Trường Sinh Từ Vẽ Bùa Bắt Đầu

Chương 687: Cơ nguyên tố thần gấm

Chương 687: Gấm cơ nguyên tố thần Cất kỹ đám linh thạch thượng phẩm trong túi trữ vật. Lại thu xếp chỉnh tề những vật phẩm khác, Ninh Phong liền nhẹ nhàng rời đi, đến viện của Lưu Tĩnh và Đường Âm Như. Lúc này Lưu Tĩnh đang luyện đao thuật trong sân, thấy Ninh Phong đến liền vội vàng hạ pháp đao xuống nghênh đón. Mấy năm gần đây, Ninh Phong rất ít khi đến nơi này của nàng.
Ninh Phong lấy ra quyển «Cơ Nguyên Thủy Kinh» giao cho Lưu Tĩnh: "Ngươi có thể thử tu luyện tâm kinh này xem, nếu hiệu quả tốt hơn so với Cổ Thái Âm Kinh thì có thể đổi mà tu luyện." Lưu Tĩnh nhận lấy bí tịch, lật qua lật lại vài trang, không khỏi hai mắt tỏa sáng: "Tuyệt vời! Đây chính là tâm pháp Trúc Cơ trung hậu kỳ nha!" Ninh Phong gật đầu: "Đúng vậy." Hắn biết Lưu Tĩnh đã kẹt ở Trúc Cơ tầng bốn rất lâu, môn tâm kinh mới này có lẽ có thể giúp nàng một tay, nhẹ nhàng đột phá.
Trước kia các nữ tu Ninh gia chuyên tu quyển «Cổ Thái Âm Kinh» mặc dù là sản phẩm của hệ thống, nhưng đã nhiều năm như vậy, rốt cuộc thì «Cổ Thái Âm Kinh» vẫn hơi không theo kịp cảnh giới của Lưu Tĩnh, những nữ tu khác có lẽ còn có thể tiếp tục tu luyện, nhưng Lưu Tĩnh đổi bộ công pháp khác chưa chắc không có niềm vui ngoài ý muốn. Mặc dù Lưu Tĩnh thiên phú cũng ổn, nhưng với tu sĩ tam linh căn bình thường thì sau khi đến Trúc Cơ trung kỳ, mỗi lần đột phá một tầng tiểu cảnh giới đều cực kỳ khó khăn. Không chỉ cần phải rèn luyện trường kỳ mà còn cần chút cơ duyên nho nhỏ tương trợ.
Về phần món gấm cơ nguyên tố thần kia, Ninh Phong đưa cho Đường Âm Như. Đường Âm Như nhận lấy khăn lụa, còn chưa nhìn kỹ đã vui vẻ đến hớn hở cả mặt mày, nói: "Khó có, cũng đã lâu lắm rồi ngươi không tặng ta quần áo mới." Nàng rất vui vẻ. Vui vẻ vì Ninh Phong tặng đồ cho nàng chứ không phải vì món đồ này có giá trị hay không.
Nhưng sau khi khoác khăn lụa lên người, Đường Âm Như mới phát hiện, thứ này dường như là một kiện pháp khí phòng ngự thượng phẩm. Bởi vì nàng cảm nhận rõ ràng được khí tức của mình, trong nháy mắt đã bị áp chế đến mức thấp nhất!
Nhìn vẻ mặt Đường Âm Như, Ninh Phong cũng rất ngạc nhiên. Hắn không ngờ khăn lụa này lại có hiệu quả che giấu tốt hơn dự tính nhiều như vậy. Sau khi Đường Âm Như khoác khăn lụa, cảm giác về sự tồn tại của nàng giảm đến mức cực thấp, hiệu quả cũng không khác gì so với dùng ẩn thân phù trung phẩm! Hơn nữa, thần thức của Ninh Phong cũng nhất thời không cách nào dò xét ra tu vi thật sự của nàng, chợt lướt qua, chỉ thấy Đường Âm Như cũng chỉ như một tiểu nữ tu luyện khí tầng bảy tám.
"Tấm gấm này hiệu quả rất tốt." Ninh Phong bình luận một câu. Câu nói này của hắn tuyệt đối không phải là lời khen mà là sự tán thưởng thực lòng từ đáy lòng. Bởi vì hiện tại hắn đã là tu sĩ Kim Đan kỳ, thần thức còn vượt xa người cùng cấp, vậy mà ngay cả hắn cũng không thể trong nháy mắt dò xét ra cảnh giới thực sự của Đường Âm Như sau khi phủ thêm gấm cơ nguyên tố thần, vậy thì những tu sĩ Trúc Cơ bình thường thì sao? Chắc chắn là không cách nào dò xét được rồi! Có thể thấy gấm này không hề tầm thường!
Cáo từ Đường Âm Như, Ninh Phong nhẹ nhàng xuất viện rồi ngự đao bay về phía nam. Chui vào nguồn Thanh Long Hồ.
"A? Khách quý hiếm thấy đến." Tiểu Bạch vốn đang nằm trong cát ngáy ngủ, đột nhiên cảm thấy xung quanh có người bay xuống nước, nó lập tức mở mắt ra xem xét, mới phát hiện là Ninh Phong đến. Đã cực kỳ lâu rồi Ninh Phong không đến đáy hồ tìm nó. Bởi vì mấy năm nay người phụ trách đi tìm mồi cho nó đều là Ninh Triệu. Bây giờ gặp lại người bạn cũ quen thuộc này, Tiểu Bạch không khỏi mừng rỡ, hiếm khi nở một nụ cười đón khách: "Ngươi vậy mà ban ngày đến, lẽ nào có chuyện tìm ta?"
Ninh Phong liếc nhìn Tiểu Bạch, nói: "Dạo này ngươi ăn nhiều quá, sao mà béo thành ra như vậy?" So với lần gặp trước, Tiểu Bạch lại lớn hơn một vòng nhỏ, nhưng phần thịt tăng lên đều tập trung ở bụng nó. Ninh Phong sớm đã phát hiện Ninh Triệu gần đây nhận thịt yêu thú ở tông môn càng ngày càng nhiều, hơn nữa lại càng ngày càng dày đặc. Những thịt yêu thú này, phần lớn đều rơi vào bụng Tiểu Bạch. Tiểu Bạch cúi đầu nhìn nhìn cái bụng tròn xoe của mình, có chút ngại ngùng cười nói: "Mùa đông sắp đến rồi, cho nên gần đây ít động nên béo lên chút thôi, không sao cả." "Ừm." Ninh Phong chuyển ánh mắt, rơi vào đám cát cạnh Tiểu Bạch: "Dạo này ta muốn đến Hoàng thành một chuyến, cần một ngàn cân Thối Cân Sa."
Tiểu Bạch nghe vậy liền lập tức yên lòng. Nó còn tưởng rằng lần này Ninh Phong đến là muốn gây khó dễ gì đó, không ngờ chỉ là muốn chút bùn nhão đáy hồ thôi. "Chỉ có thế thôi sao, cát ở đây còn nhiều lắm, ngươi cứ việc lấy!" Tiểu Bạch rất hào phóng nói: "Đừng nói một ngàn cân, ngươi lấy ba ngàn cân cũng được, mọi người là bạn bè với nhau, khách sáo với ta làm gì?" Ninh Phong khẽ gật đầu, cười nói: "Vậy cảm ơn." Dứt lời liền lấy túi trữ vật ra, ngồi xổm xuống, trực tiếp hướng vào túi trữ vật mà lấy cát.
Lần trước tại Nam Vực, món pháp khí phòng ngự Thanh Long Thối Cân Sa của Ninh Phong bị Long Ngao Vân đánh tan nát chỉ bằng một kiếm, hắn đã sớm muốn chế tạo lại một món mới. Nhưng các luyện khí sư trong Cổ Tự thành trình độ rất bình thường, hoàn toàn không chế tạo được pháp khí Thượng Phẩm. Vì vậy, Ninh Phong định thừa dịp lần này đến Hoàng thành, tìm vị luyện khí sư trong cửa hàng pháp khí trước đó để chế tạo lại một món khí bằng cát, dù sao thì loại pháp khí phòng ngự hợp thuộc tính với mình thế này rất hiếm, lần trước hắn đã dùng Thối Cân Sa đó quen tay rồi.
Tiểu Bạch thì cười hì hì nhìn Ninh Phong lấy cát, sau đó nó như đột nhiên nghĩ đến điều gì đó: "Ngươi vừa nói, ngươi định đi đâu?" "Hoàng thành." Ninh Phong vừa đào cát, vừa hờ hững đáp. "Hoàng thành?" Tiểu Bạch nghiêng đầu suy tư, cái tên này có chút quen, nó cảm thấy mình đã nghe ở đâu đó rồi. Sau một hồi lâu, nó bừng tỉnh đại ngộ, nhớ ra. "Hoàng thành là một nơi tốt, nghe nói ở đó rất náo nhiệt."
Ninh Phong không khỏi quay đầu liếc mắt nhìn Tiểu Bạch, chỉ thấy trong mắt rồng của đối phương có một loại vẻ mặt ước mơ, không khỏi cảm thấy buồn cười: "Ngươi cũng biết Hoàng thành sao?" Từ khi sinh ra Tiểu Bạch luôn ở trong Thanh Long Hồ, ngủ mấy trăm năm mới tỉnh lại, sao có thể biết Hoàng thành chứ? Nhưng Tiểu Bạch lại lắc đầu: "Ta nghe con ngươi kể." Hóa ra là Ninh Triệu? Ninh Phong cười cười, tiếp tục lấy cát. Hắn biết Ninh Triệu thường xuyên xuống đáy hồ trò chuyện với Tiểu Bạch, có khi còn ở đáy hồ mấy ngày mấy đêm mới về. Trong mắt Ninh Phong, Ninh Triệu và Tiểu Bạch như hai đứa trẻ đang chơi đồ hàng, còn hắn, là một bậc phụ huynh vậy.
Nhưng lúc này Tiểu Bạch lại hỏi: "Lần này ngươi đến Hoàng thành có tiện đường mua giúp ta chút đồ không?" "Đồ gì?" "Hóa Hình Đan!"
Tay lấy cát của Ninh Phong lập tức dừng lại: "Hóa Hình Đan? Cái này không rẻ đâu, mà còn không biết có tìm được không nữa." Lần này Ninh Phong không nói dối với Tiểu Bạch, Hóa Hình Đan quả thực rất hiếm. Đan này là thứ chuyên dùng cho yêu thú, yêu thú dùng Hóa Hình Đan vào có thể hóa thành hình người, hành động cử chỉ cũng không khác gì các tu sĩ bình thường. Nhưng chỉ khi yêu thú đã mở linh trí và có tu vi nhất định mới dùng Hóa Hình Đan mới có hiệu quả này. Còn yêu thú cấp thấp thì căn bản không dùng được. Mà hơn nữa, những tu sĩ bình thường mà có thể nuôi nổi loại thú sủng này, thường sẽ không mua Hóa Hình Đan cho thú sủng dùng.
Như Ninh Phong, căn bản không thèm để mắt đến đám thú cưng, thú sủng với hắn mà nói đơn giản chỉ là phương tiện giao thông. Tốn linh thạch đi mua Hóa Hình Đan cho thú cưng của mình hóa thành hình người thì có tác dụng gì chứ? Mà hơn nữa Hóa Hình Đan cũng không hề rẻ. Ninh Phong nhớ ở trong phường thị Hoàng Thành, hắn có thấy một vài cửa hàng có bán đan này. Hạ phẩm Hóa Hình Đan đã có giá hơn chục khối linh thạch một viên, nhưng chỉ có thể duy trì hóa hình trong sáu ngày. Trung phẩm Hóa Hình Đan thì đắt hơn nhiều, phải hơn trăm linh thạch mới mua được một viên, mà ngay cả trong phường thị Hoàng Thành cũng rất ít khi thấy.
"Ngươi cả ngày ở đáy hồ, mua Hóa Hình Đan để làm gì?" Ninh Phong không khỏi hỏi. Tiểu Bạch ngây ngốc cười đáp: "Cũng tại vì ta cả ngày ở đây nên thấy chán, sang năm ta muốn hóa thành hình người, cũng như nhân loại các ngươi vậy, đi ra ngoài xem thiên hạ một chút. Ta nghe Tiểu Triệu nói, trong thành có một số đạo trường song tu, ban đêm rất là náo nhiệt phồn hoa... Cho nên cũng muốn đi xem một phen, tiện thể mở rộng tầm mắt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận