Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 1982: Thần chu rời đi (canh thứ tư )

"Ha ha ha..." Một tiếng cười khẽ vang vọng trong không gian sâu thẳm, Ngu Tử Du không thể kiềm chế được sự vui sướng trong lòng. Trước đây hắn bắt Thâm Uyên Nữ Hoàng, một là vì trừng phạt tội bất kính của nàng, thực chất là muốn mưu đoạt nhục thân Yêu Hoàng của hắn. Mà thứ hai, đương nhiên là vì ba điều kiện bây giờ. Phải biết rằng, Thâm Uyên Nữ Hoàng đến từ Thâm Uyên, một cấm khu của vạn giới, vừa thần bí lại đáng sợ. Bây giờ chỉ là chưa trưởng thành, còn chưa thể hiện hết phong thái cao chót vót. Đợi đến khi Thâm Uyên ở kỷ nguyên này chân chính phát dục thành thục, nó sẽ có tư bản gây nên chiến tranh vạn giới. Điều này không hề khoa trương, bởi hết kỷ nguyên này đến kỷ nguyên khác đều chứng minh sự mạnh mẽ của Thâm Uyên nhất tộc. Bộ tộc này có tính ăn mòn cực kỳ khủng bố, có thể đồng hóa toàn bộ chủng tộc. Thậm chí có thể dùng Thâm Uyên Ma Lực biến vạn giới thành Thâm Uyên Nhạc Thổ. Về độ xâm lấn, tộc Hư Không hôm nay cũng không thể so với Thâm Uyên nhất tộc chân chính. Bọn họ mới là thủy tổ của nền văn minh xâm lược. Nhìn lại các kỷ nguyên trước, nền văn minh Thâm Uyên do Thâm Uyên nhất tộc cầm đầu khi trỗi dậy đều đứng ở đỉnh cao của vạn ngàn thế lực. Số thế lực có thể chống lại chỉ đếm trên đầu ngón tay. Mà Ngu Tử Du bây giờ lại có ý đồ mưu đồ Thâm Uyên tộc. Đáng tiếc là hắn không tìm được chỗ ở của Thâm Uyên nhất tộc. Không chỉ vậy, hiện tại hắn còn cảm giác, nếu một mình đi tới Thâm Uyên thì có lẽ sẽ đi không trở lại. Điều này hẳn không phải ảo giác. Đạo môn có nội tình như Tru Tiên Kiếm có thể ma diệt nhục thân hắn, vậy Thâm Uyên cũng có nội tình không thua Tru Tiên là chuyện bình thường. Hơn nữa, điều đáng nói là, nội tình Tru Tiên của đạo môn cũng không hoàn chỉnh. Nội tình Tru Tiên, tên đầy đủ là Tru Tiên kiếm Trận, bao gồm bốn thanh tiên kiếm phối hợp với Tru Tiên trận đồ. Tru Tiên trận đồ mới là mấu chốt dung hợp bốn kiếm Tru Tiên. Không có Tru Tiên trận đồ, uy năng của Tru Tiên nội tình đúng là mười phần không còn một. Nếu Tru Tiên trận đồ vẫn còn, phối hợp với Hãm Tiên và Tuyệt Tiên hai kiếm thì dù Ngu Tử Du gánh vác pháp tắc thời không thì có thể làm gì? Cuối cùng vẫn không thắng được kiếm khí tung hoành, khó tránh khỏi hóa thành vong hồn dưới kiếm. Điều này không phải là Ngu Tử Du tự hạ thấp bản thân. Hắn bây giờ tuy cường đại nhưng pháp tắc thời không chí cao cuối cùng vẫn chưa đại thành. Muốn so tài với nội tình thế lực thượng cổ này, Ngu Tử Du cũng có chút ngượng ngùng khi cười mỉa một tiếng. "Ta còn chưa đủ tư cách..." Ngu Tử Du thở dài trong lòng, xoay chuyển ánh mắt nhìn tử ngọc thần chu ở phía xa với vẻ vui mừng. Ba điều kiện là quá đủ. Nếu mưu đồ theo cách bình thường, ba điều kiện này đủ để hắn mưu đồ Thâm Uyên. Không nói là cướp cả Thâm Uyên nhưng cũng có hy vọng cướp đi một hai phần mười nội tình. "...Ngươi thực sự bằng lòng thả ta đi sao?" "Đương nhiên." Ngu Tử Du gật đầu nhìn về tử ngọc thần chu khuyên nhủ: "Bất quá, ngươi dù sao cũng là người trong Thiên La Địa Võng, quy củ vẫn phải hiểu chứ?" "Tự nhiên." Thâm Uyên Nữ Hoàng cười nhẹ nói: "Tuyệt không tiết lộ một chút gì về Thiên La Địa Võng. Nếu vi phạm lời thề, trời tru đất diệt." Vừa nói, sấm chớp mơ hồ bắt đầu khởi động. Đây là Thâm Uyên Nữ Hoàng phát Đại Thệ Ngôn bằng đạo tâm. Dù không có sức ràng buộc thực chất nhưng đối với Chúa Tể mà nói cũng không thể coi thường. Chỉ vì, lời thề đạo tâm đều sẽ được ứng nghiệm khi độ kiếp. Nếu thật sự vi phạm, đạo tâm chắc chắn sẽ dao động, và lúc đó, hạ tràng chắc chắn không mấy tốt đẹp. Vì vậy, nhiều cường giả trước khi Độ Kiếp đều để ra một thời gian để giải quyết các lời thề trong đời để giải trừ phiền muộn trong lòng. Điều đáng nói ở đây, vào một kỷ nguyên nào đó, Phật môn có một bất thế cường giả là Địa Tạng Vương phật đại năng, vì chấp nhận lời thề "Địa ngục không hết, thề không thành Phật" mà cuối cùng chậm chạp không thể đặt chân vào Vĩnh Hằng. Điều này khiến cho vạn tộc trong tinh không đều nhận thức được sự đáng sợ của lời thề. Vì vậy, cường giả chân chính sẽ không tùy tiện hứa hẹn. ...Bây giờ, nghe Thâm Uyên Nữ Hoàng chấp nhận hứa hẹn, Ngu Tử Du cũng hài lòng. Có lời thề này, nàng mới bị trói buộc. Nhưng nói thật, hắn không lưu tâm việc Thâm Uyên Nữ Hoàng có tuyên truyền Thiên La Địa Võng ra ngoài hay không. Ngược lại, ở trong Thiên La Địa Võng hắn luôn xưng ngu, không thật sự bại lộ điều gì. Ngược lại, Thâm Uyên Nữ Hoàng biết sự cường đại của Ngu Tử Du nên hiểu sâu sắc nếu mình bất cẩn bại lộ điều gì thì thứ đợi nàng sẽ là sự truy sát của cường giả đáng sợ không thua gì Huyết Hải Chi Chủ và Hư Không Chi Chủ. Đúng vậy, không thua Huyết Hải Chi Chủ và Hư Không Chi Chủ, không hề khoa trương. Thâm Uyên Nữ Hoàng thậm chí cảm thấy vị cường giả ẩn mình trong bóng tối này còn đáng sợ hơn Huyết Hải Chi Chủ và Hư Không Chi Chủ, những cấm kỵ cường giả đang lưu truyền ngoài kia. Vì vậy, dù có cho Thâm Uyên Nữ Hoàng thêm lá gan, nàng cũng không dám. Ngay lúc này, "Cầm đi." Nói xong, Ngu Tử Du búng tay, "Bá..." Một tiếng xé gió vang lên, một viên tử ngọc biến thành nhẫn rơi vào tay Thâm Uyên Nữ Hoàng. "Đây là?" "Tín vật của Thiên La Địa Võng, sau này ngươi là nhị bả thủ của Thiên La Địa Võng..." Ngu Tử Du nói nhẹ và không ngại đưa lợi ích. Lợi ích là mấu chốt của tất cả. Chỉ có trói buộc bằng lợi ích mới đáng tin cậy. Cười trong lòng, Ngu Tử Du vung tay phải. "Oanh..." Một tiếng nổ vang lên, đầy trời vụ khí xoay tròn, hóa thành một vòng xoáy cao vài mét. "Bước qua vòng xoáy này, ngươi có thể rời đi?" "Hô..." Thâm Uyên Nữ Hoàng hít một hơi sâu, nén kích động trong lòng và quay người nhìn Ngu Tử Du bằng cặp mắt. Như thể muốn khắc Ngu Tử Du vào não. Một lát sau. "Ta đi." Nghiến răng, Thâm Uyên Nữ Hoàng tăng tốc độ hóa thành một đạo lưu quang bay về phía vòng xoáy vụ khí. Chỉ còn Ngu Tử Du đứng sừng sững trong vụ hải, mặt lộ vẻ tươi cười. "Ngươi cứ vậy mà thả nàng đi sao?" Một giọng nói chợt vang lên phía sau Ngu Tử Du. Theo tiếng nhìn lại là một hư ảnh gánh mười sáu cánh từ từ hiện lên. Đây là đế binh dực. Hiện tại, vẻ mặt của hắn lộ sự khó hiểu và nghi hoặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận