Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 193: Mạng nhện thế giới (đệ nhất càng )

"Ngay cả khí tức cũng thu liễm rồi sao?" Kinh ngạc nhìn thiếu nữ huyết hồng cách đó không xa, Ngu Tử Du cũng không khỏi bật cười. Hắn không ngờ Kinh Cức sau khi lên cấp siêu phàm lại có thể khống chế dây leo huyết hồng đến mức độ này. Chỉ cần một ý niệm, từ cánh tay mềm mại tùy ý điều khiển, còn có thể co rút tự nhiên. Bất quá, như vậy cũng tốt. Với khả năng khống chế như vậy, tỷ lệ Kinh Cức bị dây leo huyết hồng cắn trả cũng giảm mạnh.
Trong khi Kinh Cức hoàn thành lên cấp, ở sâu trong một dãy núi xa xôi. "Ngâm..." Một đạo lục sắc lưu quang chợt lóe lên rồi biến mất trong không trung, đánh thức Phong Ảnh. Nhìn kỹ lại thì đó là một con bọ ngựa xanh biếc như phỉ thúy. Bọ Ngựa, Ngu Tử Du gọi nó là Bích Lục Đường Lang. Sau khi chịu nửa ngày giày vò, cuối cùng nó đã chọn thần phục, trở thành một thành viên dưới trướng Ngu Tử Du. Nó giỏi ẩn nấp, sức bật lại rất kinh người, là một sát thủ tuyệt hảo. Hiện giờ nó đang dò tìm khí tức, đi tìm đồng tộc. Không chỉ có nó, đa số dị thú hàng đầu dưới trướng Ngu Tử Du đều đặt mục tiêu thu phục đồng loại. Thứ nhất là vì đồng tộc, có chung ngôn ngữ. Thứ hai, dị thú vốn xem trọng kẻ mạnh, nếu là đồng tộc, tỷ lệ thu phục cũng tăng lên đáng kể. Chỉ là so với các loài dị thú khác sống thành bầy đàn, bọ ngựa dị biến từ trước đến nay đều đơn độc hành động, nên Bích Lục Đường Lang đã tìm kiếm hơn nửa dãy núi mà không có phát hiện gì đáng kể.
Nhưng đúng lúc này, "Hống..." Một tiếng rít rất gấp gáp đột ngột truyền đến từ phương xa. "Đây là?" Bích Lục Đường Lang khẽ động lòng, ánh mắt cũng hướng về phía chân trời. Nếu hắn đoán không sai, âm thanh đó giống như tiếng của lửng mật Ca. Đối với Lửng mật Ca, hắn không hề xa lạ. Có lẽ giống như con lửng mật Ca đã từng quật cường giống mình, cảnh ngộ hai bên có phần tương tự, đều bị Thần Thụ khuất phục. Vì vậy chúng có khá nhiều tiếng nói chung. Tất nhiên, điều đó không có nghĩa là Bích Lục Đường Lang xem lửng mật Ca là bạn. Như trước đây, nó vẫn luôn đơn độc, dù bây giờ thần phục Thần Thụ cũng chỉ vì thực lực chưa đủ. Nó từng nói "sẽ có một ngày khi thực lực của mình đủ mạnh, sẽ rời đi." Điều này Ngu Tử Du cũng đã chấp thuận. Với những kẻ ngạo mạn như Bích Lục Đường Lang, không nên mài mòn hết phong mang của nó. Lúc này, sau một hồi trầm ngâm, Bích Lục Đường Lang thở ra một hơi thật sâu. Trong khoảnh khắc, "Ong ong..." Không khí rung động, nó đã hóa thành một cái bóng mờ, phóng về phía sâu trong dãy núi.
... ... ...
Sâu trong núi lớn, tĩnh mịch như chết. Nhìn vào khu rừng cổ hoang vu, mất hết sinh cơ này, Lửng mật Ca lông trắng kim trên lưng cũng không nhịn được mà dựng lên. "Hống, hống, hống..." Trong tiếng gầm khẽ rất gấp gáp, Lửng mật Ca càng cảm thấy bất an. Ngay lúc đó, "Bá!" Một đạo bạch quang chợt lóe lên rồi biến mất. Bản năng tránh né khiến Lửng mật Ca lùi lại năm thước. Nhưng ngay sau đó, khi thấy tơ nhện trắng bám chặt lấy đất phía xa, con ngươi của Lửng mật Ca co rút lại. Tiếp đó, các sợi tơ trong suốt của mạng nhện trắng đột ngột siết chặt. "Ầm ầm" một tiếng vang lớn, cả mảng đất bị nhấc lên. Ngay lập tức, đất đá nhấc lên thành sóng cao vài thước, nhào về phía Lửng mật Ca. "Hống..." Một tiếng gầm, trong đôi mắt của Lửng mật Ca hiện lên một tia tàn nhẫn. Không lùi mà tiến, Lửng mật Ca đột nhiên hóa thành một bóng trắng, lao về phía sóng đất đá. Ngay lập tức, xông qua màn đất đá, móng vuốt sắc bén của Lửng mật Ca đã lộ ra.
Nhưng khi con ngươi của nó co rút lại như đầu kim, từ trong bóng tối phía xa, một cái bóng đen cao lớn xuất hiện. Những đường văn tử hắc tựa hoa văn tinh xảo, khảm lên khắp cơ thể. Tám cái chân đen sì cứng cáp mạnh mẽ, mỗi bước đi đều như dẫm xuyên qua mặt đất. Bất quá, điều khiến người kinh hãi nhất vẫn là một đôi ngạc lớn ánh lên tia sáng đen tối. Nhện dị biến, hơn nữa còn không phải là loại nhện dị biến bình thường. Chỉ riêng khí tức giống như đỉnh chuỗi thức ăn đó cũng đã khiến sắc mặt của Lửng mật Ca đại biến. Nhưng lúc này đã không kịp phản ứng. Bởi vì, trong bóng tối, Nhện Vương nhìn Lửng mật Ca đang lao tới, sâu trong đôi mắt ánh lên một tia trào phúng mang tính người. Nhện, chưa từng sợ hãi địch nhân. Chỉ vì, mỗi một địch nhân đều đã sớm là con mồi trong mạng nhện. Phần bụng hơi nhấc lên, vô số lỗ nhỏ đã hoạt động. Trong khoảnh khắc, "Bá, bá, bá..." Vô số dịch thể phun ra trong chớp mắt đông cứng lại, biến thành một tấm mạng nhện trắng xóa che trời.
"Hống..." Một tiếng rít gấp gáp, Lửng mật Ca không kịp phản ứng đã bị mạng nhện chụp trúng. Càng làm Lửng mật Ca nóng nảy hơn chính là mạng nhện trắng này, nó lại không thể nào mở ra được. Độ dính siêu cường, khiến cơ thể nó bị ghim chặt vào đất. Độ cứng gần như không thể phá hủy càng làm móng vuốt của Lửng mật Ca cào ra những tia lửa như xé rách sắt thép. "Hống..." Lại một tiếng gầm, mang đầy sự phẫn nộ. Nhìn bóng đen to lớn đang từ từ áp sát tới, lông gáy của Lửng mật Ca đột nhiên dựng lên, từng luồng điện quang bắn ra tứ phía. May mà, nhiệt độ cao của tia chớp có thể khắc chế tơ nhện. Có thể thấy bằng mắt thường từng làn khói đen đã bốc lên. Thêm vào đó là một mùi cháy khét nồng nặc.
Nhưng con Nhện Vương đã đến chỗ Lửng mật Ca năm thước, một chiếc chân đen sì giống như lưỡi dao sắc bén được giơ cao, tựa như giây tiếp theo sẽ chém xuống. Nhưng ngay lúc này, "Ong ong..." Không khí đột ngột rung chuyển, sắc mặt Nhện Vương lập tức đại biến. Trước khi nó kịp phản ứng lại, một đạo hàn quang xanh biếc đã xuất hiện trước mặt nó. "Xé rách!" Một tiếng xé rách thanh thúy vang lên, bụng Nhện Vương khổng lồ xuất hiện một lỗ lớn bằng bàn tay. Vết rách tuy nhỏ nhưng lại sâu thấu xương. Càng làm Nhện Vương tức giận chính là, cái bóng màu lục đó, sau khi kéo ra một khoảng cách lại mang theo một cơn gió lốc đột nhiên xông tới. "Chi!!" Một tiếng gầm giận dữ, như sấm nổ. Chỉ thấy xung quanh Nhện Vương bùng lên một luồng sóng linh lực vô cùng kinh khủng. Trong tích tắc, dưới con mắt kinh hãi của Bích Lục Đường Lang, từ trên người Nhện Vương trào ra vô số tơ nhện trắng. Những sợi tơ nhện này không ngừng đan vào nhau, không ngừng mở rộng. Trong chớp mắt, nó đã bao phủ toàn bộ khu vực trong vòng trăm mét. Ngước mắt nhìn lại, cả khu rừng cổ này đều biến thành thế giới mạng nhện màu trắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận