Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Chương 626: Vạn tộc địch (phần 2 )

Chương 626: Vạn tộc địch (phần 2)
Xét về tình hình hiện tại, Ngu Tử Du biết rằng Hư Không Nhất Tộc phần lớn sinh sống ở sâu trong hư không. Mà cái gọi là sâu trong hư không, có phần giống với mặt trái của vũ trụ. Chỉ là, diện tích của nó quá lớn và mênh mông, phạm vi bên ngoài không hề thua kém vũ trụ thật. Đó cũng là lý do vì sao Ngu Tử Du đến Hư Không Chi Địa mà vẫn chưa gặp được bất kỳ sinh vật hư không nào. Và ở nơi đó…
Hơi ngẩng đầu lên, Ngu Tử Du quan sát một lượt. Không gian dường như bị bóp méo, khắp nơi đều là ánh sáng kỳ dị Lục Ly. Không thể không nói, đây là một thế giới nguy hiểm. Có thể tùy ý thấy cây cối, thậm chí các bộ phận nham thạch đều lơ lửng trong không trung. Và Ngu Tử Du đoán không sai, có lẽ đó là do hắn xé rách không gian, sau đó bị không gian loạn lưu cắn nuốt mất đại địa. Chỉ là, sau khi bị không gian nứt xé cắn nuốt, đại địa biến thành các mảnh vỡ, lặng lẽ trôi nổi. Mà hư không càng sâu thẳm thì lại càng bao phủ bởi sự lạnh lẽo và bóng tối.
"Hư không giống như một vũ trụ khác, nơi này nuôi dưỡng các loại quái vật. Theo lời của Tử Liêm thì những quái vật này tuy nhiều nhưng không con nào giống con nào. Hình dáng bên ngoài của chúng mỗi con một khác, cũng như mỗi con đều có nỗi sợ riêng. Nhưng chúng đều bị thúc đẩy bởi khát khao tiến hóa không thể thỏa mãn, thúc đẩy tim gan, không ngừng chém giết và thậm chí là tiến hóa..."
Trong tiếng nỉ non, Ngu Tử Du dần nhận thức rõ hơn về Hư Không Nhất Tộc. Nếu như hắn không đoán sai thì chẳng bao lâu nữa, bọn chúng sẽ từ sâu trong hư không lao tới, mang theo ác ý sâu sắc, cắn nuốt thế giới này và cả vũ trụ. Khi đó, mọi chuyện sẽ không còn chỉ là những chuyện nhỏ nhặt như bây giờ mà là một cuộc chiến tranh thực sự có khả năng lan rộng khắp vũ trụ bao la.
"Tặc tặc..."
Ngu Tử Du nhếch miệng, trong lòng bỗng cảm thấy có chút mong chờ, thậm chí là khao khát không nói nên lời. Chỉ có chiến tranh, hắn mới có thể trắng trợn giết chóc. Và chỉ có chiến tranh, hắn mới có thể điên cuồng thu hoạch điểm tiến hóa. Nếu có một cuộc chiến tranh thật sự càn quét cả vũ trụ mênh mông thì sự trưởng thành của hắn sẽ nhanh hơn rất nhiều, thậm chí có thể tăng cường hết các thiên phú bản mệnh còn lại.
"Hô..."
Nén sự kích động trong lòng, Ngu Tử Du cảm thấy cần phải thử tiếp xúc với Hư Không Nhất Tộc. Nếu có thể thu phục được nhiều Hư Không Nhất Tộc như thu phục Tử Liêm thì sao. Sau đó, phái chúng đi tấn công những hành tinh có sự sống còn lại thì tin rằng đây sẽ là một chuyện rất thú vị. Còn lại thì chưa biết nhưng trong suy đoán của Ngu Tử Du, Hư Không Nhất Tộc khi đã trưởng thành hoàn toàn sẽ có đủ khả năng để khai chiến với vạn tộc. Dù sao thì rất có thể đây là thiên mệnh nhất tộc của kỷ nguyên này.
Cười hắc hắc, thân hình thon dài của hắn ngồi khoanh chân trên tán cây, trên mặt lộ ra một tia trầm tư. Hắn không hề bài xích chiến tranh. Còn việc sống chết của vạn tộc thì càng không liên quan gì đến hắn. Phải biết rằng hắn chính là Thần Thụ, toàn thân đều là bảo bối. Sự tồn tại của hắn trong mắt vạn tộc chính là một miếng mồi thơm. Người duy nhất hắn có thể tin tưởng chỉ có những dị thú do hắn tự tay bồi dưỡng, còn những tộc khác, chưa nói đến các chủng tộc khác, ngay cả một nửa thị tộc ở Mê Vụ Đại Sơn hắn cũng không thể tin được. Vậy nên, liên thủ với Hư Không Nhất Tộc, thực tế cũng không tệ. Kẻ thù của kẻ thù, chính là bạn. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Hư Không Nhất Tộc không được ra tay với hắn.
Nghĩ đến đây, Ngu Tử Du cũng liếc nhìn vào sâu trong hư không. Trong mơ hồ, có một tia mong chờ. Đợi đến khi nơi này hết bận, ta sẽ đích thân đến sâu trong hư không một chuyến. Trong lòng bật cười, Ngu Tử Du liền đưa một tay chụp vào thi thể Giao Long ở gần đó.
"Oanh..."
Kèm theo một lực hút đáng sợ, trên thi thể Giao Long xuất hiện một cái bóng mờ ảo rõ ràng. Nhìn kỹ lại, đó lại chính là một đầu Giao Long. Mà đây chính là linh hồn của Giao Long. Chỉ là, lúc này, trên mặt hồn Giao Long chỉ còn sự hoảng sợ và tuyệt vọng, ánh mắt nhìn Ngu Tử Du càng tràn đầy sự sợ hãi không thể diễn tả bằng lời.
"Phẩm chất linh hồn của ngươi khá cao đấy."
Vừa nhàn nhạt khen ngợi, Ngu Tử Du liền tung một chưởng, đẩy toàn bộ linh hồn Giao Long vào bên trong khe nứt hư không.
...
Cùng lúc đó, sâu trong bắc vũ thung lũng của Mê Vụ Đại Sơn. Một thiếu nữ đang lẳng lặng ngồi xếp bằng. Bỗng nhiên, như cảm nhận được điều gì, cô thiếu nữ giật mình. Chợt, chậm rãi mở mắt. Trong khoảnh khắc, trước mắt nàng xuất hiện một hồn Giao Long hư ảo dài đến cả trăm mét.
"Đây là hồn phách của Giao Long vương siêu phàm tứ giai, dù đã bị thiêu đốt một phần nhưng phẩm chất vẫn rất cao, đối với ngươi đây là chí bảo."
Nghe Ngu Tử Du nhắc nhở, Linh Nhi vui vẻ hẳn lên. Sau đó, nàng chủ động cảm kích nói:
"Đa tạ chủ nhân, có được linh hồn này, ta e là đột phá siêu phàm tứ giai cũng không khó."
Trong giọng nói có phần kích động, Linh Nhi há hốc miệng ra... Khoảnh khắc, trong sự hoảng sợ của linh hồn Giao Long, cả người nó mất kiểm soát lao thẳng vào miệng Linh Nhi.
Linh Nhi không giống với chư thiên vạn tộc. Nàng chỉ là một luồng U Hồn, cho dù có rễ cây của Ngu Tử Du bồi dưỡng, bản thân nàng cũng có thiên phú không tệ nhưng vẫn không thể sánh bằng những vạn tộc kinh tài diễm diễm. Nhưng điểm tốt nhất của một sợi U Hồn, đó là có thể dựa vào việc thôn phệ hồn phách để không ngừng tiến giai. Phẩm chất hồn phách càng cao thì lợi ích Linh Nhi nhận được càng lớn. Thậm chí có xác suất nhất định thu được năng lực bẩm sinh của hồn phách đó. Và đây cũng là chỗ dựa lớn nhất của Linh Nhi. Không đúng, chỗ dựa lớn nhất của nàng có lẽ phải là Ngu Tử Du. Có người này giúp nàng mở "auto", cung cấp rất nhiều hồn phách phẩm chất cực cao thì việc Linh Nhi không giỏi cũng khó. Cộng thêm việc bản thân Linh Nhi rất nỗ lực nên thực lực của nàng cũng không hề thua kém người khác. Giờ đây, thôn phệ linh hồn Giao Long này thì Linh Nhi cũng sắp đạt đến siêu phàm cấp bốn.
"Hãy cố gắng hơn nữa."
Âm thầm chúc phúc một tiếng, Ngu Tử Du cũng không còn quan tâm đến nàng nữa mà lần nữa dời mắt về sâu trong hư không. Trước mắt hắn, một cơn bão Cửu Sắc đã nổi lên. Và ở trung tâm cơn bão, bóng dáng màu tím cao bằng người kia đã ngửa mặt lên trời thét dài.
"Ngâm..."
Trong tiếng rồng ngâm tê minh kỳ dị, đôi cánh trong suốt sau lưng Tử Liêm cũng đã mở ra. Nhìn kỹ thì những đôi cánh trong suốt như cánh ve kia lại có thêm vài đường vân tử sắc phức tạp. Cùng lúc đó, những vảy tím giống như vảy rồng cũng dần dần xuất hiện ở những vị trí mấu chốt trên cánh của Tử Liêm.
"Vậy là lên cấp siêu phàm cấp bốn rồi nhỉ..."
Khẽ híp mắt, Ngu Tử Du cũng có chút tán thán. Không thể không nói, Hư Không Nhất Tộc thật là may mắn. Chỉ cần dựa vào việc thôn phệ huyết nhục là có thể hoàn thành tiến hóa, càng có thể dựa vào thực chiến mà tiến hóa ra những năng lực mình cần.
"Tặc tặc..."
Ngu Tử Du nhếch miệng, trong lòng hắn lại càng thêm tin tưởng rằng cuối cùng Hư Không Nhất Tộc cũng sẽ trở thành địch của vạn tộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận