Trường Sinh Từ Vẽ Bùa Bắt Đầu

Chương 700: Lạnh vực lâm bí cảnh

Chương 700: Bí Cảnh Lạnh Vực Lâm
Hai tin tức này thật ra không tính là tình báo, vì cả hai chuyện đều không phải là bí mật gì, đại đa số tu sĩ trong Hoàng thành đều biết. Chỉ là khi hai sự việc này xảy ra thì Ninh Phong đã đang trên đường đến Hoàng thành.
Việc Ninh Phong muốn đến Hoàng thành, Lý Xảo đã biết. Nên nàng không truyền tin về Thanh Khâu sơn mà chờ Ninh Phong đến để trực tiếp bẩm báo.
Chuyện thứ nhất, Ninh Phong đã nghe nói trên đường tới đây. Nhưng hắn không rõ chân tướng. Lý Xảo liền kể chi tiết cho Ninh Phong về lý do tế tự.
Hóa ra, ngày tế tự của Tiên Quốc thực chất là ngày kỷ niệm do U thị Hoàng tộc lập ra. Dù U thị Hoàng tộc lật đổ Nguyệt thị Hoàng tộc để trở thành chủ nhân Triệu Quốc chỉ hơn ba vạn năm, nhưng tiên tổ của họ đã sáng lập ra Tiên tộc U thị từ mười vạn năm trước. Vì thế, sau khi làm chủ Triệu Quốc, U thị Hoàng tộc lấy ngày tiên tổ sáng lập tộc làm ngày tế tự của Tiên Quốc.
Từ đó, một ngày tế tự của Tiên tộc đã thăng cấp thành ngày lễ cấp quốc gia. Vào ngày tế tự hàng năm, Tiên Quốc đều tổ chức điển lễ tế tự, nhưng quy mô mỗi lần lại khác nhau. Cứ mười năm thì tổ chức tế tự nhỏ, trăm năm thì tế tự trung, ngàn năm thì tế tự lớn. Mà năm nay đúng lúc tròn mười vạn năm U thị Hoàng tộc sáng lập tộc, đây là một ý nghĩa vô cùng đặc biệt với Hoàng tộc.
Trong Tu Tiên Giới, một Tiên tộc có thể tồn tại mười vạn năm mà không bị biến mất trong dòng chảy lịch sử, dù hiện tại thế nào cũng đều là một sự phi thường đáng nể. Huống chi Tiên tộc này còn đang có cả một Tiên Quốc, chia cắt lấy một phần năm tài nguyên của phiến đại lục này. Vậy nên điển lễ tế tự lần này long trọng hơn bao giờ hết, có thể nói là quy mô cực lớn. Từ một tháng trước, các quy trình liên quan đến tế tự đã bắt đầu được bố trí.
Vào ngày tế tự, cả triều đình Tiên Quốc từ trên xuống dưới, các cấp tiên lại lớn nhỏ đều phải trình diện tham gia. Tất cả thành viên quan trọng của U thị Hoàng tộc cũng phải quay về Hoàng thành dự điển lễ. Ngoài ra, Tiên Quốc còn mời một vài đại tông môn, các Tiên tộc lớn cấp cao tham gia buổi lễ.
"Thảo nào U Loan chủ động liên lạc ta lần này." Ninh Phong hiểu ra ngay lập tức. Trước đây, khi giao dịch quỷ chú phù, U Loan chưa từng xuất hiện, toàn người khác giao dịch với Ninh Phong. Ninh Phong từng rất nghi ngờ nàng không ở Hoàng thành mà đến Quang Minh thành trấn giữ.
Những năm qua Ninh Phong đã từng muốn điều động đội tình báo đến Quang Minh thành để tìm hiểu tình hình của U Loan, nhưng cân nhắc nơi Bắc Vực nghèo khó, quỷ dị hoành hành, sự an toàn của đội tình báo không được bảo hộ nên đã bỏ qua.
Lần này Hoàng tộc tổ chức đại điển tế tự, U Loan là thành viên quan trọng chắc cũng sẽ phải về tham dự. Biết đâu trong lần giao dịch này, có thể gặp được U Loan. Ninh Phong không khỏi cân nhắc.
Hắn đã nhiều năm chưa gặp U Loan. Nếu gặp lại đối phương, hắn định sẽ kiếm thêm nhiều thẻ giao dịch đánh bạc, dù gì bây giờ hắn cũng đã là tu sĩ Kim Đan kỳ rồi. Ít nhất cũng phải khiến đối phương cung cấp thêm vài quyển bí tịch về phù đạo nữa...
"Ngươi vừa rồi nói bí cảnh, là bí cảnh của Hóa Thần kỳ?"
So với chuyện thứ nhất, Ninh Phong thấy tin tức thứ hai có vẻ quan trọng hơn. Bí cảnh Hóa Thần kỳ, không thể coi thường. Nếu hai nước khai chiến, đó càng là đại sự. Tranh giành giữa Tiên Quốc, nhẹ thì thay đổi chủ nhân, nặng thì Tiên Giới hóa thành Luyện Ngục.
Lý Xảo trả lời: "Chính xác. Triệu Quốc và Tần Quốc đã hơn ngàn năm chưa có bí cảnh cấp Hóa Thần kỳ nào xuất hiện, cho nên hai nước đều coi trọng."
Bí cảnh trong Tu Tiên Giới cũng có phân chia cấp bậc: bí cảnh Luyện Khí kỳ, bí cảnh Trúc Cơ kỳ, bí cảnh Kim Đan kỳ, bí cảnh Nguyên Anh kỳ, bí cảnh Hóa Thần kỳ, bí cảnh Luyện Hư kỳ. Mỗi cấp bí cảnh lại có hạn chế riêng về người có thể vào. Bí cảnh Luyện Khí kỳ chỉ cho tu sĩ Luyện Khí kỳ vào tầm bảo, nếu vượt quá Luyện Khí tu vi thì căn bản không thể tiến vào, bởi vì bị Thiên Đạo chế ước và xa lánh. Phần lớn cơ duyên trong bí cảnh Luyện Khí kỳ cũng chỉ phù hợp với tu sĩ Luyện Khí kỳ, bảo vật và cơ duyên Trúc Cơ cấp có nhưng không nhiều. Các cấp bí cảnh còn lại cũng tương tự như thế.
Tu sĩ Hóa Thần kỳ, ở trong một phương thế giới này, đã được xem là những đại năng tồn tại. Ở bất kỳ Tiên Quốc nào, tu sĩ Hóa Thần kỳ cũng là chiến lực chủ yếu. Cho nên, với các Tiên Quốc, bí cảnh Hóa Thần kỳ là một cơ duyên phải tranh giành. Huống chi, các Tiên Quốc đều có rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh, các cơ duyên trong bí cảnh Hóa Thần kỳ có thể giúp tu sĩ Nguyên Anh đột phá bình cảnh!
Cho nên, dù thế nào, nếu có thể vào được bí cảnh và có được cơ duyên để đột phá Hóa Thần kỳ, chắc chắn sẽ giúp tăng mạnh thực lực của cả Tiên Quốc. Bí cảnh cấp này, cho dù xuất hiện ở bất kỳ Tiên Quốc nào, cũng sẽ gây ra tranh chấp. Nhưng xui xẻo là, lần này bí cảnh lại xuất hiện ở Hàn Vực Lâm.
Hàn Vực Lâm là một khu rừng rậm rộng lớn, thuộc khu vô chủ, là khu vực hành chính trống, không ai quản lý, không thuộc về Triệu Quốc mà cũng không thuộc về Tần Quốc. Sở dĩ có cục diện này là vì vị trí địa lý đặc biệt của Hàn Vực Lâm. Đại Lục Thiên Nguyên, năm Tiên Quốc mỗi bên chia nhau thống trị các khu vực. Triệu Quốc nằm ở phía đông Đại Lục Thiên Nguyên, còn Tần Quốc thì ở trung tâm đại lục. Khoảng cách giữa hai nước chính là mảnh Hàn Vực Lâm này.
Hàn Vực Lâm này có diện tích vô cùng rộng lớn, gần bằng ba thành diện tích của Đại Triệu Tiên Quốc. Bên trong Hàn Vực Lâm toàn là rừng rậm và núi non, quanh năm tuyết phủ, yêu thú hoành hành. Khi các Tiên Quốc mới được thành lập, cả Triệu Quốc và Tần Quốc đều muốn tính Hàn Vực Lâm vào lãnh thổ của mình. Vì trong Hàn Vực Lâm có rất nhiều tài nguyên thiên nhiên, đặc biệt là các loại yêu thú cao giai.
Yêu thú cao giai toàn thân đều là bảo vật. Da thú có thể làm phù da bán khắp nơi. Có thể nói, hầu như tất cả phù da cao giai của Đại Lục Thiên Nguyên đều xuất phát từ yêu thú ở Hàn Vực Lâm. Ninh Phong trước kia mua phù da cao giai ở Bảo Lâm đường, nguyên liệu cũng được làm từ da những con yêu thú đó ở Hàn Vực Lâm. Xương của các loại yêu thú cao giai này cũng có thể luyện chế thành pháp khí, một con yêu thú đủ lượng xương để luyện được mười mấy pháp khí trung phẩm. Máu thú thì dùng để làm nhiều loại linh liệu. Cho nên, Hàn Vực Lâm có thể xem là một tụ bảo bồn tự nhiên. Chỉ cần chiếm được Hàn Vực Lâm là có thể thu được lợi ích không ngừng.
Vì vậy, Triệu Quốc và Tần Quốc tranh giành mảnh rừng này không ngừng. Ai cũng muốn độc chiếm, nhưng đối phương không chịu. Sau nhiều lần bàn bạc, hai nước quyết định để Hàn Vực Lâm là khu vô chủ, mở ra cho việc săn bắn. Tu sĩ của hai nước được tùy ý vào săn bắn nhưng Tiên Quốc không được điều Tiên Quân đóng quân ở đó. Tình hình đó kéo dài mấy chục vạn năm.
Nhưng không ngờ, lần này lại có bí cảnh Hóa Thần kỳ xuất hiện ở Hàn Vực Lâm, khiến hai nước lại bắt đầu tranh giành. Hai Tiên Quốc đã phái một lượng lớn Tiên Quân đến tập kết ở Hàn Vực Lâm, sẵn sàng xung đột bất cứ lúc nào. Không nghi ngờ gì nữa, dù là Đại Triệu Tiên Quốc hay Đại Tần Tiên Quốc, đều muốn tranh đoạt phần cơ duyên này.
"Đã vậy, sao hai nước không hợp tác, mỗi bên phái tu sĩ cùng vào bí cảnh, ai tìm được cơ duyên thì người đó được hưởng?" Ninh Phong lắc đầu. Hợp tác luôn luôn sáng suốt hơn so với tranh giành. Hai nước điều động Tiên Quân khai chiến, chỉ sợ cuối cùng được không bù mất, chẳng ai có lợi cả.
Lý Xảo giải thích: "Ban đầu, hai nước đúng là có thỏa thuận về chuyện này, mỗi bên đều phái sáu mươi tu sĩ cùng vào bí cảnh tầm bảo, nhưng ai ngờ, ngày hôm sau Tần Quốc đã lật lọng, vụng trộm phái mười mấy tu sĩ Nguyên Anh kỳ lén lút vào bí cảnh..."
Ninh Phong nghe xong lập tức cứng họng. Sao lại có loại tiểu nhân thế này? Thật là quá kém cỏi!
"Vậy nên Triệu Quốc tức giận, kéo quân vào Hàn Vực Lâm..." Lý Xảo cũng lắc đầu. Hành động của Tần Quốc quả là tiểu nhân, nếu là nàng, e rằng nàng cũng không thể nhẫn nhịn mà xuất binh để đòi công bằng.
Nhưng Ninh Phong không nghĩ nhiều đến vậy. Hắn nhíu mày. Đại Triệu và Đại Tần, hai Tiên Quốc này đã mấy vạn năm không có chiến tranh. Một khi xảy ra đại chiến, Tiên Quốc chắc chắn sẽ phải hứng chịu một cuộc biến động lớn. Tuy ổ của hắn ở Đông Vực, nhìn như không bị ảnh hưởng, nhưng nếu hai nước đánh nhau, các loại tài nguyên tu luyện chắc chắn sẽ tăng giá nhanh chóng.
Xem ra những ngày tới hắn phải tranh thủ mua sắm một ít vật tư ở Phường thị Hoàng thành, để dự trữ lâu dài, phòng ngừa tình huống bất trắc.
"Tiếp tục chú ý tình hình hai nước, có gì thì báo cho ta, ta sẽ ở lại Hoàng thành nửa tháng này!" Sau khi dặn dò, Ninh Phong quay về Trường Bích Tông.
Vừa về tông môn, chuẩn bị cho nhà bếp mang đồ ăn lên thì Nguyệt Thập đã đến bẩm báo: "Tông chủ, Tông chủ Ngôn của Đào Tiên Tông xin yết kiến."
Bạn cần đăng nhập để bình luận