Trường Sinh Từ Vẽ Bùa Bắt Đầu

Chương 527: Vọng khí thuật mười cảnh

Chương 527: Vọng khí thuật mười cảnh.
Trường sinh pháp quyết, duyên thọ bí thuật.
Bực này kỳ môn dị thuật, ai mà không có hứng thú chứ?
Quan Tuệ trong mắt tràn đầy chờ mong, chăm chú nhìn Ninh Phong.
Vừa nghĩ tới sắp biết đáp án cho những bối rối của nàng suốt nhiều năm, nàng vô cùng hưng phấn.
Vấn đề này, nghẹn trong lòng nàng đã hai mươi bốn năm, bây giờ mới có cơ hội chính miệng hỏi Ninh Phong, trước kia mỗi lần nàng muốn hỏi, đều ép buộc mình nhịn xuống.
Không ngờ Ninh Phong nghe vậy lại không có phản ứng gì, trực tiếp nhún vai, lắc đầu nói:
"Làm gì có cái duyên thọ bí thuật nào chứ? Căn bản không có chuyện đó."
Quan Tuệ lập tức bĩu môi.
Nàng ngay cả mặt cũng đen lại, nhìn Ninh Phong trong ánh mắt cũng mang theo một chút ghét bỏ.
Bất quá nàng cực kì thông minh, rất nhanh liền nghĩ thông suốt đạo lý bên trong.
Sau đó cảm thấy thoải mái hơn.
Ninh Phong nói như vậy, thật ra là vì tốt cho nàng.
Bực này pháp thuật kỳ dị, sao có thể tùy tiện phô bày trước mặt người khác được chứ?
Cho dù Ninh Phong thật lấy ra, Quan Tuệ e là cũng phải cân nhắc thật kỹ một phen, xem có dám tu luyện hay không.
Nàng cảm thấy có lẽ phải chờ mình tu vi đề cao hơn, mới dám tu luyện loại bí thuật này. Nếu không thọ nguyên cứ không ngừng tăng lên, giống như mang theo cả thành phố đầy vàng đi du lịch vậy, để người khác phát hiện thì sao?
Không có thực lực mà thọ nguyên lại dài, cũng chỉ là uổng công, chẳng khác gì may áo cưới cho người khác mà thôi.
Đến lúc đó chỉ sợ chưa kịp kéo dài được thọ mệnh, đã sớm bị giảm thọ rồi vẫn lạc mất.
Cuối cùng Quan Tuệ nhẹ gật đầu, tỏ ý hết sức hiểu lý do thoái thác của Ninh Phong.
"Lâm Triều Nguyên thọ nguyên sắp hết, hắn nhất định sẽ tìm khắp nơi phương pháp duyên thọ, lần này Trang Tử bị tập kích, hơn phân nửa có liên quan đến công pháp trên người ngươi đấy?"
"Bực này công pháp không thể coi thường, ngươi phải ngàn vạn lần cất giữ cẩn thận, đừng để liên lụy đến chúng ta nữa!"
Quan Tuệ hết sức chắc chắn rằng trên người Ninh Phong nhất định có bí tịch công pháp về phương diện kéo dài thọ mệnh.
Chỉ là hắn vì sự an toàn của người nhà, tạm thời không lấy ra mà thôi.
Lần này phủ thành chủ tập kích Ninh gia chủ, chính là minh chứng cho suy nghĩ của nàng.
Lâm Triều Nguyên thọ nguyên sắp cạn, cũng chỉ còn một hai năm nữa, hắn chắc chắn biết một số bí mật về Ninh Phong, cho nên mới thừa dịp Ninh Phong đi vắng, bắt đi người nhà Trang Tử, mưu đồ áp chế Ninh Phong.
Ninh Phong biết Quan Tuệ không tin lời mình, có chút bất đắc dĩ.
Bất quá như vậy cũng tốt, chí ít không cần phải lộ ra bí mật của mình.
"Có biện pháp nào không? Có thể ngăn cản người khác dùng vọng khí thuật để dò xét thọ nguyên không?"
Ninh Phong cũng hỏi ra vấn đề mà hắn giấu kín trong lòng.
Chuyện này không thể kéo dài được, che giấu bí mật thọ nguyên, đã trở thành một đại sự cấp bách nhất định phải giải quyết trước mắt.
Quan Tuệ nghe vậy liền nhíu mày, đôi mắt đẹp hơi nheo lại, trầm tư hồi lâu.
"Phương pháp thì không phải là không có, ta cho là có hai biện pháp, một là tu luyện pháp thuật ẩn nấp khí vận, ngăn cản vọng khí thuật nhìn trộm."
"Bất quá loại pháp thuật này, ta cũng chỉ là nhìn qua trong một quyển bí tịch về vọng khí thuật thôi, không biết nó thật giả thế nào, đoán chừng cũng không dễ tìm được."
"Một loại phương pháp khác... thôi, cái này vẫn là không nhắc tới thì hơn!"
Quan Tuệ nói đến đây, có chút do dự.
Nàng cảm thấy phương pháp thứ hai quá vi phạm đạo trời luân thường, căn bản không thể để Ninh Phong thử được.
Đừng hòng nghĩ tới!
Nàng là người nhà của Ninh Phong, nàng thà không nói ra.
Nàng làm như vậy là vì tốt cho Ninh Phong, cũng là vì toàn bộ Ninh gia.
Nhưng Ninh Phong sau khi nghe, ngược lại càng thêm hứng thú, truy vấn không thôi:
"Là loại nào? Cứ nói đừng ngại."
Quan Tuệ nói loại phương pháp thứ nhất, Ninh Phong cảm thấy quá mờ mịt. Mấy năm nay hắn đã đi không ít hội đấu giá, căn bản chưa từng nghe nói có pháp thuật nào có thể che giấu được khí vận của bản thân.
Thậm chí liệu có tồn tại pháp thuật như vậy không vẫn còn là một vấn đề.
Quan Tuệ lắc đầu nói: "Loại phương pháp thứ hai cũng chỉ là do ta suy đoán thôi, có hiệu quả hay không còn chưa biết."
"Ngươi đừng hỏi nữa."
Ninh Phong trầm ngâm mấy giây, từ trong túi trữ vật lấy ra một chiếc túi nhỏ đưa tới.
"Dạo gần đây bận quá, đã lâu không cho ngươi tiền tiêu vặt, số linh thạch này, ngươi cầm mà tiêu đi."
Quan Tuệ nửa tin nửa ngờ, nhận lấy túi rồi mở ra xem, lập tức mặt mày hớn hở.
Bên trong chứa đến một nghìn khối hạ phẩm linh thạch.
"Rốt cuộc thì phương pháp thứ hai là gì? Có hiệu quả hay không thì tạm thời không nói, tìm hiểu một chút cũng không sao, nếu thật sự hữu hiệu, thì có gì không tốt chứ?"
Quan Tuệ cất linh thạch vào túi trữ vật của mình.
Sau đó gật đầu nhẹ, nhưng ngay sau đó lại lắc đầu: "Ta cảm thấy biện pháp thứ hai, cho dù có hiệu quả đi chăng nữa, hậu quả cũng sẽ còn tệ hơn so với tình trạng hiện tại của ngươi!"
Thấy trong mắt Ninh Phong dường như không có chút tin tưởng nào, Quan Tuệ tiến lại gần, khẽ nói: "Chẳng lẽ ngươi lại dám tu luyện pháp thuật của ma tu sao?"
Ma tu?
Ninh Phong khẽ giật mình.
Quan Tuệ tiếp lời giải thích: "Cách thức tu luyện của ma tu khác với chúng ta, ta nghe nói bọn chúng có một số pháp thuật đốt thọ đổi cảnh."
Ninh Phong đã hiểu rõ.
Đốt thọ đổi cảnh, thường là con đường tu luyện của ma tu.
Liều cả mạng sống, dùng việc giảm thọ mệnh của mình để đổi lấy việc tăng nhanh cảnh giới, phương thức tu luyện này, quá cực đoan!
"Nếu như tìm được loại pháp thuật này để tu luyện, tiêu hao thọ nguyên của bản thân, liền có thể khống chế thọ nguyên ở một mức độ nào đó, vọng khí sư sẽ không thể dò ra được! Bất quá... ai, nếu như không khống chế tốt thì, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đấy..."
Quan Tuệ lo lắng nhìn Ninh Phong, nàng hy vọng Ninh Phong nghe một chút rồi thôi.
Ninh Phong nghe xong cũng im lặng trầm tư.
Ý của Quan Tuệ là, tu luyện pháp thuật đốt thọ, đưa mức trần thọ mệnh của bản thân xuống gần hai trăm tuổi, phù hợp với cảnh giới Trúc Cơ hiện tại.
Nhưng phương pháp này thật sự quá cực đoan.
Chưa nói đến những chuyện khác, chỉ riêng cái việc ma tu, cũng đủ để người ta khó mà chấp nhận.
Đối với tu sĩ bình thường mà nói, một khi đã bắt đầu tu luyện ma đạo pháp thuật, sau này cũng chỉ có thể tiếp tục con đường này, trở thành một ma tu thực thụ, nếu không sẽ gây ảnh hưởng đến tâm cảnh, tu vi khó tiến thêm, thậm chí ngã xuống cũng là chuyện bình thường.
Nhưng đối với Ninh Phong mà nói, đây cũng không phải là vấn đề.
Bởi vì hắn có hack, việc tăng tu vi, hoàn toàn là dựa vào độ thuần thục để thăng cấp, căn bản không chịu ảnh hưởng từ tâm cảnh.
Chỗ duy nhất không tốt, là nếu dùng cách đốt thọ để giảm thọ nguyên, nếu khống chế tốt thì không sao, nếu không kiểm soát được, biết đâu một ngày nào đó đốt thọ quá nhiều, không cẩn thận là đi luôn đấy…
Như vậy, hậu quả sẽ thật là không tưởng tượng nổi.
"Ta đã nói hết cho ngươi biết rồi, chỗ ta có mấy quyển bí tịch về vọng khí thuật. Tự ngươi có thể tìm hiểu một chút, rồi quyết định sau."
Quan Tuệ lấy từ trong túi trữ vật ra mấy quyển bí tịch vọng khí thuật, đặt lên bàn.
Mấy quyển bí tịch này, đều là Đường Âm Như cho nàng.
Đường Âm Như đến nay vẫn còn giữ những bí tịch về các loại trận pháp, phong thủy, vọng khí của phi cơ mây năm xưa. Chỉ là bản thân nàng một lòng muốn tăng cảnh giới, đã sớm không còn để tâm đến những thứ này nữa.
Nàng thấy Quan Tuệ có thiên phú trong lĩnh vực này, liền từ nhiều năm trước, đem hết những bí tịch này cho Quan Tuệ.
Ninh Phong cầm lên một quyển bí tịch, nhìn lướt qua trang bìa.
Phát hiện trong đó có một quyển bí tịch, tên là «Vọng khí thuật các cảnh giới bản tóm tắt».
Liền trực tiếp lật ra, đọc nhanh như gió, bắt đầu đọc lướt qua.
Trong sách đề cập đến vọng khí thuật, tổng cộng chia làm ba phẩm, trước sau mười cảnh giới.
Thượng phẩm: Trạch, thể, khí, vận, thọ.
Hạ phẩm: Núi, nước, mây, nguyên, mệnh.
Chính là xem xét nhà ở, xem xét cơ thể, xem xét khí, bói vận mệnh, xem xét thọ mệnh, đo đạc núi, xem nước, quan sát mây, tu dưỡng căn nguyên, cải tạo mệnh vận.
Tổng cộng có mười cảnh giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận