Trường Sinh Từ Vẽ Bùa Bắt Đầu

Chương 843: Lĩnh hội trận chú bia

Đại khái là bởi vì phía trước có quá nhiều tu sĩ đến. Không ít cơ quan đã sớm bị kích hoạt qua. Cho nên hành trình của tiểu kim nhân, coi như có chút nguy hiểm nhưng vẫn bình an vô sự, cuối cùng cũng giẫm lên bậc thang của cung điện, thở phào nhẹ nhõm. Nhưng khi vào đến điện chính, mọi người đều ngớ người ra. Chỉ thấy bên trong đại sảnh kín người, có gần hai trăm tu sĩ đang ngồi, bọn họ người thì cúi đầu cau mày, dường như đang khổ sở suy tư điều gì. Người thì lại đang vạch vẽ lung tung trên mặt đất. Còn có những tu sĩ tụ tập lại cùng nhau thấp giọng thảo luận, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên hướng về một phương hướng nào đó khoa tay múa chân. Nhiều tu sĩ tập trung tại cung điện có giấu cơ duyên như vậy. Mà lại không hề có đánh nhau, khung cảnh hài hòa này khiến Ninh Phong cảm thấy rất đỗi bất ngờ. Nhưng rất nhanh, hắn đã hiểu ra. Bức họa trục được gọi là của đế sư chắc chắn vẫn chưa được tìm thấy, cho nên khung cảnh mới hòa nhã như vậy, nếu không mà tìm thấy rồi, chắc đám người đã sớm tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán rồi. Ngay lúc hắn đang quan sát những tu sĩ trong hành lang này. Một vị đồng môn đột nhiên lên tiếng: "Mọi người nhìn xem, trên tường kia có phải có chữ viết không?" Người nói là một nữ tu của Ly Nguyệt Phong, tay nàng chỉ về phía bức tường phía đông. Ninh Phong theo hướng tay nàng nhìn lại, quả nhiên, trên mặt tường kia lờ mờ xuất hiện một vài ký tự được tạo thành từ ánh sáng huyền ảo. Mọi người nhao nhao đến gần, ánh mắt đều tập trung lên bức tường. Trên tường có rất nhiều ký tự, nhưng mọi người chỉ nhận ra được một chữ: Ngộ. Các chữ khác thì không phải là văn tự thường dùng, nhìn qua càng giống như một vài chú văn nào đó. Bên dưới chữ Ngộ này, là một đồ án hình tròn, phía trên lộn xộn vẽ lên những phù văn chú ngữ. Những chú văn kỳ lạ này đan xen giữa những đường nét phức tạp cùng hình dạng đặc biệt, tuy nhìn có vẻ lộn xộn, nhưng lại tựa như có quy luật, mỗi một nét bút dường như đều ẩn chứa huyền cơ. Có chú văn thì tựa như ngọn lửa, bốc cháy hừng hực, phảng phất như muốn nuốt chửng mọi thứ. Có thì như mây trôi, phiêu dật linh động, dường như ẩn chứa một sức mạnh thần bí. Còn có chú phù như hình rắn, uốn lượn quanh co. Khiến người không khỏi nghĩ đến những đồ đằng thần bí. Mọi người nhìn chằm chằm vào bức tường hồi lâu, vẫn chẳng hiểu ra sao, căn bản không thể hiểu rõ là cái gì. "Đây không phải tường, đây là bia lĩnh hội." Một nam tu trung niên của Thánh Tiêu Tông quan sát một lát, liền quay sang truyền âm với mọi người nói. "Chỉ khi lĩnh hội được thông tin trên bia đá này, mới có thể tìm ra cách mở địa cung." Người này tên là Chu Thẩm, là đệ tử thân truyền của một vị trưởng lão của Minh Đầm Phong, tu vi Kim Đan tầng bảy. Trưởng lão Lương tọa trấn Minh Đầm Phong là một trận pháp sư, nên các đệ tử dưới trướng phần lớn đều chuyên tu về trận pháp. Chu Thẩm bản thân là một trận pháp sư cấp bảy, từng xem qua vô số cổ tịch về trận pháp, cho nên hắn nhìn ra được mặt tường này thực chất là một tấm bia đá lớn. Bia đá này lưu truyền lại sự thừa kế, chỉ có người hữu duyên lĩnh hội được thiên cơ trong đó, mới có thể đạt được cơ duyên. Đây cũng là phương thức sàng lọc người thừa kế của phần lớn bí cảnh. Thánh Tiêu Tông lần này phái đệ tử vào bí cảnh, thật ra cũng là đã tỉ mỉ chọn lựa ra, trong đó có trận pháp sư, Ngự Thú Sư, Luyện Đan Sư, thậm chí cả những đệ tử am hiểu cơ quan, mục đích chính là để đối phó với những tình cảnh khó khăn trong bí cảnh. Theo như Chu Thẩm giải thích. Phù văn trên tấm bia đá này, mơ hồ đề cập đến chuyện cung điện này thực ra là lối vào của một địa cung. Chỉ khi lĩnh hội được tấm bia đá này, tìm ra cơ quan mở cửa, thì mới có thể mở được địa cung đi vào tìm bảo. Nghe hắn giải thích như vậy. Mọi người liền hiểu ra. Hóa ra mấy trăm tu sĩ ngồi trong hành lang đều là đang lĩnh hội tấm bia đá này, ý đồ đi trước tìm được cơ quan. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến mọi người hòa nhã như vậy. Còn chưa tìm được cơ quan địa cung thì đánh cái gì? Muốn đánh, thì cũng là đợi đến khi cơ duyên xuất hiện mới ra tay. "Trên văn tự của tấm bia này, có nhắc đến chuyện bức họa trục không?" Tạ Thiếu Tông không nhịn được hỏi, hắn cũng không phải là trận pháp sư, nên hoàn toàn không hiểu gì về nội dung trên bia. Chu Thẩm lắc đầu: "Chắc chắn sẽ không nói rõ, còn cần phải lĩnh hội mới có thể biết." Dứt lời hắn liền tìm một chỗ trống ngồi xếp bằng xuống, sau đó vận chuyển linh lực điều chỉnh hô hấp, bắt đầu lĩnh hội những gì viết trên bia đá. Tạ Thiếu Tông đành phải lệnh cho mọi người đều vây quanh Chu Thẩm ngồi xuống nghỉ ngơi. Sau khi ngồi xuống, Ninh Phong liền quét mắt nhìn các tu sĩ khác trong hành lang. Hắn phát hiện tình hình của những tu sĩ này cũng không khác Thánh Tiêu Tông là bao, các tông môn đều phái trận pháp sư vào bí cảnh, lúc này bọn họ đều đang chuyên tâm lĩnh hội chú văn trên bia, những người còn lại kỳ thực đều giống như hắn, ngồi một bên chờ đợi. "Thánh Lạc Tông cũng có ở đây?" Rất nhanh, Ninh Phong đã phát hiện ra đám đệ tử Thánh Lạc Tông tại trong đám người, là những người ngày hôm đó trong hang ổ Xà Vương, chính là những đồng môn của Cố Phi. Không chỉ có bọn họ, mà ngay cả những tu sĩ Tiên Vũ Tông, cũng không biết đã xuất hiện ở đây từ khi nào. Trong đội ngũ của họ, dường như cũng có mấy trận pháp sư. Lúc này đang ngồi giữa đội hình, chăm chú lĩnh hội. Nhìn thấy những người quen này, Ninh Phong có chút may mắn vì mình đã thay đổi dung mạo, hôm đó hắn đã thừa dịp những người này đang bàn bạc, lấy được Xà Vương Thú Đan liền trốn mất, nếu để bọn họ nhận ra thì chắc chắn sẽ gặp rắc rối. Việc lĩnh hội bia cổ, không phải hoàn toàn dựa vào thực lực, đôi khi cần cả vận khí và ngộ tính. Cho nên trán của Chu Thẩm không ngừng đổ mồ hôi hột, lĩnh hội đã hơn nửa ngày rồi, mà vẫn không có chút thu hoạch nào. Nhưng những người xung quanh đều thấy việc này hết sức bình thường, bởi vì theo lời người bên cạnh nói chuyện, các đệ tử Thánh Tiêu Tông đã sớm biết rằng, bọn họ xem như đến khá muộn rồi. Các tông môn khác đã tới đây được vài ngày, có tông môn thậm chí từ khi mới vào bí cảnh, liền đi thẳng tới đây, đã bắt đầu lĩnh hội từ mười mấy ngày trước rồi. Nhưng dù vậy, bọn họ cũng không có chút thu hoạch nào. Bất quá trong nửa ngày nay, có ba lượt người đi vào hành lang, chỉ là có người trong số họ lộ ra vẻ mặt ai oán, rõ ràng là đồng bạn của họ đã mất mạng trong lúc xông vào cung điện vì trúng cơ quan. Cơ duyên chưa thấy đâu, mà người thì đã vẫn lạc, đúng là chí còn chưa thành mà thân đã chết. Lại một ngày trôi qua. Trong hành lang vẫn yên ắng, các vị trận pháp sư đều đầu đầy mồ hôi, có người tu vi thấp hơn một chút, thậm chí đã bắt đầu mặt tái nhợt. Việc lĩnh hội bí tịch hoặc là những thứ khác, đều vô cùng hao tổn tinh thần và linh lực, cũng giống như tu luyện vậy, đôi khi còn có thể xảy ra tình huống tẩu hỏa nhập ma. Thấy thân thể Chu Thẩm cũng bắt đầu run rẩy. Ninh Phong không khỏi âm thầm lắc đầu. Đáng tiếc kim thủ chỉ của hắn là bảng độ thuần thục, mà lĩnh hội không phải sở trường của hắn, nếu không thì có thể sẽ phát huy tác dụng lớn ở đây. Nhưng cứ nhàn rỗi như vậy cũng thật nhàm chán. Ninh Phong ngẩng đầu lần nữa nhìn những chú văn trên bia đá, rồi bắt đầu tập trung tinh thần tìm hiểu. Nhưng nhìn cả buổi, cũng không có bất cứ phát hiện nào. Tuy hắn có hiểu được một chút kiến thức cơ bản về trận pháp và bố trận cấp thấp, nhưng loại chú văn trận pháp của bí cảnh này, căn bản không phải trình độ của hắn có thể lĩnh hội được. Thế là Ninh Phong chỉ còn cách tiếp tục ngồi xếp bằng xuống, nhắm mắt dưỡng thần, thỉnh thoảng tu luyện. Lại qua thêm ba ngày nữa. Các trận pháp sư vẫn luôn cau mày, đối mặt với những chú văn thần bí này, bọn họ vẫn không có chút manh mối nào. Chu Thẩm rốt cuộc cũng dừng lĩnh hội. Trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười khổ sở, nhẹ nhàng lắc đầu, bày tỏ sự áy náy với các đồng môn xung quanh. "Chú phù này quá mức cổ quái, ta khó mà lĩnh hội được ảo diệu trong đó." Trong giọng nói của hắn, có chút bất đắc dĩ và ủ rũ. Tạ Thiếu Tông đáp lời: "Có gì đâu mà ảnh hưởng? Ngươi đã cố hết sức rồi, nghỉ ngơi một chút đi, đừng nóng vội, dù sao người khác cũng đều không tìm hiểu ra mà." Ánh mắt hắn đảo qua đại sảnh, thực ra Tạ Thiếu Tông đã sớm chú ý thấy có rất nhiều trận pháp sư tu vi cao hơn đang ngồi ở đây, trong đó có mấy người đã đạt tới đại viên mãn Kim Đan cảnh giới. Trong lòng hắn cũng đã đoán được kết quả này. Ngay cả những trận pháp sư tu vi cao đó đều bó tay hết cách, thì Chu Thẩm thất bại cũng là hợp tình hợp lý. Chu Thẩm khẽ gật đầu, cảm kích nhìn Tạ Thiếu Tông một chút, sau đó ăn vào một viên đan hoàn. Đan dược vừa vào cổ họng, hắn lập tức cảm thấy một dòng nước ấm chảy trong cơ thể, thân thể dần dần hồi phục lại một chút sức lực. Hắn nhắm hai mắt điều chỉnh hô hấp, bắt đầu tu luyện. Hy vọng có thể nhanh chóng hồi phục lại trạng thái của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận