Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 449: Ảnh Hổ (canh thứ tư )

Xa xa nhìn, máu tươi văng ra như bọt sóng. Thất Đệ co rúm người, con ngươi Bạch Hổ ánh lên vẻ chế nhạo. "Ngươi...ngươi..." Tức giận bừng bừng như ngọn lửa thiêu đốt trong lồng ngực...Chỉ một lát sau. "Hống..." Tiếng hổ gầm kinh thiên động địa xé rách bầu trời. Ngay sau đó, trong ánh mắt kinh hãi của vô số biến dị dã thú, ở cuối chân trời xa xăm, cuồng phong cuốn ngược lên tận mây xanh, cả màn đêm mây trắng cũng bị cuồng phong xé toạc. Cùng lúc đó, một đạo bạch quang như sao băng, lao thẳng về phía con Hắc Hổ khổng lồ đang biến màn đêm vô biên thành chiếc áo khoác đen. "Đây là?" Chân mày khẽ nhíu, trong lòng Hắc Hổ có chút giật mình. Chẳng hiểu sao, trong lòng hắn bỗng nổi lên cảm giác nguy cơ vô hình. Đúng lúc này, "Oanh..." cuồng phong cuốn ngược, một đạo bạch quang trong nháy mắt tới gần. Ngay sau đó, trong tầm mắt Hắc Hổ hiện ra một con Bạch Hổ với hình thể còn lớn hơn cả hắn, phía sau còn có một đôi cánh dữ tợn như cánh rồng. "Hổ tộc có cánh..." Kinh ngạc tột độ, cả người Hắc Hổ liền nhảy sang một bên. Ầm ầm một tiếng nổ lớn, mặt đất rung chuyển mạnh mẽ. Ngước mắt nhìn lại, một cái hố sâu 40-50 mét đã xuất hiện. Ngay lúc này, không đợi Hắc Hổ kịp phản ứng. Oanh một tiếng, một bóng người to lớn trắng như tuyết bất ngờ lao tới. "Dám làm tổn thương Thất Đệ của ta, lão tử sẽ ăn thịt ngươi." Ánh mắt hơi đỏ ngầu, đuôi của Lão Tam Bạch Hổ quất ra một tiếng âm bạo như roi thép. "Ba..." Chỉ trong nháy mắt, cái đuôi như roi thép đã rơi xuống người Hắc Hổ. Ngay cả phản ứng cũng không kịp, Hắc Hổ đã bị đánh bay ra ngoài. "Rầm rầm rầm..." Cây cối cao lớn lần lượt đổ rạp. Cùng lúc đó, một tiếng hổ gầm thê lương cũng vang lên. Đau nhức. Rất đau. Rất ít khi bị thương, đây là lần đầu tiên Hắc Hổ cảm nhận được sự đau đớn như vậy. Cứ như thể xương cốt toàn thân đều bị quất nát. Đúng lúc này, dường như đã nhận ra điều gì... con ngươi Hắc Hổ hung hăng co lại. Chỉ vì, nhìn qua khóe mắt, con hổ trắng như phát cuồng kia không ngờ đã lao tới. "Ngươi..." Không kịp gầm giận, Hắc Hổ cảm giác thân thể không còn khống chế được nữa, cả người ngã nhào xuống đất. "Xoẹt xoẹt..." Mặt đất bị cào ra một đường rãnh dài mấy chục thước, sâu hai ba mét. Đúng lúc này. "Hô..." Linh lực hội tụ, cổ họng Bạch Hổ đã khóa chặt một vệt linh quang. Trong khoảnh khắc, trong ánh mắt có phần kinh hãi của Hắc Hổ. Ầm ầm một tiếng nổ lớn, một cột lốc xoáy bằng thùng nước phun thẳng vào đầu Hắc Hổ. "Oanh, oanh, oanh..." Mặt đất rung chuyển lần nữa, một cái hố sâu không thấy đáy hiện ra. Và cả người Hắc Hổ đã bị đánh sâu vào lòng đất..."Hô..." Gió đêm vẫn gào thét như cũ, rừng rậm nguyên sinh xung quanh cảnh tan hoang khắp nơi. Lúc này, một con Bạch Hổ khổng lồ với đôi cánh trắng như tuyết đang đứng lẳng lặng trên một tảng đá gầy guộc, ánh mắt lạnh lùng. "Ra đi, công kích như vậy, còn chưa đủ để giết được ngươi." Trong thanh âm lạnh lẽo, Bạch Hổ cũng hiện rõ vẻ hung quang, nhìn cái động sâu không thấy đáy cách đó không xa. Dù mắt thường không thấy được, nhưng nó có thể cảm nhận được một luồng khí tức đè nén rất lớn đang dâng lên. "Rất lâu, rất lâu rồi... Không phải chịu những vết thương nghiêm trọng như vậy..." Giọng nói khàn khàn, tràn đầy bình tĩnh. Nhưng trong sự yên tĩnh ấy lại ẩn chứa một ý lạnh thấu xương. "Vậy tiếp theo, ngươi sẽ còn thảm hơn." Như thể đang trần thuật một sự thật, đôi cánh trắng của Bạch Hổ đã từ từ thu lại, như lớp vảy giáp, dán chặt vào thân hình. Cùng lúc đó, toàn bộ cơ thể của nó cũng căng ra. Cơ bắp rung động với tần suất đáng sợ, càng phát ra sức mạnh dồi dào đang không ngừng bùng lên. Đây là loại pháp hô hấp cơ bắp mà Tứ Đệ Đế Ngạc đã dạy cho hắn. Có thể thông qua điều chỉnh hô hấp của mình, huy động được nhiều lực cơ bắp hơn..."Thình thịch, thình thịch, thình thịch..." Theo từng bước chân nặng nề, cái hố sâu thẳm vốn đã tối nay càng thêm âm u. Nhìn kỹ lại, tựa hồ có bóng tối vô tận đang lan tràn ra bên ngoài. Ngay sau đó, một bóng dáng dữ tợn đã xuất hiện trong tầm mắt Bạch Hổ. Nửa bên đầu dính đầy máu tươi. Lớp lông đen vốn mềm mại như tơ lụa phía trước thì lại càng trở nên xơ xác tả tơi. Nhìn vào thì thật chẳng khác nào chó hoang mà người ta vẫn thường nhắc tới, chật vật vô cùng. Chỉ là, lúc này Bạch Hổ cũng không dám khinh thường chút nào. Chỉ có chân chính giao chiến rồi mới có thể hiểu được ý thức chiến đấu của người này kinh người như thế nào. Mặc dù vừa rồi Bạch Hổ đánh bất ngờ, toàn diện áp chế, nhưng người này vẫn tránh được tất cả vết thương trí mạng. Đến cả cú đánh cuối cùng, khi Bạch Hổ đè lên người hắn, phun ra một cột lốc xoáy kinh khủng, cũng đã bị người này tránh được hơn phân nửa. "Emmm..." Trong lòng một vạn con Thảo Nê Mã phi nhanh, Bạch Hổ lại càng thêm cẩn thận. Không thể không nói, chuyện này với hắn mà nói, đúng là một cuộc ác chiến. Bất quá, ác chiến thì vẫn cứ là ác chiến. Mà huyên náo vẫn là phải huyên náo. Nghĩ đến đây, Bạch Hổ cười lạnh châm chọc nói: "Nếu như cái gọi là Hắc Hổ chi vương chỉ có cái chiến lực này, thì cũng quá làm người ta thất vọng rồi." "Thật sao?" Cười âm u, Hắc Hổ nhìn Bạch Hổ ánh mắt cũng có chút phức tạp. Trong khoảnh khắc, thở dài một tiếng, Hắc Hổ vẫn khó có được vẻ chân thành mở miệng: "Đều là Hổ tộc, hà tất phải tranh giành?" "Tranh giành?" Cười lạnh một tiếng, Bạch Hổ cũng không để ý đáp lại: "Không nói chuyện ngươi làm bị thương huynh đệ ta, riêng việc một núi không thể có hai hổ, một tộc không thể có hai vương, cũng đủ để cho ngươi và ta đánh một trận." "Hai vương..." Nỉ non một tiếng, ánh mắt Hắc Hổ cũng trầm xuống. "Thì ra là thế." Nhếch mép cười, Hắc Hổ trong lòng đã hiểu rõ. "Xem ra, chúng ta xác thực cần phải làm một trận." Vừa nói, bóng tối vô tận cũng chậm rãi co rút lại. Trong khoảnh khắc, dưới ánh mắt có chút kinh ngạc của Bạch Hổ, từ chỗ sâu nhất của bóng tối, bất ngờ bước ra một con Hắc Hổ. Chỉ là, con Hắc Hổ này càng thêm đen tối, cả ngũ quan cũng trở nên mơ hồ. «Năng lực đặc thù: Ảnh Hổ —— giao phó cho cái bóng của bản thân một nguồn linh lực khổng lồ, để hóa thành thực thể, có bảy thành chiến lực của bản thể.» "Đến đây đi, để chúng ta bắt đầu lại." Vừa dứt lời, "Hống, hống..." Trong tiếng hổ gầm liên tiếp, hai con Hắc Hổ lao về phía Bạch Hổ từ hai phía tả hữu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận