Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 314: Huyết sắc Bạo Quân! ! Nguyên tố sinh mạng đáng sợ (canh thứ ba )

Giống như Tinh Thể Băng biến thành cây đại thụ che trời, có một con Đế Ngạc lớn như núi nằm rạp trên mặt đất. Bất quá, hiện tại Đế Ngạc so với trước đây có sự khác biệt rất lớn, cơ bắp rắn chắc và dày đặc như Cầu Long vậy. . . Chỉ nhìn thôi đã thấy cảm xúc mãnh liệt trào dâng. Điều này còn chưa phải là điều quan trọng nhất, mà quan trọng nhất là, bây giờ Đế Ngạc có hình dáng cơ thể thon gọn, so với thân hình có phần mập mạp trước đây, giờ đây Đế Ngạc trông càng hung bạo và cường tráng hơn. Nếu không phải nó không có cánh như Cự Long, đầu cũng không phải đầu rồng, chỉ nhìn vóc dáng thôi, người ta thậm chí còn có thể nghĩ đến Cự Long chỉ tồn tại trong truyền thuyết. Cự Long, như thiên tai, lưu truyền trong thần thoại. Sức mạnh của nó không phải là thứ người thường có thể tưởng tượng được. Vậy mà, người ta có thể thấy được bóng dáng của Cự Long trên người Đế Ngạc. Có thể tưởng tượng được, điều này có ý nghĩa như thế nào? Nếu chỉ là về hình thể, Ngu Tử Du sẽ không có liên tưởng như vậy. Điểm mấu chốt là, ngũ quan trên đầu của Đế Ngạc bây giờ cũng trở nên góc cạnh, uy nghiêm, có chút uy thế không giận tự oai, mang một hai phần dáng dấp của đầu rồng.
“Gã này, chẳng lẽ đang tiến hóa theo hướng Cự Long sao?” Trong lòng nghi ngờ, Ngu Tử Du có chút kinh ngạc. Nếu là đại thằn lằn tiến hóa theo hướng Cự Long thì hắn còn có thể chấp nhận. Dù sao, Cự Long còn có cái tên mang đầy ác ý là "đại thằn lằn có cánh". Có thể tưởng tượng được, đại thằn lằn và Cự Long vẫn có một vài liên hệ. Mà trong thời đại siêu phàm này, vạn vật tiến hóa, việc một con đại thằn lằn tiến hóa thành Cự Long cũng không khiến Ngu Tử Du cảm thấy lạ. Có điều, gã Đế Ngạc này lại là cự ngạc thời tiền sử, vốn là một kẻ săn mồi tàn bạo nhất. Vậy mà cũng tiến hóa theo hướng Cự Long sao? Đây là mức độ tàn bạo càng thêm tàn bạo hơn nữa! “Tấm tắc...” Chậc lưỡi, Ngu Tử Du cũng nén nghi ngờ trong lòng. Bất kể là tiến hóa theo hướng nào, mạnh lên là tốt rồi. Mà Đế Ngạc hiện tại, không nói đến những thứ khác, riêng giá trị nhan sắc cũng đã tăng lên mấy phần. Còn thực lực thì càng khỏi phải bàn. Chỉ riêng khí tức khó mà kiềm chế được, cũng đã trực tiếp dội vào xung quanh rồi. “Hô...” Trong tiếng thở sâu, kèm theo mùi hôi nồng nặc, một cỗ khí tức khiến người ta sợ hãi bắt đầu lan tỏa. Đế Ngạc, bây giờ đã đạt đến siêu phàm nhị giai. Cùng lúc lực lượng và phòng ngự tăng lên một cách bùng nổ, nó cũng có thêm một năng lực rất đáng sợ. Đôi mắt hơi co lại, một dòng thông tin đã in vào não Ngu Tử Du: «Huyết sắc Bạo Quân —— một loại năng lực rất đáng sợ, kèm theo sự gia tăng cơn thịnh nộ và vết thương nặng thêm, tốc độ và lực lượng của Đế Ngạc sẽ tăng lên gấp bội, cho đến khi huyết sắc nhuộm đỏ cả cơ thể, Đế Ngạc sẽ như nổi điên, tất cả các phương diện của cơ thể sẽ tăng lên toàn diện, thậm chí cả năng lực chữa trị của chính nó cũng sẽ tăng lên mấy lần...» Nhìn kỹ năng lực này, Ngu Tử Du như nhìn thấy một con quái thú tắm trong máu, nhuộm đỏ cả chiến trường, đang trong cơn cuồng bạo đáng sợ.
"Đây thật sự là một năng lực khủng bố được tạo ra dành riêng cho Đế Ngạc." Trong lúc cảm thán, Ngu Tử Du có chút ngạc nhiên. Thức tỉnh một năng lực như vậy, đối với Đế Ngạc mà nói, thực sự không phải là bình thường đáng sợ. Nếu như đem Đế Ngạc đặt vào chiến trường, thì đơn giản là đồ sát. “Bất quá, ta thích.” Khóe miệng nhếch lên, Ngu Tử Du có chút hài lòng. Đế Ngạc càng mạnh, hắn là chủ nhân, tự nhiên cũng vui vẻ. Hơn nữa năng lực này không chỉ giúp tăng chiến lực mà còn giúp bảo toàn tính m·ạ·n·g, đủ để giúp Đế Ngạc sống sót trong đường cùng. Năng lực như vậy thật sự khiến người ta có chút ao ước. Ngay lúc này, như chú ý đến điều gì, ánh mắt Ngu Tử Du chuyển đến một bóng dáng đang đứng lặng như tượng điêu khắc ở cách đó không xa. Thanh Cương, nguyên tố đại tướng dưới trướng Ngu Tử Du, cũng vừa mới thăng cấp siêu phàm nhị giai. Gã này so với Đế Ngạc có sự tăng trưởng bùng nổ về chiến lực thì lại có khuynh hướng về phòng ngự hơn. Bây giờ, nhìn xem, ngay cả Ngu Tử Du cũng khó cảm nhận được khí tức của Thanh Cương. Mà lúc này, gã dường như nhận ra ánh mắt quan sát của Ngu Tử Du, chợt nhếch miệng cười nói: "Chủ nhân, ta cho ngươi xem lực lượng của ta bây giờ. . ." Nói xong, người này cũng hít một hơi thật sâu, nhìn về phía dòng sông băng cách đó không xa. . . Trong khoảnh khắc, đôi mắt gã co lại, "Dựng lên cho ta." Đột nhiên hét lớn, như sấm rền. Cùng lúc đó, mặt đất bắt đầu rung chuyển không ngừng. Ngay sau đó, một bức tường đất đã trồi lên từ mặt đất. . . Một mét, hai thước. . . Chỉ sau mấy hơi thở, một bức tường đất cao hơn hai mươi mét, đã bao vây toàn bộ Cực Băng đảo. Đúng vậy, bao vây toàn bộ Cực Băng đảo. Tuy rằng Cực Băng đảo không lớn, nhưng một chiêu có khả năng bao phủ toàn bộ Cực Băng đảo như vậy, đã khiến cho không ít người cảm thấy căng thẳng trong lòng. Ngay cả Cửu Vĩ ở trên cây cao chỗ Ngu Tử Du cũng bất giác híp mắt lại.
"Quả nhiên, sinh mệnh nguyên tố có lợi thế rất lớn trong những trận khống tràng diện quy mô lớn." Khẽ cười, Cửu Vĩ bất đắc dĩ lắc đầu. Dù là với thực lực của một kẻ siêu phàm nhị giai thâm niên như nàng cũng khó có thể gây ra một cuộc tấn công có quy mô lớn như vậy. Huống chi, bây giờ nhìn Thanh Cương, ngoại trừ việc thở có hơi gấp gáp thì những thứ khác vẫn bình thường. "Tấm tắc..." Mím môi, Cửu Vĩ dứt khoát chọn cách nhắm mắt lại. Chuyện này vẫn nên ít xem thì hơn, sinh mệnh nguyên tố khi thao túng nguyên tố thì thực sự là không ai bì kịp. Mà ngay lúc này... "Hô. . ." Điều chỉnh hơi thở, Thanh Cương quay đầu nhìn Ngu Tử Du, kích động nói: "Chủ nhân, ngươi thấy ta có lợi hại không? Một ý niệm có thể khiến cho mấy vạn người trong mấy tháng mới có thể xây xong một bức tường thành cao." Vẻ mặt đắc ý, Thanh Cương không nhịn được cười lớn. Đây chính là sinh mệnh nguyên tố siêu phàm nhị giai. Một ý niệm, giống như pháp sư trong truyền thuyết, tất cả các năng lực quy mô lớn đều có thể bộc phát tùy ý. Nếu không phải linh lực và thể lực bị hạn chế, Thanh Cương bây giờ còn dám một mình xông vào Liên Bang. Đương nhiên, bây giờ thì chắc chắn không thể. Với linh lực và thể lực hiện tại của gã, dù chỉ bùng phát mấy lần thôi, có lẽ cũng sẽ hoàn toàn suy kiệt. "Không tệ." Gật đầu, Ngu Tử Du nhìn xung quanh những bức tường thành nguy nga, không khỏi tán thưởng. Người khác nhìn không ra, nhưng Ngu Tử Du liếc mắt một cái liền nhận ra, Thanh Cương còn sử dụng năng lực để củng cố tường thành. Phòng ngự của bức tường thành này so với tường thành do con người xây dựng e là đã tăng lên không chỉ một cấp bậc. Điều này vẫn chưa phải là điều đáng sợ nhất, điều đáng sợ nhất là, bức tường thành này cùng nhịp thở với Thanh Cương, chỉ cần linh lực của Thanh Cương không cạn kiệt thì bức tường này sẽ không sụp đổ. Nói cách khác, một mình Thanh Cương đã đủ để trấn giữ một phương. . . Lực lượng như thế, không phải siêu phàm nhị giai bình thường có thể làm được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận