Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 3563: Gặp lại tiểu thập.

Chương 3563: Gặp lại tiểu thập.
Ban đầu, mười Thần Thú đều đang chiến đấu. Thực Thiết Thú tự nhiên cũng không đứng ngoài cuộc. Mà chiến đấu của hắn chính là luyện khí, chế tạo ra những vũ khí càng cường đại. Đế binh chính là mục tiêu theo đuổi của Thực Thiết Thú, nhưng đáng tiếc thay, mỗi một món đế binh chế tạo ra đều khó khăn gấp bội, cần thiên thời, địa lợi và cả nhân hòa. Thiên thời, địa lợi còn dễ nói, nhưng nhân hòa thì sao? Nói đơn giản, chính là cần một vị Vĩnh Hằng Tôn Giả, lấy tâm huyết tế luyện. Mỗi một món đế binh đều chờ đợi một vị Vĩnh Hằng Tôn Giả đích thân ra tay. Vì vậy, xét trên một góc độ nào đó, đế binh là thứ không thể chế tạo ra được, điều này rất đáng sợ.
Nhưng Thực Thiết Thú vẫn tin tưởng chắc chắn hắn có thể chế tạo ra đế binh, hắn muốn rèn đúc loại đế binh tự chủ trưởng thành để chúng có thể tự mình phát triển, không ngừng vượt trội, cho đến đỉnh phong. Đây là tham vọng của Thực Thiết Thú. Với điều này, Ngu Tử Du cực kỳ ủng hộ, nhưng hắn cũng hỏi thăm qua Hỗn Độn Chung. Chân linh của Hỗn Độn Chung là tổ của vạn khí, tự nhiên biết rất nhiều điều về phương diện này. "Vũ khí có thể trưởng thành thì có tồn tại, nhưng có thể trưởng thành đến cấp độ đế binh thì rất ít." Đây là lời gốc của chân linh Hỗn Độn Chung, có thể xem như là rất uyển chuyển. Nếu đổi lại là Ngu Tử Du nói, rất có thể sẽ thẳng thắn: "Không thể nào."
"Nhưng ta không thể dập tắt hy vọng của Thực Thiết Thú." Ngu Tử Du cảm thán một tiếng, trên mặt cũng lộ ra một tia chờ mong. Hắn tin tưởng vào kỳ tích và càng tin tưởng vào thuộc hạ của mình có thể tạo ra kỳ tích. Nếu không có, vậy thì hãy đi tạo ra, để trở thành người đầu tiên “xưa nay chưa từng có”.
Không lâu sau, Ngu Tử Du cáo biệt Thực Thiết Thú. Hắn đến đây chủ yếu là muốn thăm Thực Thiết Thú, tiện thể bảo Thực Thiết Thú giúp các anh chị em của mình chế tạo thần binh mạnh mẽ. Đám tiểu gia hỏa này thực sự rất cần một vũ khí thích hợp. Nhưng đúng lúc này, bước chân của Ngu Tử Du vừa nhấc lên, lại đi về phía Hỗn Độn.
"Răng rắc, răng rắc..." "Răng rắc, răng rắc..." Trong tiếng ầm vang liên miên, Hỗn Độn rung chuyển. Ngước mắt nhìn, hóa ra là một con tử long đen nhánh đang dang rộng đôi cánh trong lôi vân, đây là Lôi Đình Cự Long. Chính xác hơn mà nói thì đây là Luyện Ngục Lôi Long, một trong những tồn tại mạnh mẽ nhất Long tộc hiện nay, được khen là "Luyện Ngục Lôi Long Đế". Mà hắn cũng chính là tiểu thập, một trong mười Thần Thú dưới trướng của Ngu Tử Du và là một tiểu gia hỏa còn non nớt nhất. Giờ đây, đã lớn lên thành một phương cự bá. Lúc này, thân ảnh từ xa dường như đã nhận ra điều gì, chợt ngẩng lên con ngươi. "Chủ nhân..." Trong âm thanh có chút kích động, tiểu thập cũng biến thành hình người, một thân ảnh tuấn mỹ có mái tóc dài màu tím. Rất khó tưởng tượng, đây là Luyện Ngục Lôi Long Vương trong truyền thuyết. "Ta không quấy rầy ngươi tu hành chứ?" Ngu Tử Du khách khí hỏi.
"Sao có thể?" Tiểu thập cười toe toét, cũng thoải mái nói: "Còn làm phiền chủ nhân chạy tới, thuộc hạ còn chưa đến bái kiến ngài."
"Ngươi và mấy người còn lại bất đồng." Ngu Tử Du cười, nói thẳng. Hiện tại tiểu thập là Long Đế của Long tộc, địa vị cực cao, là trụ cột cho sự hưng thịnh của Long tộc, Long tộc cần hắn. Mà điều đáng nhắc đến chính là, đây chính là do đích thân muội muội của hắn, Long Hoàng Mộng Huyễn muốn đi. Sau khi biết được đệ thập Thần Thú của Ngu Tử Du là một Cự Long thuần chủng, Mộng Huyễn đã nảy ra chủ ý này. Sau khi tiểu thập đạt tới cao đẳng Chúa Tể, Mộng Huyễn lại càng lên tiếng yêu cầu “Tiểu thập trở về quy phục Long tộc”. Nghĩ đến đây là lần đầu tiên muội muội của mình thỉnh cầu và nhìn thấy tiểu thập có vẻ động lòng, Ngu Tử Du cũng không từ chối. Thế là, tiểu thập cũng danh chính ngôn thuận trở về Long tộc, và còn trở thành Long Đế không thể thiếu của Long tộc hiện nay.
"Nghe nói, ngươi ở Long tộc có rất nhiều việc phải làm?" Ngu Tử Du tò mò hỏi.
"Không có." Tiểu thập buồn cười, trên mặt lộ ra một tia cổ quái, "Nếu nói có việc thật sự rất nhiều, thì đó chính là xem mắt cho Cự Long, số lượng không thể đếm xuể."
"Ách..." Im lặng một hồi, sắc mặt của Ngu Tử Du đều có chút cứng đờ. Khá lắm, xem mắt ư? Nhưng cũng đúng thôi, tiểu thập cũng không còn nhỏ, đã đến lúc thành gia lập thất. Hơn nữa, Long tộc coi trọng nhất việc truyền thừa hậu duệ. Mà tiểu thập lại là Long Đế đáng sợ và cường đại nhất Long tộc, nếu không nhanh chóng lưu lại huyết mạch truyền thừa thì chẳng phải quá đáng tiếc hay sao? Cho nên... Trong lòng bật cười, Ngu Tử Du cũng nói thẳng: "Nếu ngươi kết hôn, ta nhất định sẽ tặng ngươi một món lễ lớn."
"Đa tạ chủ nhân." Tiểu thập đáp lại, trên mặt cũng lộ ra một tia kích động. Từ trước đến nay, hắn vẫn xem Ngu Tử Du như "nửa phụ thân". Hiện tại, “người cha” này đã ngầm đồng ý và còn ủng hộ, vậy thì hắn thực sự cần nghĩ đến việc lập gia đình.
Nhưng đúng lúc này, như nhớ ra điều gì đó, tiểu thập lại khổ sở hỏi: "Chủ nhân, Ngũ Ca và Tử Liêm ca, có phải thật sự không về được nữa không?" Hắn vẫn luôn ở trong tinh không, nhưng vẫn nghe ngóng được chuyện của Hoàng Kim Kiến và Tử Liêm. Cho nên..." "Không có gì là nhất định cả." Ngu Tử Du nói rõ ràng. "Những chuyện này ngươi đừng nghĩ nhiều, hãy tu hành cho tốt."
"Dạ, chủ nhân." Tiểu thập đáp lại, trên mặt cũng lộ ra vẻ kiên định. Hắn hiểu vị chủ nhân này của mình, không thích bọn họ quan tâm quá nhiều đến chuyện khác. Nếu thật sự phải quan tâm thì thà tốn thêm thời gian vào việc tu hành còn hơn. ...
Sau đó, Ngu Tử Du cáo biệt tiểu thập. "Mười đại Thần Thú...đều đang cố gắng." Ngu Tử Du cảm thán một tiếng, ánh mắt trở nên phức tạp. Mười đại Thần Thú, Cửu Vĩ, Ngưu Ma, Bạch Hổ, Đế Ngạc... mỗi người bọn họ đều là niềm tự hào của Ngu Tử Du. Cho đến nay, họ chưa từng khiến Ngu Tử Du thất vọng. Tất nhiên, Ngu Tử Du cũng phải thừa nhận, hắn bảo vệ thập đại Thần Thú rất tốt. Nếu không có sự bảo hộ âm thầm của hắn, thì thập đại Thần Thú vẫn lạc ba bốn vị cũng là điều bình thường. Nhưng không còn cách nào, ai bảo hắn là một người trọng tình cảm? Trong khả năng của mình, bảo vệ bọn họ là việc nên làm. Chỉ là, Ngu Tử Du hy vọng rằng, sự bảo vệ của hắn không phải là sự cưng chiều. "Nếu các ngươi có thể giương cánh bay cao, thì hãy bay càng cao hơn nữa đi." Nhìn thật sâu vào tiểu thập đang tu hành trong Hỗn Độn, Ngu Tử Du liền quay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận