Trường Sinh Từ Vẽ Bùa Bắt Đầu

Chương 740: Dò xét quỷ giám yêu kính

"Chương 740: Dò xét quỷ giám yêu kính“Đứng trước phiến đá trắng kia.”Sau khi ghi chép thông tin của hai người xong, tên đội viên Tiên Quân kia liền ra hiệu cho hai người đi đến trước tảng đá trắng lớn ở cửa thành.Lúc này Ninh Phong mới phát hiện, bên cạnh cửa thành, có bày một phiến đá trắng cao hơn một trượng.Mặt đá bóng loáng như gương, hơn nữa thỉnh thoảng còn lóe lên những tia sáng, vị trí và hình dạng của những tia sáng này, chỉ cần nhìn qua là biết đây là trận pháp đồ hình.Hắn và Khương Mị Vân liền tiến lên, đứng trước cự thạch.Kỳ lạ là, khi có người đứng trước tảng đá, cự thạch này dường như ngay lập tức cảm ứng được, ánh sáng trên mặt đá cũng càng ngày càng rõ, hơn nữa còn không ngừng biến ảo chuyển động, sau đó dần dần, trên mặt đá lại hiện lên hình ảnh.Trong hình ảnh, là hình dáng của Ninh Phong và Khương Mị Vân.Hai người mặc tiên bào bồng bềnh, khí chất thoát tục.Tấm gương rất rõ, ngay cả ngũ quan, lông mày thậm chí lỗ chân lông của bọn họ cũng chiếu lên rất rõ ràng.Tên đội viên Tiên Quân đối diện với gương, nhìn kỹ vài giây, lúc này mới phất tay cho qua.“Trong thành cấm tiêu, ban đêm không được ra ngoài, người vi phạm theo luật xử phạt.”“Phía tây thành có Phường thị giao dịch, hai vị có thể tùy ý đến đó mua sắm hoặc trao đổi vật tư.”Ninh Phong nghe vậy liền nói tiếng cảm ơn, rồi cùng Khương Mị Vân đi vào trong thành.Tiên Quân thủ vệ cửa thành, lại nhiệt tình tuyên truyền Phường thị trong thành như vậy, xem ra Phường thị này, hơn phân nửa cũng có liên quan đến những Tiên Quân đóng giữ này, nói không chừng bọn họ có thể kiếm được không ít lợi lộc từ các giao dịch ở Phường thị.Điều này khiến Ninh Phong nhớ đến vị nữ tu phụ trách kiểm tra túi trữ vật ở thông đạo Tiên Phàm lúc ban đầu, xem ra quan lại Tiên Quân của Đại Triệu Tiên Quốc cũng chẳng khác gì các tu sĩ bình thường, cứ nên vơ vét thì vẫn cứ phải vơ vét.Bởi vì ngươi không vơ vét thì người khác cũng sẽ vơ vét.“Phiến đá trắng vừa rồi là giám yêu kính, là pháp khí đặc biệt do Tiên Quốc chế tạo để giám định quỷ dị.”Sau khi đi khỏi cửa thành, Khương Mị Vân mới nhỏ giọng giải thích cho Ninh Phong về sự tồn tại của phiến đá trắng ở cửa thành vừa rồi.“Nếu là quỷ dị đi ngang qua, kính này sẽ báo động, nếu là quỷ dị cải trang thành người thường, kính này cũng có thể phân biệt được.”Vừa rồi nàng thực ra vẫn luôn chuẩn bị sẵn sàng để rút lui.Tuy cả bọn Toàn Văn Khiếu ba người đều đã thuận lợi thông qua kiểm tra của thành.Nhưng để phòng ngừa bất trắc, nàng vẫn kẹp chặt lá bùa trong tay.Một khi gương báo động, nàng sẽ kéo Ninh Phong lập tức rút lui.Nhưng không ngờ sau khi uống Ngưng Quỷ Đan, ngay cả giám yêu kính cũng không thể nhận ra nguyên thân của nàng.Lúc này Ninh Phong mới hiểu rõ, hóa ra hòn đá kia là pháp vật như vậy, không khỏi cảm thấy bất ngờ.Nhưng đồng thời, hắn cũng càng thêm tự tin.Ngay cả giám yêu kính cũng không thể phát hiện ra dị thường.Vậy sau này những quỷ dị dưới tay hắn đều có thể hành động như những tu sĩ bình thường!Chiếm Tiên thành! Cướp đoạt bí cảnh! Thậm chí chiếm lĩnh cả Tiên Quốc!Hơn nữa, bọn họ có thể tùy thời khôi phục hình dạng quỷ dị, trong một số hoàn cảnh đặc biệt, hình dạng quỷ dị lại càng có thể ẩn nấp hành động hơn so với hình thể người thường.…………………………Trong thành Quang Minh, các đường đi rất vắng vẻ, người đi đường rõ ràng ít hơn rất nhiều so với các Tiên thành khác.Ninh Phong đánh giá hai bên đường, phát hiện kết cấu kiến trúc hai bên đều rất đơn giản, lại rất thấp bé, nhìn qua còn lạc hậu hơn so với Đông Vực.Các cửa hàng trên đường cũng không nhiều.Hơn nữa phần lớn đều đóng kín cửa.Khương Mị Vân đang định phát tin để hội họp với ba người Toàn Văn Khiếu, nhưng Ninh Phong lại ngăn nàng lại:“Để bọn họ tìm khách sạn ở tạm trong thành trước đi, tạm thời không cần hội họp với chúng ta, có việc gì thì gọi đến sau.”Ninh Phong sớm đã phát hiện các tu sĩ trên đường, phần lớn đều là Kim Đan hoặc Trúc Cơ.Nếu hội họp với ba người bọn họ, thì bốn chiến lực Nguyên Anh hợp lại sẽ quá nổi bật, rất dễ gây ra sự nghi ngờ của người khác.Nhất là loại Tiên thành vắng vẻ này, cư dân vốn đã ít, phàm là có người lạ vào thành, chẳng khác nào cứt chuột rơi vào nồi cơm trắng, liếc mắt là thấy ngay.Hai người đi dạo một lúc, quyết định tìm một khách sạn ở trước, nhưng lại kinh ngạc phát hiện, xung quanh không có một khách sạn nào cả.Tìm một người qua đường hỏi thăm, mới biết rằng trong thành Quang Minh không có nhiều khách sạn, nơi gần đây nhất là ở khu vực trung tâm thành.Thế là đành phải đi đến khu trung tâm thành.Lúc này mới vào ở được một khách sạn.Vào buổi chiều tối, hai người đi xuống lầu, đến lầu linh thiện do khách sạn tự mở để ăn cơm.Lại bất ngờ phát hiện, ba người Toàn Văn Khiếu đang ngồi ở một chiếc bàn ngoài hành lang, nâng ly cạn chén, ăn uống ngon lành đến quên trời đất!Hai người đến gần xem, chỉ thấy trên bàn của bọn họ bày đầy các loại linh thiện.Gần hai mươi món linh thiện!Ba người lúc này mới chú ý đến Ninh Phong và Khương Mị Vân, vội vàng đứng lên.“Chủ……”Bọn họ định mở miệng gọi Ninh Phong là chủ nhân, lại bị Ninh Phong trừng mắt, lập tức ngậm miệng.Ninh Phong ngồi xuống, ánh mắt quét về phía mặt bàn.Một bàn linh thiện này, ít nhất cũng phải mười mấy linh thạch.“Các ngươi ngược lại biết hưởng thụ thật.”Khương Mị Vân cũng giật mình, sau khi ngồi xuống liền ra hiệu cho ba người bọn họ cũng ngồi xuống.Sau đó mới nhỏ giọng nói: “Một bàn đồ ăn này, tốn bao nhiêu linh thạch?”“Cái này… chắc không nhiều đâu nhỉ……”Ba người nhìn nhau, lúc này mới nhớ đến lúc nãy gọi món, quên hỏi giá cả, trong đầu bọn họ chỉ có món linh thiện ngon lành, căn bản không nghĩ đến chuyện linh thạch.Huống hồ đã nhiều năm không vào nhân gian.Làm sao mà biết những giá cả này bao nhiêu?Khương Mị Vân tức giận nói: “Một bàn đồ ăn này, ta thấy ít nhất cũng phải mười mấy linh thạch.”Linh thạch mà vừa rồi nàng cho ba người, cộng lại cũng không đủ mười cái, gọi một bàn đồ ăn mà hết hơn mười linh thạch?Nếu không phải vừa đúng gặp nàng và Ninh Phong.Ba tên này một lát nữa lúc tính tiền, rất có khả năng sẽ gặp rắc rối!Ninh Phong cũng rất bất đắc dĩ, khoát khoát tay: “Ăn đi, ăn đi.”Sau khi chủ quán nữ tu mang bát đũa đến?Ninh Phong cũng không chờ đợi mà bắt đầu ăn uống.Liên tiếp gần mười ngày đều phải ăn lương khô trên phi thuyền, khó mà được nếm qua linh thiện tươi mới một lần.Nhưng thức ăn trên bàn, có một số loại hắn căn bản cũng chưa từng thấy qua.Có một phần thịt chưng nước màu trắng, không biết là thịt của yêu thú nào, rõ ràng còn bốc hơi nóng, nhưng khi vào miệng lại cực kỳ lạnh buốt, thoải mái dễ chịu.Còn có một món bề ngoài cực kỳ khó coi, đen sì một đống, không biết là Linh Thực gì.Ninh Phong thử một miếng, phát hiện sau khi ăn xong thì thần thức hơi say động, như là uống say rượu vậy.Nhưng loại hơi say như cảm giác say này, không phải phát sinh ở các cơ quan thực chất trên cơ thể, mà chỉ là do thần thức nhận nó ảnh hưởng mà sinh ra cảm giác khác lạ.“Đây là tẩy hồn thảo, thường xuyên ăn sẽ có ích một chút cho thần thức. Bất quá, giá cả không hề ít…”Khương Mị Vân giải thích với Ninh Phong, tiếp đó nàng lại hạ thấp giọng nói: “Nếu quỷ dị thường xuyên ngửi loại cỏ này, cũng có thể làm chậm quá trình suy nhược thần trí.”Quả nhiên, lúc tính tiền, hết mười bốn linh thạch.Cũng xấp xỉ như Khương Mị Vân tính ra.Số này tương đương với một tháng lương của tu sĩ Trúc Cơ.“Các ngươi đã tìm được khách sạn chưa?” Sau khi tính sổ xong, Khương Mị Vân liền hỏi ba người.Toàn Văn Khiếu lắc đầu.Vừa rồi bọn họ cũng đã tìm rất lâu, phát hiện khách sạn trong thành rất ít.Cuối cùng không thể không hỏi thăm người khác, mới tìm được khách sạn này.Đang định đặt phòng, lại phát hiện khách sạn này có quán linh thiện đi kèm, để cẩn thận trải nghiệm ẩm thực của người bình thường, bọn họ liền trực tiếp gọi món trước rồi ăn.Khương Mị Vân để cho bọn họ tự đặt phòng mà vào ở.Sau đó liền cùng Ninh Phong lên lầu về phòng.Hai người sau khi vào thành đều giả làm Đạo Lữ, cho nên ở cùng một phòng.“Đến ban đêm, để ba người bọn họ đi tìm hiểu một chút.”Ninh Phong dặn dò Khương Mị Vân một tiếng, liền bắt đầu tu luyện.Đến ban đêm, Khương Mị Vân gửi tin cho Toàn Văn Khiếu:“Chút nữa các ngươi chia ra đi điều tra xem vì sao thành này lại áp dụng cấm tiêu.”Cấm tiêu, chính là ban đêm không được ra khỏi cửa, dừng lại hết thảy các hoạt động về đêm.Sớm ở cửa thành, lúc Tiên Quân khuyên bảo về chuyện cấm tiêu nơi này, Khương Mị Vân đã thấy có gì đó không hợp lý.Đừng nói đến Tiên thành, ngay cả Hoàng thành, mấy vạn năm nay đều chưa từng áp dụng cấm tiêu.Tiên thành chỉ có khi gặp phải biến động lớn, thành chủ thay đổi, để phòng cướp tu hoặc những người cố ý gây rối mới có thể áp dụng kế sách cấm tiêu.Quang Minh thành vốn đã có trận pháp hộ thành, hơn nữa việc kiểm tra vào thành lại nghiêm ngặt như vậy, tại sao phải áp dụng cấm tiêu?Có thể khẳng định rằng.cấm tiêu là vì bảo vệ an toàn cho các tu sĩ trong thành.Lẽ nào, vào ban đêm trong thành sẽ có nguy hiểm gì sao?Đến gần nửa đêm, cảm ứng được ba con quỷ, từ cửa sổ phòng của họ trốn đi, sau đó.Khương Mị Vân liền quay đầu nhìn về phía Ninh Phong đang nằm trên giường.Ninh Phong lúc này đã tu luyện hơn hai canh giờ.Trên người hắn bốc lên một luồng hơi nóng.Thậm chí cả trán cũng hơi đổ mồ hôi.Bắc Vực vô cùng lạnh lẽo, mà thành Quang Minh lại nằm ở phía bắc của Bắc Vực, so với những nơi khác lại càng lạnh hơn một chút.Vậy mà Ninh Phong toàn thân lại đang đổ mồ hôi, cũng không biết hắn tu luyện loại pháp thuật nào.Trong đầu Khương Mị Vân không kìm được hiện lên bốn chữ.Tiên thiên khí thể?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận