Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 185: Thụ Yêu quốc gia (đệ nhất càng )

Chương 185: Thụ Yêu quốc gia (đệ nhất chương)
Lộ ra vẻ kinh ngạc, một giọng nói đã vang lên bên tai Ngu Tử Du: "Chủ nhân, ta tra được rồi."
Nhìn theo hướng giọng nói, không xa trên một khoảng đất trống, một làn khói hồng chậm rãi bốc lên.
"Tra được cái gì?"
Đôi mắt khẽ nheo lại, nhìn Thanh Nhi từ dưới đất chui lên, Ngu Tử Du trong lòng cũng không khỏi thầm khen.
Cô nàng này, đúng là theo sách.
Lúc này, trầm ngâm một lát, Thanh Nhi cũng bắt đầu sắp xếp ngôn từ, mở miệng nói: "Chủ nhân, vị Lý tướng quân này đúng là đã thức tỉnh ký ức của một vị kiếm tu từ một kỷ nguyên trước..."
Nói rồi, Thanh Nhi lại nói tiếp: "Ta đã phát hiện ở chỗ sâu nhất trong đại lâu của hắn một cái Lò Luyện Đan và một số đồ vật không thuộc về thời đại này."
Nghe giọng Thanh Nhi, mắt Ngu Tử Du sáng lên, chủ động hỏi: "Thanh Nhi, ngươi có phát hiện vật gì giống như Kiếm Hoàn không?"
Kiếm Hoàn, Ngu Tử Du phát hiện được một loại bảo vật từ kỹ năng bảng của ngân phát trung niên, còn được gọi là Ngoại Đan. Nếu Ngu Tử Du đoán không sai, món ngoại đan này chính là một con át chủ bài rất mạnh của ngân phát trung niên. Nó có điểm tương tự như Thụ Tâm mà Ngu Tử Du ngưng tụ được gần đây, nhưng Thụ Tâm dùng để bảo mệnh, còn Ngoại Đan là để tấn công và phòng thủ.
"Ờ... Kiếm Hoàn?"
Có chút khó hiểu, Thanh Nhi nghi hoặc một tiếng.
Sau đó, nghĩ một hồi, nàng lắc đầu, đáp: "Cái này thì không có. Nhưng chủ nhân, người chắc chắn sẽ không biết thời đại trước kia huy hoàng đến mức nào đâu?"
"Ừm?"
"Đúng vậy, huy hoàng lắm."
Nghe Ngu Tử Du nghi ngờ, Thanh Nhi lại gật đầu, nhớ lại những gì nàng đã thấy trong một cuốn sách nhỏ ghi chép, nói thêm: "Thời đại trước, ba ngàn đạo thống hiển thánh giữa nhân gian, Bách Tộc tàn sát lẫn nhau, chúng sinh đều là chứng kiến cảnh giới Đại Thần Thông."
"Ba ngàn đạo thống, Bách Tộc, Đại Thần Thông?"
Một tiếng nỉ non, Ngu Tử Du không khỏi nhớ lại một khung cảnh rộng lớn. Vô vàn lưu quang bay nhanh trên bầu trời, vô số cường giả tung hoành ngang dọc...
Đúng lúc này, như nghĩ ra điều gì, Thanh Nhi lại lên tiếng: "Nhưng mà, chủ nhân, có một chuyện chúng ta có thể yên tâm."
"Vào thời mạt kỷ nguyên, vạn sự vạn vật đều hóa thành Hỗn Độn, những người đại thần thông kia mưu toan nghịch thiên cải mệnh, ngược lại đều bị bên ngoài trấn áp, dẫn đến hồn phi phách tán, cả đời không được siêu sinh."
"Nhưng, trong Đại Đạo Ngũ Thập thiên diễn tứ cửu, cuối cùng cũng có một tia hy vọng sống."
"Dựa theo miêu tả của ngân phát trung niên, những nhân vật nửa vời như bọn họ ngược lại có thể may mắn sống sót."
"Nói cách khác, người thật sự tài tình kinh diễm lại khó có thể như ngân phát trung niên mà chuyển thế trở về. Hơn nữa, việc trở về chỉ mới bắt đầu từ lúc linh khí khôi phục. Lúc này, thiên đạo đang mạnh mẽ nhất, nếu bị phát hiện sẽ bị thiên khiển."
Nghe Thanh Nhi kể, Ngu Tử Du cũng đã hiểu. Cũng giống như việc bắn chim đầu đàn, những kẻ càng mạnh thì càng dễ bị chế tài.
Mỉm cười, cái miệng nhỏ nhắn của Thanh Nhi chợt nhếch lên, nàng lại thốt ra một câu khiến Ngu Tử Du yên tâm.
"Chủ nhân, điều quan trọng hơn là, lúc đầu thế giới này khác biệt, những pháp tu luyện kinh tài diễm diễm ngày xưa ở thời đại này không thể thực hiện được. Theo phỏng đoán của ngân phát trung niên là do Thiên Địa."
"Nói cách khác, những người giác tỉnh tiền kiếp muốn tu luyện cũng cần trải qua một thời gian để thích ứng với quy tắc của thế giới này, mới có thể bắt đầu tu luyện. Xét về khởi đầu, chúng ta giống nhau, chỉ là thủ đoạn của chúng ta không bằng bọn họ mà thôi."
"Vậy à?"
Khẽ nói, Ngu Tử Du cũng thở phào một hơi.
Như vậy, hắn không cần quá lo lắng về việc có những kẻ thần bí xuất hiện trấn áp mình. Thua thiệt là trước đây hắn còn buồn phiền, xem ra những người thức tỉnh ký ức tiền kiếp này cũng không ít phiền phức. Không chừng, cái gã ngân phát trung niên kia là người kinh diễm nhất.
Đúng lúc này, như nghĩ đến điều gì, Ngu Tử Du mở miệng hỏi: "Liên Bang giờ thế nào?"
"Liên bang nói, cho đến giờ cũng chưa mấy người phát hiện ngân phát trung niên chết đi. Dù sao thì từ trước đến giờ, ngân phát trung niên xuất quỷ nhập thần, ngẫu nhiên mất tích vài ngày cũng là điều dễ hiểu."
Gật đầu, Ngu Tử Du đồng tình, rồi lại nói: "Vậy nói vậy, khoảng trống cho ngươi phát huy là rất nhiều."
"Ừm."
Khẽ gật đầu, trong đôi mắt sâu thẳm của Thanh Nhi ánh lên một tia sáng. Ngân phát trung niên chết trận, đệ tam siêu phàm chiến khu dưới trướng và tứ thành quân đội của Liên Bang đều sẽ mất chủ.
Mà ngân phát trung niên lại có tới tám đệ tử thân truyền.
Có thể tưởng tượng được điều đó có ý nghĩa gì.
Nghĩ tới đây, Thanh Nhi khẩn khoản: "Chủ nhân, xin hãy để ta ở bên nhân loại một thời gian."
"Vì sao?"
Khẽ hỏi, Ngu Tử Du cũng nhìn Thanh Nhi.
"Nhân loại, rốt cuộc là một chủng tộc không thể khinh thường. Lần này, cơ hội hiếm có như vậy, nếu ta có thể mượn thân Linh Nhi leo lên đỉnh quyền lực của Liên Bang, rồi hợp tác với chủ nhân, chắc chắn có thể thành lập một thế lực riêng ở hành tinh này."
Nói đến đây, trong mắt Thanh Nhi hiện lên một vẻ nóng bỏng, nàng nói tiếp: "Với thực lực hiện tại, ta có thể cướp đoạt tiên cơ, ta tin có thể khống chế được vài thành phố của nhân loại."
"Ờ..."
Sắc mặt có chút ngẩn ra, nhìn Thanh Nhi giống như cô gái nhà bên trước mặt, Ngu Tử Du không ngờ nàng lại có dã tâm lớn đến vậy.
Lấy thân phận dị tộc, thống trị một phương của nhân loại? Nếu chuyện này ở kỷ nguyên trước thì quả là chuyện viển vông. Nhưng bây giờ thì ổn hơn nhiều, với việc chênh lệch thực lực thì nhân loại khó mà nhận ra bộ mặt thật của Thanh Nhi.
Đây là một cơ hội không nhỏ cho Thanh Nhi. Nói cách khác, đây là một kế hoạch đáng để mạo hiểm.
Đúng lúc này, như hiểu ra sự lưỡng lự của Ngu Tử Du, Thanh Nhi hào sảng cười nói: "Chủ nhân, cho dù ta không thành công, cũng sẽ không để nhân loại trở thành chướng ngại vật của chủ nhân."
"Mà trong thời gian này, khi có ta kiềm chế, chủ nhân hoàn toàn có thể bắt đầu xây dựng Thụ Yêu quốc gia. Dù sao thì các vệ tinh giám sát của nhân loại trên dãy Thiên Phủ đã bị chủ nhân loại bỏ."
"Mà Mê Vụ Đại Sơn của chúng ta giống như một bức bình phong, ngăn cách khu vực sinh sống của nhân loại và dã thú biến dị."
"Có nghĩa là nhân loại gần như không có quyền kiểm soát khu vực hoang dã sau lưng chúng ta."
"Và đây là cơ hội của chúng ta."
Nghe Thanh Nhi phân tích, Ngu Tử Du khẽ nhíu mày nhưng không phản đối.
Hiện tại, đúng như lời Thanh Nhi nói. Nhân loại đã mất đi sự kiểm soát dãy Thiên Phủ.
Nhưng, nhanh chóng thành lập Yêu Quốc như vậy có thật sự tốt? Đạo lý bắn chim đầu đàn thì xưa nay đã có vết xe đổ.
Nhưng rồi, như nghĩ ra điều gì đó, Ngu Tử Du cũng hít sâu một hơi. Hắn dường như không còn lựa chọn. Sắp đến đợt thủy triều linh lực thứ hai. Đến lúc đó, dã thú biến dị sẽ đón một vòng lột xác mới.
Nếu không nhân cơ hội này mà bành trướng thế lực, sau này muốn bành trướng e là rất khó.
Nghĩ vậy, Ngu Tử Du gật đầu: "Được thôi, Thanh Nhi cứ làm theo ý ngươi."
"Ngươi ổn định nhân loại, còn ta..."
Chậm rãi ngước mắt nhìn về phía dãy núi phía sau, trong mắt Ngu Tử Du cũng hiện lên một ngọn lửa tham vọng đang bùng cháy.
"Sẽ thành lập một quốc gia thực sự, trở thành bá chủ tuyệt đối."
Dứt lời, khu vực phía bắc vũ thung làm trung tâm đều chấn động, một luồng uy áp lớn lao chậm rãi lan tỏa. Cùng lúc đó, trong không khí, vô số hồ quang điện đan xen nhau, vừa thần thánh lại vừa đáng sợ.
Khả năng riêng có của cấp ba — linh tràng, thứ được coi là dấu hiệu của siêu phàm cấp ba đã xuất hiện.
Ps: ------------ cầu hoa tươi ----------
Gửi tặng bạn bè một cuốn sách mới — Đại Minh: Một đời tàn sát, ai thích Đại Minh có thể ghé xem.
Nếu xem bản nháp không ổn có thể sang B xem tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận