗ." "Đúng vậy." Cười cười, Ngu Tử Du thừa nhận. Gần đây hắn quả thực có ý nghĩ đó, chỉ là chưa kịp nói với đám dã thú biến dị. Nhưng hắn không ngờ Cửu Vĩ lại nhạy bén như vậy, có thể đoán được ý định của hắn. Nghĩ tới đây, Ngu Tử Du không hề bận tâm chuyển ánh mắt, mở miệng nói: "Ra ngoài ư, ta nhất định muốn đi ra ngoài, giống như câu nói của loài người: Thế giới rộng lớn như vậy, ta muốn đi xem." Nói rồi, Ngu Tử Du lại nhìn thoáng qua Băng Tinh chi hoa huyễn ảo đang dần trở nên rõ ràng hơn ở tán cây, cảm khái: "Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, đợi vài ngày nữa, ta đạt thành Băng Thuộc Tính Thần Thông, ngưng tụ được Băng Nguyên Tố chi hoa thì sẽ đi ra ngoài xem một chút." "Vậy à?" Cửu Vĩ hơi trầm ngâm, dường như đã đoán trước được điều này. Bây giờ, điều duy nhất khiến chủ nhân ở lại nơi đây chính là chuyện này. Nếu không, với tính cách của chủ nhân, sau khi đi đâu đó một chuyến, kiểu gì cũng sẽ quay trở về Mê Vụ Đại Sơn. Dù sao, so với môi trường khắc nghiệt nơi này, Mê Vụ Đại Sơn mới thực sự là thiên đường. Đúng lúc này, dường như nghe được cuộc trò chuyện giữa Cửu Vĩ và Ngu Tử Du, một giọng nói nhỏ nhẹ chợt vang lên trong không khí: "Ta… có thể đi sao?" "Ờ..." Khẽ ngẩn ra, Ngu Tử Du nhìn đóa Ngũ Thải Linh Hoa giống như dồn hết vẻ đẹp của nhân gian đang tỏa sáng trên ngọn cây, mỉm cười: "Ngươi không muốn đi, ta cũng sẽ dẫn ngươi đi." "Thật sao?" Vẻ mặt lộ rõ sự vui mừng, giọng của Ngũ Thải Linh Hoa mang theo một chút kích động. "Đương nhiên rồi. Dù sao có ngươi bên cạnh, tốc độ tu luyện của ta cũng nhanh hơn không ít." Gật đầu, Ngu Tử Du khẳng định sự tồn tại của Ngũ Thải Linh Hoa. Không thể phủ nhận, Ngũ Thải Linh Hoa thực sự rất đặc biệt. Không kể đến việc Ngũ Thải Linh Hoa có thể thường xuyên giúp Ngu Tử Du ngưng tụ thiên phú bản mệnh đáng sợ - Sát Na, riêng việc Ngũ Thải Linh Hoa tụ linh đã có thể giúp tốc độ tu luyện của Ngu Tử Du tăng lên khoảng hai phần mười. Hai phần mười, tuy rằng không nhiều, nhưng tích lũy lâu ngày sẽ trở thành một con số rất lớn. Như hiện tại, Ngu Tử Du vốn dự tính phải mất hai tháng mới ngưng tụ được Băng Thuộc Tính nguyên tố chi hoa, giờ đây đã rút ngắn được vài ngày. Nếu không có gì bất ngờ, ngay sau đó Ngu Tử Du có thể ngưng kết. Từ đó có thể thấy, sự tồn tại của Ngũ Thải Linh Hoa đối với Ngu Tử Du là vô cùng đặc biệt. Đương nhiên, không chỉ có Ngũ Thải Linh Hoa giúp Ngu Tử Du, Ngu Tử Du cũng trong một mức độ nào đó thành tựu Ngũ Thải Linh Hoa. Lúc này, nếu nhìn kỹ Ngũ Thải Linh Hoa, chắc chắn sẽ phát hiện cánh hoa của nàng trở nên trong suốt hơn rất nhiều. Nhìn kỹ, vẻ đẹp của nàng càng trở nên rực rỡ hơn xưa. Điều này, chính là do việc nàng đứng cạnh Ngu Tử Du mà có. Đứng cạnh Ngu Tử Du, một nhân vật siêu phàm tam giai khủng bố, tốc độ tu luyện của Ngũ Thải Linh Hoa cũng sẽ tăng lên đáng kể, lại có nhiều tài nguyên, địa điểm cố định cung ứng. Trải qua quá trình này, Ngũ Thải Linh Hoa đương nhiên sẽ không dậm chân tại chỗ. Nói cách khác, Ngu Tử Du và Ngũ Thải Linh Hoa đã có một mối quan hệ cộng sinh, mang lại nhiều lợi ích cho nhau. Vì thế, Ngu Tử Du đương nhiên muốn đi đâu, liền mang theo Ngũ Thải Linh Hoa đến đó. "Ha ha ha ha..." Tiếng cười trong trẻo như chuông bạc, Ngũ Thải Linh Hoa vui mừng khôn xiết. Đối với nàng lúc này mà nói, có thể luôn ở cạnh Ngu Tử Du, đó đã là một sự đảm bảo an toàn. Chưa nói đến những thứ khác, chỉ với sự cường đại của Thần Thụ, dám động đến nàng dã thú biến dị đều có thể đếm trên đầu ngón tay. Chỉ một điểm này, với Ngũ Thải Linh Hoa đã quá đủ rồi. Đúng lúc này, chưa kịp để Ngũ Thải Linh Hoa nói gì thêm, Cửu Vĩ đã cất giọng trêu chọc đầy quyến rũ trong không khí: "Chủ nhân, ta cũng muốn đi." "Ở bên cạnh ngươi, tốc độ tu luyện của ta mới được đảm bảo." "...Ờ..." Ngập ngừng một chút, Ngu Tử Du cũng có chút bất đắc dĩ. Nhìn đôi mắt long lanh tràn đầy mong chờ của Cửu Vĩ, Ngu Tử Du bất lực gật đầu: "Được rồi, được rồi, ngươi cũng đi." Nói rồi, Ngu Tử Du nhìn về phía bắc hòn đảo, nơi đám dã thú biến dị đang vây quanh xem Thanh Cương huấn luyện tộc Bạch Hùng biến dị, cười nói: "Lần này, không chỉ có các ngươi, ta còn sẽ chọn một vài dã thú biến dị khác cùng đi." Nếu đi thì đi thêm vài con nữa cũng tốt. Có những dã thú biến dị này đi cùng, Ngu Tử Du có thể tiết kiệm không ít công sức. Chưa kể đến những việc vặt, bọn chúng cũng có thể xử lý giúp. Hơn nữa, Ngu Tử Du cũng có thể mượn dịp này, chỉ dạy cho bọn chúng một chút. Đương nhiên, những con có đặc điểm rõ rệt như Ngưu Ma, Đế Ngạc thì không thể mang đi, sợ bại lộ thân phận. Lựa chọn tốt nhất vẫn là những con có hình thể nhỏ như tiểu ngũ Hoàng Kim Kiến, khó bị người khác nhận ra.
PS: Hoang mang, số liệu bị mất, tôi xóa, tôi cũng sẽ xảy ra chuyện kinh khủng như vậy, tôi có cả đống bản thảo a! khóc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận