Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 441: Lôi Đình tẩy luyện! Cự Long khả năng (canh thứ tư )

Chương 441: Lôi Đình tẩy luyện! Khả năng của Cự Long (canh tư)
"Chủ nhân, đây là..."
Nhìn từ xa cái cây lớn đang đứng trong Lôi Đình Luyện Ngục, bộc phát ánh sáng chói lọi, đừng nói là những con biến dị dã thú khác, ngay cả Cửu Vĩ cũng phải kinh hãi thu hồi ánh mắt.
Đáng sợ.
Quá mức đáng sợ.
Mỗi một đạo điện quang hình răng cưa kia, đều đủ để chém một con biến dị dã thú siêu phàm nhị giai thành trọng thương.
Dù cho Cửu Vĩ đã bước chân vào siêu phàm tam giai, có chút tự tin, cũng không dám ngạnh kháng mấy lần.
Nhưng bây giờ, chủ nhân của bọn chúng, hóa ra là đang ở trong một mảnh Lôi Đình Luyện Ngục này, lựa chọn tu luyện.
Hơn nữa, xem ra, lại còn bế quan.
Cái này...
"Hô..."
Hít sâu một hơi, đè xuống nỗi lòng sợ hãi, Cửu Vĩ cũng xoay người lại, phân phó:
"Đưa bắc vũ thung lũng vào danh sách cấm địa của Mê Vụ Đại Sơn, bất kỳ biến dị dã thú nào cũng không được chủ động tới gần."
"Vâng."
Trong tiếng đồng loạt đáp lời, rất nhiều biến dị dã thú đều là khóe mắt co giật.
Cái cảnh tượng mạt nhật này, còn sẽ có biến dị dã thú chủ động tới gần sao, chẳng phải là chê mạng quá dài sao?
Nhưng mà, đúng lúc này, một tiếng kinh hô chợt vang lên trong bầy thú.
"Lão thập đâu?"
Trong tiếng la, trên mặt Ngưu Ma đều hiện lên một vẻ lo lắng.
"Ờ..."
Sắc mặt hơi ngẩn ra, Cửu Vĩ cũng có chút bối rối.
"Sẽ không phải đã quên mang ra ngoài chứ?"
Rất là kinh ngạc, ánh mắt Cửu Vĩ nhìn xung quanh một lượt.
Thì phát hiện, từng con biến dị dã thú đều cuống quýt lảng tránh ánh mắt của nàng.
Cho đến cuối cùng, ánh mắt Cửu Vĩ rơi vào người lão tam Bạch Hổ.
"Cái kia, đại tỷ, hình như chúng ta quên mang lão thập ra ngoài rồi."
Lúng túng đưa lên một chút móng vuốt, Bạch Hổ lúc này há hốc mồm.
Kể từ khi biết trứng Á Long là thú cưng thứ mười mà chủ nhân thừa nhận, rất nhiều biến dị dã thú đều thân thiết gọi nó là Tiểu thập.
Ngày thường, lúc uống nước Linh Đàm, cũng không ít lần đùa tên nhóc kia.
Nhưng bây giờ, rất nhiều biến dị dã thú mới ngạc nhiên phát hiện, lão thập của bọn họ vẫn chỉ là một quả Cự Đản.
Mà ngay vừa rồi, khi Cửu Vĩ nói lui lại, rất nhiều biến dị dã thú đều theo bản năng quên mất Lão thập vẫn còn là một quả Cự Đản, vẫn chưa thể chạy được sự thật.
"Ờ..."
Cái này đừng nói là Bạch Hổ, mà ngay cả những biến dị dã thú khác cũng hai mặt nhìn nhau, ngay cả sắc mặt Cửu Vĩ cũng trở nên cổ quái vài phần.
"Sẽ không có chuyện gì chứ?"
Có chút thấp thỏm trong giọng nói, Cửu Vĩ nhìn sâu một cái vào bắc vũ thung lũng đã biến thành Lôi Đình Luyện Ngục.
Một lát sau, giống như đã quyết tâm điều gì đó, mắt Cửu Vĩ chợt lóe.
"Oanh..."
Đầy trời hỏa diễm đỏ thẫm bùng lên.
Cùng lúc đó, một luồng linh lực kinh người cũng dâng trào.
Chỉ là, ngay khi Cửu Vĩ chuẩn bị nhảy vào sâu trong bắc vũ thung lũng, muốn mang Tiểu thập ra thì một tiếng cười đã vang lên trong lòng Cửu Vĩ.
"Không cần đến, Tiểu thập không sao."
Vừa lên tiếng chào hỏi, Ngu Tử Du còn chưa hoàn toàn chìm vào tu luyện cũng hứng thú nhìn vào sâu trong Linh Đàm, một quả tử Hắc sắc Cự Đản đang đói khát nuốt lấy lôi đình.
Không giống trước đây, vỏ trứng Á Long bây giờ phủ đầy vô số tia chớp.
Nhìn qua, nó giống như được làm bằng Lôi Đình.
Và đây chính là tiểu thập đã hoàn toàn cắn nuốt nửa cây Lôi Linh cỏ.
Hôm nay, nó không chỉ an nhiên đứng trong Linh Đàm mà còn thường xuyên phát ra một lực hút, nuốt lấy lôi đình từ trên trời.
Trong mơ hồ, Ngu Tử Du cũng cảm nhận được sự hưng phấn và nhảy nhót của cái tên nhóc này.
Dường như nuốt những lôi đình này mang lại lợi ích cực lớn cho nó.
"Mượn Lôi Đình rửa huyết mạch, để thử hóa thành Cự Long sao?"
Nhìn sâu vào quả Cự Đản tử Hắc sắc kia, Ngu Tử Du suy nghĩ điều gì đó.
Lôi Đình tẩy luyện, một hành động rất táo bạo.
Trước đây, Ngu Tử Du cũng dựa vào thực lực khủng bố, đơn giản tinh luyện huyết mạch cho trứng Á Long một phen.
Còn về Lôi Đình tẩy luyện ở tầng sâu hơn, Ngu Tử Du thì không làm.
Thật ra không phải không thể, mà là không dám.
Hành động này, nếu sơ ý sẽ làm hỏng căn cơ của trứng Á Long.
Mà là một người ngoài, dù cho thực lực Ngu Tử Du có khủng bố đến đâu, thì độ mạnh yếu khi ra tay cũng không tốt.
Vậy nên, Ngu Tử Du tự nhiên không dám làm Lôi Đình tẩy luyện ở tầng sâu hơn cho Tiểu thập.
Nhưng bây giờ...
Kinh ngạc nhìn cảnh tượng này, Ngu Tử Du có chút bất ngờ.
Hắn không ngờ Tiểu thập lại gan lớn đến mức như vậy.
Tuy nói tự thân mượn Lôi Đình tẩy luyện sẽ đơn giản hơn nhiều, nhưng với một tên nhóc còn chưa ra đời mà nói thì cũng có một sự mạo hiểm lớn lao.
Huống chi Lôi Đình Ngu Tử Du gọi tới, lại vô cùng cuồng bạo.
"Hô..."
Hít sâu một hơi, Ngu Tử Du bất đắc dĩ.
Hiện tại, hắn không chắc chắn được nên làm gì bây giờ?
Thành thì đây có thể là cơ duyên lớn nhất cả đời của Tiểu thập.
Nếu thất bại thì Tiểu thập sẽ không còn tồn tại trên thế gian.
Mà cái loại lựa chọn trọng đại này, Ngu Tử Du đương nhiên không thể quyết định thay Tiểu thập.
Nhưng mà, nhìn Tiểu thập đang hưng phấn, Ngu Tử Du cuối cùng cũng bất đắc dĩ hít vào một hơi.
Bỗng,
"Răng rắc, răng rắc, răng rắc..."
Từng cành cây gãy rụng liên tiếp.
Cùng lúc đó, hơn hai mươi giọt tinh hoa sinh mệnh nồng đậm liên tục rơi vào Linh Đàm.
"Nếu đây là lựa chọn của ngươi, ta không nên ngăn cản."
"Thành bại tại trời, ngươi tự mình cố gắng."
Nói xong, Ngu Tử Du cũng kéo ý thức về sâu bên trong bản thể, bắt đầu tu luyện thật sự.
Còn về phần Tiểu Thập, những gì hắn có thể làm đã làm rồi.
Tiếp theo, hắn không giúp gì được nữa.
Nếu như nhiều tinh hoa sinh mệnh như vậy mà cũng khó có thể giúp Tiểu thập thành tựu cơ duyên lớn này, vậy thì hắn cũng chỉ đành tỏ ra vô cùng tiếc nuối.
Chỉ là, Ngu Tử Du không biết là, ngay sau khi ý thức của hắn chìm vào bản thể không lâu...
"Ngâm, ngâm..."
Từng tiếng long ngâm non nớt từ Linh Đàm truyền đến.
Tìm theo tiếng nhìn lại, cũng thấy quả trứng Á Long màu tím đen dần dần lột xác khỏi màu đen, chỉ còn lại duy nhất màu tím.
Còn những vân lôi điện trên người nó thì càng hiện ra rõ ràng.
"Cảm... cảm... ơn... chủ... nhân..."
Trong tiếng long ngâm non nớt, một ý niệm rất rõ ràng đã quanh quẩn trong hư không...
Bạn cần đăng nhập để bình luận