Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 1419: Ly khai Thông Thiên tinh (canh thứ tư )

"Chờ ta bế quan xong nhé..." Trong giọng nói thâm trầm, khóe miệng Ngu Tử Du khẽ nhếch lên, tạo thành một đường cong vi diệu. Giờ xem ra, bế quan cũng không phải ý tồi. Ít nhất, hắn không vội, có điều vạn tộc thì rất sốt sắng. "Ha ha..." Cười thầm trong lòng, Ngu Tử Du phân phó: "Ngươi báo cho bọn họ, ta đã xuất quan, à phải, nhớ nhắc nhở một câu, ta bế quan là để chữa thương, giờ vết thương hồi phục khá rồi, làm phiền các vị bận lòng." "Vâng, chủ nhân." Linh Nhi đáp lời, khóe miệng hơi cong lên, mỉm cười. Chủ nhân à, cho dù là bây giờ, cũng không quên tung tin giả. Người khác không biết, chẳng lẽ nàng không biết sao? Chủ nhân căn bản không hề bị thương. Cái gọi là bị thương, chỉ là để che mắt thiên hạ. Mà bây giờ xem ra, chủ nhân suy tính thật chu đáo. Còn có thể lấy việc hồi phục vết thương làm lý do cho việc bế quan. "Có phải ta ảo giác không? Từ khi chạm mặt với vạn tộc, chủ nhân hình như luôn tính kế thì phải..." Trong lòng nghi ngờ, Linh Nhi cũng hơi bất ngờ. ... Cùng lúc đó, thấy Linh Nhi lui ra, Ngu Tử Du tỉ mỉ kiểm tra những chuyện đã xảy ra trong hai mươi mấy năm qua. Một lúc sau, khóe miệng hơi cong lên, Ngu Tử Du nhếch lên một nụ cười vi diệu. Cũng may. Tinh không không vượt khỏi tầm kiểm soát của hắn. Hai mươi năm, đối với phàm nhân thì rất dài, có thể là cả nửa đời người. Nhưng đối với vạn tộc tinh không mà nói, chẳng qua chỉ là khoảnh khắc. Cho nên, cũng không có việc gì kinh thiên động địa xảy ra. Chỉ là, đáng nhắc tới, Long Tộc, Phượng Tộc dường như lại xuất hiện thêm vài vị nửa bước Chúa Tể. Còn Phật Môn, có một vị Phật Đà Lục Giai viên tịch. Nghe nói là lúc ngăn cản xâm lấn hư không, bị trọng thương... Để lại thương tích vô cùng nghiêm trọng... Cho dù điều dưỡng hai mươi năm, cũng không kịp... Đương nhiên, chuyện này chưa phải là điều khiến người ta chú ý. Điều thực sự làm Ngu Tử Du để tâm là... "Thần Vương của Thần Tộc, mạnh mẽ xông vào cảnh giới siêu phàm Thất Giai Chúa Tể, dưới thiên kiếp kinh thế, hôi phi yên diệt, chỉ để lại một Thần Nhãn, tồn tại mãi trong tinh không..." Lẩm bẩm trong miệng, ánh mắt Ngu Tử Du cũng không khỏi run rẩy. Thần Vương của Thần Tộc, từng có mấy lần duyên. Lần đầu tiên, khi vây công Thông Thiên Thần Mộc, Ngu Tử Du lấy thân phận Yêu Hoàng, đè ép hắn không thở nổi. Lần thứ hai, lại là Ngu Tử Du hóa thành Thông Thiên Tử Long, xâm chiếm Thần Tộc ồ ạt, còn ép hắn phải dùng Sáng Thế tinh đồ... Vậy thì cũng có thể tưởng tượng được, vì sao vị này lại nóng lòng xông vào Thất Giai Chúa Tể đến thế. Không đột phá không được a. Một lần khuất nhục, hai lần khuất nhục. Với thân phận Thần Vương, bề ngoài không nói, nhưng trong lòng hắn sợ đã sớm giận đến tột đỉnh. Cho nên, hắn nóng vội rồi. Đương nhiên, có thể là do khi hắn vận dụng Sáng Thế tinh đồ bị tổn thương căn bản, nếu như không đột phá, sợ là cũng không còn hy vọng đột phá nữa. Nhưng mà, cho dù là vì lý do nào đi nữa. Một sự thật đã định sẵn. Hắn đã bỏ mình. Thần Tộc từ đó không còn chủ... Trong lòng cười thầm, Ngu Tử Du như thấy được cảnh tượng hỗn loạn của Thần Tộc. Có Thần Vương thì còn có thể ngăn chặn chư thần. Nếu không có Thần Vương, chư thần hỗn chiến đã là chuyện định sẵn. Nhất là Quang Minh Thần, kẻ đã có một lần gặp mặt với hắn, vẫn còn mang dã tâm bừng bừng... Ngu Tử Du không chút nghi ngờ, hắn biết rõ Uy Lâm toàn bộ Thần Tộc, càng sâu trong việc trấn áp Thần Vương nhất mạch. Mà đối với chuyện như vậy, Ngu Tử Du không những sẽ không ngăn cản, ngược lại là thích xem kịch hay. Thần Tộc, rối loạn, có lợi cho hắn. Hơn nữa, chuyện của tộc khác, Ngu Tử Du cũng không muốn dính vào. "Nói như vậy, hai mươi mấy năm bế quan này của ta, vẫn xảy ra không ít chuyện thú vị." Cười nhẹ, Ngu Tử Du ngừng xem xét. "Đúng vậy, chủ nhân..." Một tiếng đáp lời, Hoàng Kim Kiến ở bên cạnh bổ sung: "Trong hai mươi năm này, tỷ Linh Nhi thiết lập hội đấu giá cũng đã hoàn thiện, bây giờ cứ năm năm một lần tiểu đấu, mười năm một lần đại đấu, đã có điều không phải như ban đầu." "Ừm..." Khẽ gật đầu, Ngu Tử Du hài lòng. Với công việc của Linh Nhi, hắn vẫn rất yên tâm. Có điều, cứ như vậy, hình như hắn cũng không cần thiết phải ở lại Thông Thiên Tinh nữa. Về phần vạn tộc liên minh mà hắn quan tâm nhất... "Hừ hừ..." Cười trong lòng, Ngu Tử Du cũng yên lòng. Bởi vì trong hai mươi năm này, một cái hình thức sơ khai của vạn tộc liên minh đã chính thức thành lập. Chỉ chờ hắn xuất quan. Mà bây giờ, hắn xuất quan. Vị trí minh chủ của vạn tộc liên minh — không khỏi sẽ rơi vào tay hắn. Có điều, chuyện này không vội. Ít nhất, hắn không thể biểu hiện quá nhanh. Tốt nhất, vẫn là do người khác mời hắn lên vị trí Minh chủ. Mà về điểm này, Ngu Tử Du cũng có đoán trước. "Cho dù là lấy lòng, lão đầu Phật Môn kia cũng sẽ chủ động mời ta." Lẩm bẩm một tiếng trong lòng, Ngu Tử Du nhìn về phía Hoàng Kim Kiến ở gần đó: "Ngươi còn muốn trấn thủ ở chỗ này à?" "Chủ ý của người là gì?" Hoàng Kim Kiến nghi hoặc, lộ ra vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt. "Ta chuẩn bị trở về Yêu Đình, nếu ngươi muốn, có thể theo ta về cùng, còn Thông Thiên Tinh, ta có thể phái Đế Ngạc, hoặc là đại xà đến đây trấn thủ..." Thông Thiên Tinh, chính là trung tâm của tinh không. Không được lơ là. Cần có cường giả trấn thủ là đương nhiên. Hơn nữa, nhất định phải là tâm phúc của Ngu Tử Du. Cho nên, Đế Ngạc, đại xà, đều là những lựa chọn tốt. "Chủ nhân, cứ để ta ở lại đây đi, ta ở đây quen rồi... Người chỉ cần cho Tứ ca bọn họ, thỉnh thoảng đến thăm ta là được rồi." "Ngươi đó à..." Ngu Tử Du thở dài, cũng hiểu được ý của Hoàng Kim Kiến. Tiểu gia hỏa này, nhìn bề ngoài lạnh lùng, nhưng trong lòng lại rất quan tâm Đế Ngạc bọn họ, không muốn bọn họ cuốn vào nơi thị phi này. Còn vì sao Thông Thiên Tinh là nơi thị phi. Suy nghĩ một chút là hiểu thôi... So với Yêu Đình, Thông Thiên Tinh là nơi vạn tộc tàn sát lẫn nhau, cá mè một lứa. Hơn nữa, điều quan trọng hơn là, cường giả liên tiếp xuất hiện. Có khi một ngày nào đó, tại Thông Thiên Tinh sẽ xuất hiện một cường giả không biết tên nào đó. Cho nên, so với Yêu Đình... Thông Thiên Tinh quả là nơi thị phi. Bất đắc dĩ lắc đầu, Ngu Tử Du không khuyên nữa. Nếu Hoàng Kim Kiến cố ý ở lại, thì tùy hắn vậy. Ngược lại, thực lực của hắn cũng không yếu. Nghĩ tới đây, Ngu Tử Du chào tạm biệt qua loa một tiếng, hướng về phía tinh không bước đi. "Oanh..." Một bước hạ xuống, thời không đảo lộn, Ngu Tử Du hóa thành một đạo kinh thiên hồng quang biến mất ở cuối tinh không. Chỉ để lại những cường giả kinh ngạc nhìn tinh không. ... "Vừa rồi, Yêu Hoàng đã rời đi rồi." Một tiếng thở dài từ trong lầu các, một cô thiếu nữ đang ngồi cũng ngạc nhiên nhìn tinh không. "Chắc vậy, cũng chỉ có Yêu Hoàng mới có thanh thế đáng sợ như vậy thôi." Nghe trưởng lão bên cạnh trả lời, Nghê Thường không nhịn được bĩu môi, lộ vẻ tiếc nuối trên mặt. "Vậy xem ra, ta cũng không còn ý nghĩa gì ở lại Thông Thiên Tinh nữa... Đi thôi, về tộc." Dứt lời, Nghê Thường liền hóa thành một dải cầu vồng, phóng ra khỏi Thông Thiên Tinh. Chỉ là, lúc này, không chỉ có mình hắn. "Bá, bá..." Từng đạo hồng quang tiếp nhau, rất nhiều cường giả ở Thông Thiên Tinh thấy Yêu Hoàng rời đi, cũng chủ động chọn rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận