Trường Sinh Từ Vẽ Bùa Bắt Đầu

Chương 628: Lại lập Thiên Đạo khế

Chương 628: Lại lập Thiên Đạo khế
Rất nhanh đã tới Linh Thiện quán.
Trong nhã thất của Linh Thiện quán, U Loan vẫn giữ vẻ thanh lãnh, váy trắng quét đất, nàng thấy Ninh Phong tới thì lập tức tế ra một tấm phù cách âm thượng phẩm.
Sau đó mở miệng hỏi thẳng vào việc chính: “Ngươi vẽ ra bao nhiêu thành phẩm?”
Hôm nay khi nhận được tin nhắn của Ninh Phong, nàng ít nhiều có chút mừng rỡ.
Thiên tài phù lục này quả nhiên không khiến mình thất vọng!
“Không nhiều.”
Sau khi Ninh Phong ngồi xuống, liền lấy ra một xấp quỷ chú phù từ trong túi trữ vật, bày lên bàn.
Sau đó hắn lưu ý vẻ mặt của U Loan.
Chỉ thấy U Loan cầm lấy phù lục kiểm tra sơ qua, trong mắt vẻ vui mừng càng đậm.
Ninh Phong trong lòng cười thầm, xem ra đưa một nửa số phù lục cho U Loan, nàng cũng đã hài lòng, thậm chí có chút quá nhiều.
Lần sau chỉ cần đưa ba phần có lẽ càng hợp với mong muốn của nàng.
Đương nhiên, việc đó sẽ bàn sau.
Hiện tại hàng đã giao, bước tiếp theo đối phương thực hiện lời hứa hay muốn động thủ, đều là không thể biết được.
“U đạo hữu... giao dịch đã thỏa thuận trước đó...”
Ninh Phong cười hỏi.
Vừa nãy khi lấy quỷ chú phù ra, hắn đã tiện tay bóp sẵn một lá câu tiên phù trong tay, chỉ cần đối phương có bất kỳ động tĩnh nào không thích hợp, hắn sẽ lập tức ra tay trước!
Nhưng U Loan coi như giữ chữ tín, tay ngọc khẽ lật, lấy ra viên lưu ảnh thạch trước đó, đặt lên bàn.
“Cho ngươi, ngươi có thể yên tâm, viên đá này chỉ có lần này một viên!”
Ninh Phong cầm viên lưu ảnh thạch lên, mở ra kiểm tra một chút, xác nhận đúng là viên lần trước, liền hơi vận linh lực, viên lưu ảnh thạch lập tức biến thành bột phấn.
Sau đó hắn lại hỏi tiếp: “Còn chuyện kia thì sao?”
U Loan tự nhiên biết Ninh Phong hỏi đến mười tên nữ tu Trúc Cơ.
“Ngươi lập khế ước Thiên Đạo đi, đáp ứng định kỳ cung ứng quỷ chú phù cho ta, ngày mai ta sẽ phái người đưa mười cung nữ kia đến Trường Bích Phong.”
Khi nói chuyện, khóe môi U Loan nhếch lên một nụ cười khinh bỉ.
Cung nữ mà thôi, trong cung còn nhiều, cho dù là cảnh giới Trúc Cơ, trong mắt nàng cũng không khác gì phế vật.
Trong hoàng cung cung nữ hàng năm đều bị đào thải một lượng lớn, đến lúc đó tùy ý chọn mười người đưa cho Ninh Phong cũng được.
Đưa cung nữ Trúc Cơ, U Loan cảm thấy giống như cho rau cải trắng không khác gì, mặc dù bản thân nàng cũng là Trúc Cơ, nhưng với thân phận tôn quý, suy nghĩ này của nàng đã sớm ăn sâu vào tiềm thức.
“Định kỳ cung ứng? Bao lâu một lần?”
“Ít thì ba tháng, nhiều thì không được quá nửa năm, một tháng một lần là tốt nhất!”
“Vậy không biết giá cả cung ứng tính như thế nào?”
Ninh Phong rất quan tâm về giá cả.
Nếu cung ứng, thì phải tính theo từng lá, mà trên thị trường không có quỷ chú phù nên giá cả không có gì để tham khảo.
U Loan nghe vậy thì sững sờ.
Giá cả?
Nàng căn bản chưa từng nghĩ đến vấn đề này.
Suy tư một hồi, nàng mới nói: “Một khối trung phẩm linh thạch một lá, chắc là được chứ?”
Thật ra mức giá này nàng chỉ thuận miệng nói ra.
Bởi vì nàng không có khái niệm gì về linh thạch, trong vòng nhận biết của nàng, linh thạch phẩm chất thấp nhất cũng là trung phẩm.
“Đủ, đủ.”
Ninh Phong gật đầu, một khối trung phẩm linh thạch chính là một trăm khối hạ phẩm linh thạch.
Đừng nói một lá quỷ chú phù, cho dù là mười lá Ninh Phong cũng hoàn toàn chấp nhận được.
Sau khi hai bên đạt thỏa thuận, Ninh Phong lại lần nữa cắn nát ngón giữa tay trái, hướng lên trời lập lời thề.
“Ta Ninh Phong xin hứa, sau khi U đạo hữu đưa tặng mười nữ tu Trúc Cơ cho ta, sẽ định kỳ bán quỷ chú phù cho U đạo hữu, giá là một khối trung phẩm linh thạch một lá, hôm nay đặc biệt lập Thiên Đạo khế ước, mời Thiên Đạo chứng kiến, nếu Ninh mỗ hoặc U đạo hữu vi phạm lời thề này, nguyện ý nhận sự trừng phạt của Thiên Đạo.”
Thiên Đạo khế ước này của Ninh Phong cũng kéo U Loan xuống nước.
Nếu U Loan không thực hiện lời hứa, đưa tặng mười nữ tu Trúc Cơ thì hắn cũng không cần phải cung ứng phù lục cho đối phương, khế ước Thiên Đạo này sẽ hết hiệu lực.
“Xì, ngươi còn sợ ta chạy chắc?”
U Loan nghe được lời thề của Ninh Phong, tự nhiên hiểu được tâm tư của hắn, không nhịn được khinh thường.
Nhưng nàng không so đo mấy chuyện chi tiết này.
Nàng lại ném ra hơn mười loại phù truyền tin, nói:
“Sau này ngươi cung ứng phù lục thì dùng phù này truyền tin, sẽ tự có người liên lạc với ngươi.”
Ninh Phong hỏi: “Nhất định phải giao dịch trong Hoàng thành sao? Gần đây ta có nhiều việc, chưa chắc sẽ định cư dài hạn trong Hoàng thành.”
U Loan nhíu mày suy tư, sau đó lại lấy ra một xấp hạc giấy phù từ trong túi trữ vật.
Sau đó nói: “Vậy ngươi có thể dùng phù này để liên lạc, báo vị trí, tự nhiên sẽ có người đến liên lạc giao dịch với ngươi.”
“Nhớ kỹ! Chuyện này tuyệt đối không được để lộ ra ngoài!”
Sau khi hai người giao tiếp một hồi.
Ninh Phong liền cáo từ rời đi.
Lúc xuống cầu thang, Ninh Phong rất khách khí, khẽ gật đầu với người cung nữ đi theo U Loan.
“Ninh đạo hữu đi cẩn thận.”
Nữ tu trung niên đáp lời, nàng vẫn hòa ái như hôm đó, trên mặt lộ ra nụ cười, nhưng cười không hề hở răng.
Lúc nói chuyện với Ninh Phong, nàng còn khẽ khom người, lễ nghi có thể nói làm rất đầy đủ.
Nhưng Ninh Phong một chút cũng không dám khinh thường.
Lần trước hắn đã phát hiện vị cung nữ trung niên này hẳn là tu sĩ Kim Đan kỳ, thậm chí có thể là Nguyên Anh kỳ.
Ngoài nữ tu này ra, Ninh Phong còn cảm nhận được.
Trong căn phòng sát vách nhã thất vừa nãy, có mấy đạo thần thức đang dao động.
Tình huống giống như ba ngày trước.
Mấy đạo thần thức kia rất rõ ràng là cố ý hiển lộ ra, Ninh Phong cảm thấy tu vi của bọn họ tuyệt không kém mình.
Hắn hiểu, những người này đều đến bảo vệ U Loan.
Đây cũng là lý do chủ yếu hắn thành thật đáp ứng giao dịch với U Loan, bởi vì nếu như mình không đáp ứng thì hơn phân nửa đối phương sẽ dùng vũ lực ép buộc.
Ra khỏi Linh Thiện quán, Ninh Phong liền về khách sạn.
Không ngờ lại gặp Trang Úc Điệp đang làm thủ tục trả phòng ở chỗ tiếp tân.
“Ngươi cuối cùng cũng về, mấy ngày nay ngươi đã đi đâu vậy?”
Vừa thấy Ninh Phong, Trang Úc Điệp đã có chút tức giận.
Nàng vẫn cho rằng mấy ngày nay Ninh Phong cố tình tránh mặt nàng.
Ninh Phong cười nói: “Ta đi cùng mấy người bạn xử lý một số việc.”
“Sao hôm nay ngươi lại trả phòng?”
Trang Úc Điệp khẽ gật đầu: “Hôm nay ta sẽ chuyển đến Phù Ty điện.”
Trang Úc Điệp đã là chấp sự mới nhận chức, được ở trong hậu viện Phù Ty điện, vì nàng đã được phân cho một căn tiểu viện.
Thật ra hai ngày trước nàng đã có thể dọn qua đó, nhưng vì muốn chờ Ninh Phong về nên mới ở lại khách sạn.
“Vậy ta cũng trả phòng luôn.” Ninh Phong bảo nữ tiếp tân làm thủ tục trả phòng cho mình luôn.
“Vậy tối nay ngươi sẽ về Trường Bích Phong sao?”
Thấy Ninh Phong cũng trả phòng, Trang Úc Điệp hơi sững sờ.
Ninh Phong khẽ gật đầu.
Tôn Chính Khanh đi rồi, giờ Trang Úc Điệp cũng đến Phù Ty điện, hắn cũng không cần phải ở lại khách sạn nữa.
Sau khi trả phòng, Ninh Phong và Trang Úc Điệp lại tìm một quán ăn, cùng nhau dùng bữa.
Sau đó cùng nhau đến cổng Phù Ty điện.
Lúc này hắn mới một mình ra khỏi thành, đi về hướng Chung Hải Sơn.
Đêm đó, Ninh Phong ở trong tông môn mới của mình trên Trường Bích Phong một đêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận