Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 4107: Lung tung kia Hỗn Độn.

Chương 4107: Hỗn Độn kia Lung tung.
Trong không gian của Thời Gian Trường Hà, vốn chỉ có những nhánh sông của Thời Gian Trường Hà giăng khắp nơi. Thế nhưng, sau khi Ngu Tử Du trở thành chủ nhân nơi này, nơi đây cũng xảy ra biến hóa rõ rệt. Ngược lại không phải nói sự xuất hiện của hắn khiến cho các nhánh sông của Thời Gian Trường Hà chảy về phía hỗn loạn, mà là sự hiện diện của hắn khiến tất cả các nhánh sông của Thời Gian Trường Hà bắt đầu từng chút một tới gần hắn. Dù sự tới gần này không làm cho những nhánh sông Thời Gian Trường Hà này va chạm, giao hội với nhau, nhưng việc chúng bị Ngu Tử Du ảnh hưởng là điều khẳng định.
Lúc đầu, Ngu Tử Du cũng lo lắng, sợ sự tồn tại của mình sẽ đảo loạn toàn bộ khái niệm của Thời Gian Trường Hà. Nhưng theo cảm ngộ của hắn đối với thời gian, hắn không còn lo lắng nữa. Bởi vì đối với Thời Gian Trường Hà mà nói, vạn sự vạn vật đều có liên hệ với nhau. Ngay cả những nhánh sông của Thời Gian Trường Hà nhìn như không bao giờ giao nhau, kỳ thực cũng sẽ sản sinh một loại ảnh hưởng. Và thời gian thì vĩnh viễn không bị câu thúc. Vậy nên, sự tồn tại của Ngu Tử Du, có ảnh hưởng đến các nhánh sông của Thời Gian Trường Hà, nhưng lại không gây ra bất kỳ tổn thương nào cho Thời Gian Trường Hà. Ngược lại, điều này có thể giúp hắn nắm giữ Thời Gian Pháp Tắc tốt hơn. Thuộc về loại chuyện tốt có trăm lợi mà không một hại.
Vì vậy, nhìn những nhánh sông Thời Gian Trường Hà rậm rạp xung quanh đang hội tụ về phía mình, trong lòng Ngu Tử Du không hề khẩn trương. Thực ra, hắn rất tò mò, khi vô tận các dòng chảy đều hội tụ bên cạnh, và hắn có thể tùy ý điều khiển, thì có phải hắn sẽ tương đương với việc biến tướng nắm giữ toàn bộ Hỗn Độn? Đến lúc đó, có phải hắn sẽ trở thành nửa bước Siêu Thoát, thậm chí trực tiếp thành Siêu Thoát giả bên trên Hỗn Độn? Nghĩ đến đây, lòng hắn không khỏi có chút rộn ràng. Nắm giữ Thời Gian Pháp Tắc, rồi lại nắm giữ Thời Gian Trường Hà, chẳng phải tương đương với việc biến tướng nắm giữ thời gian của toàn bộ sinh linh sao? Điều này chẳng khác gì nắm giữ số mệnh của tất cả mọi người. Nếu vậy mà hắn vẫn không thể trở thành Siêu Thoát, thì thật sự có chút khó nói.
Âm thầm cổ vũ bản thân, Ngu Tử Du dời sự chú ý ra ngoại giới. Cuộc truy sát của Vĩnh Hằng nhất tộc vẫn đang tiếp diễn. Hắn đại khái hiểu được, từ sự bền bỉ truy đuổi của đối phương, tại sao bọn họ lại làm vậy. Quả thực, một tộc có thể đặt cấm kỵ trớ chú vào sâu trong huyết mạch của tất cả tộc nhân, thì ắt hẳn phải coi trọng huyết mạch của mình vô cùng. Và để mọi người biết đây là điều mà bọn họ coi trọng, đây là điều cấm kỵ của bọn họ, vậy thì phải dùng sự tàn khốc nhất để nói cho mọi người, uy hiếp những ai có ý đồ với huyết mạch của họ. Và bây giờ, có vẻ như chính mình đang trở thành đối tượng bị đem ra diễn trò. Xem ra, đây sẽ là một cuộc truy sát dai dẳng đây.
Ngu Tử Du duỗi người một cái. Phân thân mà thôi, các ngươi tùy tiện giết, ta không thiếu thứ này, mà phân thân thời gian như thế này lại vô cùng vô tận. Hơn nữa, theo thời gian cuộc đại đào sát giữa Vĩnh Hằng nhất tộc và hắn ngày càng kéo dài, Ngu Tử Du thậm chí cảm nhận được một vài ánh mắt dòm ngó lạ lẫm từ phía thứ ba. Những kẻ thăm dò đó rõ ràng không cùng phe với Vĩnh Hằng nhất tộc. Chúng ẩn nấp trong chỗ sâu của Hỗn Độn, cẩn thận theo dõi tung tích của hắn và Vĩnh Hằng nhất tộc. Những sự tồn tại lạ lẫm này ẩn giấu rất kỹ, nếu không phải Ngu Tử Du có đủ nhiều phân thân và trí nhớ tốt, thì có lẽ hắn đã không phát hiện ra, rằng rất nhiều kẻ thăm dò đã chạm mặt hắn vài lần rồi. Không biết Vĩnh Hằng nhất tộc có phát hiện những kẻ thăm dò này hay không. Nhưng Ngu Tử Du đoán rằng, bọn họ đã phát hiện. Chỉ là bây giờ họ đang cần gấp gáp trình diễn quyết tâm của mình cho chúng sinh Hỗn Độn. Vì vậy, họ càng muốn truyền bá sự việc này đến mọi ngóc ngách của Hỗn Độn, cho tất cả mọi người đều biết về điều cấm kỵ của bọn họ. Vậy nên, bọn họ cũng không tiến hành xua đuổi những kẻ thăm dò này.
Hỗn Độn vô tận, rốt cuộc có bao nhiêu Vĩnh Hằng đỉnh cấp ẩn giấu trong đó, có phải chỉ có một nửa bước Siêu Thoát, có phải thật sự không có Siêu Thoát giả? Chẳng ai biết cả. Lần này Ngu Tử Du khuấy động sự bất an trong Hỗn Độn, Vĩnh Hằng nhất tộc nổi giận, ngược lại đã lôi kéo một vài thế lực ẩn giấu cực sâu xuất hiện. Cũng không biết cuối cùng sẽ có bao nhiêu thế lực bị lôi ra nữa? Trong lòng Ngu Tử Du âm thầm mong chờ. Khoảng cách quyết chiến với Đạo Tổ càng lúc càng gần, những thế lực ẩn giấu không biết là địch hay bạn này, chung quy vẫn khiến người ta bất an...
...
Hắc Ám Thiên.
Huyết Hải phân thân ngồi ngay ngắn ở trên cao, nhắm mắt trầm tư. Khoảng cách lần trước Táng Thiên nhất tộc bị ngăn cản đã qua rất nhiều năm. Và bọn họ cũng đã liên lạc lại được với Táng Thiên nhất tộc, một lần nữa bắt đầu quét sạch Tiểu Thế Giới. Chỉ là lần này, hành động của bọn họ kín đáo hơn rất nhiều. Thậm chí nếu phát hiện chuyện không thể làm thì có thể lập tức rút lui. Cũng bởi vì không cần phải gấp gáp đạt được hiệu quả, đại bộ phận Vĩnh Hằng của Hắc Ám Thiên đều bị phái đi làm nhiệm vụ riêng. Đã sớm nín nhịn những Cao Duy Ác Ma này, nên khi có cơ hội tự do phát tiết, tự nhiên là bung xõa hết mình. Chỉ có vài tên Hủy Diệt Giả còn ở trong đại điện, phảng phất như trung khuyển canh giữ bên cạnh Huyết Hải phân thân.
Bọn họ, những kẻ đắc tội với các thế lực lớn trong hỗn độn, hiện tại chỉ có thể dựa vào sự che chở của Hắc Ám Thiên mới có thể an ổn. Và ở trong Hắc Ám Thiên, bọn họ có thể dựa vào, chỉ có Huyết Hải phân thân. Quanh người hắn có huyết khí tràn ra, đó là năng lượng Huyết Hải đang tản ra từ trong cơ thể. Tốc độ tản mát năng lượng của Huyết Hải lúc chậm lúc nhanh, phảng phất như thân thể Huyết Hải phân thân đang trong trạng thái không thể khống chế năng lượng. Nhưng những kẻ hủy diệt ở đây đều làm ngơ với việc này. Năng lượng Huyết Hải pháp tắc trên người Huyết Hải phân thân đã không phải là lần một lần hai. Lúc trước, bọn họ còn lo lắng Huyết Hải phân thân bị thương. Nhưng sau khi thấy Huyết Hải phân thân hết lần này đến lần khác đem những Cao Duy Ác Ma ngang ngược ra treo lên đánh, thậm chí trấn áp trong biển máu, bọn họ cũng hiểu. Đây thuần túy là chủ nhân Hắc Ám Thiên đang câu cá thi hành pháp luật mà thôi. Hiện tại không ai dám chạm vào rủi ro này nữa.
Và lúc này, ý thức của Huyết Hải phân thân đang chìm trong biển máu. Thân thể ở bên ngoài có Hủy Diệt Giả bảo vệ, hắn không cần phải lo lắng bị tập kích. Và nhiệm vụ quan trọng hơn của hắn lúc này là diễn cho Ngu Tử Du xem quá trình tu luyện Huyết Hải pháp tắc của mình. Không sai, ý thức của Ngu Tử Du hiện đang ở trong biển máu của Huyết Hải phân thân. Cảm giác vừa thống nhất vừa độc lập ý thức như thế này, quả thực là một trải nghiệm mới lạ.
"Trong khoảng thời gian này ngươi trưởng thành rất nhanh, dường như đến chi phối pháp tắc cũng đã trấn áp rồi." Đứng trong biển máu, cảm nhận được Huyết Hải to lớn và ổn định chưa từng có, Ngu Tử Du nghi hoặc hỏi. Chi phối pháp tắc cũng có ý thức độc lập đối lập với nhau. Nó có thể không phản kháng chính mình, nhưng với Huyết Hải phân thân - cũng là phân thân, sẽ không khách khí như vậy. Thế nhưng bây giờ, tên chi phối pháp tắc này có vẻ như thành thành thật thật, không có ngoi lên a. Theo hiểu biết của hắn về chi phối pháp tắc, đây đúng là một tên hay gây sự a."Chi phối tên kia không?"
Nghe Ngu Tử Du hỏi, Huyết Hải phân thân mỉm cười.
"Làm sao vậy?" Ngu Tử Du nhíu mày, hơi kinh ngạc nhìn vẻ mặt tự tin của Huyết Hải phân thân lúc này. Trước kia, Huyết Hải phân thân không thể nào tự tin đến vậy. Xem ra, việc thống lĩnh Hắc Ám Thiên quả thực đã giúp hắn trưởng thành. Ngu Tử Du không đồng bộ ký ức của Huyết Hải phân thân, đây cũng xem như chút tôn trọng của hắn đối với các phân thân. Đương nhiên, bọn họ vốn là nhất thể, đây cũng xem như một nghi thức. Ngược lại, hắn cảm thấy như vậy rất tốt, có thể cung cấp cho mình một góc nhìn mới để nhìn nhận vấn đề. Đồng thời, cũng có thể ngăn việc bản thân đồng bộ quá nhiều ký ức, gây ra sự hỗn loạn ký ức.
"Chi phối đương nhiên không chịu nhường vị trí chủ đạo." Huyết Hải phân thân cảm nhận được thiện ý của bản thể, hắn cười hiền hòa kể về cuộc tranh đấu khốc liệt giữa Huyết Hải và nhánh chi phối trong cơ thể hắn.
Chi phối pháp tắc, hoặc nói là chủ nhân của chi phối, bản thân cũng là một ý thức độc lập. Việc Ngu Tử Du để hắn cùng Huyết Hải phân thân dung hợp, đương nhiên là hắn không cự tuyệt. Nhưng sau khi dung hợp, ai làm chủ đạo, hắn vẫn có suy nghĩ riêng của mình. Dù sao bản tính của chi phối pháp tắc chính là nghĩ hết cách chi phối toàn bộ những gì mà nó có thể chi phối. Nếu là người bình thường thì có lẽ đây chỉ là một loại bệnh thích chi phối. Nhưng đây là bản tính của pháp tắc, thậm chí có thể nói là một trong những quy luật bản nguyên của Hỗn Độn, căn bản không thể thay đổi. Và Huyết Hải phân thân hiển nhiên nằm trong phạm vi nó có thể chi phối. Vậy nên sau khi hai người dung hợp, ắt sẽ xảy ra một phen tranh đấu.
Nhưng cả hai đều biết, Hắc Ám Thiên đang có kẻ địch bao vây, nếu hai người tách ra thì hai bên đều bại, hợp tác thì cả hai đều có lợi. Nên mặc dù trong nội bộ cả hai có thái độ không ai chịu phục ai, nhưng với Cao Duy Ác Ma ở Hắc Ám Thiên, còn có càng ngày càng nhiều những kẻ tới sau, thì hai người họ lại phối hợp với nhau ăn ý, hành động thân mật không chút sơ hở, không xảy ra bất kỳ sai sót nào.
Và trong thời gian dài phối hợp lẫn nhau này, chi phối chi chủ dần dần phát hiện một vài chỗ đặc biệt. Đó là dù Huyết Hải phân thân không lấy ý chí của hắn làm chủ đạo, nhưng việc nắm quyền của hắn đối với Hắc Ám Thiên càng ngày càng toàn diện. Chi phối chi chủ là chủ nhân của chi phối pháp tắc, vì vậy cũng phát hiện ra chi phối chi lực trong Hắc Ám Thiên đang tăng lên. Điều này làm hắn hiểu, việc chi phối không chỉ đơn giản là thô bạo nắm giữ mọi thứ trong tay.
Chi phối pháp tắc sinh ra từ những ngày đầu của Hỗn Độn, lúc ban đầu nó luôn trà trộn ở thế giới của Cao Duy Ác Ma. Điều này làm cho pháp tắc của nó rất vặn vẹo, thậm chí ý thức còn bị pháp tắc làm cho rối loạn. Nhưng khi nó trở thành phân thân của Ngu Tử Du, mất đi quyền tự chủ thì ý thức lơ mơ của hắn khi dung hợp với ý thức của Ngu Tử Du, ngược lại bắt đầu từ từ sở hữu nhân cách độc lập. Và điều này đã làm cho hắn hiểu thế nào là xu cát tị hung. Khi ý thức được phương pháp thường ngày không giúp hắn nắm quyền Hắc Ám Thiên, hắn đã chọn cách nhường lại vị trí. Ừm. Hắn trao quyền chủ tể lại cho Huyết Hải phân thân, để Huyết Hải phân thân nắm quyền toàn bộ. Còn bản thân thì ở sâu trong Huyết Hải, phụ trách phối hợp hắn nắm quyền Hắc Ám Thiên, trấn áp những Vĩnh Hằng bị phong ấn trong biển máu. Sự phối hợp ăn ý giữa hai người chính là then chốt để hiện tại bọn họ có thể dễ dàng điều động Hắc Ám Thiên.
Nghe Huyết Hải phân thân giải thích, Ngu Tử Du nhìn sâu vào Huyết Hải. Nơi đó quả nhiên đang phong ấn… Không, không nên nói là phong ấn, mà phải nói là trấn áp ba Vĩnh Hằng đang tồn tại. Huyết Hải đào đào, không ngừng rửa trôi những Vĩnh Hằng này. Mỗi lần Huyết Hải đi qua đều cạo xuống một tầng vật chất Vĩnh Hằng trên cơ thể bọn họ. Những vật chất Vĩnh Hằng này được Huyết Hải mang đi, bị biển máu vô tận nghiền nát pha loãng, từng bước dung nhập vào Huyết Hải, làm Huyết Hải lớn mạnh hơn một chút. Vòng đi vòng lại, mưa dầm thấm đất, Huyết Hải phân thân tin tưởng ba gã Vĩnh Hằng này sớm muộn gì cũng sẽ bị Huyết Hải ma diệt.
Và ba Vĩnh Hằng đang tồn tại, tự nhiên không cam lòng bị Huyết Hải thôn phệ, bọn họ đang liều mạng chống cự. Thế nhưng, chi phối chi chủ lại ngồi ngay ngắn trên đầu của ba gã Vĩnh Hằng. Tất cả sự phản kháng của họ căn bản không thể nào cách ly ra khỏi bên ngoài cơ thể, đều bị chi phối pháp tắc chi lực màu trắng của chi phối chi chủ trấn áp dễ dàng.
Cảm nhận được ánh mắt của Ngu Tử Du, chi phối chi chủ ngẩng đầu liếc hắn một cái, cả hai gật đầu ăn ý, không nói gì thêm.
"Cứ thế mãi, tốc độ phát triển của Huyết Hải sẽ ngày càng nhanh." Cảm nhận một chút tốc độ phát triển của Huyết Hải, Ngu Tử Du hài lòng gật đầu. Tốc độ phát triển của Huyết Hải phân thân tăng lên vượt bậc sau khi có được sự phối hợp của chi phối pháp tắc. Điều này khiến hắn có thêm chút lòng tin trong trận chiến với Đạo Tổ sau này.
"Đúng rồi, ta tìm ngươi đến cũng là có một chuyện cần Hắc Ám Thiên đi xử lý."
"Mời nói."
"Chính là..."
...
Hắc Ám Thiên.
Huyết Hải phân thân đang nhắm mắt phảng phất như đang ngủ say bỗng mở mắt ra.
"Chủ." Vài tên Hủy Diệt Giả đang thủ hộ xung quanh hắn lập tức quỳ xuống đất ân cần hỏi thăm.
"Triệu hồi tất cả thuộc hạ của Hắc Ám Thiên." Sau khi mở mắt, Huyết Hải phân thân trực tiếp ra lệnh.
"Vâng." Vài tên Hủy Diệt Giả không một tiếng rên, đứng dậy rời khỏi đại điện.
"Chi phối, tên kia ngươi gọi ta trở về làm gì?" Một lát sau, Chiến Ác dẫn đầu bước vào đại điện.
Huyết Hải phân thân không nói lời nào, chỉ chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh. Nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Huyết Hải phân thân, Chiến Tranh Ác Ma không dám oán trách nữa, ngoan ngoãn ngồi xuống. Sau khi ngồi xuống, hắn vẫn cứ vặn vẹo lung lay, trên người các loại vũ khí không ngừng xuất hiện.
Trong chốc lát, Tử Vong lặng lẽ bước vào đại điện, không nói một lời mà ngồi xuống bên cạnh Huyết Hải phân thân.
Sau đó, từng Cao Duy Ác Ma tốp ba tốp năm tiến vào đại điện. Sau khi đợi hơn một năm, không còn nhân vật Vĩnh Hằng nào bước vào, mọi người đều nhìn về phía vị trí trống bên cạnh Chiến Tranh Ác Ma. Chỗ đó chắc là vị trí của Đói Bụng Ác Ma.
"Ta đi tìm hắn!" Chiến Tranh Ác Ma không nói hai lời, biến mất trong đại điện.
"Làm gì vậy? Làm gì vậy? Ta còn chưa ăn no mà." Lại qua một khoảng thời gian, Chiến Tranh Ác Ma và Đói Bụng Ác Ma lôi lôi kéo kéo bước vào trong đại điện. Mới vừa vào đại điện, Đói Bụng Ác Ma còn có chút không cam lòng, nhưng khi thấy ánh mắt lạnh như băng của Huyết Hải phân thân thì lập tức tỉnh táo lại. Hắn cúi đầu, núp sau lưng Chiến Tranh Ác Ma, im lặng ngồi vào chỗ của mình.
"Triệu tập mọi người đến là có một mệnh lệnh cần các ngươi phải thi hành." Huyết Hải phân thân không hề khách sáo, trực tiếp mở miệng. "Mệnh lệnh đó chính là tìm kiếm tổ chức thần bí đã ngăn cản Táng Thiên nhất tộc trước kia." Nghe thấy lời này của hắn, tất cả Cao Duy Ác Ma đều kinh ngạc ngẩng đầu lên.
"Cái... Cái tổ chức đó hình như không liên quan đến chúng ta mà?" Có Cao Duy Ác Ma do dự hỏi.
"Chúng ta chỉ là theo ăn chực nằm chờ, không đáng vì Táng Thiên nhất tộc mà đắc tội với thế lực đó a?" Vài Cao Duy Ác Ma gật đầu theo.
"Đây là mệnh lệnh của ta!" Đại điện lập tức trở nên yên tĩnh.
"Đi thi hành đi!"
"Vâng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận