Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 335: Đại truy sát (canh thứ tư )

"Ầm ầm, ầm ầm..." Mặt đất rung chuyển, một dòng lũ đen ngòm xuất hiện ở phía cuối chân trời. Và phía sau nó là từng bóng người đáng sợ đang cực nhanh chạy tới. Có những bóng người khoác áo choàng màu vàng óng, hóa thành ba đạo lưu quang, lao về phía lục địa. Có Triệu Giao, chân đạp một con cự mãng hư ảo màu đen, da dẻ tái nhợt. Còn có, từng thân ảnh thần bí ăn mặc kỳ dị, tốc độ không hề kém cạnh so với bọn họ. Và trong số đó, ngạc nhiên nhất phải kể đến một thân ảnh mập mạp, tốc độ nhanh như lưu quang... Trù Thần – Hứa Chư, là thành chủ của thành Mỹ Thực, một thành phố mới nổi thuộc Liên Bang, cũng là một trong số ít cường giả siêu phàm nhị giai của Liên Bang. Và giờ đây, vị này đang nhìn chằm chằm vào Ngưu Ma từ xa, nước bọt chảy ròng ròng. "Linh hoa, còn có móng bò, thịt bò... Mẹ nó, không ai được ngăn cản ta..." Vừa nói, tên mập mạp như bị mê muội bởi mỹ thực này, đôi mắt đã đỏ ngầu... Đương nhiên, ngoài những cường giả nhân loại này, trong đám dị thú cũng không thiếu kẻ mạnh. Ví dụ như, con cự mãng Titan bị Linh Nhi thiêu đến cháy nám, bây giờ đã lột xác lớp da chết cháy, một lần nữa hoành hành trong rừng núi, cực nhanh lao tới. Lại như, con ngựa hoang dị biến siêu phàm nhị giai đã biến thành một cơn bão màu xanh, xé gió mà đến. Chưa hết, phía sau bọn họ, vô số dị thú từ các tầng lớp khác nhau xuất hiện, như ong vò vẽ biến dị, châu chấu biến dị, còn có gấu đen biến dị chờ... Lúc này, nhìn từ xa, có thể thấy "đầu trâu mình người", phía sau bóng dáng yêu ma này, nhân loại và dị thú duy trì một sự cân bằng quỷ dị, đầy ăn ý. Chỉ truy đuổi, không giao chiến..."Emmm... Chuyện gì đang xảy ra thế này?" Quay đầu lại nhìn phía sau, dù Ngưu Ma luôn có tâm tính tốt cũng không nhịn được mà khóe miệng giật giật. Nếu chậm chân, nó đoán chừng đến da cũng chẳng còn. Thêm nữa, nhìn mỗi người đều mắt đỏ ngầu, Ngưu Ma càng không nhịn được nuốt nước miếng một cái. "Ta có thể nói, chuyện này không hay chút nào à?" Đột nhiên một giọng nói vang lên, phá tan sự im lặng đến rợn người. "Cái gì?" Trong lòng dâng lên một dự cảm chẳng lành, linh hoa cũng có chút lo lắng. "Linh lực của ta có vẻ như không chịu được nữa..." "Ách..." Cánh hoa rung động, linh hoa cũng hoảng hốt. Mới chạy được bao lâu chứ? Linh lực đã không chịu nổi rồi? "Emmmm..." Không nói nhiều, linh hoa lập tức khởi động ngũ thải linh lực. Chớp mắt, mắt thường có thể thấy, từng luồng ngũ thải linh lực liên tục tuôn vào thân thể Ngưu Ma. "Thoải mái..." Hét lớn một tiếng, trên mặt Ngưu Ma cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên mừng rỡ. Hắn không ngờ linh hoa lại có thủ đoạn như vậy. Nhưng thế cũng tốt. Cứ như vậy, hắn có thể tạm thời ổn. Còn về con át chủ bài. Cười hắc hắc, Ngưu Ma đã yên lặng nhét lọ tinh hoa sinh mệnh vào bên hông. Đây là vật bảo mệnh mà Thần Thụ để lại cho hắn. Chỉ có mười một giọt, là do lão ngưu hắn cất mấy tháng mới tích lũy được. Mỗi một giọt đều vô cùng trân quý. Có mười một giọt tinh hoa sinh mệnh, dù cho hắn đánh không lại, chỉ cần không bị giết ngay lập tức, thì có cơ hội lật kèo. Nhưng mà, lúc này, như nghĩ đến cái gì, lòng Ngưu Ma cũng khẽ trầm xuống. Nhiều cường giả như vậy... Nếu như tốc độ của hắn chậm lại, dù cho hắn có tinh hoa sinh mệnh, e rằng cũng có đại phiền toái, có khi còn mất mạng ở đây. Nghĩ đến đây, Ngưu Ma liền tăng tốc độ. Đồng thời, bước chân rung chuyển. "Ầm ầm..." Cùng với sự rung chuyển của đại địa, tựa như thiên băng địa liệt, một mảng lớn đất đai đều bị nứt ra. Chỉ trong chốc lát, gần một nửa rừng rậm đều bị sụt lún hơn phân nửa. "Loại lực lượng này?" "Đùa nhau à..."... Theo từng tiếng kinh hô, vô số người dị biến nhập giai thậm chí dị thú biến dị đều trợn mắt há mồm nhìn vào khu rừng đang sụt lún ở phía trước. Loại sức mạnh hủy thiên diệt địa này, đối với bọn chúng quả thực là một sự đả kích quá lớn. Nhưng so với những tồn tại nhỏ bé kia, một số nhân loại cường đại thậm chí dị thú biến dị khác cũng có vẻ đặc biệt nổi bật. Bước chân rung chuyển, ba bóng người màu vàng óng đã nhảy lên trời cao, trong lúc linh lực vận chuyển, hóa ra họ có thể đạp không trung vài chục mét, vượt qua gần nửa khu rừng bị sụt lún. Chớp mắt, ba bóng người màu vàng óng khẽ nhón mũi chân, lại như chim lớn bay lên, hướng về phía Ngưu Ma mà lao tới. Mặt khác, những cường giả siêu phàm nhị giai của nhân loại cũng không cam lòng chịu kém, dồn dập thi triển thủ đoạn, vượt qua khu rừng vừa bị sụt lún. Và so với sự linh hoạt của các cường giả nhân loại, cự mãng Titan thậm chí ngựa hoang biến dị siêu phàm nhị giai, cũng lại vô cùng hung bạo, chỉ tăng tốc độ, chúng đã quét ngang một nửa khu rừng... Trong đó đáng nói, theo sự điên cuồng của bọn chúng truy đuổi, động tĩnh gây ra cũng càng trở nên kinh khủng. Trong mơ hồ, còn có tiếng gào thét cổ xưa thức tỉnh, vang vọng từ trong núi sâu... … Vùng hoang dã, xưa nay chưa bao giờ thiếu dị thú biến dị. Ngay cả dị thú biến dị mạnh mẽ, cũng không phải là ít. Chỉ là so với nhân loại tin tức linh thông, một thành biết chuyện, rồi lan ra đến hơn nửa Liên Bang đều biết, cuối cùng, vô số cường giả đỉnh cao của nhân loại chạy tới. Dị thú biến dị cũng đều chiếm núi xưng vương. Và việc cự mãng Titan cùng chủng đàn ngựa hoang biến dị siêu phàm nhị giai chạy tới đây đều là do chúng ở gần rừng cây khô ẩm ướt, mới có thể đến sớm như vậy. Còn về những dị thú biến dị mạnh mẽ khác, đừng nói chạy tới, đến việc chúng có biết hay không, còn khó nói. Dù sao, động tĩnh Linh Hoa gây ra tuy lớn, nhưng cũng chỉ giới hạn trong phạm vi vài thành phố xung quanh. Hơn nữa, khu vực rừng cây khô ẩm ướt hẻo lánh, đừng nói người, mà ngay cả dị thú biến dị cũng rất ít lui tới. Đương nhiên, việc dị thú biến dị ở đây rất ít, lại có một khả năng khác, đó chính là khu vực xung quanh rừng cây khô ẩm ướt, xác thực từng tồn tại những dị thú khó lường, thậm chí một số trong đó còn có hy vọng đạt tới siêu phàm nhị giai. Chỉ tiếc là, bọn chúng dù có tồn tại, cũng sẽ bị linh hoa ẩn mình sâu trong rừng cây khô ẩm ướt cướp đoạt, biến thành chất dinh dưỡng của bản thân. Vật cạnh thiên trạch, kẻ thích nghi thì sống sót. Đây chính là một trong những điểm đáng sợ nhất của thực vật biến dị. Sự trưởng thành của chúng là lấy Nhất Phương Thiên Địa làm giá. Linh khí, khoáng mạch, dị thú biến dị, tất cả đều là đối tượng chúng cướp đoạt. Nhưng là cái giá phải trả, sự tồn tại của chúng cũng sẽ bị rất nhiều động vật biến dị thậm chí con người mơ ước. Tựa như Ngu Tử Du đã từng nói: Loài người hay động vật trưởng thành, nói chung chỉ gặp thiên tai, còn sự trưởng thành của chúng ta, thực vật biến dị, cũng phải gánh cả nhân họa nữa a... Một tiếng thở dài, chất chứa sự tiếc nuối vô tận. . . . … Mà đúng lúc này, Ngưu Ma và những người cùng dị thú khác đều không biết rằng, ở nơi chân trời xa xăm, có mấy bóng dáng rất đáng sợ đang xuyến toa trong núi lớn, cực nhanh lao đến. Tốc độ của bọn họ tựa lưu quang, nhanh như Kinh Hồng. Khí tức của bọn họ vô cùng kinh khủng, khiến người ta phải khiếp sợ. Những dị thú biến dị mạnh mẽ trong núi sâu cũng phải ngay lập tức thu liễm khí tức, e sợ bị bọn họ phát hiện. Đáng sợ, Thật là đáng sợ. Thật khó tưởng tượng mảnh đại lục này lại một lần nữa xuất hiện nhiều nhân vật đáng sợ như vậy. Ngày thường, tìm được một người cũng đã là khó. Thế mà bây giờ, lại xuất hiện tới mấy người… Càng khiến những dị thú biến dị khác run rẩy hơn nữa là, chỉ riêng khí tức tản ra từ hai người trong số đó, cũng đã khiến bọn chúng mồ hôi đầm đìa, thân thể không ngừng run rẩy. PS: -- cầu hoa tươi – Tiếp theo, chính là. . . Khái khái. . . . Còn có Phi Hồng muốn bạo nổ canh, ngày hôm nay ít nhất năm canh. . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận