Trường Sinh Từ Vẽ Bùa Bắt Đầu

Chương 715: Tiên sau tuần sơn cửa

Chương 715: Tiên hậu tuần sơn môn "Thổ Độn Ẩn!"
Sau khi rơi xuống vách núi, Ninh Phong mới chui xuống đất, trực tiếp độn về phía nam.
Sau khi chui vào đáy hồ Thanh Long, Ninh Phong cũng không kinh động Tiểu Bạch.
Hắn biết Tiểu Bạch từ sau khi hắn đi Hoàng thành, liền bắt đầu ngủ đông.
Theo hình thể Tiểu Bạch biến lớn, mỗi lần nó ngủ đông thời gian tựa hồ càng dài.
Ninh Phong rón rén lặn xuống đáy hồ trung tâm.
Quả nhiên, Tiểu Bạch đang ngủ say, hoàn toàn không cảm nhận được có người đến đây.
Cả thân thể nó gần như đều vùi trong đống cát đen, chỉ lộ ra một cái đuôi rồng thật dài.
Ninh Phong cẩn thận từng chút một lấy đi hơn một ngàn cân Thối Cân Sa, sau đó từ trong túi trữ vật lấy ra một bình ngọc nhỏ, lặng lẽ treo ở trên đuôi rồng Tiểu Bạch.
Trong bình ngọc này chứa ba mươi sáu viên trung phẩm Hóa Hình Đan.
Lúc Ninh Phong mua sắm vật tư ở phường thị, thuận tiện mua cho Tiểu Bạch chút Hóa Hình Đan.
Xong xuôi mọi việc, Ninh Phong liền lặng lẽ lặn ra mặt hồ.
Hắn cũng không lo lắng việc sau khi Tiểu Bạch tỉnh lại, phát hiện ra hắn đã từng trở lại đây.
Bởi vì trước khi hắn đi Hoàng thành, Tiểu Bạch đã bắt đầu ngủ đông, chờ nó biết tin Ninh Phong mất tích, đã là đầu xuân năm sau, khi đó Tiểu Bạch khẳng định sẽ cho rằng những Hóa Hình Đan này là hắn lưu lại trước khi mất tích.
Tiếp tục thi triển Thổ Độn Ẩn, đến phía đông Thanh Khâu sơn.
Ngự đao thẳng lên chừng trăm trượng, quan sát hồi lâu ở sườn núi, cuối cùng chọn một vị trí cây cối tươi tốt, trực tiếp trốn vào lòng núi, đào một cái hang lớn rộng vài trượng bên trong.
Sau đó, Ninh Phong từ trong túi trữ vật lấy ra các loại đồ dùng trong nhà cùng đồ dùng hàng ngày, bày biện từng cái đâu vào đấy.
Từ khi Thổ Độn Ẩn tu luyện đến mức có thể đào hang, trong túi trữ vật của hắn luôn chứa đủ các đồ dùng sinh hoạt.
Giường, bàn, ghế, thậm chí cả nồi bát cũng có.
Mặc dù tu sĩ Kim Đan đã sớm không cần ăn khói lửa nhân gian nữa.
Nhưng những thói quen thuê nhà lâu năm từ kiếp trước, Ninh Phong đến nay vẫn giữ.
Việc đào hang ở phía đông Thanh Khâu sơn là do Ninh Phong quyết định sẽ ở lại đây sinh sống một thời gian.
Trong thời gian ngắn, hắn cần phải đề phòng tông môn cùng gia tộc bị tấn công, lẩn trốn ở gần là lựa chọn tốt nhất.
Vị trí hắn chọn rất kín đáo.
Hơn nữa ở đây thần trí của hắn có thể bao trùm cả Thanh Khâu sơn, một khi có bất kỳ động tĩnh nào, lập tức cảm nhận được, coi như xuất phát cứu viện cũng chỉ mất ba bốn hơi thở.
Liên tục mấy ngày thần kinh căng cứng khiến Ninh Phong có chút mệt mỏi, nằm trên giường rất nhanh đã ngủ thiếp đi.
Đến khi tỉnh lại thì trời đã tối.
Cảm nhận tình hình xung quanh một chút, Ninh Phong mới lấy ra một lá vận quỷ phù, rồi khẽ đọc chú ngữ, tiếp theo tay phải vẽ một pháp quyết, rót linh lực vào trong phù.
Xì xì xì.
Phù lục bắt đầu cháy, bốc lên một làn khói đen.
Khói đen ngưng tụ lại, nhanh chóng hóa thành một bóng người, đứng trong huyệt động.
Bóng dáng này rất mờ nhạt, trong huyệt động một mảnh tối đen.
Nhưng Ninh Phong vẫn cảm nhận được trên người nàng có khí tức ung dung cao quý.
Quỷ này mặc pháp bào màu đen thuần túy, thân cao vừa phải, không hẳn là quá gầy, nhưng đường cong rõ ràng, xem xét liền biết lúc còn sống là một nữ tu đã trưởng thành.
Sau khi hiện thân, nàng có vẻ hơi ngơ ngác, đầu tiên là quay đầu nhìn xung quanh, thấy toàn là một màu đen.
Rõ ràng đây là một môi trường xa lạ nàng chưa từng đến.
Tiếp đó nàng vận chuyển thần thức, cảm giác một chút rồi cúi đầu nhìn thân mình, thân thể mềm mại không khỏi hơi run lên.
Nàng biết, mình bây giờ không còn là tiên hậu Đại Triệu Tiên Quốc, mà đã biến thành quỷ dị!
Là ai?
Chẳng lẽ là U Loan?
Là con kỹ nữ độc ác này, biến mình thành quỷ dị, đời đời kiếp kiếp làm việc cho nó sao?
Nàng lại đưa mắt quan sát xung quanh.
Nàng phát hiện nơi này hẳn là một cái hang động.
Nhưng khi chú ý đến trong động có một cái giường gỗ, người đang ngồi trên giường thì nàng không khỏi căng thẳng.
Một suy nghĩ hoàn toàn mới đột nhiên rót vào ý thức nàng, nàng biết, thiếu niên đang ngồi trên giường là chủ nhân của mình.
"Khương Mị Vân, gặp qua... chủ nhân."
"Không cần đa lễ."
Ninh Phong cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, hắn vừa rồi luôn nắm trong tay mấy lá phù lục, chuẩn bị sẵn sàng bỏ chạy bất cứ lúc nào.
Bởi vì hắn biết tu vi Khương Mị Vân cao hơn hắn rất nhiều!
Trong bí tịch Liễm Hồn Phù có nói, sau khi tế phù này có thể hóa vong hồn thành quỷ dị, chuyển hóa thành chiến lực cho mình dùng.
Nhưng Ninh Phong vẫn luôn rất nghi ngờ xác suất thành công này.
Nhỡ vong hồn hóa thành quỷ dị xong, lại không phục tùng sự thúc đẩy của mình, thì phải làm sao?
Chiến lực thấp, Ninh Phong còn có thể giết.
Nhưng chiến lực cao hơn mình thì sao?
Ngày đó tại trước cửa cung, Khương Mị Vân bị cung nữ U Loan giết, sau đó thi thể được dọn đi, nhưng vong hồn của nàng lại ở lại chỗ cũ.
Sau khi U Loan vào cung.
Ninh Phong nấp một bên, lặng lẽ tế ra một lá Liễm Hồn Phù, đem vong hồn Khương Mị Vân hóa thành quỷ dị, rồi thu vào trong vận quỷ phù.
Bây giờ đem đối phương tế ra, Ninh Phong không chắc mình có thể khống chế được nàng, nên vừa rồi mới lo lắng.
Vì đây là lần đầu tiên hắn thu thập một quỷ dị có chiến lực cao hơn mình.
Quỷ dị Cơ Di lần trước, bất quá chỉ là Kim Đan đồng cấp với Ninh Phong.
Nhưng Khương Mị Vân, lại là tu sĩ Nguyên Anh kỳ!
"Ngươi bây giờ là cảnh giới gì?"
Ninh Phong không cảm nhận được cảnh giới Khương Mị Vân, nên quyết định hỏi cho rõ.
Khương Mị Vân cúi đầu, giơ tay lên vận linh lực, cảm nhận vài hơi rồi mới trả lời: "Ta trước đây là Nguyên Anh năm tầng, bây giờ đại khái ở cảnh giới Nguyên Anh ba tầng."
Rơi hai cảnh giới?
Vẫn chấp nhận được.
Ninh Phong khẽ gật đầu: "Bây giờ ngươi ra ngoài tuần tra một vòng, xem thử ngọn núi này có gì dị thường không, nhớ không để ai phát hiện ra ngươi."
Sau khi chắc chắn có thể hoàn toàn khống chế đối phương.
Ninh Phong liền để nàng ra ngoài dạo một vòng, làm quen một chút với môi trường.
"Dạ, chủ nhân."
Khương Mị Vân cúi đầu nhìn pháp bào trên người, nàng phát hiện sau khi hóa thành quỷ dị, thuộc tính pháp bào vẫn còn, lại không hề hư hao.
Pháp bào này của nàng mang thuộc tính ẩn nấp hoàn toàn.
Dù là tu sĩ Hóa Thần kỳ, cũng không thể dò xét được khí tức của nàng.
Sưu.
Thân ảnh Khương Mị Vân vụt tới, giống như một làn khói xanh, chui ra khỏi hang động.
Đứng dưới cây ngoài hang, Khương Mị Vân ngẩng đầu nhìn quanh, thấy mình đang ở sườn núi của một ngọn núi lớn, xung quanh rất nhiều cây cối và tảng đá.
Ngẩng đầu nhìn trời.
Đêm có trăng lưỡi liềm, những bông tuyết nhỏ bay lất phất dưới ánh trăng.
Thả thần thức, quét về xung quanh, phát hiện không có bất cứ dấu vết gì, Khương Mị Vân liền thi triển khinh thân thuật, vòng quanh bốn phía ngọn núi dò xét.
Cảm nhận được Khương Mị Vân lướt đi hơn trăm trượng rồi biến mất trong phạm vi thần thức của mình, Ninh Phong rất ngạc nhiên.
Hắn không ngờ khí tức của quỷ dị lại thấp như vậy!
Thảo nào U Loan có thể giấu hai nghìn quỷ dị dưới đài tế mà không bị phát hiện.
Có điều cái loại vật liệu đá kỳ quái dùng dưới đài tế kia cũng có thuộc tính che giấu khí tức tự nhiên.
Nhưng Ninh Phong không rõ.
Việc Khương Mị Vân biến mất trong thần thức của hắn, không chỉ do khí tức quỷ dị thấp hơn tu sĩ bình thường.
Chiếc pháp bào trên người và khinh thân thuật của nàng cũng phát huy tác dụng.
Khinh thân thuật của nàng tên là "cưỡi gió thuật".
Cưỡi gió thuật là khinh thân thuật Nguyên Anh kỳ, sau khi thi triển thì khí tức toàn thân cực thấp, gần như hòa làm một với gió, rất thích hợp cho việc ẩn nấp và đánh lén.
Lúc này, Khương Mị Vân thi triển môn khinh thân thuật này.
Cả người nàng giống như một làn khói đen không tan, theo gió nhanh chóng bay lượn trong đêm.
Dù có người ở ngay phía dưới nàng hai trượng, cũng khó phát hiện ra sự tồn tại của nàng.
Vì quỷ dị không có bất cứ sinh cơ nào.
Trừ phi có thể quan sát hình dạng và hướng di chuyển của nó.
Cho nên khi Khương Mị Vân đi ngang qua trước sơn môn Thanh Đao Tông, những đệ tử canh gác hoàn toàn không để ý đến bất cứ điều gì dị thường.
Rất nhanh, khoảng trăm hơi thở sau.
Khương Mị Vân đã trở lại trong huyệt động.
"Chủ nhân, ta đã tuần tra xong, các nơi không có gì khác lạ."
"Có điều, không có khẩu quyết trận pháp, ta không vào được bên trong tông môn kia."
Bạn cần đăng nhập để bình luận