Trường Sinh Từ Vẽ Bùa Bắt Đầu

Chương 802: Nhàn rỗi tu trận đạo

Một ngày nọ.
Ninh Phong đang ở sân trước bàn đọc sách.
Hắn thỉnh thoảng thì thào trong miệng: "Khôn vị tự thành về giờ Mùi, ôm bốn tung, đoạn năm hoành, vạn ác đều tiềm ẩn vô hình, bắc mang người như mộc, tụ núi linh chớ quá ta người ngàn chúng, dù quát nó ương, gấp giấy nhét thạch bổ hoàng bụi..."
Đọc mấy lần, Ninh Phong hình như có chút lĩnh ngộ, sau đó liền xoay tay một cái, từ trong túi trữ vật lấy ra chín chiếc trận kỳ nhỏ màu đỏ.
Sau đó lật đến trang kế tiếp, tiếp tục thì thầm: "Tam nguyên vải khôn thành thổ, ba huyền vải chấn hóa mộc, ba linh vải đổi tụ kim..."
Nhiều lần xem qua đoạn văn và quy trình phía dưới, Ninh Phong liền đứng dậy, cắm ba chiếc trận kỳ ở góc tây nam trong sân.
Lại ở chỗ góc Đông Bắc và góc phía tây sương phòng, đều cắm thêm ba chiếc trận kỳ.
Sau đó hắn ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu Vận Linh, chậm rãi duỗi hai tay, đồng thời lẩm bẩm trong miệng.
"Bước không chọn cơ, du lịch chớ chọn lúc, theo thổ chi chỉ, từ người đều không! Lấy đông làm tiến, phía Nam làm về, nhữ ba về ai cũng đến linh quy! Cấp cấp như luật lệnh!"
Tiếp theo Ninh Phong búng tay một cái! Kết hợp mấy cái pháp quyết.
Chỉ thấy chín đạo thanh quang từ giữa ngón tay hắn bắn ra, lần lượt chạy về chín mặt tiểu trận cờ vừa được cắm xuống đất.
"Toa!" một tiếng.
Thanh quang vừa tiếp xúc đến trận kỳ, liền vang lên một tiếng nhỏ, sau đó như hòa tan vào bên trong tiểu trận.
Trận kỳ lập tức tỏa ra từng đợt tia chớp, mơ hồ trong đó còn có thể thấy một chút trận phù, đang diệu ảo lóe lên trong không trung.
Trận phù biến mất, chín mặt tiểu trận cờ lại như thể đã tiến vào lòng đất, biến mất không thấy gì nữa.
"Không biết có thành không."
Ninh Phong phủi phủi đất trên tay, sau đó đứng sang một bên lặng lẽ chờ đợi.
Đây là lần đầu tiên hắn bố trí trận pháp.
Mặc dù bình thường cũng hay tham khảo các bí tịch về trận đạo, nhưng đây là lần đầu thực sự bắt tay vào bố trí.
Hai người đạo lữ Đường Âm Như và Nhan Thủy Thu đều hiểu trận pháp đã chết cả rồi.
Bây giờ bên người không có một trận pháp sư nào, Ninh Phong cảm thấy trong lòng mất mát.
Cầu người không bằng cầu mình.
Mình có thọ nguyên nhiều như vậy, tu luyện thêm chút kỹ năng cũng không phải chuyện xấu.
Hơn nữa Ninh Phong sớm đã phát hiện, càng về sau, phù đạo càng cần trận pháp cơ sở để hỗ trợ.
Bởi vì trong quá trình vẽ phù lục, đều cần khảm vào kỹ xảo trận pháp, mới có thể hoàn thành.
Rất nhanh.
Ba hơi thở sau.
Bảng có chút hiện lên.
Bày trận thành công!
Độ thuần thục Bách Nghệ +1
Thấy cảnh này.
Ninh Phong lộ vẻ vui mừng.
Mặc dù đây chỉ là một cái nhị giai ba linh quy thổ trận, nhưng hắn mới học có nửa ngày, mà lại bố trí thành công ngay lần đầu tiên!
Tốc độ như vậy, e rằng đã đánh bại rất nhiều nhị giai trận pháp sư ở Tu Tiên Giới rồi?
Bất quá Ninh Phong cũng không có kiêu ngạo tự mãn.
Hắn biết cũng là do tu vi của mình cao.
Kim Đan hậu kỳ mà đi bố trí một tiểu trận pháp Luyện Khí hậu kỳ, làm sao có thể thất bại được?
Lấy ra một khối Linh Thạch, Ninh Phong nhanh chân đi đến phía bên phải Tây Sương, sau đó nhét vào trận cơ, bắt đầu kích hoạt trận này.
"Bịch!"
Một trận rung động từ trận cơ truyền ra, sau đó linh khí xung quanh bắt đầu chuyển động nhẹ.
Trận pháp đã vận hành một cách hoàn hảo!
"Đông, đông, đông."
Ngay lúc Ninh Phong đang đắc ý tự cười thì.
Bên ngoài viện đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa, nghe có vẻ còn rất gấp gáp.
Là ai vậy?
Ninh Phong không khỏi thấy khó hiểu, vội vàng đứng lên mở cửa, chỉ thấy đứng ngoài cửa là năm tu sĩ trẻ tuổi.
Một người Trúc Cơ kỳ, bốn người Luyện Khí hậu kỳ.
Bọn họ đều mặc pháp bào màu đen, mà pháp bào ở bên phải có một đạo ánh sáng nhạt lưu huy rất mờ.
Đệ tử Thánh Tiêu Tông?
Ninh Phong ở Thánh Tiêu Thành hơn mười năm, liếc mắt một cái đã biết, loại pháp bào có ánh sáng nhạt lưu mang này, là trang phục thống nhất của Thánh Tiêu Tông.
Pháp bào của Thánh Tiêu Tông được chia làm ba cấp bậc.
Ngoài tạp dịch đệ tử không có pháp bào ra.
Tu sĩ tông môn còn lại ai cũng có một chiếc pháp bào.
Trưởng lão, chấp sự, thân truyền đệ tử là những nhân vật thân phận tôn quý, đều mặc pháp bào thượng phẩm màu xanh.
Tiếp theo là nội môn đệ tử, và một vài tu sĩ là trợ lý chấp sự các điện đường.
Những người này ngày thường mặc pháp bào trung phẩm màu trắng.
Còn những ngoại môn đệ tử thì mặc pháp bào hạ phẩm màu đen.
Nhưng bất kể cấp bậc nào, các pháp bào của Thánh Tiêu Tông đều có chung một điểm, vạt áo đều được thêu một đạo lưu mang.
Lúc đầu Ninh Phong còn tưởng đạo lưu mang này chỉ dùng để trang trí, về sau hắn mới biết đó thực ra là một loại phù chú hình đội nhóm.
Lưu mang ngưng tụ thành phù chú, có thể dùng để thông tin và báo động.
Khi bị địch nhân tấn công, linh lực của địch khi tác động lên đệ tử Thánh Tiêu Tông, đạo lưu mang này sẽ tự động kích hoạt, tràn ngập trong không trung.
Sau đó truyền tín đến bốn phương tám hướng, lưu mang trên pháp bào của những đệ tử Thánh Tiêu Tông xung quanh sẽ cảm ứng được ngay lập tức.
Như vậy sẽ có thể nhanh chóng ứng phó, tiến hành tiếp viện một cách hiệu quả.
"Mấy vị đạo hữu không biết có gì chỉ giáo?"
Ninh Phong không hiểu sao đệ tử Thánh Tiêu Tông lại tìm tới cửa, mặt giả vờ như không có chuyện gì hỏi.
Tu sĩ Trúc Cơ kỳ dẫn đầu trông khoảng ba mươi tuổi, hơi chắp tay: "Đạo hữu, chúng ta đến đây kiểm tra định kỳ mà thôi."
Kiểm tra định kỳ?
Ninh Phong nhớ ra.
Từ khi chuyển đến nơi này, cứ hai ba năm lại có người đến đăng ký thông tin của tu sĩ trong ngõ, việc này tương đương với việc tổng điều tra dân số của Tu Tiên Giới, rất nhiều Tiên thành đều quản lý như vậy, để từ đó ngăn chặn sự tồn tại của những tu sĩ đi cướp bóc.
"Mời vào."
Ninh Phong mở trận pháp hộ viện, mời mấy người vào trong sân.
Một đệ tử Thánh Tiêu Tông móc ra một quyển sổ, bắt đầu đăng ký thông tin của Ninh Phong.
Nội dung ghi chép rất đơn giản.
Đơn giản là ở viện này bao lâu, là tự mình dùng tiền mua, hay là thuê. Trong nhà có mấy người, tu vi của mỗi người thế nào, làm nghề gì, đại loại mấy vấn đề như vậy.
Ninh Phong trước đó đã trải qua bốn lần kiểu kiểm tra định kỳ này rồi, nên đối đáp rất trôi chảy.
"Đạo hữu, ngươi kiêm tu trận pháp sao?"
Tu sĩ dẫn đầu để ý thấy trên bàn có một quyển bí tịch trận pháp, không khỏi nhìn Ninh Phong hỏi.
Hắn nhớ rõ vừa nãy vị sư đệ hỏi Ninh Phong làm nghề gì, Ninh Phong trả lời là linh thiện sư.
Ninh Phong cười nói: "Tu luyện thì chưa đến mức đó, chỉ là lúc rảnh rỗi nghiên cứu chút thôi, cũng có chút hứng thú."
Tu sĩ dẫn đầu cũng cười, gật nhẹ đầu: "Gần đây tông môn chúng ta đang chiêu mộ trận pháp sư, bất kể phẩm giai nào, đạo hữu nếu có hứng thú thì có thể đến trận pháp điện hỏi xem."
Ninh Phong đành phải cười đáp vài câu cho xã giao.
Mấy người đăng ký xong, liền được Ninh Phong đưa ra ngoài, sau đó nhìn bọn họ tiếp tục đi đến một nhà khác rồi mới đóng cửa sân lại.
Bỏ qua chuyện thù hận với Hoàng tộc.
Thật ra ấn tượng của Ninh Phong về Thánh Tiêu Tông cũng không tệ.
Ở lại Thánh Tiêu Thành nhiều năm như vậy, Ninh Phong chưa từng thấy đệ tử Thánh Tiêu Tông có việc làm xấu gì.
Ít nhất bề ngoài, bọn họ không có làm điều gì tổn hại.
Không giống các Tiên thành khác, dựa vào thế lực tông môn lớn mạnh, mà đối với các tu sĩ trong thành thì chèn ép, thậm chí còn làm những chuyện xằng bậy.
Hơn nữa việc giữ gìn trị an của bọn họ rất nghiêm cẩn, đúng mực.
Cho nên những năm gần đây, trị an trong Thánh Tiêu Thành luôn rất ổn định.
"Mở cửa nhanh! Mở cửa!"
Ngay lúc Ninh Phong vừa ngồi xuống, chuẩn bị tiếp tục nghiên cứu bí tịch trận pháp thì.
Bên ngoài truyền đến một trận ồn ào.
Nghe giọng, dường như là vị đệ tử Thánh Tiêu Tông dẫn đầu lúc nãy.
"Lão Trần ở nhà bên không chịu mở cửa cho bọn họ?"
Mặc dù hàng xóm xung quanh hầu như chưa từng gặp Ninh Phong, nhưng không cản trở việc Ninh Phong thường xuyên bắt gặp họ.
Hắn nhớ bên cạnh có một vị đạo hữu họ Trần, Kim Đan ba tầng cảnh giới.
Bất quá Ninh Phong không biết tên hắn, chỉ biết mấy hàng xóm khác đều gọi hắn là Lão Trần.
Lão Trần là một tu sĩ đi săn.
Hắn nuôi một con Hắc Linh Khuyển cấp năm, thường xuyên mang theo nó đi săn.
Đôi khi Ninh Phong cùng Tiểu Bạch đang ăn cơm trong sân.
Thường nghe thấy tiếng sủa của con Hắc Linh Khuyển đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận