Trường Sinh Từ Vẽ Bùa Bắt Đầu

Chương 456: Dạ tập thanh đồi tông

Chương 456: Đột kích Thanh Khâu Tông
Không đợi An Đạo Viễn trả lời, một vị khách khanh bên cạnh đã nhanh miệng nói: "Gia chủ hai ngày nay không khỏe, nên lần này không thể đi cùng......"
Ninh Phong nhẹ gật đầu, không tiếp tục hỏi thêm.
Từ trong túi trữ vật lấy ra mấy trăm tấm phù lục, lần lượt đưa cho An Đạo Viễn và Mộc Lương: "Mấy bùa chú này đưa cho người của các ngươi dùng để phòng thân."
Hắn đưa cho những bùa chú này gồm có Ẩn Thân Phù, Kim Giáp Phù, Băng Tiễn Phù, Đạp Phượng Phù, Khinh Thân Phù và Thanh Xà Phù. Công kích, phòng ngự và chạy trốn đều đầy đủ.
Những vị khách khanh và tộc nhân của An Gia Mộc Gia nhận được phù lục, không khỏi sáng mắt lên.
Họ phát hiện các phù lục trong tay gần như đều là trung phẩm, đặc biệt có ba tấm là thượng phẩm khinh thân phù.
Một tấm thượng phẩm khinh thân phù, giá trị lên tới mấy chục khối linh thạch. Tương đương với mấy tháng lương của bọn họ!
Nếu ba tấm thượng phẩm phù lục này không cần dùng tới thì coi như có thêm chút của riêng.
Nhưng họ cũng hiểu ý của Ninh gia chủ khi phát thượng phẩm khinh thân phù cho mình.
Lát nữa khi tấn công Thanh Khâu Tông, nếu gặp nguy hiểm, ba tấm thượng phẩm khinh thân phù đủ để giúp họ bảo toàn tính mạng, tăng thêm khả năng trốn thoát.
Còn nếu ngay cả ba tấm thượng phẩm khinh thân phù cũng không giúp nổi thì đành phải tự nhận xui xẻo.
"Ninh gia chủ, chúng ta khi nào xuất phát?"
An Đạo Viễn phát phù lục cho tu sĩ nhà xong liền trực tiếp hỏi.
Ninh Phong nói: "Chúng ta đi luôn bây giờ."
Nghe sắp sửa đi ngay, mọi người vội vàng chuẩn bị, vẻ mặt ai nấy đều hiện lên sự lo lắng cùng hồi hộp, vì thực lực của Thanh Khâu Tông thế nào họ đã sớm nghe rõ.
Nhất là Mộc gia. Mấy năm nay, họ luôn dòm ngó Thanh Khâu Tông.
Mấy trăm đệ tử Thanh Khâu Tông, những người Luyện Khí hậu kỳ chiếm đến một phần năm, nói cách khác có ít nhất năm mươi người Luyện Khí hậu kỳ, chỉ riêng đám người này thôi họ đã không thể đối phó. Huống chi còn có một Trúc Cơ trung kỳ và một Trúc Cơ giai đoạn đầu, hai người này tùy tiện ra một chiêu đã đủ càn quét tất cả bọn họ.
Thật ra dựa vào tốc độ của họ, đáng lẽ có thể đến địa điểm tập hợp sớm hơn, nhưng vì còn phải về nhà từ biệt người thân nên mất không ít thời gian. Họ thực tế đang dặn dò chuyện hậu sự.
Bọn họ không hiểu rõ lắm chiến lực của Ninh gia chủ.
Những lời đồn bên ngoài về việc Ninh viện trưởng chém giết ngàn người bằng một đao, một phù giết chết Tư Mã thành chủ thì trong mắt bọn họ, ít nhiều đều có chút nói quá.
Rất nhiều người cho rằng lần này mình khó mà toàn mạng trở về.
Sau khi thu xếp xong, mọi người liền cưỡi thú cưng đi theo sau Ninh Phong, một đường bay về hướng Thanh Khâu Tông.
Lúc này Ninh Phong tự nhiên sẽ không lấy phi thuyền ra, mà cưỡi một thanh pháp đao, ung dung đi phía trước. Trời u tước lần này hắn cũng không mang theo, để lại ở Trang Tử bên trong.
Cách Thanh Khâu sơn khoảng mười ba dặm, Ninh Phong liền ra hiệu mọi người đáp xuống một chỗ khuất, sau đó ai nấy đều bắt đầu thu hồi thú cưng. Khoảng cách này, nằm ngoài phạm vi thần thức của Sử Giản, mà Thanh Khâu Tông lại gần biên giới thần thức của Ninh Phong, rất an toàn.
"Bây giờ dùng Ẩn Thân Phù, theo ta lên núi."
Sau khi chuẩn bị thỏa đáng, ba mươi ba bóng người nhàn nhạt liền thừa dịp bóng đêm, lặng lẽ tiến về Thanh Khâu sơn.
________
Cùng lúc đó, tại Ẩn Thanh thành.
Phủ thành chủ.
Một bóng người nhàn nhạt, từ tường phía Tây phủ thành chủ nhẹ nhàng lướt vào trong.
Sau đó dừng lại ở chỗ tối, quan sát xung quanh, xác nhận không có người.
Nhanh như chớp, bóng người đó bay về một tòa lầu các phía sau phủ.
Tiền đường lầu các, dưới mái hiên.
Một bóng người đang tựa vào lan can mà đứng, thân bạch bào trắng như tuyết, đứng trong màn đêm như không vướng bụi trần, có vẻ hơi chói mắt.
Thân thể của hắn có chút lung lay, phải duỗi tay ra chống lên lan can gỗ, nhìn dáng lưng có vẻ còng xuống.
Thêm vào mái đầu bạc trắng như hoa tuyết, xõa dài trên vai. Nhìn qua đã biết đây là người đã sắp bước vào tuổi già.
Một cơn gió nhẹ thổi qua, hắn như có cảm giác, chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía trước, như thể biết có gì đó sắp đến.
Quả nhiên, sau ba hơi thở.
Bóng người vừa lướt vào trong phủ, như một u linh đáp xuống sân tiền đường.
Sau đó dần dần hiện ra dáng vẻ của mình.
"Khởi bẩm thành chủ, hai vị trưởng lão cùng các vị khách khanh, đã phục kích gần núi Lưu Tiên, tùy thời có thể tấn công!"
"Đội hộ vệ cũng đã chia hai đội, bao vây Mộc gia và An Gia!"
Bóng người phía sau bảng gỗ, ánh mắt dường như hơi sáng lên.
Trầm ngâm một hồi, hắn gật đầu nói: "Đến giờ Tý thì hành động."
"An Gia, Mộc Gia, giết không tha!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận