Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 1257: Lúc cùng không (phần 2 )

"Để bồi dưỡng hai Quỷ Đế này, ngươi móc sạch gần nửa nội tình của Quỷ Tộc?" Khóe miệng hơi giật, Ngu Tử Du cũng thấy bất đắc dĩ. Lấy gần nửa nội tình của một tộc mà chỉ bồi dưỡng được hai vị siêu phàm Lục Giai Quỷ Đế... việc bồi dưỡng cường giả Lục Giai này quả thật gian nan. Điều đáng nói là, Quỷ Tộc lại là một trong những tộc xếp hạng cao trong vạn tộc. Tuy nhiên, vào thời điểm Ngu Tử Du độ Thất Chuyển cách đây trăm năm, một Cự Đầu Lục Giai siêu phàm của Quỷ Tộc đã liên minh với Minh Đế của Minh Tộc để tấn công Ngu Tử Du. Bởi vậy... toàn bộ Quỷ Tộc đều gặp phải vận rủi lớn. Đến nay, những Quỷ Tộc còn lại đều rất oán hận vị Cự Đầu kia của Quỷ Tộc. Còn như Yêu Đình... sức mạnh của họ đã khiến Quỷ Tộc tuyệt vọng, làm sao dám oán hận nữa? Chỉ riêng Cửu Vĩ dẫn quân đã đủ sức quét ngang toàn bộ Quỷ Tộc. Và Quỷ Tộc cũng rất thức thời. Khi thấy Yêu Đình quá mức khủng bố, chúng đã chủ động thần phục, rồi quy phụ Đế Cơ Linh Nhi. Như vậy... một nửa nội tình của Quỷ Tộc đã rơi vào tay Linh Nhi. Và mượn số nội tình này của Quỷ Tộc, trải qua trăm năm hao tổn, Linh Nhi mới khó khăn lắm bồi dưỡng được hai đầu Quỷ Đế siêu phàm Lục Giai. "Ngâm, ngâm, ngâm..." "Tê tê tê, tê tê tê..." Liên tiếp hai tiếng tê minh, con giao, con xà kia cuộn lên một cơn lốc lớn, bao phủ cả Đế Cơ Linh Nhi. Toàn bộ chuyện này chỉ là do hai tiểu gia hỏa còn non nớt này cảm nhận được mối nguy lớn, theo bản năng mà phòng ngự... "Các ngươi... sao không nhìn ra người quen vậy hả?" Một tiếng oán giận, mặt Đế Cơ Linh Nhi cũng đỏ lên. Thật mất mặt khi trước mặt chủ nhân, nàng vừa khen hai Quỷ Đế kia. Mà bây giờ... "Ha ha..." Ngu Tử Du khẽ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, rồi thu ánh mắt lại. Quả nhiên, sinh vật có linh hồn thường có cảm giác rất đáng sợ. Chúng đã cảm nhận được uy hiếp trong mắt hắn... Cũng bình thường thôi. Hiện giờ, Thần Nhãn mới bắt đầu ngưng tụ, nếu Ngu Tử Du cố ý quan sát một cường giả nào đó... thì uy áp trong mắt thật sự không phải là thứ mà cường giả bình thường có thể chịu nổi. Cũng chỉ có Cửu Vĩ, Đế Cơ Linh Nhi là quá quen thuộc với Ngu Tử Du, nên mới không phát hiện ra sự đáng sợ thật sự của hắn bây giờ. Chứ đổi một người khác, e rằng mồ hôi lạnh đã chảy ròng ròng rồi. Mà Ngu Tử Du lúc này, riêng chiến lực đã có thể sánh vai với nhân vật đáng sợ ở tầng ba chủ tể rồi. ...Chợt nghĩ tới điều gì, Ngu Tử Du chủ động lên tiếng: "Ngưu Ma, Bạch Hổ bọn họ thế nào rồi?'' Một tiếng hỏi, Ngu Tử Du cũng muốn biết tình hình của những tiểu gia hỏa khác. Hắn không có nhiều thời gian, đương nhiên không thể đi quan sát từng người. Bởi vậy... hỏi han là cần thiết. "Ngưu Ma vẫn đang bế quan... Bạch Hổ, tên đó điên điên khùng khùng, giờ chắc vẫn còn đang ở Bạo Phong Cốc hóng gió..." "Tiểu Thập... vẫn luyện hóa huyết mạch Luyện Ngục Lôi Long... bây giờ đã đạt tu vi Lục Giai hậu kỳ rồi..." "Còn như, Thú mỏ vịt Hồng Liên, đã ngồi lì trên Hỏa Sơn mấy chục năm rồi..." Từng tiếng một kể, Cửu Vĩ cũng đơn giản giới thiệu tình hình của mọi người. Bất ngờ thay, ngoài dự đoán của Ngu Tử Du, trong thập đại Thần Thú, bây giờ đã có bảy vị đặt chân siêu phàm Lục Giai, trở thành Vạn Cổ Cự Đầu. Đại tỷ Cửu Vĩ, lão Tứ Đế cá sấu, tiểu ngũ Hoàng Kim kiến, lão lục Kinh Cức, lão thất Khôi trụ, Lão Cửu Thực Thiết Thú, tiểu thập Lôi Đình Cự Long... Còn bây giờ, chỉ có Ngưu Ma, Bạch Hổ và Lão Bát sông băng là chưa đạt Lục Giai. "Ngưu Ma và sông băng đều thuộc dạng đại tài thành danh muộn, hiện tại chưa đạt Lục Giai cũng không có gì lạ... Nhưng còn lão tam Bạch Hổ..." Ngu Tử Du khẽ nói, đôi mắt hơi nheo lại. Việc lão tam Bạch Hổ chưa đặt chân Lục Giai có chút kỳ lạ. Dù sao Bạch Hổ có huyết mạch Cùng Kỳ, hơn nữa cũng đã sớm đặt chân nửa bước Cự Đầu... theo lý mà nói, đặt chân Lục Giai chỉ là vấn đề thời gian mới phải. "Chuyện này..." Có chút nghi hoặc, Ngu Tử Du cũng nghe được Đế Cơ Linh Nhi giải thích: "Chủ nhân, lần này không thể trách lão tam được... Trăm năm qua, hắn tu luyện cũng rất chăm chỉ, dù đôi khi có không thực tế nhưng phần lớn thời gian đều chuyên tâm bế quan..." "Chỉ là... hắn dường như chọn con đường khác, đi một con đường riêng của hắn. Thế nên mãi mà chưa thể đột phá... Nghe hắn nói thì là, chưa tới lúc đột phá..." Lặng lẽ lắng nghe, Ngu Tử Du ngẩn ra. "Thế này ư..." Trong lúc nỉ non, Ngu Tử Du cũng hơi ngạc nhiên. Gia hỏa này, vậy mà lại có thể chọn con đường khác biệt, đi theo một lối đi riêng? Chuyện này không phải Ngu Tử Du xem thường Bạch Hổ, mà là do bản tính của Bạch Hổ không thích ngồi yên một chỗ... Sao có thể chịu khó dành thời gian để đi theo một con đường riêng như vậy. "Thôi bỏ đi, đừng nghĩ nữa, có cơ hội thì đi xem sau..." Ngu Tử Du khẽ cười, lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa. Chuyện này cần phải mắt thấy mới là thật. Hắn ngược lại rất muốn xem thử, Bạch Hổ đã chọn con đường khác biệt theo kiểu nào. Mà bây giờ... không phải lúc lo chuyện của Bạch Hổ. Với Ngu Tử Du, quan trọng hơn vẫn là tu luyện bản thân. Nghĩ tới đây, ánh mắt Ngu Tử Du hơi đông lại. "Oanh..." Bỗng một tiếng nổ lớn, cả đất trời rung chuyển. Ngước mắt nhìn lên, sau lưng Ngu Tử Du hiện ra một chiếc đồng hồ khổng lồ che cả bầu trời... Chiếc đồng hồ hư ảo, lại có dấu vết tháng năm lưu lại. Thế nhưng chỉ chiếc đồng hồ này cũng đã thu hút sự chú ý của Cửu Vĩ và Đế Cơ. Vì các nàng nhận ra... cảnh tượng xung quanh không ngừng mờ đi, như thể là hư ảo. Kinh khủng hơn là, ngay cả không gian xung quanh cũng bị ảnh hưởng, bắt đầu biến đổi liên tục. "Chủ nhân, đây là...?" Ngạc nhiên, Cửu Vĩ ngơ ngác hỏi. Sở dĩ nàng như vậy, là vì nàng nhìn thấy, lá Phong Linh Diệp dưới chân nàng, vốn đỏ như máu... vậy mà lại biến đổi, đến khi thành lá khô, hoàn toàn tan biến vào trong đất trời với tốc độ có thể nhìn thấy được bằng mắt thường. "Thời gian, cùng không gian..." Ngu Tử Du khẽ nói, giải thích: "Ta phong tỏa một mảnh không gian này, sau đó dùng Thời Gian Gia Tốc." "Vậy nên, thời gian ở khu vực này trôi qua nhanh hơn rất nhiều so với nhận thức của các ngươi." "Còn bây giờ, việc các ngươi cần làm chính là tu luyện ở đây. Ta muốn xem xem, với tình huống Thời Gian Gia Tốc này, việc tu luyện của các ngươi có thể đạt được kết quả cao không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận