Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 500: Phân đất phong hầu! Chính danh (tăng thêm )

Chương 500: Phong đất lập tước! Hiệu chính (tăng thêm )
Lặng lẽ nghe Ngu Tử Du kể rõ, rất nhiều dã thú biến dị đều nhìn với ánh mắt nóng rực. Đám dã thú biến dị này phần lớn đều là thu phục được sau đợt Mê Vụ Đại Sơn điên cuồng bành trướng gần đây. Chẳng hạn như, tộc Sài Lang biến dị vừa mới thành lập thị tộc gần đây, đã có năm vị cường giả siêu phàm nhị giai. Số tộc nhân càng lên đến hàng ngàn. Lại nói như tộc chuột Itachi biến dị, tuy chỉ mới gia nhập vào Bách Tộc, nhưng mỗi cá thể đều nhanh nhẹn như gió, nhanh như chớp giật. Mà những chủng tộc biến dị này do mới gia nhập Mê Vụ Đại Sơn, còn chưa hiểu rõ nơi này lắm. Cũng chỉ biết sơ rằng Đạo Quân của Mê Vụ Đại Sơn có chín đại tẩu thú. Đúng vậy, chín đại tẩu thú. Rất nhiều dã thú biến dị còn chưa từng nghe nói đến tẩu thú thứ mười Lôi Đình Cự Long nữa là. . . Mà điều này cũng là bởi vì chỗ sâu trong Mê Vụ Đại Sơn, rất nhiều dã thú biến dị không thể đặt chân tới. Đừng nói biết về thú vật thứ mười bí ẩn, ngay cả các tẩu thú còn lại, cũng chỉ nghe danh mà chưa thấy bóng dáng. Còn như, Tả Hữu Hộ pháp, cùng tộc Hắc Tinh Tinh – thị tộc thứ nhất đã biến mất dưới lòng đất… Rất nhiều dã thú biến dị còn chưa từng nghe đến. Nay nghe Ngu Tử Du giới thiệu, đám người này cuối cùng đã hiểu rõ hơn một chút về Mê Vụ Đại Sơn…
“Hô…” Hít sâu một hơi, kìm nén nỗi kinh hoàng trong lòng, một người đứng bên cạnh Thanh Cương, sắc mặt có chút tái nhợt.
“Thành chủ, đây chính là sự khủng bố của Mê Vụ Đại Sơn sao?” “Đúng vậy.” Gật đầu, Thanh Cương cũng nhếch miệng, thích thú liếc nhìn thanh niên kia. Hắn tên là Hồng Nguyệt, là một trong số ít những người mạnh mẽ ở Bán Nguyệt Thành đạt đến siêu phàm nhị giai. Cũng là người chủ động gia nhập Thanh Cương gần đây. Nhưng ngược lại hắn không quá sợ chết, chỉ vì hắn phát hiện sau khi Bán Nguyệt Thành bị Mê Vụ Đại Sơn thu phục, dường như không tàn bạo như trong tưởng tượng. Thậm chí, tính an toàn của đại bộ phận người dân đều được đảm bảo. Không những không có dã thú biến dị công thành, mà còn có những dã thú biến dị cường đại bảo vệ. Dân chúng nhờ vậy mà an cư lạc nghiệp. . . Cảnh tượng này đã thực sự khiến Hồng Nguyệt kinh ngạc. Sau đó, lại gặp được Thanh Cương chân thành mời gọi, hắn do dự một hồi rồi chọn gia nhập. Không vì gì khác, chỉ vì có thể bảo vệ Bán Nguyệt Thành tốt hơn. Chỉ là, đúng lúc này, thấy vẻ kinh ngạc trên mặt Hồng Nguyệt, Thanh Cương nhếch mép, nửa đùa nửa thật nói: “Đây vẫn chỉ là một góc của Mê Vụ Đại Sơn thôi.”
Nói rồi, Thanh Cương vỗ vai Hồng Nguyệt, giọng đầy tâm tình nói: “Tin ta đi, Mê Vụ Đại Sơn đáng sợ hơn ngươi nghĩ rất nhiều.” Lời này không phải Thanh Cương tùy tiện nói ra. Với thân phận là một nguyên tố đại tướng, Thanh Cương rất thân cận với Ngu Tử Du, nên đương nhiên biết được những bí mật mà nhiều dã thú biến dị không biết. Ví dụ như, Hội Nghị Hắc Ám biến mất ở nhân loại chỗ sâu, thế lực Hắc Ám đáng sợ này cũng là một phần của Mê Vụ Đại Sơn. Lại như, những cường giả ký khế ước với Mê Vụ Đại Sơn như Thiết Quyền Bạo Quân Benson, cũng có thể được xem như một bộ phận của Mê Vụ Đại Sơn. Còn có, tộc Kình đã thống nhất gần một nửa hải vực ở sâu trong Bắc Cảnh, Hồ Tộc ở Thanh Khâu… Cứ lần lượt xuất hiện, không dứt. Tuy không ở Mê Vụ Đại Sơn, nhưng đều chịu sự điều động của Mê Vụ Đại Sơn. Mà đây mới chính là toàn bộ Mê Vụ Đại Sơn...
Lúc này, nhìn rất nhiều dã thú biến dị, Ngu Tử Du lại cất tiếng: “Cùng với sự cường thịnh của Mê Vụ Đại Sơn, cái gọi là quy tắc tự nhiên cũng được hình thành...""Không có quy tắc, không thành tiêu chuẩn...” “Mà Mê Vụ Đại Sơn ta, là một trong những thế lực hàng đầu, càng cần phải như vậy.” Nói đến đây, Ngu Tử Du chuyển ánh mắt, nhìn Bạch Hổ đang nằm trên một nhánh cây.
“Từ hôm nay trở đi, Bạch Hổ sẽ chưởng quản tư pháp của Mê Vụ Đại Sơn ta..."
“Dạ, chủ nhân.” Hét lớn một tiếng, Bạch Hổ có chút kích động. Đôi cánh sau lưng càng chấn động mạnh mẽ.
"Ầm ầm..." Kèm theo một tiếng nổ lớn, vô số cuồng phong sắc bén như lưỡi đao tụ về phía Bạch Hổ. Từ xa nhìn lại, thật là – Phong Tòng Hổ, toát lên một vẻ uy thế khó tả. Nhưng, đúng lúc này, chưa để nhiều dã thú biến dị hoàn hồn, tiếng Ngu Tử Du lại vang lên trên không trung. “Mê Vụ Đại Sơn ta có Trấn Ngục Quật – nơi trấn áp tội phạm, nay giao cho Băng Giao trấn thủ, có đặc quyền Tiền trảm hậu tấu.” “Dạ, chủ nhân.” Hét dài một tiếng, một con Giao Long giống như băng đã vọt lên cao. Nhìn kỹ lại, có thể thấy vô số Tinh Băng từ đuôi Giao Long phóng ra ngoài, sau đó từ từ tan biến, tạo thành những vệt lãnh diễm cao ngạo. Khiến Băng Giao thêm vài phần thần bí. Băng Giao vốn dĩ đã như thế. Nếu không phải Băng Giao đột nhiên xuất hiện, phần lớn dã thú biến dị của Mê Vụ Đại Sơn còn không biết sự tồn tại của Băng Giao. Tuy rằng một phần là do Băng Giao khiêm tốn. Nhưng chủ yếu vẫn là vì nàng quanh năm ở Trấn Ngục Quật lạnh lẽo. Bây giờ, Ngu Tử Du trao cho nàng đặc quyền Tiền trảm hậu tấu, cũng xem như là đề cao thân phận của nàng. Dù gì, nàng cũng là một trong số ít Chí Cường Giả của Mê Vụ Đại Sơn. Hơn nữa, nàng bây giờ chỉ cách siêu phàm tam giai một bước ngắn, nếu còn không ai biết, thì đó không phải lỗi của Ngu Tử Du.
“Trấn Ngục Quật kia, từ nay về sau giao cho ngươi.” Một lần nữa khẳng định, Ngu Tử Du nhìn Băng Giao với ánh mắt đầy vẻ hài lòng. Tiểu gia hỏa do hắn nhìn lớn lên này đã không phụ kỳ vọng của hắn. Mấy năm ngắn ngủi đã đi đến ngày hôm nay. Càng biến thành Nguyên Tố Băng Giao, nói riêng về thiên phú, Băng Giao thậm chí còn gần với tiểu thập Lôi Đình Cự Long và Cửu Vĩ mang huyết mạch Thiên Hồ….
Sau khi khiến nhiều dã thú biến dị đều biết đến Băng Giao, Ngu Tử Du lại chuyển mắt nhìn Ngưu Ma. Lão nhị đứng đắn này vẫn trước sau như một. Bây giờ còn khoanh chân trên cây khô của Ngu Tử Du, như đang nhắm mắt dưỡng thần, lẳng lặng tu luyện. Chỉ là, lúc này, hình như đã nhận ra ánh mắt của Ngu Tử Du, hắn chợt mở hai mắt ra. Khoảnh khắc, hắn còn chủ động đứng lên, lớn tiếng hô: "Bái kiến Thần Thụ."
"Ừm." Khẽ gật đầu, Ngu Tử Du cũng cất lời: “Ngưu Ma, từ nay về sau vòng trong Mê Vụ Đại Sơn giao cho ngươi, trừ phi có đại sự, bằng không ngươi cũng có thể không cần báo ta."
Nói xong, Ngu Tử Du lại nhìn về phía lão tứ, con cá sấu cổ đại đang nằm phục cách đó không xa, tiếp tục nói: "Lão tứ, ngươi tiếp tục trấn thủ bên ngoài Mê Vụ Đại Sơn. . ."
“Dạ. . .” Trong tiếng hô vang vọng, Ngưu Ma và Đế Ngạc cũng nhếch mép cười, nhìn nhau. Được giao trọng trách như vậy trước mặt mọi người, đủ thấy chủ nhân coi trọng họ như thế nào. Nhưng cũng phải thôi. Trong những lần Ngu Tử Du rời Mê Vụ Đại Sơn, một thú chủ bên trong, một thú chủ bên ngoài, Ngưu Ma và Đế Ngạc thật sự đã quản lý Mê Vụ Đại Sơn đâu vào đấy. Từ một góc độ nào đó mà nói, không phải Ngu Tử Du chọn họ, mà là họ đã giành được sự công nhận của Ngu Tử Du. Hơn nữa bàn về độ trung thành, nếu Ngưu Ma và Đế Ngạc đứng thứ hai, thì không ai dám nhận thứ nhất. Ngu Tử Du tự nhiên bằng lòng ủy thác trọng trách.
Thông báo! Thông báo quan trọng! !
Website muốn đổi mới, nâng cấp server và website, mất khoảng bảy ngày, tác giả không thể cập nhật chương mới. Mà Phi Hồng lại không có bản thảo lưu trữ. Bởi vậy, mọi người thông cảm nhé. Trong bảy ngày tới mọi người sẽ không thấy chương mới của ta. Đợi đến lần sau gặp lại, không biết còn có bao nhiêu bạn đọc nữa... Ai~ (muốn khóc… Thật vất vả mới viết đến hiện tại… Tình tiết chính mới bắt đầu... Ai~ thật sự bất đắc dĩ...)
Nhưng Phi Hồng sẽ cố gắng tích lũy bản thảo. Chờ đến khi có thể cập nhật lại sẽ bùng nổ mười chương. Được rồi, Phi Hồng cố gắng bạo chương nhiều, nhưng số lượng cụ thể thì Phi Hồng chưa nắm chắc được. Mọi người cũng biết, Phi Hồng tính tình lười biếng, vốn không quen bạo chương. Hơn nữa viết sách cũng không gấp gáp được. Tuy nhiên, cái này không quan trọng nhất. Quan trọng là, Phi Hồng sợ rằng cứ để xuống như thế thì không thể nào kiểm soát được bản thân mình… Ai~ có chút hoảng, thực sự rất hoảng. Hy vọng vài ngày sau, ta vẫn có thể là Phi Hồng cần mẫn gõ chữ ngày nào. Thực sự rất mong vậy. Dù sao lần nghỉ này hơi dài….
Hy vọng bảy ngày sau, còn có thể gặp lại mọi người. Hiện tại, Phi Hồng sẽ nhanh chóng đi cập nhật thêm chương nữa… Tranh thủ trước khi tạm dừng cập nhật sẽ tặng mọi người hai chương nữa…
Ở đây, một lần nữa cảm ơn sự ủng hộ của tất cả độc giả. Bởi vì các bạn, Phi Hồng mới có thể đi đến ngày hôm nay. Hy vọng bảy ngày sau, còn có thể chứng kiến các bạn…
Bạn cần đăng nhập để bình luận