Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 1035: Hư không nhìn trộm (canh thứ tư )

Chương 1035: Nhìn trộm trong hư không (canh tư)
Lần nữa quan sát, Ngu Tử Du cũng mang ánh mắt khác đi. Nhìn chằm chằm một cô gái lâu như vậy, cuối cùng cũng có chút kỳ quái. Mà trong đó, điều đáng nói chính là… Kỵ Sĩ Vương, tuy là sinh vật hư không, nhưng nàng là người từ hư không chuyển biến mà thành. Giống với Đọa Lạc Thiên Sứ Avril, có những điểm tương tự nhất định. Về đối nhân xử thế, cũng như phương diện tư duy, lại càng hướng về vạn tộc. Cho nên… Từ góc độ này mà nói, không thể hoàn toàn coi nàng là một sinh vật hư không để đối đãi. Hơn nữa, có thể nói như vậy, Đọa Lạc Kỵ Sĩ Vương, cùng Đọa Lạc Thiên Sứ Avril đều là mắt của Ngu Tử Du đặt sâu trong hư không, thay hắn giám thị từng nhất cử nhất động của sinh vật hư không. Ai có thể đảm bảo, mỗi một sinh vật hư không đều trung thành và tận tâm với nàng. Trong lòng cười gian, Ngu Tử Du cũng nhìn về phía người khoác sáu cánh Đọa Lạc Thiên Sứ — Avril ở cách đó không xa. “Đi gọi Tử Đế tới đây.” “Vâng, Đọa Lạc chi chủ.” Một tiếng đáp lời, khóe miệng của Đọa Lạc Thiên Sứ Avril cũng hơi mím lại, nở một nụ cười đầy ý vị. Xem ra, kế hoạch thật sự muốn triển khai rồi. Nghĩ như vậy, Đọa Lạc Thiên Sứ Avril đã dang cánh bay về phía sâu trong hư không, cũng xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía tinh vực nơi thiên sứ nhất tộc cư ngụ, trong miệng càng không khỏi lẩm bẩm: “Bọn ta đã chuẩn bị xong, còn các ngươi thì sao?” Trong tiếng cười đầy thú vị, trên mặt Đọa Lạc Thiên Sứ Avril đều lộ ra vẻ lạnh lùng. Đối với thiên sứ nhất tộc từng nuôi dưỡng mình, nàng nhớ thương rất lâu rồi….
...
Mà ngay khi Đọa Lạc Thiên Sứ rời đi ba ngày sau, giống như đã nhận ra điều gì, Ngu Tử Du cũng khẽ nhướng mày. Khoảnh khắc, điều in vào tầm mắt chính là, một bóng dáng Mị Ảnh màu tím đang thiểm thước trận trận trong hư không. Mỗi khi thời gian lóe lên, Liên Y lại lay động. Nhìn lướt qua, tàn ảnh của hắn đều kéo ra một đường thẳng dài vô tận. Mà điều này, chính là thủ đoạn đặc trưng của Tử Liêm — hư không luật động. Có thể mượn hư không, liên tục thiểm thước… So với thuấn di, lại càng đáng sợ hơn thuấn di. Không những yên lặng không một tiếng động, mà lại còn tiêu hao không bao nhiêu hư không chi lực… Giống như Tử Liêm hôm nay, dùng hư không luật động, chẳng khác nào người thường đi bộ vậy. Thật sự là đáng sợ đến cực điểm. “Chủ... bên trên…” Bên trong giọng khàn khàn lại lộ ra vẻ băng lãnh, Ngu Tử Du đã chú ý tới phía trước, một thân ảnh nhỏ nhắn đang quỳ một gối xuống đất, hiện ra vẻ cung kính tột độ. “Ừm...” Khẽ gật đầu, Ngu Tử Du cũng trực tiếp hỏi: “Bây giờ, đại quân hư không của ngươi thế nào…” “Trăm vạn đại quân hư không, đã chuẩn bị.” Một tiếng đáp lời, khóe miệng Tử Liêm cũng hơi nhếch lên. Có vẻ đắc ý mơ hồ. Chỉ trong hai năm đã triệu tập được trăm vạn đại quân hư không, quả thực là một sự chứng minh về thực lực. Trước kia, Đọa Lạc Titan triệu hoán trăm vạn đại quân hư không, cũng đâu chỉ mất hai năm. Chưa kể, dưới trướng hắn, còn có hơn mười vị cường giả hư không ngũ giai, nghe theo phân phó bên ngoài, vượt xa so với số vị trí cường giả ngũ giai dưới trướng Đọa Lạc Titan. “Không tệ...” Hiếm khi khen ngợi, Ngu Tử Du cũng cảm thấy thỏa mãn. Tử Liêm gia hỏa này, quả nhiên không khiến hắn thất vọng. Bất quá, cứ như vậy... cũng đã đến lúc chuẩn bị ra tay. Hợp sức của hai Đại Hư Không Đế Vương, tấn công thiên sứ nhất tộc... Có lẽ sẽ rất oanh động đây. Mà điều này, coi như là châm một mồi lửa vào bầu không gian yên ắng đã lâu. Giờ Ngu Tử Du không thích sự yên tĩnh của không gian này. Bởi vì yên tĩnh, nghĩa là phát triển âm thầm. Mà vừa vặn, hiện tại Ngu Tử Du đã tăng lên đến mức tối đa, chỉ có thể chờ thời gian lắng đọng. Còn những cường giả khác, thậm chí các chủng tộc, sẽ dần dần rút ngắn khoảng cách với hắn trong sự tĩnh lặng. Đối với Ngu Tử Du mà nói, đây không phải là tin tốt. Thế cho nên... khuấy động tinh không, mới là điều Ngu Tử Du mong muốn. Mà bây giờ… thời cơ đã đến. “Mượn danh hư không, cướp đoạt, giết chóc…” Trong tiếng nỉ non khe khẽ, Ngu Tử Du trực tiếp phân phó: “Tử Liêm nghe lệnh.” “Có thuộc hạ.” Bên trong tiếng cung kính tràn đầy, vẻ mặt của Tử Liêm cũng nghiêm chỉnh. “Từ hôm nay, ngươi hãy dẫn đầu trăm vạn đại quân hư không dưới quyền ngươi, bắt đầu quấy nhiễu biên giới các đại tinh vực, ngay cả dải ngân hà nơi Yêu Đình đóng quân cũng không được bỏ qua.” “Vâng.” Một tiếng đáp lời, Tử Liêm nhận lệnh. Chỉ là, một khắc sau, dường như nhớ ra điều gì, Tử Liêm có chút kinh ngạc hỏi: “Chủ nhân, với Yêu Đình, cũng không nương tay sao?” “Không phải...” Trong giọng nói sâu thẳm, Ngu Tử Du nói thẳng: “Người làm đại sự, không câu nệ tiểu tiết…” “Lần này, ngươi dẫn quân đánh úp biên giới Yêu Đình, cũng vừa hay là để suy tính Yêu Đình một phen… Tiếp đó, ngươi hoàn toàn có thể coi họ là địch nhân... Không cần lưu tình.” Lắng nghe, đôi mắt Tử Liêm cũng không ngừng lay động. Với sự thông minh của hắn, tự nhiên hiểu được, đây là vì tránh hiềm nghi. Nếu như chỉ tập kích biên giới các thế lực khác mà không tập kích Yêu Đình, e là sẽ bị người khác nghi ngờ. Cho nên... chỉ có thể coi Yêu Đình cũng là đại địch. Nghĩ đến đây... Tử Liêm trầm giọng nói: “Chủ thượng, ta sẽ không nương tay.” “Ừm.” Khẽ gật đầu, Ngu Tử Du lại thâm trầm nói: “Có hy sinh, cuối cùng cũng đáng giá.”
...
Việc sắp xếp để Tử Liêm dẫn quân tập kích biên giới Yêu Đình này, Ngu Tử Du không hề thông báo cho đám người Cửu Vĩ. Một là lo lắng, sau khi họ biết sẽ tự ý hành động, để lộ ra sơ hở. Hai là khảo nghiệm năng lực của Yêu Đình hiện tại. Nếu như ngay cả sự quấy rối của Tử Liêm cũng không ứng phó nổi. Vậy thì thật quá khiến Ngu Tử Du thất vọng rồi. Hơn nữa, điều quan trọng hơn là… Dù cường giả Yêu Đình chiến bại, vẫn có Tử Liêm âm thầm trông nom, sẽ không có thành viên chủ chốt nào vẫn lạc. Còn như, những thành viên ở vòng ngoài... Vậy thì không thuộc phạm vi suy xét của Ngu Tử Du. Giống như lời hắn, làm việc lớn không câu nệ tiểu tiết, sự hy sinh cần thiết là đáng giá… Mà sau này, Ngu Tử Du tự mình dẫn đại quân hư không, công kích Đại Thiên Sứ nhất tộc, thương vong phải lên tới hàng triệu… Nếu chỉ nghĩ đến hy sinh nhỏ này mà đã do dự. Vậy Ngu Tử Du cũng đừng nghĩ tới việc tấn công Thiên Sứ nhất tộc. “Ai~…” Tiếng thở dài vang lên, ý định của Ngu Tử Du đã quyết. Trước tiên để Tử Liêm đi quấy nhiễu biên giới các thế lực, từ đó khiến bọn chúng điều động thêm binh lực ra tiền tuyến… Còn Ngu Tử Du thì lại ở mặt trái hư không... Dẫn đại quân tiến thẳng vào nội địa Thiên Sứ nhất tộc. Một người thì sáng, một người thì tối, tự đi đường của mình. Sau đó nội ứng ngoại hợp... một kích chí mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận