Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 3978: Hắc Vu Vương tiến triển

Không sai.
Không có sai sót gì.
Dòng Sông Thời Gian cũng là một dòng sông mà thôi.
Ngu Tử Du là một người đứng đầu Vĩnh Hằng, hiểu rất rõ về Hỗn Độn.
Trong thế giới hỗn độn này, khi một khái niệm nào đó ra đời, nó liền thật sự tồn tại.
Khi dòng sông thời gian thực sự trở thành thứ cố định cho thế giới này với đủ mọi thứ sinh diệt, thì trong hỗn độn này nhất định có một dòng Thời Gian Trường Hà có mặt ở khắp nơi, kéo dài từ xưa đến nay trên Hỗn Độn.
Nếu như mình có thể chạm vào dòng Thời Gian Trường Hà này, thậm chí là nắm giữ nó...
Trong lòng Ngu Tử Du càng thêm hừng hực khí thế.
Thậm chí trong khoảnh khắc này, hắn cảm thấy thời không tu vi của mình vốn đang đình trệ tăng trưởng cũng bắt đầu từ từ lớn mạnh.
Cả cái tầng bình cảnh ngăn cản hắn tiến vào cảnh giới Siêu Thoát cũng có chút lỏng lẻo.
Suy nghĩ của mình quả thực chính xác!
Trong nháy mắt, Ngu Tử Du liền biết chuyện gì đang xảy ra.
"Hai ba linh"
Điều này cho thấy việc mình suy diễn là đi theo một hướng chính xác.
Nắm giữ Thời Gian Trường Hà, bản thân rất có thể sẽ đột phá cảnh giới hiện tại, thậm chí đạt tới Siêu Thoát cảnh.
Nghĩ đến đây, Ngu Tử Du lập tức dồn chín phần lực chú ý vào việc nghiên cứu bí pháp.
Còn đối với ngoại giới, hắn chỉ còn lại một phần chú ý.
Chiến tranh trong hỗn độn ở phương xa, hắn càng trực tiếp gạt sang một bên, không quan tâm đến nữa.
Hỗn Độn Chung chân linh vẫn luôn ở xa xa chú ý đại trận Chu Thiên Tinh Đấu vận chuyển, cảm nhận được trạng thái hiện tại của Ngu Tử Du.
Nàng vừa bất đắc dĩ, trong lòng cũng không khỏi có chút chờ mong.
Nếu như chủ nhân thực sự lần nữa đột phá, bản thân có phải cũng có thể nhân cơ hội tiến thêm một bước không?
Trên đế binh, lại thật không có cảnh giới sao?
Hỗn Độn Chung chân linh cũng không khỏi miên man suy nghĩ.
Đương nhiên, nàng nghĩ thì nghĩ, nhưng cũng không thả lỏng cảm giác đối với ngoại giới.
Nhất là khi đến phiên Ngu Tử Du ra tay ngăn cản những Vĩnh Hằng của bộ lạc văn minh kia chạy trốn, nàng càng thay thế Ngu Tử Du, một tát một vỗ đánh xuống.
Đương nhiên, nếu đối phương mang theo bí bảo, nàng cũng sẽ không quên tranh đoạt.
Chớp mắt trăm năm thời gian đã trôi qua, Ngu Tử Du vẫn như cũ đang chìm trong suy tư.
Mà ngoại giới, cũng không vì hắn rơi vào trạng thái tư duy mà ngừng vận động.
Tỷ như, Hắc Vu Vương đã có được pháp luyện chế Vạn Hồn Phiên.
"Lấy tài liệu đế binh làm cốt, lấy vạn linh làm lá cờ, Vạn Linh Phiên của ta rốt cuộc cũng hoàn thành sơ bộ."
Trong thế giới Vu Sư, Hắc Vu Vương hài lòng nhìn cây gậy trúc trong tay.
Tuy hình dáng của nó giống một cây gậy trúc, nhưng bản thân nó lại khiến người ta cảm thấy hoa mắt chóng mặt.
Ở đầu gậy trúc, hắc vụ tuôn trào như thác, cuốn xuống rồi lại biến mất vô hình ở phía dưới, tựa như một mặt vải biến ảo.
Chỉ là trên đó hồn phách trào dâng, kêu than vô tận, khiến người ta nghe thấy đều thấy rợn cả tóc gáy.
"Chúc mừng Hắc Vu Vương bệ hạ luyện chế thành công đế binh!"
Thuộc hạ của Hắc Vu Vương, hưng phấn quỳ rạp trên mặt đất, chúc mừng Hắc Vu Vương luyện chế thành công Vạn Hồn Phiên.
Việc Hắc Vu Vương luyện chế Hoàng Tuyền Chi Ấm gặp phải thất bại, khiến tất cả thế lực dưới trướng của hắn đều nơm nớp lo sợ vì tâm trạng tiêu cực của hắn.
Dù sao đây cũng là một thế lực Hắc Ám.
Không thể nào bình thản như các thế lực chính đạo được.
Cho nên mấy ngàn năm nay, ngoại trừ một vài cường giả Vĩnh Hằng cực kì cá biệt, tất cả những người dưới trướng của Hắc Vu Vương đều vô cùng cẩn thận.
Thậm chí bọn họ không dám thở mạnh, rất sợ bất cẩn chọc phải Hắc Vu Vương.
Đến lúc đó bị rút gân lột da, linh hồn ném vào Hoàng Tuyền thì thực sự không biết kêu ai.
Bây giờ thì tốt rồi.
Hắc Vu Vương rốt cuộc đã từ bỏ việc luyện chế cái Hoàng Tuyền Chi Ấm không nhìn thấy điểm dừng, ngược lại luyện chế Vạn Hồn Phiên.
Vẫn là Vạn Hồn Phiên tốt hơn.
Yêu cầu không cao, cái gì cũng không kén.
Chỉ cần về sau tàn sát mấy thế giới, đem tất cả sinh linh bỏ vào Vạn Hồn Phiên, thì Vạn Hồn Phiên đương nhiên sẽ trở thành đế binh đỉnh cấp.
Còn về chuyện tàn sát thế giới.
Đó chẳng phải là trò giỏi của bọn họ, những Hắc Vu Sư sao?
Vội rồi thì có cấm kỵ pháp thuật hủy diệt thế giới.
Không vội thì có thể dùng trớ chú pháp làm cho thế giới chết vì bệnh.
Hủy diệt thế giới mà thôi.
Bọn họ chẳng hề có áp lực đạo đức.
"Vạn Hồn Phiên của ta, còn thiếu một vài linh hồn chủ thành trung đối với ta để kích hoạt độ của vạn hồn."
Hắc Vu Vương đang thưởng thức Vạn Hồn Phiên của mình, đột nhiên không rõ nói một câu.
"Tộc ta có trăm vạn vong hồn Vu Sư đã hy sinh trong trận chiến, có thể làm cho đại nhân hết lòng trung thành!"
Thủ hạ lập tức có Vĩnh Hằng Vu Sư phản ứng kịp.
Những Vĩnh Hằng Vu Sư khác cũng phản ứng kịp, lập tức bắt đầu giới thiệu các Vu Sư cấp Chúa Tể hao tài của mình.
Hết lòng vì Hắc Vu Vương, bọn họ nghĩ thôi đã thấy rất nguyện ý rồi. Nếu có thể đạt được Vĩnh Sinh trong Vạn Hồn Phiên, đó là phúc lợi mà họ nằm mơ cũng không dám nghĩ.
Đương nhiên, những Vĩnh Hằng Vu Sư này thì không cần.
Bọn họ còn có tác dụng khác, có thể cống hiến cho Hắc Vu Vương theo những phương hướng khác 0 "..."
Hắc Vu Vương dò xét một lượt những thuộc hạ Vĩnh Hằng Vu Sư này, rồi gật đầu.
"Còn không mau gọi đến?"
"Vâng!"
Đúng như những gì những Vĩnh Hằng Vu Sư kia nói, hàng triệu linh hồn Vu Sư cường giả đã được gọi đến.
Mà những Vu Sư cấp Chúa Tể tình nguyện dấn thân vào Vạn Hồn Phiên để phục vụ trung thành cho Hắc Vu Vương cũng có mặt đầy đủ.
Hắc Vu Vương không nói nhảm, trực tiếp triển khai Vạn Hồn Phiên, trong nháy mắt tất cả sinh linh tại chỗ đều biến mất vào trong mặt phiến.
Một khắc sau, hình thể của Vạn Hồn Phiên tăng vọt, khí thế cũng trong nháy mắt bành trướng lên trên Vĩnh Hằng.
Trong nháy mắt, Hắc Vu Vương cảm thấy kích động.
Đơn giản như vậy đã đạt đến cấp bậc Vĩnh Hằng rồi.
Không hổ là Vạn Hồn Phiên! Thế nhưng còn chưa đủ!
Bây giờ, Hắc Vu Vương đã bị tốc độ phát triển của Vạn Hồn Phiên làm cho mờ mắt.
Sau một khắc, hắn xuất hiện trước mặt Đại Hiền Giả.
"A, Hắc Vu Vương, ngươi đây là luyện chế Vạn Hồn Phiên thành công rồi sao?"
Đại Hiền Giả có chút bất ngờ trước sự xuất hiện của Hắc Vu Vương.
"Ta muốn ngươi giúp ta một tay."
Hắc Vu Vương đưa Vạn Hồn Phiên của mình ra biểu diễn.
Trên đó vạn hồn lượn lờ, khí thế vĩnh hằng trong nháy mắt tỏa ra.
"Vạn Hồn Phiên mạnh thật."
Đại Hiền Giả cũng không khỏi tán thán.
Đế binh này chỉ dùng mấy ngàn năm đã trưởng thành tới mức như vậy, thật sự là một đế binh cực đoan.
"Nhưng vẫn còn chỗ có thể tăng lên sao?"
Sau một hồi lâu, Hắc Vu Vương hỏi.
"Có."
Đại Hiền Giả gật đầu, sau đó lấy ra một vật.
"Đây là 29"
Trong nháy mắt, Hắc Vu Vương cảm nhận được Vạn Hồn Phiên đang xao động.
"Chí bảo của văn minh Bất Tử Giả... Tử Vong Chi Tâm."
Đại Hiền Giả bình thản nói.
"Cái này..."
"Tương lai, chờ đến khi ta cần, ngươi tự nhiên sẽ biết điều kiện cần là gì."
Đại Hiền Giả cắt ngang lời nói của Hắc Vu Vương.
"Được."
Hắc Vu Vương không nói nhiều, trong nháy mắt biến mất trước mặt Đại Hiền Giả.
Chờ một lát, hắn xuất hiện trước người một đồng minh khác...
Lại không biết bao nhiêu năm trôi qua, một ngày nào đó.
Hắc Vu Vương bỗng nhiên phát sinh hiệu triệu triệu tập tất cả minh hữu tại Chí Cao Điện.
Điều này làm cho tất cả các minh hữu từng được Hắc Vu Vương viếng thăm cảm thấy hiếu kỳ.
Hắc Vu Vương đang chìm đắm trong việc đề thăng Vạn Hồn Phiên lại chủ động tổ chức hội nghị.
Đây là có chuyện gì?
Đám người dồn dập đứng dậy, đi đến Chí Cao Điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận