Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 120: Đế Ngạc nguy cơ! ! Không trung bá chủ

Chương 120: Đế Ngạc gặp nguy! Không trúng bá chủ
"Báo cáo, báo cáo, phát hiện cá sấu tiền sử đang hướng về phía sông lớn chạy trốn."
"Báo cáo, báo cáo, sóng linh lực của cá sấu tiền sử đang giảm xuống, có tiếp tục theo dõi không..."
Nghe thấy tiếng báo cáo từ xa truyền tới, sắc mặt của phó cục trưởng sở Lịch Sử cũng hơi trầm xuống.
Việc con cá sấu tiền sử này bỏ chạy là điều mà bà không hề lường trước.
Hay có lẽ là, bà không nghĩ tới việc con cá sấu tiền sử này đang chiếm thế thượng phong mà lại đột nhiên lui lại...
Chuyện này...
Trong lòng thoáng trầm xuống, phó cục trưởng sở Lịch Sử chậm rãi quay đầu, ánh mắt hướng về phía một hình ảnh ở cách đó không xa.
Trong hình, chính là hình ảnh con cá sấu tiền sử vừa bộc phát Long Quyển Phong Bạo để lộ thân hình.
Cơ thể dài bốn mươi, năm mươi mét đầy kinh khủng...
Cái mõm dài hẹp...
Còn có đôi mắt màu vàng dựng thẳng lóe lên ánh sáng khó hiểu.
"Đây không phải là dã thú biến dị bình thường, mà nó còn là dạng phản tổ..."
Trong lòng thầm thì, phó cục trưởng sở Lịch Sử hít sâu một hơi, nghiêm giọng nói: "Toàn lực truy đuổi, nhất định không được để nó chạy thoát, đồng thời phái bộ đội tiến hành chặn lại."
Nghe thấy giọng nói của phó cục trưởng sở Lịch Sử, sắc mặt mọi người hơi biến đổi, trong đó một ông lão có vẻ ngoài rất lớn tuổi, đứng ra nghi hoặc hỏi:
"Thưa phó cục trưởng, hai bên bờ sông lớn là khu vực nguy hiểm màu đỏ cấp cao nhất, cấp độ thậm chí gần bằng khu cấm địa, có vô số dã thú biến dị cường đại, và điều quan trọng hơn là..."
Không đợi ông lão này nói hết, phó cục trưởng sở Lịch Sử đã kiên quyết ngắt lời: "Ông có biết việc để con cá sấu tiền sử này chạy thoát có ý nghĩa như thế nào không?"
Nói rồi, phó cục trưởng sở Lịch Sử nhìn quanh mọi người, nghiêm giọng nói: "Không lâu trước, thủ phạm tập kích thành phố của Liên Bang Tự Do chính là một Hải Thú dạng phản tổ."
Nói đến đây, phó cục trưởng sở Lịch Sử ngẫm nghĩ, rồi nói thẳng bí mật: "Theo tin tức từ Liên Bang Tự Do truyền đến, mỗi một con dã thú biến dị dạng phản tổ rất có thể có tư chất thống ngự rất nhiều dã thú biến dị, và đây cũng là nguyên nhân con Hải Thú biến dị kia có thể gây ra thú triều."
"Cái gì?"
Trong giọng nói không dám tin, sắc mặt ông lão cũng đại biến.
Thống ngự rất nhiều dã thú biến dị?
Đùa à?
Chẳng lẽ nói, dã thú biến dị ngoài quần cư ra, còn có phân chia cấp bậc hay sao?
Lúc này, liếc nhìn đám người có chút khó tiếp nhận, phó cục trưởng sở Lịch Sử bất đắc dĩ hít một hơi, giải thích: "Dã thú biến dị dạng phản tổ tiến hóa đều đi theo lộ trình của cự thú thời tiền sử, mà cái gọi là cự thú thời tiền sử ở thời đại ngày nay, giống như thủy tổ của dã thú biến dị bình thường, dù là huyết mạch hay bất cứ thứ gì, đều có một loại áp chế tự nhiên đối với dã thú biến dị bình thường hiện tại."
"Huống chi, thế giới dã thú biến dị từ xưa đến nay vẫn luôn chú trọng kẻ mạnh là vua. Nếu như dã thú biến dị dạng phản tổ thực sự có lòng thống ngự chúng thú..."
Lời chưa nói hết, nhưng ý tứ trong đó cũng không cần nói cũng hiểu.
"Hô..."
Hít sâu một hơi, ông lão không hỏi gì nữa, ngược lại lùi lại vài bước, thấp giọng nói: "Tuân theo mệnh lệnh của phó cục trưởng."
Vừa dứt lời, hàng loạt chỉ lệnh đã liên tiếp được ban xuống từ tổng cục giám sát linh lực...
. . .
Mà không lâu sau đó.
Một làn khói đỏ cũng xuất hiện trước mặt Ngu Tử Du, xoay tròn, rồi dần biến thành một hình ảnh vô cùng xinh đẹp.
"Chủ nhân, có chuyện lớn xảy ra."
Mang theo chút sốt ruột, Thanh Nhi trước tiên gọi Ngu Tử Du.
"Chuyện lớn?"
Hơi ngẩn người, Ngu Tử Du không kịp phản ứng.
Có thể có chuyện lớn gì xảy ra chứ?
Ngẩng đầu nhìn xung quanh, không phải vẫn tốt đẹp sao?
Có chút kinh ngạc, Ngu Tử Du vẫn ôn hòa hỏi: "Có chuyện lớn gì vậy, Thanh Nhi, từ từ nói..."
Cắn răng, Thanh Nhi mới mở miệng nói: "Hành tung của Đế Ngạc bị loài người phát hiện, bây giờ đã điều hơn mười chiếc máy bay chiến đấu tới ngắm bắn, còn phái một đội quân phối hợp với siêu phàm bộ đội, đi trước chặn đường mà Đế Ngạc bắt buộc phải đi qua."
"..."
Im lặng một lúc ngắn, lòng Ngu Tử Du khẽ trầm xuống.
Bị loài người phát hiện, lại còn phái bộ đội đến chặn...
Cái tên gia hỏa này, rốt cuộc đã làm cái gì vậy?
Hình như nhận ra tâm tư của Ngu Tử Du, Thanh Nhi chủ động giải thích: "Chủ nhân, Đế Ngạc dường như không cố ý."
Nói rồi, Thanh Nhi suy nghĩ, nói có chút không chắc chắn: "Hình như Đế Ngạc đang đột phá, gây ra sóng linh lực cực lớn, nên mới bị loài người phát hiện."
"Đột phá?"
Sững sờ, Ngu Tử Du ngạc nhiên nói.
"Đúng vậy, đột phá."
Gật đầu, Thanh Nhi khẳng định nói: "Chắc chắn là đột phá, nhưng cụ thể thì ta vẫn chưa tìm hiểu ra, tới hiện tại ta cũng mới nhận được một nhiệm vụ, đó là cùng một đội siêu phàm đi trước chặn đường."
"Ngay cả ngươi cũng bị phái đi rồi sao?"
Hiếm khi nghiêm nghị, Ngu Tử Du hỏi ngược lại.
"Ừm, lần này cấp trên có vẻ rất quyết tâm, có người nói, có người phát hiện Đế Ngạc là dã thú biến dị dạng phản tổ có thiên phú, mức độ nguy hiểm đã tăng lên tối cao."
Nghe Thanh Nhi đáp, đôi mắt Ngu Tử Du không khỏi nheo lại.
"Một dã thú biến dị dạng phản tổ, thật sự đáng để Liên Bang xem trọng như vậy sao? Hay là nói dã thú biến dị dạng phản tổ, có bí mật mà ta không biết."
Trong lòng nghi ngờ, Ngu Tử Du không hề do dự.
Ngược lại xoay ánh mắt, hướng về phía những tán cây.
"Kêu, kêu, kêu..."
Từng tiếng kêu nhọn hoắt, tám con chim cắt đã dang cánh bay lên.
Nhìn tám con chim cắt có kích thước bằng nắm đấm, bộ lông trắng đen xen kẽ lóe lên vẻ sắc bén, ánh mắt Ngu Tử Du không kìm được hơi nheo lại.
Chim cắt, là mấy tiểu gia hỏa hắn thu phục sớm nhất.
Bây giờ, thấp nhất cũng đều đạt tới nhập giai bát cấp, trong đó A Đại, A Nhị càng đạt tới nhập giai cửu cấp.
Nhưng đó vẫn là thứ yếu.
Điều quan trọng thực sự là... chim cắt vốn không có chủ nhân, tốc độ nhanh như lưu quang.
Bây giờ, trải qua biến dị liên tiếp, tốc độ của chúng lại càng khó tưởng tượng nổi.
Và đây, cũng là ỷ trượng lớn nhất của Ngu Tử Du.
Hay có lẽ nói, với tám con này, sự uy hiếp từ bộ đội nhân loại cũng đã bị phá tan hơn một nửa.
Cười nhẹ, Ngu Tử Du chìa ra cành cây.
Thấy cành cây, mấy tiểu gia hỏa này cũng không khách khí, từng con liên tiếp đáp xuống cành cây của Ngu Tử Du.
"Các ngươi đi giúp ta tiếp ứng tên Đế Ngạc kia, được không?"
"Kêu, kêu, kêu..."
Tiếng kêu ríu rít vang lên không ngừng, lũ chim cắt như đang ưỡn ngực nói: Không thành vấn đề.
"Vậy thì tốt rồi, với tốc độ của các ngươi, nhân loại rất khó uy hiếp các ngươi, mà các ngươi cần làm là kiềm chế những máy bay chiến đấu theo sát Đế Ngạc, thậm chí khi cần thiết, hãy bắn rớt chúng."
Nói đến đây, khóe miệng Ngu Tử Du không khỏi nhếch lên một nụ cười nhạt.
Máy bay chiến đấu, đúng là đáng sợ.
Nhưng đối mặt với việc mấy tiểu gia hỏa này bắn tỉa, thật không biết còn sót lại được mấy chiếc.
Giống như nhân loại có thể dùng súng ngắm bắn dã thú biến dị, nếu như tận dụng tốt năng lực thiên phú của dã thú biến dị, thì sao lại không thể bắn tỉa bộ đội của nhân loại chứ?
Chưa nói đến cái khác, với tốc độ của mấy tiểu gia hỏa này, lại thêm máy bay chiến đấu không được linh hoạt như vậy, thì cái gọi là máy bay chiến đấu, bất quá chỉ là mục tiêu sống của chúng mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận